Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sổ Tay Nuôi Tiểu Cương Thi (2)

Phiên bản Dịch · 910 chữ

Trước khi chết, cụ già vẫn lo lắng như trước, đứt quãng căn dặn: "Số mệnh của A Minh là do ông nội hoán đổi lấy, tiểu Hạ, ông nội là một ông già, không có tác dụng gì, có thể thay một người tới bảo vệ cháu, ông nội cảm thấy rất giá trị..."

"Sau đó đừng nhắc tới ông... đừng ở trước mặt A Minh nói rằng ông đã chết, chúng ta mặc dù có ơn với người ta, nhưng nhắc tới cũng sẽ làm người ta phiền, biết không?"

Lời này, cụ già nói rất rất rất khó khăn.

Năm đó, thân thể ông cụ suy yếu, ở Mạt thế vì bảo vệ không ít người, ngược lại không còn sức bảo vệ nguyên chủ, cho nên dùng cái mạng này đổi mạng cho người khác, lấy yêu cầu là bảo hộ nguyên chủ.

Nhưng mà, tiếc nhất chính là, lòng người khó lường. Cho dù lấy mạng đổi mạng, ông cũng không dám đảm bảo, sau này cháu gái mình thực sự sẽ không bị người khác ức hiếp...

Nhưng ông còn có thể làm được cái gì lúc này nữa?

Lúc ông cụ chết, đôi mắt còn ứa lệ, tuyệt vọng mà hiền từ, nhìn chăm chú vào cháu gái yêu quý nhất.

Lúc đó nguyên chủ tự nhiên một bên khóc một bên gật đầu.

Dụng tâm của ông nội nguyên chủ hiểu rõ.

Cho nên ông cụ không già mồm, nguyên chủ cũng không vì thương cảm mà từ chối đi theo Lộ Minh. Ông nội đã dùng cả tính mạng để đổi lấy sự bảo hộ nguyên chủ, quý trọng nguyên chủ, nguyên chủ nhất định phải sống thật tốt.

Ngay từ đầu, Lộ Minh thực là đối với nguyên chủ không tệ.

Anh ta lớn lên đẹp trai, đầu óc thông minh, thể năng cũng rất tốt, sau đó không lâu còn thức tỉnh dị năng nữa --- hơn nữa là phóng thích đẳng cấp tối cao của dị năng hệ tinh thần trong truyền thuyết.

Nói là thiên chi kiêu tử cũng không quá đáng.

Vốn đi theo anh ta, nguyên chủ chắc chắn rằng không có gặp nguy hiểm gì lớn.

Nguyên chủ cũng không tìm đường chết, chưa từng nhắc tới chuyện ân tình của ông nội cứu anh ta, còn chủ động chiếu cố người bên trong tiểu đội, coi là có cống hiến, không phải ăn không ngồi rồi.

Trong đội bầu không khí vẫn hoài hợp.

Nhưng sau này liền khẩn trương rồi.

Người sống sót của tiểu đội cứu về một phụ nữ.

Phụ nữ kia dáng dấp xinh đẹp, cặp mắt có hơi ngoảnh lên, quyến rũ lười biếng, giống như là câu hồn.

Đàn ông trong đội từng người một đắm chìm, ngay cả Lộ Minh lý trí tỉnh táo nhất cũng không ngoại lệ.

Phụ nữ này không có dị năng, nhưng được bảo vệ rất khá, dùng nguồn nước sạch khan hiếm của Mạt thế, cho cô ta tắm hai lần một ngày, còn làm nũng yêu cầu đội quân vượt đường xa, đi các nơi như chợ phố bỏ hoang lấy quần áo mới.

Mỗi bộ quần áo cô ta chỉ mặc một lần, mặc xong cũng không tiếc chút nào ném xuống, như là hoàn toàn không biết trân quý.

Trong đội ngũ có hai người phụ nữ, đãi ngộ lại giống như khác một trời một vực, nếu như đổi lại người khác nhất định phải tức chết, nhưng nguyên chủ im lặng không lên tiếng, cái gì cũng không nói.

Nguyên chủ chỉ cần dựa theo di nguyện của ông nội sống thật tốt.

Cái khác nguyên chủ không thèm để ý.

Phụ nữ đó lúc nào cũng ở trước mặt nguyên chủ khoe khoang mọi thứ, sau thời gian dài không được để ý, dường như thẹn quá thành giận, sau này nhân lúc thành viên tiểu đội không có ở đây, đối với nguyên chủ lại bóp lại đánh, mắng chửi nguyên chủ là bảo mẫu.

Nguyên chủ nhịn vài lần, sau này mới đem chuyện bị ngược đại nói cho Lộ Minh.

Sau đó, lại hoàn toàn rơi vào địa ngục trần gian.

Lộ Minh cũng không có giúp nguyên chủ. Thậm chí người sống sót lúc trước trong đội biết, vì lấy lòng dỗ ngọt người phụ nữ kia, cùng làm trò cười nhạo nguyên chủ, chửi nguyên chủ vô dụng.

Phụ nữ này thấy được phản ứng của bọn họ, từ đó về sau cũng không tránh né bọn họ, lúc tâm tình không tốt, sẽ làm trò cho mọi người đánh chửi nguyên chủ tới lúc hết giận.

Ngược đãi nguyên chủ, gần thư thành thú vui giải trí.

Lộ Minh đối với chuyện này cũng không có bất kỳ phản ứng nào.

Về sau, phụ nữ này mới đắc ý nói cho nguyên chủ biết.

Cơ bản cô ta không phải không có dị năng. Dị năng của cô ta chính là mê hoặc, có thể dễ dàng làm người khác động tâm.

Nếu đối phương tâm trí kiên định, thì không bị mê hoặc, muốn thoát khỏi cũng không khó. Nhưng bọn họ toàn bộ trúng chiêu.

Nguyên chủ chỉ cảm thấy tim cứ đập loạn nhịp.

Nguyên chủ hiểu tất cả ngọn nguồn, lại không có phẩn nộ hoặc ủy khuất, chì cảm thấy...

Sao mà buồn cười.

Bạn đang đọc Tôi Lại Náo Động Thế Giới Rồi (dịch) của Lương Phủ - 凉否
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tctit
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.