Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nuốt người không nhả xương

Tiểu thuyết gốc · 1950 chữ

Chương 13:

Ước chừng hai phút sau, Kurumi ba người không cố thủ ở cửa ra vào được nữa, tang thi cuồn cuộn tràn ra, ước chừng có hai ba trăm đầu.

Cận chiến thì thôi đi, tập thể dục với tang thi là không thông minh đâu.

"Lách cách~~"

"Tokisaki!"

Không đợi Đoạn Tuyết nói hết câu, kurumi ném qua hai băng đạn.

"Ách, làm sao thay đạn. . .?"

"Thì . . . a!"

Toát mồ hôi, làm sao bảo bảo biết được a, bảo bảo dùng súng đều là dùng 1 cái vứt 1 cái.

Rối rắm, cũng không thể mua thêm một khẩu súng khác đi, sẽ bị nghi ngờ.

"Đinh! . . ."

Âm thanh nhắc nhở của Ly Á kịp thời vang lên, Kurumi vội vàng chỉ Đoạn Tuyết.

"Đừng ngừng lại! Tiếp tục bắn!"

"Tỷ tỷ, phía sau có tòa nhà, hay là chúng ta lui lại!?"

"Được! Mau lui lại!"

Sắc mặt Kurumi nghiêm túc, nhìn qua phía sau ra lệnh.

Đoạn Tuyết không nói hai lời, lập tức quay đầu ôm Phấn Điệp, điên cuồng chạy về phía sau.

Đại tỷ! Đừng kẹp ngực của ta, mau thả bảo bảo xuống, ta có thể tự đi được.

Phấn Điệp nhãn thần câm nín nhìn Đoạn Tuyết đang cắn răng cố gắng ẵm thân thể nhỏ nhắn của nàng cùng chạy.

Thực ra năng lực của ta là bỏ chạy rất nhanh có được hay không.

Kurumi cũng nhìn thấy ánh mắt cầu cứu của Phấn Điệp, bất quá hiện tại không phải lúc, đành phải dùng ánh mắt cực kỳ dịu dàng trấn an tiểu Phấn Điệp đáng thương.

Phía trước cửa sau siêu thị là đại lộ, cách phía đối diện khoảng chừng 20 mét. Đoạn Tuyết cùng Kurumi chỉ cần khoảng 10 giây đã chạy tới.

Đại lâu năm tầng, phỏng chừng là nơi cho thuê trụ sở công ty.

"Phía trên!"

Vừa dứt lời, Kurumi dẫn đầu ba người vọt về phía cầu thang.

"Tokisaki! Cẩn thận có tang thi ẩn núp!"

Nghe được lời nói của Đoạn Tuyết, bất quá Kurumi không lo lắng chút nào, thiên phú 【Thân cận tự nhiên】 của nàng vẫn còn hữu dụng đây.

Tang thi phỏng chừng vẫn còn chưa tới được, Kurumi cũng không định bỏ chạy như vậy, thiên thời địa lợi đều có, hiện tại không xoát kim tệ thì còn đợi đến khi nào.

"Chúng ta thủ ở cầu thang, sau đó dọc theo hành lang đi tới cầu thang tiếp theo."

"Được a Tokisaki, ta hiểu rõ!"

Nói là kế hoạch, không bằng nói Kurumi chủ ý là muốn cả ba vừa đánh vừa chạy.

Dựa theo trình độ trí thức mà nói thì. . . có một trăm con tang thi cũng khó có một con biết đi cầu thang.

Bất quá không nên coi thường trí tuệ của quần chúng nhân dân, tang thi không leo thang được, bất quá bò lên vẫn là rất nhanh nhẹn.

Không ngoài dự đoán của Kurumi, tang thi tiếp cận

tòa cao ốc, sau đó dùng tốc độ ốc sên bò lên cầu

thang.

"Chíu chíu~~!"

【Dual Colt M1911】 phát ra âm thanh nhỏ bé, không

ngừng thu gặt tính mệnh của tang thi.

"Đoạn Tuyết, tang thi vượt lên quá đông nhớ rõ phải

thông báo cho ta biết, chúng ta lùi lại về phía hành

lang."

Đoạn Tuyết gật gật đầu, chăm chú nhìn về phía

trước, cầu thang rộng hơn một mét rưỡi, dài hơn 5

mét, đang không ngừng có tang thi dùng tứ chi bò

lên, thậm chí dẫm đạp lên cả đồng bọn.

Kurumi đứng ở phía trước, con ngươi đỏ thắm như

rượu đỏ phủ một tầng mông lung, ung dung đối mặt

với thi đàn phía trước.

