Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiếm huyết mới

Tiểu thuyết gốc · 1612 chữ

“ xoẹt “

Lại một lần nữa kiếm chém vào phần ngực , vô bạch căn răng chịu đau tự hỏi không biết đã qua bao nhiêu lần .Hắn ta hiên tại hốc mắt nhắm lại , xung quanh cơ thể thây đày vết kiếm chém .

Đơn giản , hảo hảo a

Mọi việc hoàn tất ba kiếm chém , bước tiếp theo là thu nạp .

“Kiếm lai huyết tử sinh mệnh hư vô thời không chân lý ấn “

“Vĩnh hằng quy lai nguyên tử phù trì huyết đại nặp lai trăng “

…..

Đọc thuật lại một câu đột nhiên , mọi thứ trở nên biến sắc bên trên bầu trời hiên lên sự u ám một vòng mặt trời đỏ rực trông rất kì vị , hoang du , tĩnh mịch.

Cứ như thế thời gian lắng đọng trôi qua không biết đã qua bao lâu hắn ta đã có vố số vết chém khắp nơi cơ thể từ mọi lớp ra xuyên thấu vào bên trong lục phủ ngũ tạng .

Trong một nơi căn phòng , một nữ tử đang tắm .

Một người cúi khom lưng xuống đày sự kính nể :

“ Tiểu thư ngươi có việc rặn rò ta , ta đã tra ra “

“Tên vô bạch này lúc hắn bế quan trong phòng chưa từng cầm kiếm một lần nào hết , nói chính xác ra ngày hôm đáy hắn ta mới ra ngoài chợ tạp dịch đi mua một thanh hạ phẩm “

Uhm! Ngươi lui xuống đi!

“Tuân lệnh “

Một lát sau bóng đen biến mất một cách kỳ quái không tung tích , nơi sở hở .

Nữ tử mỉn cười

“Chỉ trong vòng một ngày cầm kiếm tu luyện thành kiếm đồ .Thú vị thực sự thú vị không nghĩ giang tông lại có như vậy yêu nghiệt .”

-Kiếm của hắn ta thực lạ !

Ba ngày sau ,cũng chính là ngày mà khảo thí bắt đầu chọn lựa ra đệ tử ngoại môn .

Một thiếu niên trên người quấn đầy vải lớp băng bó khắp cơ thể . Thấy vậy một người bước vào bên trong nói :

!aizz “ sư đệ thật mãnh liệt a ta tưởng ngươi không thể hảo lúc khảo thí nha , không ngờ cơ duyên xảo hợp thực vẫn đến với ngươi a”

Vô bạch nghĩ tới giọng nói này liền biết ngay đây là ai , không phải vị sư huynh đấy thì ai nha

“ sư huynh thời gian bắt đầu khảo thí còn bao lâu “

Nửa canh !

“Cái gì nửa canh , sao huynh không gọi ta sớm a”

Nhị tiếu lăng hừ giận rỗi một lúc rồi hảo nói :

“ Sư đệ ta đang chuẩn bị đi đây , nhìn vào tình trạng của ngươi lúc nay có đi được bước chân hay không còn là một điều khó khăn lắm ấy nha , hảo dưỡng thương trị đi a “

Vô bạch thấy vậy trong tâm cảm xúc dâng lên rồi nói “ Không , ta muốn đi “

Bước chân ra khỏi giường hắn ta tháo hết mọi nơi băng bó sau khi tháo xong nhìn lại bèn hỏi :

“Sư huynh ta không sao a , một vết kim không có nha “

Vô bạch hơi bất ngờ khi mọi vết thương hắn ta được chữa lại lấp nguyên như cũ trọn vẹn toàn bảo .

Nhị tiếu lăng thấy thế cũng hơi bất ngờ thầm nghĩ :

“ yêu nghiệt , tuyệt siêu thiên kiêu yêu nghiệt”

Nhưng thân sư huynh hắn ta vẫn luôn giữ một cốt cách cho chính xác trầm ổn hảo vươn tay bước đi nói :

“Nếu ngươi đã không bị sao thì đi thôi thời gian rất gấp a “

Vô bạch chạy ngay vào bên trong thay y phục mới , cầm lên thanh kiếm đeo vỏ bước ra ngoài nói

“ đi thôi “

Đi được nửa canh giờ nơi xa xa chân núi là khu tạp dịch cách giảu ngọn núi là đệ tử ngoại môn hôm nay nơi đây tề tụ đông đủ tạp dịch hai phía nam bắc .

Một vị trung niên bước tới giọng nói tuy nhẹ nhàng nhưng vang vọng khăp mọi nơi :

“Hôm nay là ngày chọn lưa đệ tử ngoại môn chỉ cần vượt qua ba lần khảo hạch là được nhận “

Thứ ta nói thẳng của thứ nhất băng qua con sông các ngươi làm gì cùng được miễn là băng qua không qua một nghìn người là được a . Vòng thứ nhất chính là loại bỏ ai đên được bên kia con sông trong kì hạn 1000 là được a

Vòng thi thứ hai là vòng thi đo kiếm a . Mỗi một người sẽ thi triển ra kiếm pháp mạnh nhất đánh về phía tẳng đá bên kia , khi tẳng đá phát sang thì các ngươi qua vòng a . Ở trong tông môn tuyển hai vòng đầu không có mạo hiểm chỉ là hảo hảo dưỡng một phen nhưng vòng thi thứ ba thì các ngươi ta nhắc trước nếu ai muốn bỏ cuộc cứ nói ngay ta không cản

Vòng này tất cả các ngươi sẽ băng vào lâm thú sơn thạch nơi đây nhiều loại thú dữ a nếu như gặp phải không ai chạy được thì chỉ trách các ngươi vô năng nha .

