Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta bảo đảm không đánh chết ngươi đâu

Phiên bản Dịch · 2094 chữ

Bị chừng một trăm người vây quanh là cảm giác gì, nói chung là không khác mấy so với lúc tập thể dục theo đài hồi học trung học.

Đầu lĩnh cường đạo đứng giữa, hai tên đứng phía sau hắn, có thể là mấy gia hoả Nhị đương gia và Tam đương gia, thật sự là y hệt thầy hiệu trưởng dẫn theo lớp trưởng và thầy chủ nhiệm lớp a.

Đương nhiên, bạn học của ngươi nhất định sẽ không cầm bó đuốc và khảm đao, lão sư của ngươi cũng không phải là gia hoả người đầy sẹo hai vai để trần.

Lâm Nam cảm giác được, mùi máu tươi trên thân tên đầu lĩnh cường đạo này không ít, chắc hẳn trên tay từng lấy không ít mạng người.

Mà chẳng biết tại sao, Lâm Nam cảm thấy trên người ba tên dẫn đầu này phát ra khí tức khiến cho người ta cảm thấy cực kỳ không thoải mái.

- Ba người này, có thể là tà tu.

Nghe thấy động tĩnh phía bên ngoài, Thẩm Vân cũng từ trong xe đi ra, sau khi nhìn ba người một chút, thấp giọng nói nhỏ bên tai Lâm Nam.

- Tà tu?

Lâm Nam lần đầu tiên nghe nói, nhưng lập tức đã hiểu, chắc là tu luyện công pháp tương đối tà ác rồi.

- Ừm, nhìn huyết khí trên người ba tên kia, chắc hẳn là đi theo sát đạo, lấy huyết khí lúc giết chóc phát tán ra để tu luyện.

Biểu lộ trên mặt Thẩm Vân trở nên giận dữ, xem ra danh khí tà tu tại Lâm Tiên Giới là vị trí đáng xấu hổ bị người người kêu đánh.

- Chúng ta chính là quan binh của Phủ Thành Chủ Bắc Mạc Thành, các ngươi mà cũng dám cướp.

Vương Bình đã đứng dậy, loại chuyện này, đương nhiên không cần Đỗ Thương tự mình ra mặt.

Năm mươi binh sĩ đứng thẳng tắp bên cạnh mình kia, mặc trang phục vệ binh quy củ có ấn của Thanh Chu Đế Quốc trên người, mặc dù không phải quân đội của Đế Quốc, nhưng cũng không phải một đám đạo tặc có thể tùy tiện nhảy ra đánh cướp.

Huống chi, bây giờ Trạm kiểm soát Xuyên Mạc cũng chỉ còn lại không tới nửa canh giờ lộ trình, chỉ cần mình phát ra tín hiệu, binh sĩ đóng quân tại Trạm kiểm soát Xuyên Mạc cũng sẽ lập tức chạy đến, đến lúc đó trước sau vây công, bọn đạo tặc này tuyệt đối chạy không thoát.

Cho nên, Vương Bình báo ra tên tuổi Phủ Thành Chủ, nếu những người này biết tốt xấu sẽ rời đi, nếu không, ngươi nhìn mấy tên biến thái của Vô Tẫn Môn một chút đi, ba vị Trúc Cơ liền sẽ thăm hỏi ngươi, có thấy cảm động không.

- Ngươi có phải bị ngốc không vậy, ta cần gì quan tâm ngươi có phải Phủ Thành Chủ hay không, lão tử là đang đánh cướp, ngươi cho rằng đang chọn nương tử sao.

Đầu lĩnh cường đạo giống như là không hề có chút e ngại nào đối với Vương Bình, chuyện này tuyệt đối không bình thường , thường thì đạo tặc nhìn thấy quan binh, hận không thể đi đường vòng, cho dù nhiều người, cũng sẽ không nhảy ra đánh cướp, nếu không chọc giận quan phủ, chỉ cần một lá thư, Đế Quốc tùy tiện phái cường giả Kim Đan tới, những người này liền đỡ không nổi, chỉ là hắn nói rất có đạo lý, Vương Bình nhất thời vậy mà không biết nên phản bác thế nào.

- Ngươi. . .

- Được rồi, chúng ta hẳn là bị mai phục, những người này chắc là đã chờ chúng ta nhiều ngày rồi.

Lâm Nam tiến lên một bước, khẽ vươn tay với Vương Bình, đánh gãy lời của hắn, nói với đầu lĩnh cường đạo kia.

- Tiểu đệ đệ này thật có mắt nhìn, da mịn thịt mềm, có muốn tới làm nam sủng thứ mười tám của ta không a.

