Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

C2: Hợp tác

Tiểu thuyết gốc · 2190 chữ

- Anh Phong, anh không sao chứ. Thật không ngờ tập đoàn Vingroup lại làm trò bỉ ổi như vậy. Chỉ còn chưa đầy 3 giờ đồng hồ nữa thôi là buổi đấu thầu dự án diễn ra rồi. Chúng ta phải làm sao bây giờ.

- Bình tĩnh lại, cậu Lâm cho xe ghé vào quán ăn gần nhất kia đi.

- Vâng thưa anh Phong.

Chiếc xe Rolls Royce Phantom Coupe màu đen sang chảnh dừng lại trước một nhà hàng bình thường, trong xe 3 người đàn ông mặc vét lịch lãm bước xuống trong ánh mắt chăm chú, ngưỡng mộ và kinh ngạc của mọi người. Nhà hàng này cũng chính là nơi mà lớp của Đạt tổ chức liên hoan.

- Đạt sao nhìn mày suy tư thế lại đây uống với anh em nào, đừng có chỉ ngồi đó mà tự kỷ với mấy chai bia thế chứ.

Theo tiếng hô hào của tụi bạn, Đạt uể oải tu hết chai bia dở sau đó bật một chai mới rồi lại uể oải nhập vào cuộc vui. Tiếng hò hét huyên náo của quán ăn cũng không đủ làm cậu thôi nghĩ về giấc mơ kỳ lạ khi nãy, cảm giác tanh tưởi từ cái thứ nước đỏ đặc sệt ấy nó cứ ám ảnh lấy tâm trí cậu. Đạt cứ như người mất hồn mà uống hết chai bia này tới chai bia khác, nhìn lại cái đống vỏ nơi cậu vừa đứng dậy, thật không ai dám nghĩ chỗ đó chỉ do một người uống. Cậu cũng không hề biết là nãy giờ có hai người luôn để ý quan sát cậu.

- Anh Phong...

Người gọi là anh Phong kia một người đàn ông chừng gần 30, khuôn mặt rất thanh tú nhưng có chút tái nhợt. Anh ta khua nhẹ tay ra hiệu cho người kia im lặng sau đó lại chăm chú quan sát Đạt. Khoảng 5 phút sau đó mới lên tiếng:

- Mạnh, cậu thấy chàng thanh niên kia thế nào?

- Anh Phong anh định.

- Cậu nghĩ sao?

- Em đi gọi cậu ta.

Đạt đang 123 zô với lũ bạn thì thấy có người vỗ nhẹ vãi, cậu quay lại thì thấy một người đàn ông lịch lãm, anh ta đưa ra danh thiếp đồng thời nở một nụ cười tự tin:

- Chào cậu, tôi là Mạnh thư kỳ giám đốc dự án của trụ sở chính tập đoàn Hoà Phát. Giám đốc của chúng tôi có chuyện muốn nói với cậu, làm phiền cậu có thể qua bên kia chút được không?

Đạt nhìn theo hướng chỉ của Mạnh, thấy giám đốc Phong mỉm cười gật đầu với mình. Mặc dù có chút do dự trước lời nói như sai khiến của Mạnh nhưng cậu vẫn đáp ứng:

- Được.

- Cậu theo tôi.

Khi Đạt tới nơi, mặc dù có chút mệt mỏi nhưng Phong vẫn lịch sự đứng lên bắt tay sau đó mời cậu ngồi.

- Chào cậu, tôi là Phong giám đốc dự án của tập đoàn Hoà Phát, đây là danh thiếp của tôi.

Đạt nhận danh thiếp xem sau đó nói bằng một giọng từ tốn:

- Chào anh, em là Đạt, không biết anh tìm em có chuyện gì, em còn đang bận liên hoan với lớp.

- Tốt rất thẳng thắn. Anh cũng nói thẳng luôn. Từ lúc vào quán, anh đã quan sát em, anh thấy em tửu lượng của em rất tốt. Anh có chuyện muốn hợp tác với em.

- Liên quan tới tửu lượng của em.

- Đúng vậy.

- Chiếc xe Rolls royce ngoài kia là của các anh?

Giám đốc Phong kinh ngạc. Đạt là một chàng trai mới lớn, cậu có khuôn mặt còn vô cùng ngây thơ, đôi mắt to tròn sáng ngời dưới cặp lông mày ngang đen láy của cậu lúc này đang chăm chú nhìn thẳng vào Phong khiến anh bật cười:

- Thú vị. Việc anh muốn nhờ em giúp đối với em nếu nói là có hại thì cũng có thể có hại, nhưng không nhiều... Nhưng nếu là có lợi, thì chắc chắn là có lợi lớn đó. Em thấy sao?

- Em chưa hiểu lắm.

Giám đốc Phong không trả lời Đạt ngay mà anh vẫy tay gọi người quản lý nhà hàng lại.

