Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có nên mang tất chân hay không a

Tiểu thuyết gốc · 2542 chữ

Chương 1:

Khuôn mặt sắc sảo xinh đẹp toát ra nhàn nhạt ý cười, đôi môi hồng nhạt hơi hé mở, giọng nói ngọt ngào tràn ngập câu dẫn khiêu Tử Hạ toàn thân đỏ bừng, nếu như nàng vẫn còn thân thể.

"A! Ngươi nhìn thấy bản tôn?"

Tử Hạ có thể thề, đây là nữ nhân mỹ lệ nhất nàng từng gặp. Da mặt trắng ngần như bạch ngọc, cánh môi đỏ nhạt mềm mại hơi nhếch lên. Tóc đen dài tùy ý lõa xõa phía sau, như ẩn như hiện cái cổ thon dài làm người khác sôi trào máu nóng. Đôi mắt đỏ tươi cong thành hình bán nguyệt tràn đầy ý vị lười biếng, giống như con mèo nhỏ nhẹ nhàng cào vào lòng Tử Hạ. Nếu không phải hiện tại là linh hồn thể, Tử Hạ cảm thấy nàng đã sớm phun máu mũi. Mặc dù là nữ tử, nhưng nàng vẫn có chút không kìm chế được. Hơi hơi trấn định tâm thần, Tử Hạ vẫn cực kỳ xấu hổ ngượng ngùng trả lời.

"A! Ân. . ."

"Đến cạnh bản tôn, nếm thử bỉ ngạn hoa một chút a, tiểu cô nương. . .”

Nữ nhân mỹ lệ một chữ lại một chữ ngân dài, giọng nói nũng nịu chọc người yêu thích, cực kỳ câu dẫn.

Nữ nhân ngồi bên bờ sông Hoàng Tuyền, đôi môi đỏ hồng khẽ gặm cắn cánh hoa bỉ ngạn cầm trong tay, cái lưỡi béo mập liếm một vòng, khiến cho Tử Hạ đỏ mặt nhìn không dời mắt.

"Ngại.. ngại quá,. . . ta là vong hồn, sắp phải đi đầu thai, cũng không thể rời khỏi Hoàng Tuyền Lộ.”

Nuốt ực một tiếng, Tử Hạ miệng đắng lưỡi khô cố nhịn cảm giác xung động lao xuống cắn một ngụm vào đôi môi đỏ nhạt kia, ngượng ngùng hướng nữ nhân trả lời.

“A~ ngươi thật sự đã chuẩn bị tinh thần đầu thai làm súc sinh?”

“Cái...cái gì súc sinh?”

Tử Hạ hơi có điểm hoang mang cùng một chút sợ hãi, trong lòng một mảnh bốc lửa đã sớm nguội ngắt, sợ hãi hỏi nữ nhân xuyên một thân y phục màu đen đang tỏa ra tà tà mị ý.

“Ân chính là súc sinh đạo, lục đạo luân hồi con đường kia. Ngươi một không có công đức, hai không có khí vận, ba không có chống lưng. Mười phần hết chín sẽ đầu thai làm súc sinh.”

Con ngươi đỏ thắm lộ ra từng tia tiếu ý, dường như vĩnh viễn đều khiến cho người khác mê say.

“Khác nói, bản tôn mời ngươi ăn hoa bỉ ngạn.”

Xong đời, đây là hai chữ hiện lên trong đầu Tử Hạ. Nàng mặc dù ẩn ẩn có dự đoán, nhưng vẫn ôm chút hi vọng. Hiện tại nàng đều là tuyệt vọng tâm tình, cũng không nghe đến lời của nữ tử diễm lệ có chút dụ hoặc kia.

Tử Hạ vẫn chưa từ trong suy nghĩ định thần lại, đã thấy bản thân đang ngồi cạnh nữ nhân kỳ lạ đó, khuôn mặt hoàn mỹ vô khuyết gần ngay trước mắt, Tử Hạ liền ngẩn ngơ. Nàng phỏng chừng trên đời tuyệt đối không có ai chống cự được cỗ mỵ lực này.

Không chờ Tử Hạ phản ứng, cánh hoa bỉ ngạn đã đưa đến trước mặt nàng, Tử Hạ theo phản xạ khẽ gặm cắn.

Ngô...! Không có hương vị. . .

Nhưng chậm rãi theo nàng nhấm nuốt cánh hoa bỉ ngạn, ở sâu trong linh hồn dâng lên một cỗ hương vị không gì sánh được chậm rãi lan tỏa.