Nghe thấy lời Lâm Nam, đầu lĩnh cường đạo hơi kinh ngạc nhìn Lâm Nam một chút, bất quá đột nhiên hai mắt tỏa sáng, trên mặt đều là cười dâm đãng.

Từ bề ngoài nhìn vào, Lâm Nam chỉ có mười sáu tuổi, tướng mạo cũng coi như thanh tú, lại thêm mấy lần được lôi kiếp tẩy lễ, tẩy tủy phạt xương, linh khí tẩm bổ, làn da non trên người cũng không thua kém bao nhiêu so với nữ tử, huống chi Lâm Nam tu luyện nhục thân công pháp, càng làm cho hình dáng cơ thể thêm thon dài, dùng phong tư trác tuyệt để hình dung cũng không đủ.

Da gà trên người từ khi tu luyện đến nay vốn không có lên qua, nhưng mà hiện tại toàn trường kể cả năm mươi tên binh sĩ trận địa đã sẵn sàng đón quân địch, toàn thân cũng nhịn không được nổi da gà lên, nếu lúc này bọn đạo tặc này xông lên, đoán chừng tay vẫn còn mềm nhũn.

- Thật là mắc ói quá đi.

Trong lòng tất cả mọi người chỉ có một ý nghĩ, rõ ràng nhìn hung thần ác sát như thế, không nghĩ tới vậy mà thích nam nhân.

- Đại sư huynh, nam sủng là cái gì a.

Bọn Thải Đồng từ trong xe ngựa đi ra, cũng đúng lúc nghe thấy câu kia của đầu lĩnh cường đạo, Thải Đồng nhỏ tuổi nhất tất nhiên không biết cái từ này, lôi kéo tay áo Lâm Nam mà hỏi.

- Cái này. . . Ngươi lớn lên sẽ hiểu.

Loại vấn đề này, giống như hài tử hỏi mẫu thân, ta từ đâu tới vậy, thực sự không dễ trả lời, lỡ đâu một lần không có dạy dỗ tốt, nuôi Thải Đồng thành hủ nữ thì giải quyết thế nào hả, loại chuyện này tuyệt đối không cho phép xảy ra!

hủ nữ: những thiếu nữ yêu thích và ủng hộ tình yêu nam x nam

- Thật là một bé gái đáng yêu, đại ca, ta muốn con bé này.

Bên cạnh đầu lĩnh cường đạo là một người dáng dấp bình thường, vẫn không biết gia hoả này là Nhị đương gia hay Tam đương gia, vui mừng chỉ vào Thải Đồng nói.

Tốt a, một tên gay thêm một tên lolicon, còn lại tên kia, cũng không phải là biến thái luôn đi.

lolicon: yêu thích các bé gái nhỏ tuổi

- Nếu đại ca nhị ca đều chọn xong rồi, vậy con ngựa này coi như thuộc về ta.

-

Nhiệt độ giống như giảm xuống mấy bậc, lại là nhân x thú, ba người này một kẻ so một kẻ càng biến thái, tên cuối cùng kia càng ghê gớm, đây chính là ngựa đực nha đại ca, là thể loại một phát đến dạ dày đó.

- Ta không chịu nổi nữa, mấy người này, trực tiếp đánh chết luôn cho rồi.

Từ lúc đám người này lao ra, Lâm Nam đã phán đoán ra chắc hẳn có người trong Phủ Thành Chủ để lộ tin tức, tu vi ba tên dẫn đầu này đều là Luyện Khí đỉnh phong, còn lại hơn một trăm tên tiểu đệ, cũng đều có tu vi, cao nhất vậy mà cũng Luyện Khí tầng tám, thấp nhất là Luyện Khí tầng ba, trùng hợp còn mạnh hơn rất nhiều so với đội ngũ của Phủ Thành Chủ, vì vậy tuyệt đối không phải nửa đường ngẫu nhiên mà gặp phải đạo tặc sơn dã gì, nhất định là một trận chặn cướp được tổ chức có kế hoạch và kỷ luật.

Bất quá, những người này hình như cũng không có tính chiến lực của Vô Tẫn Môn vào, nếu mà biết bên trong Vô Tẫn Môn có ba người Trúc Cơ, cho dù Hồng Tây bởi vì thân phận mà không nên trực tiếp ra tay vì tông môn, nhưng loại việc bị đánh cướp này, thì đó là phòng vệ chính đáng, cũng sẽ không ảnh hưởng đến quan hệ giữa Đế Quốc và tông môn.

Vốn là Lâm Nam còn định bắt sống ba người dẫn đầu này, từ trong miệng tra hỏi ra người đứng phía sau bọn hắn, đến lúc đó là có thể danh chính ngôn thuận trực tiếp giết luôn.

