Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Song tu

Tiểu thuyết gốc · 1738 chữ

Buổi tối tại Thiên quán, đèn giăng sáng rực, hoan thanh tiếu ngữ cùng mùi ngon của đồ ăn nổi lên không ngớt, trang hoàng lộng lẫy, xa hoa tột độ, khác hẳn với một Thiên quán chướng khí mù mịt thường ngày. Một phần không nhỏ đều là nhờ đống đồ ăn mà đối với Hắc binh còn quý hơn cổ tịch tiên duyên. Phần còn lại, chính là sinh thần 1900 tuổi của Hắc đại hoàng tử.

Như thường lệ, người bận bận rộn rộn với đống đồ ăn trong bếp vẫn là nàng cùng một đám lúc nhúc Ngự Thiện quan, thêm đám này cũng chỉ để làm màu, vốn cũng chẳng để làm gì, Hắc binh đồ của bọn họ một đũa cũng chưa từng động đến. Cũng nhờ Vô Tung cho nàng mượn ít linh lực, mới có thể an ổn mà làm liên tục không ngừng nghỉ như vậy.

Vốn dĩ đã tự hứa không làm nữa, tránh là trở thành nguyên nhân huynh đệ tương tàn, chiến tranh đổ máu, nhưng mà ... để lấy lòng tên Hắc đại khó ưa đó, nàng đành nuốt lại lời nói vào trong, hảo hảo mà lấy lòng. Tâm trạng vô cùng vui sướng: Ha, nhịn một chút nhịn một chút, hắn vui vẻ rồi liền có thể trốn về.

Tuy lòng vẫn luôn tự nhủ phải trốn về, nhưng tâm vẫn luôn có gì đó không nỡ. Có lẽ nàng đã thật sự coi Vô Tung cùng đám Hắc binh phiền phức này là bằng hữu thật sự của mình a. Còn có Hắc khó ưa hắn, tuy .....

Nàng lắc lắc đầu, tự nhủ đừng có suy nghĩ linh tinh, nghĩ đến tên hỗn đản đó làm gì chứ. Mỗi người đều có một sứ mệnh riêng của mình, sứ mệnh của nàng là hảo hảo bảo hộ tiểu muội muội của nàng, chỉ như vậy thôi.

Nhẹ nhàng mở cửa phòng, nàng đối hắn nói vài câu phi thường nhỏ nhẹ dễ nghe:

- Hắc chủ thượng, giờ lành tới rồi, huynh có muốn ra xem chút lễ Sinh thần?

Y nhướng mày, khuôn mặt góc cạnh lạnh lùng thoáng chút ngạc nghiên, sau đó lạnh nhạt đáp một tiếng:

- Không

- Một chút thôi cũng được mà, sinh thần 100 năm mới làm một lần, nên hảo hảo chúc phúc a.

Bằng một bộ dáng vô cùng bắt đắc dĩ không biết là vô tình hay cố ý trưng ra, y im lặng không nói, nhàn nhạt ra ngoài, mặt vẫn như cũ u ám hơn cả có tang.

Vô Tung đối chuyện y đi ra ngạc nhiên không ngớt, hàng chục cái sinh thần trước hắn có bao giờ thèm ngó ngàng tới, hôm nay thì tốt rồi, còn đường đường chính chính cướp miếng ăn của bọn hắn a. Haizz, khổ nhất vẫn là kẻ thuộc hạ tôi tớ như bọn hắn, chủ thượng không ăn liền không được ăn, chủ thượng ăn cũng không được ăn, vì sớm đã hết sạch sẽ rồi, còn phần cho bọn hắn sao.

Nói qua nói lại một hồi, bọn hắn mới chợt giật mình nhận ra: Đây là sinh thần của người ta mà.

Nàng cái gì cũng không quan tâm, ngoan ngoãn lạ thường. Một bên giải thích cặn kẽ cho Hắc Thiên món gọi là mỳ Trường thọ của Nhân giới, một bên ép hắn ăn, một bên rót rượu chu đáo còn hơn cả tiểu nhị thấy tiền.