- Chào anh, tôi là quản lý nhà hàng này, không biết anh cần gì?

- Hoá đơn của các bạn trẻ kia tôi sẽ thanh toán.

Khi quản lý nhà hàng còn đang ngơ ngác thì thư ký Mạnh đã đưa cho ông ta một chiếc thẻ màu ngân hàng màu vàng choé sau đó quản lý nhà hàng nhận thẻ cười vui vẻ, anh ta không quên cúi đầu chào mấy người giám đốc Phong một cách kính cẩn trước khi đi.

Nhìn cái khuôn mặt nịnh nọt của quản lý nhà hàng, Đạt cũng đã chắc chắn về thân phận của mấy người này, sự lo lắng trong lòng cậu dần bị thay thế bởi sự tò mò "Cậu có cái gì mấy người này cần đến thế?" Giám đốc Phong dường như nhìn thấy toàn bộ tâm tư của cậu lúc này, ánh mắt của anh ta thật sự làm cho người đối diện phải bối rối mà. Khi Đạt còn đang ngây ngốc thì anh ta đã hỏi tiếp - Nhà em ở đâu?

- Dạ... ở đường Nguyễn Trãi.

- Thế là tiện đường rồi, chúng ta lên xe nói chuyện tiếp nhé, nếu như không được thì anh đưa em về nhà luôn.

- Vâng thế để em lại báo với các bạn một tiếng.

Trên chiếc xe xịn được xếp vào loại đỉnh hàng top1, top2 thế giới này, tim Đạt không ngừng đập thình thịch, đủ thứ cảm xúc đang rộn ràng trong cậu. Hít một hơi thôi, mùi hương thoang thoảng dễ chịu trong xe cũng đủ làm cậu cảm thấy hưng phấn vô cùng.

Giám đốc Phong nói:

-Tôi muốn kể cho cậu nghe một câu chuyện.

Đạt không nói gì, chỉ khẽ gật đầu.

- 40 năm trước, có một chàng trai nghèo không xu dính túi, anh ta phải chạy qua chạy lại giữa các cửa hàng và nhà máy lớn để lấy được đơn hàng trị giá 2 triệu. Lúc bấy giờ, quan hệ giữa người với người khi đó rất khó xây dựng lòng tin, nhất là những người môi giới gần như là bị dính mác lừa đảo. Thế nên họ đã tìm ra cách khiến đôi bên đều vui vẻ đó là "Uống rượu" Đạt bừng tỉnh, theo bản năng hỏi:

- Uống rượu ư.

- Đúng vậy. Qua 3 vòng rượu, khoảng cách giữa người với người sẽ dần dần bị đập tan. Đôi bên sẽ cùng bước vào thế giới của đối phương. Trên bàn rượu anh ta đã hoàn thành hết nhiệm vụ này đến nhiệm vụ khác. Hồi đó, tuổi trẻ bừng bừng khi thế và tràn đầy nhiệt huyết. Thế rồi công ty của anh ta từ 2 triệu ban đầu đã phát triển tới con số hàng nghìn tỷ như ngày hôm nay. Tiếc là bước sang tuổi này rồi các căn bệnh tiểu đường, gan nhiễm mỡ, huyết áp cao khiến anh không còn được như trước. Anh không còn thể xông pha chiến đâu hết mình vì công ty được như trước nữa.

- Người mà anh nói có phải là Chủ tịch tập đoàn Hoà Phát?

- Đúng vậy.

- Vậy anh với ông ấy là?

- Rất thông minh. Ông ấy chính là sư phụ của anh. Lần này công ty anh có một dự án rất lớn, nó có liên quan đến sự sống còn của công ty thế nên anh mới kể cho cậu nghe chuyện này.

- Câu chuyện của anh, cả dự án này thì có liên quan gì tới việc tửu lượng của em cơ chứ?

- Vì một số lý do, anh cũng không tiện giải thích, anh muốn cậu là trợ thủ của anh trong việc dành lấy dự án này.

- Em chỉ là 1 học sinh, dự án gì em cũng chưa từng nghe qua.

Lúc này, Đạt bắt đầu có chút mù mịt.

- Chàng trai, dự án tốt nhất chính là "Đọ tửu" - Đọ tửu, không phải đọ kế hoạch sao?

