Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp cướp

Phiên bản Dịch · 1561 chữ

Bên trong đại điện, tràn ngập từng tia sáng khiến người ta chói mắt .

Tóc dài uyển chuyển, đôi mắt của Tần Vũ Đồng khép hờ, nhận truyền thừa của Thanh Nguyệt Kiếm Thánh.

“Tiểu nha đầu trước kia đã vô cùng xinh đẹp, nay lại như vừa thay da đổi thịt, vẻ đẹp ngày càng tinh xảo hơn. Tu vi từ cảnh giới Kiếm Sư nhị trọng thiên cũng tăng lên nhanh chóng a.”

“Kiếm Sư tam trọng thiên.”

“Kiếm Sư tứ trọng thiên.”

“Kiếm Sư ngũ trọng thiên.”

Một mạch tăng đến Kiếm Sư cửu trọng thiên mới dừng lại.

Nằm trên mặt đất ánh mắt của Tần Thiên ngạc nhiên “Trách không được khi một vị tôn sư xuất thế, sẽ hấp dẫn vô số người tụ tập mà tới. Khổ khổ tu luyện ba năm năm năm, còn kém rất xa khi thu hoạch được một phần trong truyền thừa a"

Hai ngày sau.

Dưới chân Tần Vũ Đồng ánh sáng lấp lánh, đi tới trước người Tần Thiên cười “Hì hì ~, ca. Muội muội của ngươi tu vi bây giờ so ngươi là cao hơn.”

“STOP.”

Cảnh giới cao hơn ta thì thế nào? Ngươi còn muốn lật trời phải không?

Tần Thiên nhảy lên một cái, nhéo nhéo cái mũi của tiểu nha đầu “Đừng quên ca của ngươi ta, là thế nào Kiếm Sư lục trọng thiên vượt cấp giết chết tu sĩ Kiếm Linh tam trọng thiên.”

...

Truyền thừa đã tới tay, hai người cùng rời khỏi nơi truyền thừa.

Lão gia tử Tần Thiên Nam lập tức bay tới “Đi thôi, rời khỏi nơi này trước.”

“Gia gia.”

Trở về Kiếm Các phủ được nửa đường, Tần Thiên mở miệng nói “Ngươi không muốn biết chúng ta ở bên trong truyền thừa thu hoạch được gì sao?”

Tiểu tử thúi!

Tần Thiên Nam quay đầu lại, cẩn thận dò xét "Thiên nhi là Kiếm Sư thất trọng thiên... Vũ Đồng là Kiếm Sư cửu trọng thiên.”

Thời điểm Tần Vũ Đồng tiến vào nơi truyền thừa tu vi mới chỉ là Kiếm Sư nhị trọng thiên, vậy mà một hơi vượt qua bảy cái tiểu giai đoạn. “Nha đầu, ngươi rốt cuộc chiếm được kỳ ngộ gì.”

Là “Kiếm Thánh truyền thừa.”

Cười tươi như hoa, Tần Vũ Đồng hồi đáp “Tiền bối kia gọi là Thanh Nguyệt Kiếm Thánh, ta được nàng truyền cho lực lượng của nàng.”

“Tốt!”

Ha ha ha!

“Vũ Đồng, đại ca ngươi đâu có thu hoạch hay không?” Tần Thiên Nam kích động dị thường. “Một vị Kiếm Thánh truyền thừa, trình độ trân quý khó có thể tưởng tượng! Coi như Tần Vũ Đồng không có cơ hội bước vào Kiếm Thánh cấp độ, thế tất cũng có thể tấn thăng Kiếm Vương!”

“Ha ha.”

Tôn tử chiếm được hơn ngàn khối Nguyên Tinh, so ra vẫn kém Vũ Đồng vận khí tốt. “Tần Thiên khoát tay áo, xem thường.”

Cửu Tiêu Thai, Kiếm Bảng sắp mở ra.

