Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kẻ địch đầu tiên

Tiểu thuyết gốc · 3426 chữ

Vũ Hạo chạy thật xa khỏi lớp học, và khi mà cậu vòng tới cầu thang vô tình vấp phải một trái chúi, rồi cậu trượt vào người mộ nữ sinh cạnh đó.

Rầm~

Vũ Hạo và cô gái kia cùng ngã dúi dụi, cảm giác như trời long đất lở, như mưa bão sóng thần. (cảm giác thôi ko phải thật đâu)

Một số bạn quanh đó cũng quay lại về phía hai người.

Cậu ngửng lên, mọi thứ xung quanh mờ mịt, cú va chạm làm kính áp tròng của cậu văng ra. Cậu đưa tay tìm kiếm xung quanh như một thói quen. Cậu chợt nhận ra khi nãy cậu ngã vô thứ gì đó thật mềm, lại không có cảm giác đau. Nơi cánh tay cậu đưa lên lại chính là khu vực núi non nhấp nhô...

Thứ cảm giác ran ran khó tả lan truyền từ đôi tay đến từng giây thần kinh. Một cảm giác mềm mại tới mức đôi tay cậu không thể thu về, tâm trí như muốn thúc dục cậu phải chạm lên nó.

-Cậu...

Người kia lên tiếng Vũ Hạo chợt tỉnh táo, cậu hướng lên khuôn mặt của người kia. khi ánh mắt đến đôi môi cậu chợt dừng lại. Đó là một cái môi thật quyến rũ, đôi môi đỏ hồng thơm thơm mùi son môi. hơi thở phập phồng đưa một mùi thơ thơm về phía cậu. Khi cậu liếc ánh mắt về ánh mắt kia, đôi mắt này thật khiến cậu có chút tò mò, đôi mắt màu tím nhạt lại còn có chút ánh sáng kì lạ, phải chăng ánh sáng đó chỉ là trùng hợp, nó thể hiện một chút sự tức giận và...

Bốp~

-Tên... biến thái còn không buông!

...

Vũ Hạo lãnh nguyên combo Thập Ba Tát rồi văng sang một bên trong tư thế vô cùng khó coi.

Cô bé kia cũng đứng dậy phủi đi bụi trên cơ thể.

-Đừng Để tôi gặp lại anh lần nữa.

Cô nàng bỏ đi, có vẻ vẫn còn tức giận.

Vũ Hạo lồm cồm bò dậy.

-Uầy, là cô cố tình va phải tôi mà!

Lúc này cô gái đã bỏ đi, cô không thèm nghe lời trăn trối của cậu.

“Ah...”

Cậu cảm thấy cú đánh vừa rồi từ bạn nữ lại có thể làm cậu có chút đau đớn. Thao tác và kĩ năng rất thuần thục, có lẽ nàng là một tu chân giả. Hay vì cậu đã tưởng tượng như thế.

Lỗi thoát duy nhất ở trường chính là hành lang lán xe nơi cậu có thể nhảy qua bức tường mà không bị chú ý. Với sức mạnh gấp năm người bình thường cậu dễ dàng nhảy qua nó và chạy thật nhanh. Việc trốn tiết đã xong Vũ Hạo lấy ra trong túi đồ chiếc chìa khóa sương bạc lóng lánh mà cậu nhận được trước đó.

“Bây giờ đến cái này.”

Thông tin của chìa khóa được hiển thị

-Chìa khóa sương bạc

Phẩm: E

Mô tả: Chìa khóa của Gia Cát Lượng, cách nhận mở rương vật phẩm cấp 5. có thể Mở khóa cánh cửa phòng sương bạc. Bên trong có nhiều phần quà giá trị. Bạn đừng bỏ lỡ nhé.

Tọa độ: 238-256

-Tọa độ là cái qq gì thế

-Ông tác không biết là mình bị mù đường sao viết zô đây tìm sao nổi.

Tít! Tít!

Âm thanh tin nhắn quảng cáo từ bọn tổng đài mobiphone vô tình khiến cậu nghĩ ra một giải pháp.

-ồ Google map

Tìm trong tọa độ của google cậu được hướng tới một nơi thật quen thuộc.

-Là Khách Sạn Hoàng Sơn?

(Tọa độ không có thật mấy bạn đừng có thử mắc công nha)

30 phút sau

Đứng trước cánh cửa của khác sạn Vũ Hạo liếc nhìn các cô gái quen thuộc. Như thường lệ cậu là khách quen tại khách sạn này. Tên quản lí cho gọi các cô gái đón cậu vào chơi. Nhưng hôm nay Vũ Hạo tới đây chỉ vì chiếc chìa khóa trong tay cậu. Nếu cứ thế mà thẳng thừng từ chối sợ là sẽ làm mất mặt tên quản lí. khi các cô gái cúi mình chào cậu, cậu vẫy tay đáp lại nột cách thân mật.