Vui buồn, hợp tan, nhân quả, sinh tử. . .

Đây là nhân sinh. . . của ta. . .?

Tử Hạ cảm giác không sai, cánh hoa bỉ ngạn mọc bên cầu Nại Hà, ba ngàn năm nảy mầm, ba ngàn năm nở hoa, bỉ ngạn hoa yêu diễm kiều mị vĩnh viễn chỉ có thể nở rộ trên đường hoàng tuyền u ám, tiễn đưa số mệnh trở về nơi quy kết.

Tử Hạ khép hờ đôi mắt hơi ẩm ướt, yên lặng cảm nhận vị đạo đang hòa tan trong linh hồn.

“Tiểu nữu nhi, nguyện bái bản tôn làm sư tôn chăng?”

===================================

Hồi tưởng kết thúc !

Tử Hạ nằm mơ cũng không ngờ tới, tùy tiện nhìn một chút bờ sông Hoàng Tuyền cũng đụng trúng kinh hỉ trên trời rơi xuống.

Nàng hiện tại cũng là người có thân phận nha!

Tiểu đệ tử của Bình Phàm Chí Tôn!

Sư tôn của nàng nguyên danh là vì Giản Giai Ngọc, cũng chính là Bình Phàm Chí Tôn. Ân, mặc dù Tử Hạ không có tí xíu cảm thấy sư tôn của nàng có chút liên hệ nào với hai chữ "bình phàm". Nhớ lại khuôn mặt ngây thơ pha lẫn mị hoặc tận xương của sư tôn, Tử Hạ da mặt lại một trận đỏ bừng.

Sau khi đồng ý bái sư, lại nói loạn thất bát tao một hồi, Tử Hạ vẫn là khá kích động. Mặc dù sư tôn của nàng khuôn mặt hơi mị hoặc, dáng người hơi cám dỗ, mùi thơm cơ thể hơi ngọt ngào.

Khục khục, lạc đề, lạc đề a. . .

Nói tóm lại chính là: Nàng! Muốn chuyển sinh rồi!

Có một vị sư phụ tốt, chuyển kiếp sống lại chính là phẩy tay một cái. Bất quá Tử Hạ cũng không cùng người khác đồng dạng. Giản Giai Ngọc để nàng chuyển kiếp sống lại ở một cái vị diện khác. Cũng trọng hoạch được một cái thân thể khác sống lại.

Trọng điểm chính là! Sư tôn cư nhiên để nàng đầu thai vào một cái Mạt ! Thế ! Vị ! Diện!

Thời điểm nghe Giản Giai Ngọc thuyết giảng, Tử Hạ cố nén xung động phản bội sư môn, kiên nhẫn lắng nghe.

Không để Tử Hạ thất vọng.

Sư tôn của nàng vẫn rất ôn nhu dịu dàng nha, để nàng chuyển kiếp vào thế giới đó, trực tiếp cho nàng ngón tay vàng, có thể an tâm tiến hóa thành con cua đi ngang.

Cho dù chết thẳng cẳng, có thể thẳng thắn sống lại ở cái thế giới khác, tiếp tục làm con cua đi ngang.

Bất quá Tử Hạ cũng không định vung vẩy tính mệnh, tùy tiện liền cắm đầu xuống đất.

Bởi vì nàng nghe được sư tôn miêu tả một chút tràng cảnh nếu như nàng chết đi, cái gì phòng tối cưỡi ngựa gỗ mang bịt mắt. . .

Khóc ròng! Huhu nàng mới không muốn bị cái kia sư tôn biến thái yêu nghiệt đích thân dạy dỗ (điều giáo)

Đang lúc Tử Hạ miên man suy nghĩ, trước mắt hôn ám bỗng máy động.

Bỗng nhiên mở hai mắt ra. . . Xa lạ trần nhà. . .

“Ưm...oa...” Vươn vai xoay người một cái.

Cảm giác có thân thể vẫn tốt hơn! Tử Hạ ngầm cảm thán.

Lúc này Tử Hạ mới phát hiện bên tai thật dài tóc đen đã rũ đến trước ngực, một ngắn một dài. . .

Cúi đầu là có thể chứng kiến độ cong tuyệt vời. Tử Hạ không tự giác đưa hai tay ra đè ở trên hai ngọn song phong dồi dào, xúc cảm thật tốt, co dãn ở hai tay tràn ra, nhưng run rẩy cảm giác cũng nhanh chóng truyền tới trung khu thần kinh, có chút bối rối buông cánh tay xuống.