"Nếu có hai tháng, huynh muội ta đột phá đến tu vi Kiếm Linh, không bằng đi tham gia một lần?"

Bỗng nhiên, lão gia tử Tần Thiên Nam thần sắc nghiêm túc đứng lên “Kiếm Bảng, từ xưa đến nay bảng xếp hạng thần bí và cổ xưa nhất, chia thành 3 cấp độ. Nhân Kiếm Bảng có 100 vị trí, người dự thi phải có Kiếm Linh tu vi và dưới 20 tuổi."

"Về phần Địa Kiếm Bảng tu vi phải là Kiếm Thánh thì mới có thể tham gia."

"Mà Thiên Kiếm Bảng thì hơn ngàn năm đều không tổ chức, bởi vì nhất định phải có cảnh giới Kiếm Thần mới có thể tham gia, hơn nữa còn phải dưới 30 tuổi."

“Gia gia.”

"Ở Kiếm Bảng này các thiên tài bên ngoài Dạ Kiếm Quốc cũng sẽ tham gia sao?" Tần Vũ Đồng mở miệng hỏi.

"Nha đầu ngốc! Ở Kiếm Bảng ngoài Dạ Kiếm Quốc ta và Thiên Kiếm đại lục, còn có rất nhiều thiên tài ở các đại lục khác cũng sẽ tham gia."

Tần Thiên Nam ngữ khí có chút không cam lòng nói “Gia gia lúc còn trẻ cũng từng tham gia Nhân Kiếm Bảng, nhưng rất nhanh liền bị đánh bại. Vì vậy ta liền nhận ra đạo lý nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên. Ở Dạ Kiếm Quốc chật hẹp nhỏ bé này ta là đệ nhất cường giả, vậy nhưng trên toàn Thiên Kiếm Đại Lục thì sao? Không đáng giá nhắc tới.”

“Đing! Keng!”

Tối Cường Yêu Nghiệt Thăng Cấp Hệ Thống tuyên bố nhiệm vụ trung cấp, nội dung như sau:

"Tham gia giải đấu Nhân Kiếm Bảng, đoạt được 1 trong 10 hạng đầu"

Tiếng thông báo của Hệ Thống vang lên, Tần Thiên nhè nhẹ gật đầu "Gia gia ngươi yên tâm, hai tháng để đột phá đến tu vi Kiếm Linh thật dễ như trở bàn tay, ta và Vũ Đồng đến lúc đó cùng tham gia giải đấu Kiếm Bảng.

“Tốt.”

Nếu tiểu tử ngươi có thể tiến vào vị một trăm người đứng đầu trên Kiếm Bảng, cũng coi như hoàn thành nguyện vọng của gia gia thời trẻ tiếc nuối. Tần Thiên Nam ánh mắt chờ mong nói "Đúng rồi, việc Vũ Đồng đạt được Kiếm Thánh truyền thừa, tuyệt đối không được tiết lộ ra ngoài."

Lão gia tử, ta sẽ không về Kiếm Các phủ. Hai tháng tới ta đi ra ngoài lịch luyện một chút.

Ở trên không nhìn xuống núi rừng tráng lệ phía dưới, Tần Thiên đột nhiên mở miệng nói.

“Ca, ngươi muốn lịch luyện thì ta cũng muốn cùng ngươi đi lịch luyện!” Tần Vũ Đồng nhảy cẫng lên, thân là Kiếm Các phủ tiểu quận chúa thân phận tôn quý, vậy mà lại có hành động vô duyên như vậy.

Không được.

Tần Thiên lắc đầu “Ngươi nên trở về Kiếm Các Phủ.”

Nửa ngày sau, một vùng hoang vu ở Dạ Kiếm Quốc, có một thiếu niên từ từ bay xuống.

“Thiên nhi, trước khi giải đấu Kiếm Bảng diễn ra nhớ kỹ nên trở về Kiếm Các phủ. Ở bên trên không trung, Tần Thiên Nam mở miệng nhắc nhở một tiếng, rồi sau đó mang theo Tần Vũ Đồng ngự kiếm bay đi.