-Anh Hạo lâu rồi không ghé chơi, tụi em nhớ anh lắm~

-An Vi dạo này em đẹp hơn rồi ha.

Cậu nhẹ nhàng đưa tay khoác lên các cô gái rồi đi vào trong sảnh.

Cô gái dẫn cậu tới cái bàn dành riêng cho cậu, họ bày lên bàn khá nhiều hoa quả. An Vi rất hiểu cậu, cô nàng rót một ly rượu rồi mời cậu uống .

-Nào anh Hạo đây là rượu rắn mà anh thích nhất hôm nay phải uống với tụi em đấy nha

"Được"

Cậu nâng chén rượu và uống cạn.

Trong lòng thầm nghĩ:

“Uầy có khi phải cho nốc mấy ả này mới có thể tự do hành động”

Các cô gái trong này luôn dùng mọi thủ đoạn để lột sạch các vị khách.

An Vi ngồi trên đùi Vũ Hạo vừa hôn lên người cậu.

-Anh Hạo hôm nay để em chiều anh nhé.

Vũ Hạo cùng lúc ôm lấy eo cô ả mà thưởng thức.

-An Vi em thật hư đốn quá đi.

20 phút sau đó Vũ Hạo đưa cô ả vào phòng riêng, trở mình trên chiếc mềm, mềm mại. Cậu cùng An Vi làm chuyện mà ai cũng biết trong vài giờ đến mức cô ả ngất lịm vì mệt.

Cậu lấy ra Hai mươi triệu rồi đặt lên ngực An Vi rồi ra khỏi phòng.

Vũ Hạo bước tới tọa độ được chỉ định, trước mắt cậu là một cánh cửa của một phòng nghỉ gần đó và rồi xuất hiện một thông báo hiện lên bên phải cậu.

Ring~

Cách cửa phòng sương bạc!

-Thì ra mày ở đây.

Cậu lấy ra chiếc chìa khóa và mở cánh cửa thì đột nhiên một cánh tay chạm lên vai cậu. Có thể cảm nhận được cả cơ thể một ai đó chạm vào lưng mình.

-Anh đẹp trai, phòng này có người rồi.

Cô gái kia mặt mũi khá xinh, chỉ tiếc là do trang điểm đậm.

-Vậy à! anh cần vào trong một chút lấy đồ.

Cô nàng khá là ngượng ngùng, ghé sát vào tai cậu:

-Đây là phòng thay đồ nữ, anh muốn lấy thứ gì à.

-Ồ không chắc là tôi nhầm nó với phòng của mình.

Sau đó cô nàng hôn vào má của Vũ Hạo rồi đi vào bên trong.

Trở lại sảnh chính lúc này khá đông đúc. Cậu tò mò không biết chuyện gì đang diễn ra thì giọng của một cô gái vang lên trong không gian.

-Hôm nay là một ngày đặc biệt khách sạn tổ chức một tiết mục cô cùng đặc sắc, kính mời các vị khách may mắn tối nay đến sảnh chính cùng xem màn biểu diễn này...

-Có gì đó rất đặc biệt sao?

khi mọi vị khách đều hướng về phía MC đang hót, thì một cảm giác bất an le lói trong lồng ngực của cậu.

"Hôn nay chúng tôi có một em mới, em ấy hát hay múa đẹp lại rất xinh xắn, tiết mục này sẽ do em ấy thể hiện mọi mọi người cùng xem.

Bước ra sân khấu, cô gái mặc cho mình bồ đầm màu tím, cơ thể thon thả lướt qua lại, đôi mắt màu tím, đôi môi màu đỏ mái tóc dài thướt tha. Bên dưới, nhiều gã vuốt râu, trầm trồ khen ngợi.

Nhưng Vũ Hạo lại có thể nhận ra ngay khuôn mặt này. Đó là cô gái mà cậu đã gặp lúc sáng.

-Cô ấy làm việc ở đây sao?

Khi tiếng nhạc cất lên cô nàng cũng múa theo từng giai điệu. Từng động của nàng thật uyển chuyển giống như vũ công múa bale chuyên nghiệp.

kết thúc điệu múa là một tràng hò hét ing ỏi của bọn phú hào bên dưới.

"Ta sẽ mua em..."

"Em là cuộc sống của anh..."