Tử Hạ mặc đồ ngủ từ trên giường xuống tới, dép nhỏ con thỏ màu hồng, vươn bàn chân xinh xắn như dương chi ngọc vậy mang tiến vào, tùy ý đảo qua ánh mắt, nhìn thấy đầu ngón khả ái chân như trân châu.

Có chút bối rối đi tới trong phòng ngủ trước gương, giương mắt nhìn lên. . .

Mái tóc dài màu đen buộc thành hai cái đuôi tóc, vui vẻ mà rũ xuống ở hai vai, mảnh khảnh tứ chi làm người ta cảm thấy tự hồ chỉ cần hơi chút vừa dùng lực sẽ bẻ gẫy, tóc đen như thác nước lưu hải che ở nửa trái khuôn mặt sở hữu xinh đẹp kinh người, bên ngoài một bên kia thì để lại mắt phải thâm thúy như hắc động, cùng với đôi môi cánh hoa anh đào mềm mại, ở như vậy xinh đẹp, tuyệt đối có thể dựa vào một lần ánh mắt giao thoa đã đem nam nhân bắt được, như ma quỷ mị lực. Da dường như trân châu vậy sáng trắng trơn trượt.

"Cái này —— ta biến thành Tokisaki Kurumi? !"

Dường như muốn xác nhận một phen, Tử Hạ dùng ngón tay vén ra mái tóc như lưu hải che ở nửa bên mặt trái, lộ ra con mắt kim sắc đồng hồ báo thức.

Lưỡng chủng màu sắc bất đồng thoạt nhìn có chút quỷ dị, nhưng lại cho người đứng ở trong gương một loại kiểu khác mị lực động lòng người.

Con mắt trái đồng hồ báo thức kim giây vẫn còn đang không ngừng di động, làm cho Tử Hạ cảm thấy không biết làm sao, đây rốt cuộc là chuyện gì? Ta không phải là bị sư tôn gửi đến mạt thế vị diện sao? Tại sao lại sẽ chuyển kiếp đến Kurumi trên người? Nơi này là vị diện Date A Live?

Nhưng mà Tử Hạ vẫn cực kỳ vui mừng, Tokisaki Kurumi ngoại trừ vẻ ngoài xinh đẹp, còn là nữ thần trong lòng nàng nha. Tiểu thuyết Date A Live nàng cũng đã xem qua rất nhiều lần, trong nhà nàng chí ít cũng có hơn mấy chục tấm poster cùng với figure Tokisaki Kurumi. Sư tôn của nàng đúng là ôn nhu dịu dàng đáng yêu hiểu thấu lòng người nha! Không nói hai lời khiến cho nàng chuyển sinh thành bộ dáng xinh đẹp của nữ thần a.

“Oa nha nha !!! Nông trường mở ra, hoan nghênh chủ nhân!” Một đạo giọng nói thanh thúy đột nhiên trong đầu vang lên.

"Thanh âm gì?" Tử Hạ không bình tĩnh. Trong đầu làm sao lại xuất hiện thanh âm, không phải là xuất hiện nghe nhầm rồi đi. Đang muốn lại cẩn thận nghe một chút, tràng cảnh đột nhiên chuyển đổi.

Vào mắt là sáu khối đất đai hình chữ nhật, bên cạnh có một khối bảng hiệu màu đen. Bên trái đi mấy bước là một cái hồ nước, nước rất thanh tịnh.

Mặt nước tung bay lá sen xanh biếc, mấy đóa nụ hoa sen chớm nở tô điểm trong đó, cảnh sắc rất đẹp, tựa như một bức họa.

Bên hồ nước cũng có một cái bảng hiệu màu đen, bảng hiệu bên cạnh đi mấy bước có một gốc dương liễu, trên cành cây lục sắc treo ba cái ngọn đèn lồng nhỏ màu đỏ.

Bên cạnh một mét có bốn cây cột, trên cây cột dựng một cái căn phòng mini nóc nhà màu xanh lục, chỉ là căn nhà lại là pha lê màu đen.

Đang suy nghĩ có nên đến gần nhìn một chút hay không, cửa căn phòng pha lê đột nhiên mở ra, từ bên trong bay ra một con hồ điệp phe phẩy cánh lớn màu hồng.

Bay gần a, "A?" Không đúng, là cái mọc ra cánh tiểu nữ hài. Ha ha!.