Tang thi thối rữa rít gào, bầu không khí trầm thấp đè nén, mùi vị huyết tinh thao thiên, tựa như nhân gian

luyện ngục.

Đoạn Tuyết có chút si ngốc nhìn về phía Kurumi, khuôn mặt tuyệt sắc, dáng người dụ hoặc trí mệnh, thần sắc mỹ mỹ nở nụ cười tinh xảo.

Phảng phất như trời có sụp xuống nàng vẫn vĩnh viễn là một cái nữ vương ưu nhã.

Thôi được rồi, bẻ cong thì bẻ cong, lọt hố với một cái mỹ nữ nữ vương như vậy, coi như là có chút an ủi.

Đoạn Tuyết âm thầm cấp cho mình một ngàn cái like, quả nhiên tâm tình tốt hơn hẳn, sau đó tập trung kề vai chiến đấu.

"Phanh~!"

Một con tang thi đổ ập xuống sàn, phát ra thanh âm trầm đục.

"Lùi lại! Không nên dây dưa với bọn chúng trên hành lang!"

"Tiểu Điệp! Chạy mau a! Đừng có ăn cà chua nữa!"

Ực, đại tỷ, kỳ thực không có nghiêm trọng như vậy đâu, tỷ tỷ của ta vẫn còn chưa tận hứng đây.

Phấn Điệp nhìn Đoạn Tuyết cuống quýt âm thầm bật cười, Kurumi đã lựa chọn nơi này làm chỗ xoát quái, tất nhiên có môn đạo.

Tang thi trong siêu thị cho dù nhiều hơn nữa, cũng không thể lấp đầy nổi tòa cao ốc này, vì vậy có thể từ từ xoát.

Quả nhiên đúng như Phấn Điệp dự đoán, cả ba người vừa đánh vừa chạy đến tầng 5 thì tang thi đã bắt đầu thưa thớt dần, đến tầng 7 thì đã hoàn toàn không còn nữa.

“Hộc hộc~~! Tokisaki. . .kết. . .kết thúc rồi a. . .”

Mừng rớt nước mắt, tay cũng sắp rụng xuống đất.

Hơn 20 phút trôi qua, tang thi cuồn cuộn đã bị diệt gọn, trên hành lang đã bày la liệt thi thể.

Kurumi cùng Đoạn Tuyết dựa vào tường thở dốc liên hồi, thần kinh căng cứng cuối cùng cũng được buông lỏng.

Cảm giác tê dại từ khắp cơ thể truyền vào đại não làm Kurumi khẽ rên hừ yêu kiều một tiếng.

“Vì sao tang thi lại đông như vậy, nếu theo lẽ thường, bọn chúng phải đi loạn tìm con mồi mới đúng, không có khả năng tập trung ở siêu thị phục kích bất động.”

Đoạn Tuyết giơ hai tay biểu thị không biết.

"Nghỉ ngơi xong xuôi chúng ta đến siêu thị thu thập vật tư, hiện tại ăn uống một chút đã."

May mắn tang thi trong siêu thị không nhiều như nàng tưởng tượng, nếu không đành phải bỏ chạy, ngày khác lại tới xoát kim tệ.

"A được! Tokisaki có mang đồ ăn theo sao?"

Tokisaki quả nhiên là một cái mỹ lệ động lòng người lại còn thấu hiểu tâm tư người khác, quá cảm động rồi a.

Đoạn Tuyết trong nội tâm mừng rớt nước mắt, cũng mặc kệ thi thể hôi thối của tang thi xung quanh, hai mắt tỏa sáng nhìn về phía Kurumi chớp chớp mắt, tựa như tiểu miêu làm nũng chủ nhân đòi ăn.

=======================================

Một đường lưu loát, không có tang thi cản đường.

“Ân chú ý nước sạch cùng với bếp gas, hai thứ đó không ngại nhiều. Tiểu Điệp, đến quầy bánh kẹo chuyển hết vào trong xe, nếu không sau này tỷ tỷ cũng không biết đi đâu tìm bánh kẹo uy tiểu Điệp nha.”

Âm thanh Kurumi có chút hưng phấn, hơn 20 phút cần cù lao động, tiêu diệt được 312 con tang thi, thu hoạch thực sự là có chút nhiều lắm a!

Thời gian【 421:31:- -】

Kim tệ 【783】

Trừ bỏ việc mua súng đạn, còn thu thập được 312 khối tinh hạch, đợi đến lúc cửa hàng mở cửa phòng đấu giá, đơn giản là giàu phát nổ.

Âm thầm thỏa mãn nở nụ cười, Kurumi không nhanh không chậm thu từng quầy hàng vào trong túi trữ vật. Bánh quy chocolate, sữa chocolate, bột trà sữa vị chocolate,. . .