...

cô gái MC lập tức cho ra một cái giá:

-Em ấy tên là Tuyết Đông mười sáu tuổi, sở trường là ca, múa, hát gì cũng được, giá khởi điểm 10 tỉ

Vũ Hạo dựng tóc gáy. Cậu thầm nghĩ:

“Bọn Này dám bán người như bán cục thịt vậy sao?”

Cái đám đông hò hét lập tức im phăng phắc. Vũ Hạo có thể nghe thấy một số tên thì thầm:

-Ta tưởng nó là gái phục vụ chứ mua nó về e là vợ ta nó lại nổi khùng thì bỏ mọe.

-Ta cũng quá sức rồi.

Vũ Hạo thật nhẹ nhõm khi mà không có mấy ai ở đây là mấy tên chịu chơi. Cậu mong cho không có ai có thể mua Tuyết Đông vì bản thân cậu khá là thích nàng.

-TA MUA

Vũ Hạo giật mình khi tiếng hét của hắn ở ngay đằng sau cậu.

“không may rồi!” cậu thầm nghĩ.

Gã kia bước lên trên, gương mặt thật thỏa mãn.

-MC:Còn ai trả giá cao hơn không ạ

“Cái gì còn có thể tăng giá sao” cậu thầm nghĩ.

-15 Tỉ.

-20 tỉ.

Vũ Hạo kinh ngạc khi những tên khác đều hứng thú với nàng dù cái giá đó đã quá cao.

-100 TỈ

"Hả”

Cả đám đông hướng về mộ gã trung niên có gương mặt hung ác với một cái sẹo trên mặt. Điều không ngờ đó chính là tên này lại là một Thiên Nhân rank B

Gã trung niên này tự vỗ ngực và hô lên:

-Thằng nào dám tranh với ông thì cứ việc thêm giá đi.

Đứng trước cái danh hiệu này thì không có mộ gã người thường nào dám lên tiếng trả cao hơn.

-Nếu không còn ai thì em Tuyết Đông sẽ thuộc về ngài Thiên Nhân. Mời ngài tới nhận người.

Bước lên trên cao tên thợ săn lạ mặt túm lấy cánh tay của Tuyết Đông nạt:

-Ha Ha đây là con hàng trị giá 100 tỉ sao đáng yêu quá. Oái…

Tuyết Đông sợ hãi cắn vào tay gã một cái. Khiến gã Thiên Nhân tức giận. nhưng sau đó lại cười ha hả.

-Ha ha ha… Xem ra ta phải dạy dỗ mày một chút mới được ha ha…

Hắn vừa cười vừa túm tóc Tuyến Đông kéo nàng lên tầng trên. Nàng khi đó tỏ ra đau đớn tột cùng.

Vũ Hạo tức giận:

-Thằng Khốn đó định làm gì Tuyết Đông?

Cậu chạy theo hắn về phía trên nhưng bị hai thanh niên mặc vest đen chặn lại.

-Thằng nhóc, đừng lỗ mãng, nơi này chỉ dành cho Thiên Nhân.

Từ sự cương quyết đó khẳng định những tên cận vệ này đều rất mạnh, chúng được thuê để giữ trật tự khách sạn.

Không có thời gian để tán gẫu, Vũ Hạo gồng mình:

-Khai môn!

Thức thứ nhất: Khai Môn

Cổng này khi được mở cơ thể sẽ phát huy sức mạnh đôi chân. Tăng tốc độ di chuyển đồng thời không ngừng mất 5 ma pháp.

Cơ thể nhẹ nhõm khiến cậu có thể nhảy qua đầu hai tên cận vệ, cậu lao như gió hướng về phía Tuyết Đông. thế nhưng tốc độ của cậu so với chúng còn thua xa, chỉ trong chớp mắt hai tên cận vệ lại xuất hiện trước mắt cậu.

-Tránh ra

Đối diện với cậu, hai tên này thủ thế để sẵn sàng đáp trả.

Vậy đừng trách ta không khách sáo.

Cậu tung ra một cú đấm đầy uy lực, kèm theo hiệu quả của một stack Hưu Môn.

Thức thứ hai: Hưu Môn

Cần 100 Mp

Cổng này khi được mở sức mạnh vật lí tăng vượt bậc (Atk) đồng thời tăng thêm sức chịu đừng của người sử dụng. (Có thể chồng 3 lần. Mỗi điểm cộng dồn tăng 80 Atk. Duy trì hiệu quả 1 phút)

Cú đấm được tên cận vệ thứ nhất tiếp chiêu. Hai nắm đấm chạm nhau cái rầm và thật kinh ngạc.

"Sức mạnh tương đương" Cả hai cùng thầm đoán.

