Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Điều khiển sương mù đằng vân (1)

Phiên bản Dịch · 1385 chữ

Thường Thiến Thiến vừa nghe, trong nháy mắt liền cảm thấy mất mát. Nàng lôi kéo góc áo của Tần Quân vừa đi, vừa nói:

- Ngươi chừng nào lại đến thăm ta?

- Xong rồi, ta mới không đến thăm nàng. tất cả mọi người tông môn các nàng đều coi ta là kẻ địch. Ta còn dám tới sao?

- Vậy ta đi tìm ngươi, thì thế nào?

- Đừng, để tránh lại bị người khác đuổi giết!

- Không quan tâm. Ta sẽ đi Vương Đô tìm ngươi. Ta còn muốn làm...

- Làm cái gì chứ? Cút sang một bên. Đừng tiễn nữa!

Tần Quân khoát tay nói. Thật ra trong lòng hắn vẫn một chút không muốn. Đối với tình ý củ Thường Thiến Thiến, hắn làm sao có thể không nhìn ra.

Đợi đến khi hắn đăng cơ, sẽ cưới Thường Thiến Thiến!

Mỹ nữ trong hậu cung ba nghìn không thể thiếu a, bằng không sẽ bị giảm quy cách!

Thường Thiến Thiến tiễn Tần Quân tới trước lầu các giữa sườn núi. Nàng đối với Đát Kỷ lưu luyến không rời nói:

- Đát Kỷ tỷ tỷ, tỷ tỷ phải cố gắng bảo trọng. Ngàn vạn lần đừng cho Tần Quân chiếm được tiện nghi.

Phụt

Nha đầu thối nói cái gì vậy chứ?

Hai mắt Tần Quân muốn phun lửa nhìn chằm chằm vào Thường Thiến Thiến. Thường Thiến Thiến lại không để ý tới hắn.

- Hì hì, yên tâm đi. Công tử bây giờ còn chưa có năng lực chiếm tiện nghi của ta.

Đát Kỷ cười quyến rũ nói, khiến cho Tần Quân càng bị tổn thương.

Ý tứ của những lời này không phải nói hắn không có năng lực sao?

- Hừ!

Tần Quân giả vờ phẫn nộ hừ lạnh một tiếng, sau đó xoay người đi về phía dưới chân núi, Đát Kỷ và Hạo Thiên Khuyển nhanh chóng đuổi kịp hắn.

Thường Thiến Thiến nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, trong đôi mắt đẹp ngầm có lệ quang.

Nàng bỗng nhiên bắt đầu hoài niệm thời gian mình cùng Tần Quân đấu võ mồm.

...

Sau khi rời khỏi Huyền Linh Tông, Hạo Thiên Khuyển hiếu kỳ nhìn về phía Tần Quân hỏi:

- Công tử, lúc trước công tử thi triển pháp thuật rất có ảo diệu của thần thông. Rốt cuộc là lai lịch gì?

- Thiên Cương Tam Thập Lục Biến!

Tần Quân tự đắc nói. Thiên Cương Tam Thập Lục Biến chỉnh thể mà nói, xem như là thần thông. Nhưng bởi vì tu vi của hắn quá thấp, phát huy ra lại chỉ thuộc về phạm trù pháp thuật.

Hạo Thiên Khuyển và Đát Kỷ liếc mắt nhìn nhau. Hai bên đều có thể nhìn ra sự nghi ngờ trong mắt của đối phương.

Rõ ràng bọn họ đều không có nghe nói qua tồn tại về Thiên Cương Tam Thập Lục Biến.

Tần Quân cũng khó có được một lần không giải thích. Thiên Cương Tam Thập Lục Biến chính là chiêu số bảo toàn tính mạng của hắn. Không phải là thời điểm vạn bất đắc dĩ, hắn chắc chắn sẽ không hoàn toàn truyền tin tức ra.

- Chỉ có điều, bên trong Huyền Linh Tông thật ra co một vị cao thủ ẩn nấp. Chắc hẳn ngay cả tông chủ cũng không biết.

Hạo Thiên Khuyển bỗng nhiên cảm thán nói, nhất thời khiến cho lòng hiếu kỳ của Tần Quân tăng lên.

Tồn tại có thể được Hạo Thiên Khuyển gọi là cao thủ, khẳng định không đơn giản!

- Cao thủ? Mạnh tới mức nào?

Tần Quân hiếu kỳ, nhìn về phía Hạo Thiên Khuyển hỏi. Phải biết rằng chiến lực mạnh nhất của vương quốc Càn Nguyệt chỉ mới là Thuế Phàm Cảnh mà thôi.

- Một cường giả Hóa Hư Cảnh.

Đát Kỷ thay Hạo Thiên Khuyển đáp lại, khiến cho Tần Quân không khỏi cảm thấy vô cùng kinh ngạc, nhìn về phía nàng.

Hóa ra Đát Kỷ cũng nhận thấy được. Chỉ có điều đã nói rõ đối phương yếu hơn so với Đát Kỷ và Hạo Thiên Khuyển.