Nhưng lại gặp phải ba kẻ biến thái, Lâm Nam thật sự là chịu không nổi những tên này, cảm giác nhìn nhiều thêm đều thấy cay khoé mắt, nhất là ánh mắt tên đầu lĩnh cường đạo kia nhìn mình, Lâm Nam cảm thấy mình như đang bị gian dâm bằng mắt.

- Lâm huynh, nếu như có thể, trước tiên xin lưu lại tính mạng của ba người này.

Đỗ Thương và Lâm Nam cũng nghĩ giống nhau, mặc dù cảm thấy buồn nôn, nhưng vì kế hoạch của Đỗ Mậu, cũng vì sớm giải quyết xong chuyện này, giữ an toàn sinh hoạt cho bách tính Bắc Mạc Thành, Đỗ Thương cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.

- Đầu tiên phải nói trước, ba tên này nhốt ở trong xe ngựa của các ngươi.

- Chuyện này thì tất nhiên.

Cuộc trò chuyện của Lâm Nam và Đỗ Thương không hề che giấu chút nào truyền đến trong tai đám đạo tặc, giống như một hòn đá rơi xuống mặt nước bình tĩnh tóe lên tầng tầng bọt nước, tiếng cười bên tai vang lên không dứt.

- Ha ha ha ha, đại ca, chị dâu nói sẽ tha cho ngươi một mạng, xem ra đêm nay đại ca phải chiến đấu đến khi trời sáng rồi.

Lolicon vỗ bả vai tên gay, trong lời nói hoàn toàn đã xem Lâm Nam như vật trong lòng bàn tay.

- Chị dâu của ngươi vẫn còn ngây thơ lắm, chưa có trải nghiệm qua niềm vui thú hơn người này, nhị đệ cứ yên tâm, ngày mai sẽ làm cho chị dâu ngươi không rời giường được luôn.

Gay cũng vui vẻ lên tiếng, cũng không có đặt Lâm Nam ở trong lòng, mặc dù nơi này có ba người mình nhìn không ra tu vi, nhưng hai người Lâm Nam, Thẩm Vân, thoạt nhìn cũng chỉ mười lăm mười sáu tuổi, chẳng lẽ còn có thể là tu vi Trúc Cơ.

Về phần Hồng Tây, bớt đùa đi, đời này còn chưa từng thấy tu sĩ mập như thế, bảo đảm là người bình thường.

Chỉ có thiên phú cô bé kia thật là cao nha, cũng chỉ tám tuổi đi, vậy mà Luyện Khí tầng tám, mang về ra sức dạy dỗ một phen, sau này lớn lên chắc chắn là một sự trợ giúp lớn.

- Chị dâu nhìn có chút yếu ớt nha, đại ca phải nhẹ nhàng một chút, không cần giống như mười bảy vị chị dâu trước đây, ngày thứ hai đã chết a.

Nhân thú cũng đứng ra nói chuyện, nghe giống như đang cầu tình cho Lâm Nam, nhưng ý tứ trong lời nói, ai nghe cũng hiểu rõ.

- Nhị đệ, tam đệ yên tâm, lần này cướp về chị dâu của các ngươi, ta sẽ ra sức yêu thương một....

Lời của tên gay còn chưa nói hết, chỉ thấy Lâm Nam vốn được bảo hộ bên trong binh sĩ cách mình chỉ có mấy trượng, đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mình, chuyện này là thế nào, hắn làm sao tới đây được.

- Ngươi yên tâm, ta bảo đảm không đánh chết ngươi đâu.

Lâm Nam cười híp mắt nói một câu với tên gay, mặc dù trên mặt đầy vẻ tươi cười, nhưng tên gay giống như bị rơi vào trong hầm băng, tóc gáy cả người dựng đứng lên, huyết khí giết chóc toàn thân giống như gặp khắc tinh, linh lực cũng dừng lại trong nháy mắt, không thể điều động được nửa phần.

Lâm Nam vừa dứt lời, liền cho tên gay một cú đá quét ngang, trong nháy mắt tên gay lấy vận tốc tám mươi km/h trở lên, bay về hướng quan đạo bên trái rừng cây, sau khi liên tục đụng gãy mười mấy cái cây mới ngừng lại được, treo ở trên cành cây không còn nhúc nhích nữa.

Tiếng cười hoàn toàn dừng bặt, chỉ còn lại từng cái cằm sắp rơi trên mặt đất, xếp chỉnh tề ngay ngắn trong không khí.

Bạn đang đọc Tông Chủ Người Đâu (Dịch) của Mục Cổ Thần Chung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi methatgia
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.