- Ở Châu Á chúng ta, tư tưởng phong kiến vẫn còn đè nặng đặc biệt là như nước ta và Trung Quốc. Tư tưởng đó là tư tưởng "Nam nhi". Hiện giờ là cơ chế thị trường, phương Tây người ta chỉ coi trọng sách lược và doanh thu nên phương án nào càng thuyết phục thì chủ thầu càng có cơ hội thắng cao. Tuy nhiên nhà đầu tư lần này là tập đoàn Samsung của Hàn Quốc, đây là một tập đoàn tầm cỡ thế giới nhưng xét cho cùng Hàn Quốc vẫn là một nước giáp với Tàu cho nên việc ảnh hưởng của tư tưởng phong kiến là không tránh khỏi. Khi có 2 nhà thầu cùng đưa ra những sách lược lợi ích không hề kém cạnh nhau, hơn nữa xét về toàn diện thì Samsung chọn tập đoàn nào cũng đều cho hiệu quả họ mong muốn. Người châu Á chúng ta có câu "Nhập gia tuỳ tục". Tập đoàn Samsung họ rất khôn khéo trong việc tuyển chủ thầu hợp tác trong dự án lần này bởi thế, họ quyết định để 2 tập đoàn Hoà Phát và Vingroup tự giải quyết nội bộ với nhau bằng cách đọ tửu. Như thế mọi vấn để đều được giải quyết nhẹ nhàng, cho nên mới nói: "Đọ kế hoạch chỉ là hình thức thấp nhất trong dự án. Hình thức cuối cùng và then chốt trong dự án chính là đọ tửu lượng".

- Điều này chỉ áp dụng được cho một số nước trong khu vực Châu Á đúng ko ạ?

- Đúng vậy. Nếu đối với các tập đoàn phương Tây mà nói, dự án tốt mới là thứ họ cần.

- Đọ tửu lượng, em chưa từng có kinh nhiệm trong việc này, hơn nữa...

- Cậu cho rằng tửu lượng là do bẩm sinh hay do luyện tập mà có.

- Chắc là do luyện tập.

- Sai. Thực tế quan niệm bồi dưỡng và luyện tập để tửu lượng tốt lên là hoàn toàn sai lầm. Rượu có tác dụng làm tê liệt thần kinh, nếu uống rượu quá nhiều trong thời gian dài, một số hệ thống thần kinh sẽ bị phá hỏng, từ đó kéo dài phản ứng của rượu với cơ thể.

- Tức là yếu tố bẩm sinh là quyết định.

Giám đốc Phong khẽ mỉm cười.

- Cũng sai, tửu lượng của một người chịu tác động của rất nhiều yếu tố tâm lý như môi trường, cảm xúc.

- Ý anh là?

- Say rượu không phải phản ứng sinh lý mà nó là phản ứng tâm lý. Nhật bản có 1 câu ngạn ngữ nói rằng "Ban đầu con người uống rượu, sau đó rượu sẽ mang đến nhiều rượu hơn, cuối cùng rượu sẽ khống chế người đó".

Nhắc tới câu nói này, giám đốc Phong bất chợt nghĩ về người thầy đã dậy dỗ mình, cũng chính là chủ tịch tập đoàn Hoà Phát "Trên bàn rượu người có thể đánh bại cậu không phải là rượu mà là tâm lý. Kẻ mạnh uống rượu, rượu sẽ trở thành đôi mắt giúp hắn nhìn thấu toan tính của đối thủ. Một ly rượu tước bỏ quyền binh, từ xưa đến nay rượu đã thay thế cho vô số cuộc chiến. Hồi trẻ tôi được mệnh danh là ngàn ly không say, đối thủ nhìn thấy tôi chưa uống mà lòng dạ đã rối bời. Chỉ vài ngụm rượu xuống bụng thôi là đã mất hết tự tin. Dù anh ta chỉ uống nước, cũng vẫn sẽ say. Người đánh bại cậu không bao giờ là rượu mà là trái tim cậu".

Thấy giám đốc Phong trầm tư, Đạt mạnh dạn hỏi:

- Thế anh muốn em làm trợ thủ có phải là muốn em thay anh uống rượu để đấu với người khác. Nếu đọ tửu thắng tức là công ty của anh sẽ dành được cái dự án lớn kia phải không?

- Đúng.

- Như thế anh sẽ được phần trăm hoa hồng rất cao? A sẽ trả cho em bao nhiêu?

Giám đốc Phong bật cười ha ha, nhìn anh cười sảng khoái thế khiến Đạt có chút sợ. Hơn nữa sau đó anh ta còn nhìn chăm chăm cậu một lúc lâu.

- Có đảm lượng.

- Giám đốc Phong, em chỉ hỏi cho chắc chắn thôi ạ.

- Anh thích tính cách thẳng thắn của em. Nói thật vì lần này anh bị người khác chơi xấu, hơn nữa thời gian còn lại rất gấp gáp nên anh mới đánh cược tất cả vào em. Dự án này ký kết thành công, anh được 2% hoa hồng. Vốn dự trù ban đầu là khoảng 130 triệu đô. Anh sẽ nhượng lại cho em 0.2% em thấy sao?

- Quá nhiều, em đồng ý.

- Tốt, cậu Lâm, trước tiên lái xe về biệt thự của tôi.

Bạn đang đọc Tõm sáng tác bởi top1mu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi top1mu
Thời gian
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.