“ Được rồi cuộc thi chính thức bắt đầu “

Vèo ! Chưa kịp nói xong một số người đã chạy thật nhanh đi đến con sông trên con sông gò núi đá gập ghềnh khó trở , thậm chí nơi nước sâu chỉ có cách bơi qua .

Vô bạch không nhanh không chậm bước đi từ từ vì với trúc cơ trung kì đỉnh phong thì hắn không cần tỏ ra qua cố gắng chỉ bước đi một cách bình thường , đằng xa kỷ thiên tâm nhìn hắn bước đi cũng bước đi đến vô bạch , dáng đi uyển chuyển nhịp nhàng từ từ đơn bạc .

“ Sư đệ hảo dễ nha “

Cảm ứng được tiếng gọi hắn ta ngoảnh mặt lại thấy kỷ ăn tâm đang bước đi về phía hắn .

Trước mặt hắn ta thầm nghĩ người này thật thần bí nên đề phòng một chút , tu vi thậm trí đã trên ta , sâu không lường được .

“Sư tỷ ta không có hứng nhanh , trang a “

“ Nếu vậy tỷ ta đây đi cùng ngươi vậy ta cũng cảm thấy hảo qua a “

Vô bạch thấy hơi là lạ bèn đặt tâm tình ở chế độ cao hết , hắn ta thật bình tĩnh bước đi luôn luôn đề phòng .

Bây giờ đến gần nữ tử trước mặt mới thấy thật con mẹ nó tiên chắc .

Đôi môi đỏ mọng , mày liễu , đôi mắt phượng lấp lánh khuôn mặt đầy vẻ thuần thực .Thân hình chuẩn dáng từ môi cơ thể , dáng chữ S , búng tóc dài đen che khuất đi một phần thính giác . Y phục màu xanh nhạt bạch tạo nên cảm giác mới lạ , mùi hương cơ thể từ bên trong bốc lên thật thơm .Vị này hắn ta chưa nhìn thấy bao giờ không phải mùi nước hoa a . Mùi tự nhiên cơ thể . thầm nghĩ “xuyên không đúng có khác “

Lắc đầu xua tan đi dục vọng hắn ra vẫn kiên quyết có thứ gì đó không ổn là lạ đang đe dọa hắn ta . Hắn có một linh cảm giấc tốt , trước giờ kiếp trước hắn chính là dựa vào linh cảm mà tránh né được nguy hiểm tử mệnh a

Thiên tam kỷ thì cảm thấy tên này thật qua khác biệt so với hắn ta lúc chưa bị ta đánh trọng thương a . Chẳng lẽ tên này không có tý dục hỏa trong người hay sao , mặt không đỏ hơi thở không gấp đôi mắt thì nhìn về phía con sông lại không nhìn về phía ta đây . Thầm nhủ “ bao nhiêu nam tử nếu được đến gần ta thì họ bớt giảm thọ cung đáng … , chẳng lẽ ta thật sự không quyến rũ nổi chỉ một nam tử nhỏ nhoi “

Vô bạch bước đi về phía trước nói :

“ Sư tỷ đi thôi nếu không sẽ hảo hảo mất 1000 danh ngạch a “

Thiên kỷ tâm :” khốn kiếp nữ tử ta đây ngay trước mặt ngươi ngươi không hảo thời cơ thưởng thức lại còn rảnh đi nói vấn đề đó , não của ngươi có bị vấn đề gì không a , chẳng lẽ ta phải lộ gương mặt thật sự “

Suy nghĩ này liền dập tắt trong đãi não , kỷ ăn tâm chỉ mỉn cười bước thật sát gần bên cạnh vô bạch .

Nhưng thực ra bên trong lòn vô bạch hắn ta thầm nghĩ

“ Nguy hiểm nữ tử này nhìn bề ngoaì ngây ngô dễ thương nhưng lại mang cho hắn sự bất ăn của tử vong đến bất cứ lúc nào nếu hắn ta không đề phòng chỉ một sơ xuất nhỏ hắn ta sẽ vong .Hắn ta cũng mỉn cười nghĩ rằng :

“ Ngươi ngu sao ta bị tiểu đệ liệt thì lấy đâu ra ý đồ với ngươi cơ chứ “

Qua một đoạn đến một nơi nơi đay mọi thứ vạn vật chỉ có một cách bơi a

Thiên kỷ tâm híp mắt lại quay đầu sang vô bạch nói :

“ sư đệ ta có cách không phải bơi a”

Bạn đang đọc Tối Thượng Chi Tâm sáng tác bởi mMộtniệmkiếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mMộtniệmkiếm
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.