“Phù”

Thật dài thở phào một hơi, Tần Thiên cảm thấy một cảm giác tự do cùng nhẹ nhõm.

“Ầm Ầm Ầm”

Trời đất rung chuyển, mây đen che khuất bầu trời , hàng tá bóng người từ xa tiến tới, bao vây thiếu niên đứng một mình lại.

"Hả?"

Tần Thiên con ngươi nghiêm nghị “Tối thiểu hai, ba trăm người cưỡi ngựa, mặt mày hung dữ, tổng thể mà nói đều là cảnh giới Kiếm Giả, cảnh giới Kiếm Sư cũng chỉ rải rác mười mấy người mà thôi.”

Nhưng trong đó một nam tử cầm đầu, tỏa ra chân nguyên mạnh mẽ, rõ ràng là có tu vi Kiếm Linh.

“Ha ha! Tiểu tử này khắp người toàn thiên tài địa bảo, chắc chắn là một con dê béo.”

Tuổi còn trẻ có được tu vi Kiếm Sư thất trọng thiên, nhất định là thiên tài trong một gia tộc! Trên người không thể không thiếu đồ tốt.

Tiếng nghị luận ồn ào náo động, liên tiếp không ngừng

Nam tử tu vi Kiếm Linh, ở trên cao nhìn xuống thấy thiếu niên gặp nguy hiểm mà sắc mặt không hề thay đổi, liền mở miệng nói “Chúng ta Hổ Sa Bang là chủ nhân vài trăm dặm quanh nơi này, nếu ngươi đem hết thứ trên người giao ra thì ta sẽ tha cho ngươi một mạng"

Thì ra là gặp phải cướp a

Tần Thiên dở khóc dở cười, mới cùng lão gia tử tách ra, chuẩn bị đi lịch luyện, vậy mà một đám cường giả đã ùn ùn kéo đến bao vậy mình.

“Đing! Keng!”

"Chúc mừng kí chủ nhận được trung cấp nhiệm vụ, giết 100 người của Hổ Sa Bang"

"Nhắc nhở kí chủ nếu hoàn thành nhiệm vụ này, sẽ ban thưởng vật phẩm đặc biệt"

“Vật phẩm đặc biệt?” Thú vị, ta thích nha. “Tần Thiên lộ ra ánh mắt tàn nhẫn, Bích Huyết Chiếu Đan Thanh xuất ra.”

Một thanh trường kiếm màu xanh tản ra khí tức lạnh lẽo âm u, để trên bầu trời tràn ngập một luồng khí lạnh.

“Linh giai binh khí?”

Từng tên cướp lộ ra vẻ mặt tham lam! “Bang chủ, hạ lệnh đi! Giết tên dê béo này, bất kể hắn là gia tộc quyền thế nào, trong phạm vi ngàn dặm hoang tàn vắng vẻ này giết người thì đến thần cũng không biết quỷ cũng chẳng hay.”

Bang chủ Hổ Sa Bang Niếp Hàn có tu vi Kiếm Linh khẽ gật đầu “Động thủ.”

Ha ha ha.

Tiểu tử chịu chết đi.

Bụi mù mịt che khuất bầu trời, từng tên cướp cưỡi ngựa uy khí to lớn, từ bốn phương tám hướng cùng vọt tới chỗ thanh niên đang đứng kia.

“Đạp Tuyết Vô Ngân!”

Thi triển thân pháp, Tần Thiên thân hình phiêu diêu bất định, cầm trong tay Bích Huyết Chiếu Đan Thanh trong nháy mắt chém cho 10 tên cướp tràn đầy máu tươi.

Bạn đang đọc Tối Cường Cuồng Bạo Yêu Nghiệt Hệ Thống (Dịch) của Ngã Yêu Tuyển Lữ Bố
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ChíTônTiênThai
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.