Chỉ là không ngờ Huyền Linh Tông lại che giấu một vị cường giả Hóa Hư Cảnh. Thật đáng để Tần Quân suy nghĩ sâu xa.

Nếu như vị cường giả Hóa Hư Cảnh này thuộc về Huyền Linh Tông, ngày hôm nay Tần Quân sẽ không có dễ dàng rời đi như vậy. Đám người Thường Thiên Hữu lộ ra phong thái thấp như vậy, khẳng định không biết vị cường giả này tồn tại.

- Chà chà, nếu để cho bọn họ biết trong tông môn có một vị cường giả siêu cấp đang ẩn nấp, khẳng định bọn họ sẽ sợ hãi tới mức bắn ra nước tiểu.

Tần Quân buồn cười nói. Thường Thiên Hữu và đám trưởng lão Từ Hải nhìn thấy Đát Kỷ đã sợ thành như vậy. Nếu như biết bản thân tông môn cất giấu một quả bom nặng ký, chắc hẳn toàn tông cũng phải hỗn loạn.

- Chỉ là mới vào Hóa Hư Cảnh mà thôi.

Đát Kỷ khinh thường nói. Hạo Thiên Khuyển không tiếp lời. Rõ ràng nó cũng không quá lưu ý.

Dù sao Hạo Thiên Khuyển bạo phát ra toàn lực lại là cường giả Địa Tiên Cảnh khủng khiếp!

- Tiếp theo, chúng ta lao thẳng đến Vương Đô.

Tần Quân cười nói. Trong khi nói chuyện, hắn bỗng nhiên phóng người nhảy một cái.

Sau khi đột phá đến Trúc Cơ Cảnh tầng sáu, hắn có thể dễ dàng nhảy lên cao sáu, bảy thước. Người còn chưa có rơi xuống đất, dưới chân hắn liền nhanh chóng ngưng tụ ra một đám mây trắng. Ngay sau đó mây trắng liền kéo hắn bay ra khỏi rừng cây. Lá cây bị chấn động, bay tán loạn.

Thiên Cương Tam Thập Lục Biến, điều khiển sương mù đằng vân!

Đát Kỷ và Hạo Thiên Khuyển liếc mắt nhìn nhau. Bọn họ nhìn ra được trong mắt đối phương lộ ra biểu tình không dám tin tưởng.

Trúc Cơ Cảnh sẽ biết phương pháp bay sao?

Lại liên tưởng đến lúc trước Tần Quân thi triển ra thuật khoảnh khắc hoa nở, bọn họ ý thức được tối hôm qua Tần Quân lĩnh ngộ thần thông không hề tầm thường.

Mới nghĩ tới đây, bọn họ hóa thành luồng ánh sáng lao về phía Tần Quân đi đến.

Lần đầu tiên dựa vào chính mình để bay, Tần Quân có cảm giác mới mẻ. Ngay từ lúc đầu ở trên mây trắng, thân thể hắn còn không có cách nào đứng vững chắc. Nhưng chỉ nửa phút hắn liền có thể ở trên mây trắng, đứng vững gót chân.

- Thoải mái. Không trách được nhiều người muốn tu tiên như vậy!

Tần Quân hăng hái nghĩ. Cừa dứt lời, tốc độ mây trắng dưới chân hắn chợt giảm xuống, khiến cho hắn biến sắc.

Lúc này, hắn đột nhiên phát hiện linh lực trong cơ thể đang xói mòn trên mức diện rộng. Chỉ ngắn ngủi mười giây đã hoàn toàn hao hết sạch. Mây trắng dưới chân hắn trực tiếp tiêu tan, khiến cho hắn rơi về phía mặt đất.

Giờ phút này hắn cách mặt đất không đến mười thước. Ở trong nháy mắt, khi rơi xuống đất hắn lộn người một cái liền giảm bớt tác dụng của lực rơi.

Đát Kỷ và Hạo Thiên Khuyển đồng thời xuất hiện ở sau lưng hắn. Chỉ nghe Đát Kỷ che miệng cười duyên nói:

- Công tử, tu vi của công tử quá thấp. Còn phải tu luyện thêm một chút.

Hạo Thiên Khuyển mặc dù không có mở miệng, nhưng nhìn thấy ý cười trong hai mắt chó của nó, khóe miệng Tần Quân giật giật vài cái.

- Hừ, tiếp tục đi thôi!

Tần Quân cứng rắn nói sang chuyện khác. Trong lòng hắn thầm hừ lạnh. Sau đó hắn phủi mông một cái, đứng dậy tiếp tục đi tới.

Đát Kỷ và Hạo Thiên Khuyển theo sát phía sau. Hai người một chó rất nhanh liền biến mất ở sâu bên trong rừng cây.

Bạn đang đọc Thần Thoại Đế Hoàng Mạnh Nhất (Bản Dịch-FULL) của Nhâm Ngã Tiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhChang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 25
Lượt đọc 2097

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.