Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tôi Cao Hứng Cái Rắm Ấy!

Phiên bản Dịch · 978 chữ

Ngây người!

Liễu Tử Lãng đã bay tới giường số 19, nhưng không nhìn thấy thi thể của mình đâu hết.

Hoàn toàn không có gì cả!

Nhưng mà rõ ràng trên chiếc giường này đều là mùi của mình!

Sau khi biến thành ma, Liễu Tử Lãng vô cùng mẫn cảm với mùi hương trên cơ thể con người, đặc biệt là mùi hương của chính mình, dù có chết một vạn lần đi nữa cũng không thể nào quên được!

- Chẳng lẽ không ở trên cái giường này sao?

Liễu Tử Lãng sửng sốt một chút, sau đó vội vàng chạy đến những cái giường khác tìm.

- Không phải cái này!

- Mịa kiếp! Người này sao lại chết thảm như vậy, doạ chết mình rồi...

- Ồ? Vị mỹ nữ xinh đẹp này cũng chết? Mặt mũi xinh đẹp như vậy, quả thật là đáng tiếc!

- Mịa kiếp! Sao không thấy thi thể của mình đâu thế này? Rốt cuộc thi thể của mình ở đâu vậy chứ?

...

Phì phò phì phò...

Rất nhanh Liễu Tử Lãng đều đã xem một lượt tất cả những chiếc giường có ở đây, kết quả lại không có một bộ thi thể nào là của bản thân hết.

Đừng bảo là say rượu rồi đi!

Tự mình tìm thi thể của mình, còn mẹ nó không tìm được nữa.

Lần này... Liễu Tử Lãng thật sự lo lắng không thôi.

Phí lời! Hắn có thể không vội vã sao?

Không tìm thấy thi thể thì làm sao hắn có thể sống lại cơ chứ?

Thế nhưng, rõ ràng thi thể của hắn đã được đưa tới nơi này rồi mà?

Có khi nào đã bị người ta chuyển đi nơi khác rồi không nhỉ?

Biết đâu là thi thể của mình đột nhiên khôi phục nhịp tim và hô hấp, tiếp đó được người ta phát hiện rồi đưa đến phòng bệnh thì sao?

Liễu Tử Lãng nói thầm trong lòng, tự an ủi chính mình, cố gắng để không nghĩ tới những từ ngữ mang tính mấu chốt như là "nơi hoả táng" nữa.

Mà ở ngoài phòng chứa thi thể, Lý Tao và Chu Vân Kỳ đang dự định chào đón một Liễu Tử Lãng vừa giành lấy một cuộc sống mới!

Kết quả vào lúc này, từ một hướng khác, bỗng dưng có một cô gái dáng vẻ xinh đẹp mang theo nét uể oải đi đến.

- Là chị Nhã kìa! Lý Tao, cậu nhìn xem... chị Nhã ở đằng kia kìa…

Chu Vân Kỳ nhìn thấy anh Vịt trước tiên, lập tức phấn khởi chạy tới, suýt nữa đã không nhịn được đem tin tức tốt rằng Liễu Tử Lãng sẽ sống lại nói ra cho nàng hay.

Thế nhưng, bởi vì trước đó Liễu Tử Lãng đã dặn dò phải giữ bí mật, hắn muốn cho anh Vịt một niềm vui bất ngờ, vậy nên Chu Vân Kỳ mới miễn cưỡng nhịn xuống.

- Hả? Chu Vân Kỳ? Còn có... Lý Tao nữa? Hai người cũng đến đây à?

Mặt mũi anh Vịt tràn đầy mệt mỏi, dù sao nguyên một buổi tối hôm qua nàng vẫn chưa hề ngủ một chút nào, luôn luôn canh giữ bên cạnh thi thể của Liễu Tử Lãng. Lúc sáng sớm còn phải bận bịu cả nửa buổi, bồi tiếp thi thể Liễu Tử Lãng cùng đi đến đại học y khoa.

Hiện tại nàng cũng chỉ mới vừa quay về từ trường đại học y khoa, đang định lấy lại cái túi mà mình đã bỏ quên trong nhà xác nên mới cố ý đi xuống dưới đây.

Vừa vặn, ngay đúng lúc này, anh Vịt đụng phải hai người Chu Vân Kỳ và Lý Tao.

- Đúng vậy! Tối hôm qua chỉ có một mình chị Nhã, quả thực đã để cô phải cực khổ rồi. Vất vả trông coi thi thể của Liễu Tử Lãng lâu như vậy... hôm nay cứ giao hết mọi việc cho hai chúng tôi là được!

Chu Vân Kỳ nhẫn nhịn không nhắc đến việc Liễu Tử Lãng sống lại nên mới cố ý nói như vậy.

Nhưng chẳng ai ngờ, hắn vừa mới dứt lời, chị Nhã đã lập tức khoát tay áo một cái nói rằng:

- Không cần. Vâng theo nguyện vọng khi còn sống của Tử lãng, tôi đã hiến tặng thi thể của anh ấy cho đại học y khoa rồi. Lúc sáng sớm xe vừa mới đến chở đi rồi, tôi nghĩ, nhất định Tử Lãng cũng sẽ rất cao hứng vì tôi đã làm theo nguyện vọng của anh ấy.

- Tôi cao hứng cái rắm ấy!

Đúng lúc này, Liễu Tử Lãng vội vội vàng vàng bay ra từ trong nhà xác, vừa hay nghe được những lời anh Vịt nói lập tức mất hết tất cả niềm tin, thống khổ gào lên một câu.

Lúc này cậu ta mới nhớ ra, hình như sau khi lên đại học có một lần đến đại học y khoa phao em gái, vì muốn biểu hiện mình là một người đàn ông không biết sợ hãi và có tinh thần kính dâng vô tư, trước sự dẫn dắt của em gái đại học y khoa cậu ta đã ký tên lên tờ hiệp nghị hiến di thể sau khi chết này.

Sau đó, cậu ta cũng không cảm thấy có vấn đề gì, cứ như vậy mà mang theo trên người.

Ai có thể ngờ được rằng, chỉ bởi vì anh Vịt vô tình phát hiện ra tờ giấy thỏa thuận hiến tặng di thể này, sau đó lại gọi ngay cho đại học y khoa, mà bây giờ thi thể của Liễu Tử Lãng đã bị hiến ra ngoài mất rồi?

------------------------

Dịch: Ánh Châu

Beta: B

Team: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.