"Chủ nhân, hoan nghênh tiến vào nông trường. Ta là Linh giới Nguyên Tố Sinh Linh, phụng lệnh Bình Phàm Chí Tôn đại nhân trợ giúp ngài trưởng thành."

"Nông trường?"

"Đúng vậy, cái này nông trường vị diện là từ Bình Phàm Chí Tôn đại nhân chế tạo ra, đặc chế dành riêng cho chủ nhân sử dụng.”

“Sư tôn cho ta một cái nông trường?”

Hít một hơi khí lạnh, toàn thân rụng rời, hai mắt tối sầm. Tử Hạ cắn môi đáng thương hề hề, hai mắt kém chút liền chảy ra vài giọt nước mắt lóng lánh.

“A! Chủ nhân ngài đừng lo lắng, nông trường tên gọi là do chí tôn đại nhân tùy tiện gọi, cũng không thực sự là một cái trang trại a.”

Nghe đến ý tứ tuyệt vọng trong giọng nói của Tử Hạ, tiểu nữ hài cuống quít giải thích.

Tử Hạ hơi hơi bĩu môi, bất quá ngẫm lại cũng đúng, đồ vật do sư tôn đặc biệt chế tạo dành riêng cho nàng, tuyệt đối là thứ tốt.

Lại nói tiếp, mạt thế quý giá nhất là thứ gì? Chính là thức ăn a, nông trường vị diện nghe tên đã biết chính là một cái siêu cấp hậu trường a, có thể đảm bảo nàng tại mạt thế ăn uống không lo. Nhìn kẻ khác liều mạng cướp thức ăn từ miệng tang thi, còn nàng ung dung ăn bánh uống hồng trà xem kịch vui, ngẫm lại đã thấy thú vị.

Tử Hạ nở nụ cười tiểu ác ma nghĩ thầm.

"Chủ nhân, mời trước cho ta mệnh danh a."

"Liền bảo ngươi Phấn Điệp đi." Tử Hạ nghĩ nghĩ.

"Tạ ơn chủ nhân, ta rất thích cái tên này." Phấn Điệp quạt cánh bay về phía trước.

"Chủ nhân, mời đi theo ta, ta mang ngươi quen thuộc nông trường thao tác." Tử Hạ đuổi theo sát Phấn Điệp.

Sau một lát, Tử Hạ đã có điểm quen thuộc với nông trường, đơn giản chính là game online nông trường bản thăng cấp, thao tác bằng ý niệm.

Còn có, nông trường chức năng ẩn tàng cũng có rất nhiều, Phấn Điệp nói với nàng tất cả đều cần nàng đi tìm hiểu, Tử Hạ cảm thấy như vậy cũng rất thú vị, rèn luyện là cần bản thân nàng tự thân vận động a! Không thể lúc nào cũng trông chờ vào người khác, nàng cũng không muốn để vị sư tôn mỹ nhân của nàng thất vọng.

“Chủ nhân, nông trường sử dụng đơn vị tiền tệ là kim tệ cùng với kim cương. Thực vật trồng được có thể bán ra thu về kim tệ hoặc đem ra thế giới hiện thực sử dụng. Kim tệ có thể dùng để hối đoái vật phẩm trong cửa hàng. Tác dụng của kim cương cần chủ nhân tự thân tìm hiểu.”

Phấn Điệp nói với nàng, mạt thế hiện tại vẫn chưa bắt đầu, vẫn còn thời gian chuẩn bị, vì vậy nàng liền thu thập một chút.

Ý thức rời khỏi vị diện nông trường, Tử Hạ quan sát chung quanh liền bước tới tủ quần áo.

Đem đồ ngủ cởi, lộ ra bên trong thân thể lồi lõm dụ hoặc trí mạng, Tử Hạ nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt, liều mạng thôi miên chính mình nhẫn nhịn mê hoặc, trong lúc thay đổi quần áo càng là mặt đỏ tới mang tai.

"Có muốn hay không mặc một bộ tất chân đây?" Nhưng liếc nhìn tủ quần áo không có tất chân màu đen dài, Tử Hạ liền tiêu mất cái ý nghĩ này. Nàng cũng không phải là biến thái, nàng chỉ là muốn đầy đủ biểu diễn ra mị lực giống như Tokisaki Kurumi mà thôi!

Bạn đang đọc Tokisaki Vô Tận Lữ Hành sáng tác bởi zozokuko
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zozokuko
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.