Vũ Hạo liên tiếp đánh vào hắn chan chát và khiến những vị khách xung quanh hoảng loạn đều bỏ chạy.

Tên cận vệ thứ hai lao tới tung một cước vào người cậu khiến cậu văng về một hướng khá xa.

“Sức mạnh ngang nhau nhưng nếu là hai đứa thì có chút miễn cưỡng” Cậu thầm nghĩ.

Thật trùng hợp khi nơi cậu tiếp đất lại là cánh cửa của căn phòng sương bạc. Cú ngã làm cho cánh cửa vỡ khỏi bản lề. Cậu gượng dậy được và định ra một đòn trả đũa. thế nhưng âm thanh của một vài có gái hét lên khiến cậu khựng lại.

Đó là cô gái mà cậu gặp ban nãy. Cả thân thể trần trụi của cô bị treo ngược trên trần nhà, bên dưới là bốn gã thanh niên niên thay nhau tra tấn lên người cô gái bằng những phương pháp man rợ. Làn da thâm tím đầy những vết máu me. Cô gái nhìn cậu, nước mắt ràn rụa như muốn được cậu giải thoát.

-Cái quái gì thế...

“Nó không phải phòng thay đồ nữ sao lại”

-Đó là số phận của những kẻ không nghe lời.

Tên cận vệ bước về phía cậu, bước chân của hắn tạo nên những âm thanh công cốc trên nền gỗ.

-Một số thì thương hại chúng nhưng đa số thì lại muốn chúng nó chịu nghe lời.

Tên cận vệ thu chân hơi thấp thành một tư thế ra đòn.

-Và những người trẻ tuổi như cậu thì lại là những nạn nhân.

-Điều đó thật kinh tởm

Vũ Hạo nói về phía tên cận vệ.

-Hẳn là cậu có quen với cô gái lúc nãy, nhưng gã vừa nãy là Thiên Nhân rank B, còn ta chỉ là Thiên Nhân rank D.

-Cho dù cậu có thể đánh bại ta, nhưng ở rank B, đó là cả một thế giới mà cậu không bao giờ có thể chạm tới. Đó là lí do tôi ở đây ngăn cậu, trước khi mọi thứ trở nên rắc rối. Xin thứ lỗi.

Nói dứt câu tên cận vệ lao về phía Vũ Hạo với tốc độ âm thanh, tay trái hắn thoáng qua là lấy hung khí.

-Sát khí

“Không được rồi mình không theo kịp tốc độ đó”

Cậu ngã về phía sau như một phản xạ.

Leng keng~

Âm thanh của chiếc chìa khóa rớt xuống sàn nhà.

"Chìa khóa của mình"

Trong tích tắc đó cả cơ thể cậu biến mất trong không khí.

...

Xoet~

-Đây đây là…

...

Trở lại lớp học vào buổi sáng.

Bóng một phụ nữ dáng người vô cùng mĩ miều cùng những bước đi nhịp nhàng vang lên trong hành lang. khi người đó vừa bước vào lớp thì mọi học sinh đều hướng về bục giảng.

-Cả lớp đứng dậy.

Nghe hiệu lệnh tất cả cùng đứng lên. giọng của cô lại có nét rất uy nghiêm.

-Hôm nay lớp chúng ta có một bạn mới, em hãy tự giới thiệu về mình cho cả lớp biết.

(Cô Ngân là ác bá giáo viên tại trường này, tuy bề ngoài là một giảng viên Ba Mươi tuổi nhưng về hình dáng thì ai nghĩ đó lại là một người đã ngoài ba mươi. Ngoài công việc là một giáo viên cô Ngân còn là một Thiên Nhân rank A)

(bà này là hung thủ gây án trong vụ đúp lớp Vũ Hạo về sau sẽ có một đoạn kể lại đại chiến Thiên Nhân và nguyên nhân chính mà Vũ Hạo phải ở lại lớp)

Một học sinh từ bên ngoài bước vào lớp học, bước đi của cô nàng vô cùng nhẹ nhàng, đôi khi lại có cảm giác là cô ta đang lướt đi bằng tấm trượt.

-Xin chào, mình là Tuyết Đông mình chuyển từ Miền Tây tới đây,…

Lời giới thiệu chưa thôi, bên dưới đám bạn lại đang bàn tán về cái phi vụ “Xoo hàng” bỏng mắt giữa ác bá học sinh cá biệt và cô nàng hoa khôi chuyển trường. (vũ Hạo xoo Tuyết Đông ban sáng)

Cô nàng Lệ Na thi im lặng, hai mắt tỏ rõ sự tức giận mãnh liệt.

