Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi xem ta nói cái gì là tới cái đó

Phiên bản Dịch · 1962 chữ

Hai mươi bảy đạo lôi kiếp, ba lần Tam Cửu Thiên Kiếp liên tục, cách nhau không đến nửa khắc đồng hồ, ròng rã tám mươi mốt đạo lôi kiếp, kéo dài hai canh giờ.

Mỗi một lần lôi điện đánh xuống, đều giống như một nhát búa cực mạnh hung hăng nện ở trong lòng ba người Đỗ Thương, đây là khung cảnh bọn hắn chưa từng thấy qua.

Sau khi kiếp vân tán đi, sợ hãi từ trong nội tâm mới dần dần tiêu tán.

Trong ánh mắt hoảng sợ của ba người Đỗ Thương, Lâm Nam ung dung từ trong rừng rậm đi ra.

Tranh thủ sửa soạn lại mái tóc có chút tán loạn, trên đạo phục đỏ trắng xen kẽ của Vô Tẫn môn không nhuốm một hạt bụi, phía sau còn kéo theo một con mãng xà lớn, làm như vừa rồi cũng không phải trải qua lôi kiếp, mà là đi săn thú trong rừng cây.

- Đã để mọi người đợi lâu.

Ôm quyền hướng về phía ba người Đỗ Thương, Lâm Nam giống như có chút ngại ngùng, dù sao để bọn họ đợi lâu như vậy.

Phản ứng hoàn toàn khác với ba người Đỗ Thương, đám người Vô Tẫn Môn không hề kinh ngạc chút nào, nhìn thấy Lâm Nam trở về, nhao nhao vây quanh để chúc mừng.

- Lâm huynh đây là. . . Kết Đan rồi?

Trong lòng Đỗ Thương ngoại trừ chấn kinh, còn lại chính là nghi ngờ, không thể nào, Lâm Nam không phải mới Trúc Cơ tầng một sao, vì sao lại độ Tam Cửu Thiên Kiếp, còn độ liên tục ba lần, đây không phải là lôi kiếp chỉ khi Kết Đan mới có sao?

Mặc dù bên trong Bắc Mạc Vực chưa từng có cường giả Kết Đan trở lên xuất hiện, nhưng người Lâm Tiên Giới đều biết, Trúc Cơ đỉnh phong khi Kết Đan, Tam Cửu Thiên Kiếp, dung nhan vĩnh hằng, đan hỏa được thành lập.

Mà Lâm Nam liên tục độ ba lần Tam Cửu Thiên Kiếp, quả thực là phá vỡ thường thức của Lâm Tiên Giới, huống chi, trước đó Lâm Nam mới Trúc Cơ tầng một, vì sao đột nhiên lại độ lôi kiếp.

- Công pháp tu luyện của ta tương đối đặc thù, bởi vậy mỗi lần đột phá Trúc Cơ Kỳ, đều cần độ lôi kiếp, cũng không phải là Kết Đan.

Liên tục ba lần lôi kiếp khiến cho tu vi Lâm Nam trực tiếp nhảy lên tới Trúc Cơ tầng bốn, đây là đẳng cấp tu vi của Ngũ Hành Ngự Lôi Chân Quyết, về phần Nhục Thân Thành Thánh Quyết, toàn bộ chín tầng công pháp, hiện tại Lâm Nam tu luyện đến tầng hai đỉnh phong, thực lực cụ thể như thế nào, Lâm Nam cũng không có kiểm tra qua, nhưng hẳn là không tìm thấy đối thủ trong Trúc Cơ Kỳ.

Lúc này Lâm Nam hi vọng nhất là mau chóng xử lý tốt chuyện trước mắt, trở lại trong Phòng Luyện Công của Vô Tẫn Môn, kiểm tra thực lực cụ thể xem như thế nào.

Đã là chuyện liên quan đến công pháp tu luyện của Lâm Nam, Đỗ Thương cũng không hỏi nhiều, tại Lâm Tiên Giới, tự tiện hỏi thăm công pháp người khác, là một chuyện cực kỳ vô lễ, chả khác gì trực tiếp hỏi người ta, ngươi có nhược điểm gì nói cho ta nghe đi.

Mà Lâm Nam với tu vi Trúc Cơ tầng một, đã đánh ngang tay với Đỗ Mậu tu vi Trúc Cơ tầng bảy, Đỗ Thương nhìn rất rõ ràng, lúc ấy Lâm Nam còn không có sử dụng toàn lực, bởi vậy Đỗ Thương và Đỗ Mậu suy đoán, công pháp Lâm Nam tu luyện, tất nhiên là Huyền cấp trở lên, thậm chí có thể là công pháp Địa cấp cũng không chừng.