Sau một hồi cơm no rượu say liền đến vụ quan trọng nhất, tặng quà. Hắc binh người cười nhạt người ho nhẹ người lẳng lặng chuồn, hoàn toàn không có ai mang tới thứ gọi là quà. Tựa như với cả ngàn Hắc binh quà là một thứ gì đó chưa từng tồn tại vậy. Vậy nên khi nàng bưng ra cái bức tranh to khủng bố mà Vô Tung đã tặng, liền lập tức bị đám Hắc binh nhìn với một con mắt như đấng cứu thế của toàn Lục giới, không khỏi có chút hơi hối lỗi. Dù sao tranh cũng không phải của nàng.

Y vẫn điềm nhiên lạnh lùng ngồi, hoàn toàn không có ý mở tranh. Ánh mắt sắc lạnh dò từng khuôn mặt của Hắc binh, khuôn mặt hiện lên mấy chữ: "Đây là cái tiệc sinh thần của ta thật đó hả" Y đột nhiên sắc mặt đại biến, thập phần hung dữ mà nhìn nàng, sau đó mặc kệ vẻ mặt ngơ ngác của nàng, một đường đi thẳng về phòng.

Nàng vốn vẫn đang loay hoay suy nghĩ xem bản thân chỗ nào đắc tội hắn, thì Vô Tung đột nhiên chạy lại

- Tẩu tẩu, hắn là sao vậy. Tẩu mau vào xem, nhanh lên, hắn chưa từng như vậy a.

Nàng bản thân cũng đột nhiên có chút lo lắng, nếu như thực sự đắc tội hắn, không những không thể trở về, mà ngày tháng sau này nhất định khó sống. Ở dưới mái hiên phải cúi đầu, đạo lí này không thể không ghi nhớ. Đắn đo một hồi, cuối cùng đành chạy vào. Bỏ lại Vô Tung với một nụ cười rộng ngoác đến tận mang tai.

Không có mặt Hắc Thiên, Vô Tung chính là chủ, hướng đám Hắc binh đuổi đi hết, bản thân thì nhàn nhã uống trà xem kịch.

- Vô Tung huynh, trong rượu là thứ gì vậy?

- Ngươi biết rồi còn hỏi.

- Cái đó... chủ thượng sẽ không sao chứ.

Hắn cười nhẹ, mang theo vài phần vui sướng:

- Yên tâm, ta sắp có cháu bế tới nơi rồi

Ngược lại với vẻ ung dung nhàn nhã ở nơi này, nàng và y hiện tại đang loạn như cào cào. Hắc Thiên mặt thường ngày trắng toát hiện tại phi thường đỏ, tay run run cầm thanh kiếm cũng tựa hồ không vững, mắt đỏ của ma cà rồng thường ngày đều bị che đi nay hiện rõ mồn một, đục ngầu dữ tợn khiến người ta không rét mà run. Tóm lại, bộ dáng hắn bây giờ thực sự vô cùng thảm thương. Dạ Tử Kiếm dường như hiểu được sự bất ổn của chủ nhân, run run liên hồi, sợ hãi như bị ai bắt nạt.

- Cô... không được qua đây.

Y lấy hết sức chĩa cây kiếm đang run run chỉ chực khóc về phía nàng, sắc mặt vô cùng khó coi.

- Thực xin lỗi huynh, ta ... ta không biết ta không biết ta thực sự không biết, ta không biết cơ thể huynh không chịu được rượu a. Ta... ta

-.....

Ta... ta giúp huynh a, máu của Hồ yêu có thể loại rượu a

- Cút!