-Mọi người mình nên ngồi ở đâu?

Đám con trai trong lớp học vừa hú lên một tiếng rõ to.

"Chỗ này còn trống nè em gái"

Tuy nhiên Tuyết Đông lựa một cái bán để trống, vị trí đó lại chính là chỗ ngồi của Vũ Hạo, Vũ Hạo vì trốn tiết cho nên cái bàn này xưa nay không có ai dám nhận. Cho dù là Lệ Na thì cô nàng cũng ngồi phía dưới Vũ Hạo.

Quay lại chỗ sếp Hạo

Vù~ ~

“Đây đây là…”

Vũ Hạo nhờ sự ăn may này có thể thoát được một đòn chí mạng của tên cận vệ rank D, thế nhưng cậu lại bước vào một thế giới khác còn tệ hại hơn.

Bên trong cánh cửa sương bạc.

Vẫn là tòa khách sạn 5 tầng của Hoàng Sơn. Chỉ khác một chỗ nó giống như vừa trải qua ngày tận thế vậy, đồ đạc bàn ghế đều bừa bộn lổng chổng.

Vũ Hạo sợ sệt lùi lại về đằng sau. Cậu đập mạnh vào cái tấm màn vô hình, rồi hướng về cái thứ cậu vừa mới đụng phải.

Đằng sau cậu hàng chục người đang huyên náo cậu cũng thấy hai tên cận vệ đang hoang mang vì cậu đã bốc hơi trước mắt của chúng. Một vài tên bàn tán môt điều gì đó. Nhưng không một ai có thể nhìn thấy cậu trong phòng.

"Không được mình phải quay lại cứu Tuyết Đông"

Rầm~

Có vẻ như nơi này đã được chuyển sang một dạng không gian khác. Cậu cố gắng sử dụng hết sức mình để quay trở lại. Nhưng cậu lại đập phải một tấm màn vô hình rồi lùi lại.

Ring~

Thông báo được hiển thị bên phải cậu.

Bạn không thể rời khỏi căn phòng.

Hãy tìm một lối thoát hoặc hạ gục con trùm!

Chiếc chìa khóa đã biến mất sau khi cậu mở cánh cửa, khi mà Vũ Hạo hoảng loạn quay đầu bỏ chạy thì lại va phải một tấm chắn vô hình.

Dự định cậu chỉ muốn cứu Tuyết Đông rồi cùng trốn vào bên trong cánh cửa. Thế nhưng sự việc đã trở nên tiến thoái lưỡng nan, Tuyết Đông bị hại và cậu thì kẹt trong cái căn phòng sương bạc. Cái hệ thống lại đưa ra hai cái điều kiện vô cùng khó chịu khi ép buộc cậu phải tìm đường ra hoặc hạ gục con trùm.

Hình ảnh bên kia mờ dần rồi biến mất hẳn. Cậu lạc lõng trong một thế giới khác, thật điên rồ.

-Tuyết Đông... Xin lỗi... Xin lỗi...

Đã muộn rồi.

Quay lại phía sàn chính của khách sạn, khách sạn đẹp đẽ sạch sẽ với hàng ngàn tiếp tân xinh đẹp đã biến thành một căn nhà ma. Những chậu cây thì biến thành những gốc cây leo u ám lạ kì, còn mấy bức tường còn treo những tấm ảnh man rợ. Sàn nhà là hàng chục cái xác chết bốc mùi hôi thối, lại có cả tiếng gầm gừ của chó dại từ sâu trong những căn phòng.

Một tia ớn lạnh lóe lên trong từng đường tơ kẽ tóc.

-Hu hu nhìn kinh vl...

Cảnh tượng này khá là giống với tựa game tìm lối thoát hay ngày tận thế trên máy tính, không gian như muốn nhuốt cả người cậu.

Cái mà cậu đối mặt là hiện thực, ở trong game nếu cậu chết thì có thể quay lại chỗ hồi sinh và chơi tiếp. Nhưng ở đây chết thì là chết luôn.

-Ực

Lấy lại tinh thần cậu nâng cánh tay phải lên.

Lấy ra dao găm của sanji

Xoẹt~

Thanh dao găm thô sơ ngay lập tức xuất hiện trong tay cậu.

Dao găm của sanji

Phẩm: C

Tăng 10 Atk

Nắm chắc con dao cậu tiến lên trước tự nhủ:

-Ta sẽ tìm ra lối thoát.

Bạn đang đọc Tôi Có Hệ Thống Force Master sáng tác bởi MêGame

Truyện Tôi Có Hệ Thống Force Master tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MêGame
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.