Sau khi nhìn thấy được khung cảnh đột phá ngày hôm nay của Lâm Nam, Đỗ Thương tin chắc đây cũng không phải là công pháp Huyền cấp, ít nhất cũng là Địa cấp Hạ phẩm, dù sao còn chưa từng nghe nói qua ở Lâm Tiên Giới có công pháp Huyền cấp nào tại Trúc Cơ Kỳ còn cần độ lôi kiếp, có lẽ Lâm Nam tu luyện chính là công pháp Địa cấp mà những thế lực đỉnh cấp kia đều phụng như chí bảo, về phần công pháp Thiên cấp, là mặt hàng chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, chưa từng nghe có ai tu luyện qua.

- Chúc mừng Lâm huynh cảm ngộ đột phá, Lâm huynh vừa mới đột phá, không bằng trở về xe ngựa củng cố tu vi một chút, chúng ta nghỉ ngơi một hồi lại xuất phát.

Cũng không phải Đỗ Thương không muốn đi, Lâm Nam đột phá ròng rã mất hai canh giờ, mà mọi người cách Trạm kiểm soát Xuyên Mạc ít nhất còn có lộ trình hai canh giờ, hiện tại mặt trời đã bắt đầu xuống núi, coi như lập tức xuất phát, đoán chừng cũng phải nửa đêm mới đến, nhưng mà phần lớn các binh sĩ nằm trên đất cũng còn trong trạng thái hôn mê, ngay cả mấy người đã tỉnh lại kia, vẫn còn nằm trên mặt đất chưa có ngồi dậy nổi đâu a.

Đối với Luyện Khí Kỳ, uy áp của Tam Cửu Thiên Kiếp thật sự là quá kinh khủng, nếu không phải ngày thường huấn luyện khắc khổ, ý chí kiên định, nếu không bị hù chết tại chỗ cũng có thể, không nhìn thấy tên mập mạp kia của Vô Tẫn Môn, Lục hoàng tử Hồng Tây đang cầm dao phay khoa tay múa chân trên thân mãng xà, hình như đang tính toán hạ đao thế nào, con rắn này chính là bị hù chết tại chỗ rồi.

A, tại sao cầm dao phay lại là Lục hoàng tử Điện hạ, Lục hoàng tử Điện hạ đang làm gì, chẳng lẽ làm đầu bếp trong Vô Tẫn Môn sao?

A, tại sao Điện hạ lấy ra một cái nồi từ trong túi càn khôn ra, tại sao Điện hạ còn đổ dầu vào trong nồi, tại sao đao pháp Điện hạ dùng để cắt thịt rắn lại thuần thục như thế, ơ này tại sao Điện hạ lại đang nấu canh rắn vậy hả.

- Đến, nếm thử canh rắn Hồng Tây nấu.

Ba người Đỗ Thương bưng ba bát canh rắn Lâm Nam đưa tới, nhìn thấy sáu người Vô Tẫn Môn vây quanh nồi hơi ăn hết sức vui vẻ, các ngươi tới để nấu cơm dã ngoại phải không?

Bất quá, Đỗ Thương đời này đều không ngờ tới, sẽ ăn thức ăn do một vị hoàng tử tự mình nấu, dù cho thanh danh vị hoàng tử này tại Đế Quốc không tốt nhất, ngay cả tư cách tranh cử hoàng vị cũng không có, nhưng bây giờ thì khác, vị hoàng tử này thế mà đã Trúc Cơ, thậm chí chờ sau khi tân Hoàng Đế tuyển cử xong, vị này chính là Vương gia.

Dù đã cố gắng bình phục tâm tình, nhưng mà hai tay cầm bát vẫn khống chế không nổi run rẩy, Đỗ Thương còn như vậy, không nói chi là hai vị cung phụng phía sau Đỗ Thương.

Hoàng Hoa và Vương Bình sống hơn bốn mươi năm, bởi vì thiên phú bị hạn chế, hiện tại cũng chỉ là Luyện Khí đỉnh phong, bởi vì kính ngưỡng nhân cách Đỗ Mậu, mới dấn thân vào trong Phủ Thành Chủ, vì bách tính Bắc Mạc Thành mà tận sức một phần lực, để không uổng phí một công tu luyện.