- Được được được ta giúp huynh sau đó cút, nhất định cút

Khuôn mặt tuấn mĩ của y càng ngày càng đỏ dữ tợn, ánh mắt tựa như dần mất đi ý thức, đáng sợ như một con thú dữ săn mồi. Tay run run cầm lấy Dạ Tử Kiếm, vậy mà một phát dứt dứt khoát khoát đâm vào bụng mình. Máu tươi ồ ạt chảy ra, thấm đẫm bàn tay mảnh khảnh cùng kiện hắc y, nhuộm đỏ cả lưỡi kiếm sáng loá của cây bảo kiếm. Nàng kinh hãi không nói lên lời, chỉ là chút rượu thôi mà, có cần phải đâm vào bụng để rượu chảy ra như vậy không.

Y thở ra một ngụm trọc khí, tâm trí có chút tỉnh táo lại khi nhìn thấy máu, nhưng rất nhanh liền tiếp tục rơi vào trạng thái mê mang. Dục vọng như lửa đốt trong lòng, nếu vẫn tiếp tục như vậy, e là sẽ không chống chọi được bao lâu. Vậy nhưng nàng vẫn cứ ngây ngốc mà đứng đó. Lấy linh lực của y, chút xuân dược này có tính là gì, vài luồng ma khí là có thể áp chế, nhưng hiện tại y nhất định không thể dùng. Tinh thần lực của y vốn luôn vô cùng tốt, nhưng mà nếu như chỉ dùng tinh thần lực, nhất quyết không thể giải quyết vấn đề. Vạn nhất y không thể tiếp tục khống chế, đến lúc đó xuân dược phát tán, chắc chắn sẽ....

Lấy hết chút sức tàn còn lại, y quát lớn:

-Mau! cút!

Có vẻ bị bộ dạng thảm hại của y doạ sợ, nàng gật gật đầu lia lịa, cất bước đi ra ngoài.

Bất quá, làm gì có chuyện tốt đẹp dễ dàng như vậy. Nàng vừa đi liền trượt phải vũng máu lênh láng dưới sàn, ngã chỗ nào không ngã, vậy mà lại ngã vào lòng hắn

Hắc Thiên hắn có thể lấy đầu mình ra thề, nếu là nữ nhân khác, hắn chắc chắn sẽ không thảm như bây giờ. Vậy nhưng nàng... rốt cuộc là tại sao? Một khắc nàng ngã vào lòng hắn, hơi thở gấp gáp, khuôn mặt trắng như bạch ngọc khẽ hốt hoảng, đôi môi đỏ thắm như cánh sen, ánh mắt thuỷ tinh nhàn nhạt phỉ thuý lộ ra vài tia tinh nghịch nhưng lại pha vài phần mị hoặc,... tất cả đều bị hắn thu vào trong ánh mắt. Hô hấp dồn dập, tim y đập nhanh đến mức khó tin, cúi xuống hướng đôi môi của nàng đặt xuống một nụ hôn. Nàng tròn mắt, lông mày run run, khẽ mấp máy môi muốn nói gì đó nhưng vẫn là không được, chỉ có thể vô lực phản kháng mà tiếp nhận nụ hôn của y.

Thời gian kéo dài như một thế kỉ, y đảo lưỡi, cướp trọn vị ngọt thanh trong khoang miệng nhỏ nhắn của nàng.

Không... hăn không thể, hắn nhất định không thể.

Chút lí trí cuối cùng còn sót lại nhắc nhở y, không thể làm như vậy. Hắc Thiên y tựa như người vừa tỉnh lại sau một cơn mê, buông đôi môi ngọt ngào của nàng, dùng toàn lực đẩy nàng ra xa.

- Đi đi, mau đi

Nàng lảo đảo đứng dậy, điên cuồng vùng bỏ chạy. Y nhìn theo bóng dáng hốt hoảng của nàng, nằm vật ra sàn, máu tươi nơi miệng vết thương vẫn chưa từng ngưng chảy. Y mặt trắng bệch tựa như không còn chút máu, lảo đảo bước tới với lấy không gian giới chỉ, lấy một viên đan dược bỏ vào miệng.

- Xin lỗi

Bạn đang đọc Tối Thượng Cửu Vỹ Thần Hồ sáng tác bởi vanquyton
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vanquyton
Thời gian
Cập nhật NyeoYeon
Lượt thích 4
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.