Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Allah Liễu Thần Lãng

Phiên bản Dịch · 939 chữ

Ngày hôm sau…

Tối hôm qua, Lý Tao và Chu Vân Kỳ đúng là mệt muốn chết. Vì thế ở trong khách sạn, vừa ngả lưng xuống giường là ngủ đến mười hai giờ trưa hôm nay mới dậy, thế nhưng Liễu Tử Lãng là một hồn ma, vậy mà mẹ nó cũng ngủ nướng, Lý Tao bọn họ đã thức dậy từ sớm trong khi hắn vẫn còn lơ lửng trên trần nhà không chịu hạ xuống.

- Buồn ngủ quá đi mất! MMP, chuyện gì thế này Tao thần? Tôi đã là ma rồi mà vẫn cần phải ngủ sao?

Liễu Tử Lãng cảm thấy chuyện này rất không khoa học, ma mà cũng cần đi ngủ nữa à? Cần thiết sao?

- Đương nhiên cần rồi! Đặc biệt là ban ngày, ban ngày hồn ma đi ra sẽ phải tiêu hao rất nhiều tinh khí của quỷ thể. Nhất là lực sát thương của tia tử ngoại từ ánh sáng mặt trời đặc biệt lớn đối với hồn ma các người, quên đi... cậu tự mình cảm thụ một chút sẽ rõ ràng hơn…

Dứt lời, Lý Tao liền soạt một tiếng, kéo tung rèm cửa sổ ra.

- Mịa kiếp! Tao thần... đừng mở... mau kéo rèm lại, ối trời ơi mắt của tôi! Mắt của tôi... cơ thể của tôi...

Ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu vào, đối với người bình thường mà nói thì vừa vô cùng ôn hoà lại vừa ấm áp thoải mái, thế nhưng đối với một hồn ma như Liễu Tử Lãng thì chẳng khá hơn so với việc xát muối lên vết thương là bao, toàn bộ cơ thể ma không ngừng vang lên âm thanh xì xì xì, trông giống hệt như bị ánh mặt trời ăn mòn vậy.

- Hiện tại biết rồi chứ? Ban ngày... cậu tuyệt đối đừng nên đi loạn khắp nơi, ok?

Soạt một tiếng, Lý Tao lập tức kéo rèm cửa sổ lại, vừa quay đầu nhìn thì thấy Liễu Tử Lãng đã chui tọt vào ngăn kéo, trốn trong đó không chịu ra.

- Vậy thì tôi không đi đâu nữa, ban ngày tôi sẽ ở đây, chờ đến tối lại ra...

Quả thực, hiện tại là giữa trưa, chính là thời điểm dương khí cực kỳ thịnh vượng, nếu như lúc này Liễu Tử Lãng đứng dưới ánh mặt trời thì chỉ sợ là không đến mười phút cậu ta sẽ hoàn toàn tan thành tro bụi.

- Cậu cứ trốn trong đó thì sao chúng ta đi được chứ? Bây giờ chúng ta phải đến bệnh viện xem thi thể của cậu nữa!

Lý Tao vừa vẫy vẫy tay nói với Liễu Tử Lãng vừa nhìn xuống điện thoại di động, trên màn hình hiển thị đến mười mấy cuộc gọi nhỡ, tất cả đều là do Tiêu Tác Thu gọi đến.

Chuyện này đúng là làm cho Lý Tao đau đầu không thôi!

Chẳng biết nên giải thích với Tiêu Tác Thu thế nào về việc tối hôm qua mình lén chạy ra ngoài nữa?

Thôi quên đi vậy! Vẫn không giải thích thì hơn, giải thích chính là che giấu, che giấu chính là trong lòng có quỷ...

Lại nói về vấn đề của Liễu Tử Lãng, vừa nghe Lý Tao bảo mình nhất định phải đi ra ngoài, Liễu Tử Lãng lập tức lắc đầu như trống bỏi, kiên quyết cự tuyệt nói rằng:

- Không đi! Tuyệt đối không đi! Cậu lại muốn gạt tôi ra ngoài cho mặt trời nướng đúng không? Cậu không phải ma, cậu hoàn toàn không thể nào biết được cảm giác đó khủng khiếp đến thế nào đâu...

- Nếu cậu không đi ra thì phải làm sao bây giờ? Lát nữa chúng tôi phải trả phòng rồi, chẳng lẽ cậu định ở lại đây một mình sao?

Lý Tao cười hỏi.

- Vậy thì cũng có gì đâu? Tôi cứ chờ ở trong này đấy, lại không cần phải trả tiền. Dù sao tôi cũng sẽ không đi ra ngoài cho mặt trời nướng đâu….

Liễu Tử Lãng nói với vẻ vô cùng kiên quyết.

Lý Tao nhìn xung quanh một lượt, sau đó đăm chiêu nghĩ ngợi cái gì đó rồi cầm lấy một bình nước suối bảo rằng:

- Hay là như vầy đi anh Lãng... bây giờ cậu tạm thời trốn vào trong bình nước khoáng này đi, sau đó tôi sẽ mang cậu ra ngoài, có lẽ làm như vậy sẽ không bị ánh mặt trời đốt cháy đâu.

- Hả? Phương pháp này... nghe có vẻ cũng không tệ hen? Nhưng mà sao có chút quen tai thế nhỉ?

Ở trong ngăn kéo, Liễu Tử Lãng lén lút thò đầu ra, thử nhìn bình nước khoáng kia, sau đó bỗng nhiên nhớ tới cái gì, nói rằng:

- Cậu bảo tôi trốn vào trong đó chẳng phải mẹ nó biến thành thần đèn của Aladdin hay sao? Không đúng... phải gọi tôi là Allah liễu thần lãng mới đúng. Ngộ nhỡ nếu như cậu làm rơi mất cái bình rồi bị ai đó nhặt được, tôi bị người ta nhặt được rồi, sau khi chà chà mấy lần, tôi liền bay ra... tùy tiện nói một câu, cảnh tượng đó quả thực là tao biết bao nhiêu! Thần nước suối Allah Liễu Thần Lãng ta sẽ giúp ngươi thực hiện một nguyện vọng... Đến đây đi! Hãy nói ra nguyện vọng của ngươi nào... Nếu thật sự như vậy thì chẳng phải sẽ chơi rất vui sao?

------------------------

Dịch: Ánh Châu

Beta: B

Team: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.