Nhưng mà hai người nằm mơ cũng không nghĩ tới, mình chẳng những có thể nhìn thấy Hoàng tử Đế Quốc, mà vị Hoàng tử này một chút hình tượng Hoàng tử cũng không có, hơn nữa còn nấu canh cho mình uống, trâu bò cỡ này, hai người cảm thấy mình có thể lôi ra chém gió trên mười năm.

Gắp lên một miếng thịt băm nhỏ, trải qua mỡ heo xào nhẹ, rượu và gia vị tẩm ướp, thịt rắn được đạo công tỉ mỉ cạo sạch xương cốt bên trong, cũng không có mất đi độ dai vốn có, mỗi một lần cắn xuống, thịt rắn thực sự bùng nổ, đụng vào răng và vách miệng, âm thanh nồng đậm khuếch tán ở trong miệng, để cho người ta không nỡ nuốt xuống.

Kích động uống một ngụm canh rắn, từ các loại xương rắn, thịt rắn, cơ bắp, lát gừng, miếng hành chế biến thành canh loãng, phảng phất thẩm thấu vào toàn thân, cả người như đắm chìm trong biển linh khí, công pháp không tự giác vận chuyển, bình cảnh Luyện Khí đỉnh phong trong cơ thể cũng bắt đầu buông lỏng.

Đỗ Thương đơn giản không thể tin được cảm giác của mình, đây quả thật là một bát canh rắn bình thường sao, tại sao lại có linh khí mênh mông như thế trong cơ thể của mình, giống như là uống một bát linh khí vậy.

Nhưng khi Đỗ Thương chăm chú nhìn kỹ, trong canh này có phải là lát gừng, miếng hành gì đâu, lát gừng này thật ra là nhân sâm trăm năm nè, miếng hành thật ra là Tiên Cành Tùng nè, còn có cây nấm hương kia, đây là Ô Thảo Quả cắt nhỏ nè, nấu ra một bát canh rắn vậy mà có đến bảy tám loại linh thảo, Vô Tẫn Môn cũng quá xa xỉ đi, ăn như vậy thiệt không có chuyện gì sao, linh thảo không phải dùng để luyện đan à.

Đối với đủ loại hành vi của Vô Tẫn Môn, Đỗ Thương đều đã chết lặng, loại người như các người sẽ không có bạn bè đâu nhá.

Sau khi dùng cơm xong, lại thêm nửa canh giờ, các binh sĩ mới chậm chạp tỉnh lại , chờ ăn hết bữa tối, khôi phục sức mạnh xuất phát tiếp, đã là chuyện một canh giờ sau khi Lâm Nam vượt qua lôi kiếp, lúc này mặt trời đã hoàn toàn xuống núi, ánh trăng cong cong bắt đầu dần dần dâng lên.

Lâm Nam thậm chí cảm thấy chẳng lẽ Lâm Tiên Giới này cũng là một cái tinh cầu, mỗi ngày mặt trời mọc mặt trời lặn, cùng Địa Cầu cực kỳ giống nhau.

- Sắc trời tối như thế, không biết có thể gặp phải ăn cướp giặc cướp hay không, bất quá chúng ta nhiều người như vậy, có lẽ giặc cướp cũng không phải không có mắt.

- Bình thường ta sẽ không lập flag cho mình.

flag: là những sự kiện hoặc lời nói mang tính chất đánh dấu/cảnh báo cho việc sắp có một sự kiện quan trọng sẽ xảy ra.

Hai chiếc xe ngựa đi song song, Đỗ Thương nói với Lâm Nam cũng đang ngồi ngoài xe ngựa, Lâm Nam liền lập tức trả lời một câu, còn chưa chờ Đỗ Thương hỏi là ý gì, liền thấy một đám người từ con đường hai bên trong rừng cây, lít nha lít nhít từ trong rừng rậm nhảy ra vây quanh bọn người Lâm Nam.

Một tên rõ ràng là đầu lĩnh cường đạo trong đám người đi ra, đại hán hung thần ác sát, khiêng một cây đao to trên lưng mình, sắc mặt khó coi nói.

- Ăn cướp đây.

- Ngươi xem ta nói cái gì là tới cái đó.

Lâm Nam chỉ vào đại hán kia, liếc mắt cá chết nhìn Đỗ Thương.

Bạn đang đọc Tông Chủ Người Đâu (Dịch) của Mục Cổ Thần Chung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi methatgia
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.