Khụ khụ, còn có các loại bánh bột mì, mì gói, gia vị đường muối dầu các loại đều thu một ít bỏ vào túi, sau đó là kem đánh răng, sữa tắm, bàn chải, khăn lông, quần áo,. . .

Tiếp theo Kurumi đi đến gian hàng bày bán đồ ăn tươi sống, bất quá đều bị hư thối, chỉ có một ít giữ ở ngăn đông lạnh còn sử dụng được, vì vậy nàng liền lấy thịt dê, thịt heo, thịt bò mỗi loại một chút.

A! Còn phải đi lấy rau củ, bảo bảo muốn ăn lẩu a!

Bất quá.

“Ầm!!!”

Thân thể yêu kiều bị đánh bay, nặng nề đập vào gian hàng.

Nguy hiểm!

【Thân cận tự nhiên】 thiên phú đột nhiên báo động, Kurumi cả người lông tơ dựng đứng, không chút do dự rút ra 【Thép ròng katana】 hoành phía trước hai ngọn song phong dồi dào trước ngực.

Nhưng vẫn chậm một nhịp, lực lượng cực mạnh đập vào thân thể nhỏ nhắn khiến nàng văng ngược về phía sau, phá hỏng hai cái quầy hàng mới ngừng lại.

Hanh! Cả người có chút tê dại, nhưng cũng không nghiêm trọng lắm, có thể đứng dậy được.

Hít sâu một ngụm, Kurumi lảo đảo đứng dậy, nhìn về phía trước, một cái tang thi cao hơn hai mét, cả thân thể không có chỗ nào hư thối, hình thể cuồng bạo tràn ngập lực lượng.

“Không được! Đó là tang thi tiến hóa, mau lui lại!”

Kurumi biến sắc quát, bởi vì Đoạn Tuyết đã từ đằng sau vọt tới, cầm trong tay 【Tinh chế trường đao】 do nàng hoán đổi, trảm vào đằng sau gáy tang thi.

Đoạn Tuyết nhìn thấy nữ thần trong lòng bị đánh bay, sinh tử không rõ, nào còn có lý trí để ý chuyện khác, trong tay cầm chắc thanh đao màu xanh thẳm vọt tới.

Cong người, vung đao, trảm!

“Phập~!”

Cho dù là tang thi tiến hóa vẫn như cũ có điểm yếu, mà không nghi ngờ gì, Đoạn Tuyết tấn công đúng chỗ.

"Ngao! Grao~!"

Tang thi to lớn khuỵu chân xuống đất, gầm rống giận dữ quơ tay về phía Đoạn Tuyết.

Đoạn Tuyết theo bản năng muốn đón đỡ, bất quá nghĩ tới cảnh tượng Kurumi bị đánh bay, nàng liền nghiến răng né sang bên cạnh, sau đó tiếp tục vung đao bổ vào sau gáy tang thi.

Nhưng mà, không trúng.

"Phốc!"

Đoạn Tuyết ngây người nhìn về phía Kurumi, vui mừng hỏi.

"Tokisaki, ngươi không có việc gì!"

"Ây nha~ tiểu Tuyết học tỷ, có thể hay không nhìn rõ tình huống một chút, còn không mau chạy a."

Kurumi rút katana ra khỏi người tang thi tiến hóa, sau đó lại đâm một nhát vào cổ nó, nhưng Kurumi ngưng lại một thoáng đỗi Đoạn Tuyết khiến tang thi có thời gian phản ứng, vung tay liền hất ra katana sắc bén.

Tang thi không đợi hai người thở dốc, một hơi liền nhào tới Kurumi, mở ra cái miệng tanh tưởi muốn cắn.

"Ara ara~ học tỷ mau chạy a~ đem Phấn Điệp an bài đến nơi an toàn, ta có thể tự giải quyết nó nha."

Âm thanh ngọt ngào cười hì hì phân phó Đoạn Tuyết. Thân thể yêu kiều thoải mái né tránh, tóc mái lay động lộ ra con ngươi đồng hồ màu vàng kim, đôi mắt hai màu mông lung mỹ mỹ tạo ra từng tia dụ hoặc, nhượng Đoạn Tuyết nổi lên hai cái trái tim trong ánh mắt.

Ách . . . ta còn thất thần cái gì a, dù sao cũng đã bị luân hãm bởi Tokisaki.

Bất quá, đôi mắt thật đẹp. . . tựa như vực sâu hắc ám, nuốt người không nhả xương~

**P/s: không hẳn là một ngày một chương, nhưng sẽ cố gắng.

Bạn đang đọc Tokisaki Vô Tận Lữ Hành sáng tác bởi zozokuko
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zozokuko
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.