Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thế giới đại biến

Phiên bản Dịch · 2578 chữ

Dịch: Hoangforever

Ở bên ngoài trường trung học Thiên Lan. Mưa vẫn rơi tí tách.

Tại khu vực cổng trường, một nhóm phụ huynh đang còn cầm dù đứng chật ních ở nơi đó. Cho dù bọn họ bị nước mưa rơi vào người, khiến cho cả người ướt đẫm. Nhưng trên khuôn mặt bọn họ lại tràn đầy sự kỳ vọng.

Bởi vì ngày hôm nay chính là ngày con bọn họ thi lên lớp. Đây là một sự kiện rất quan trọng. Có thể vào được trường Thiên Lan Ma Pháp Cao Trung hay không? Tương lai có thể thi đậu vào một trường đại học hay không ? Tất cả đều nhìn vào biểu hiện ngày hôm nay của con bọn họ.

Người không có nhìn lầm.

Đúng vậy. Chính là ma pháp cao trung!

Trong cái xã hội này, ma pháp đứng đầu!

Tất cả mọi đứa trẻ đều phải học bắt buộc 9 năm ma pháp. Sau khi học xong 9 năm lý thuyết ma pháp cơ sở và kỹ năng sử dụng ma pháp để sinh tồn thì tất cả đều phải bước qua một kỳ thi lên lớp như nhau. Sau kỳ thi này, bọn họ mới có thể tiến vào trường ma pháp cao trung và trở thành một ma pháp sư chân chính!

…………..

Hoa quế bị nước mưa làm cho rơi xuống trên con đường trong công viên trường học. Sau khi tiếng chuông reo hết giờ. Đám học sinh đua nhau chen chúc chạy ra khỏi phòng. Có người đi một mình. Có người tìm kiếm bạn của mình rồi cùng thảo luận về đề thi ngày hôm nay.

” Ê, Mục Bạch! Cái đề thi về bảy hệ nguyên tố ma pháp gồm có Băng hệ, Hỏa Hệ, Thổ Hệ, Thủy Hệ, Phong Hệ, Quang Hệ, Lôi Hệ. Ngươi có làm được không?”

Một nam sinh mặt trắng có buộc một chiếc nơ ở cổ hỏi.

” Giải đáp hoàn mỹ!”

Mục Bạch – một người từ kiểu tóc, chiều cao cho tới khuôn mặt có thể nói là nam thần, trả lời:

” Không hổ là học sinh giỏi của chúng ta. Câu hỏi liên quan tới nhiều hệ như vậy mà vẫn có thể làm được… Ồ! Đó không phải là Mạc Phàm sao. Cái tên đi thi thử chỉ làm được có 6 phần?”

Triệu Khôn Tam mặt rỗ nói.

Nam thần Mục Bạch liếc nhìn thiếu niên vừa mới bung dù kia một cái rồi khinh thường nói:

” Thằng này có khác gì cha hắn đâu. Cuối cùng rồi cũng sẽ làm lái xe chở hàng như cha hắn mà thôi.”

” Ha ha. Đó không phải là người hầu của Mục Gia các người sao!!!”

Ba người này nói chuyện rất là láo xược. Bọn họ cũng không có sợ thiếu niên tên là Mạc Phàm kia nghe thấy.

Sau khi cười nhạo xong, ba người liền nghênh ngang rời đi. Hiển nhiên bọn họ tin tưởng mình chắc chắn sẽ đỗ vào trường ma pháp cao trung.

………………..

Mạc Phàm cầm một cây dù màu đen vàng bước chân về phía cổng trường.

Hắn quay đầu lại nhìn cái trường mà mình sắp rời khỏi một chút. Mạc Phàm đang còn thiên ngôn vạn ngữ liền hóa thành hai từ: Lừa mình!

Có thể không ” lừa mình’ được sao?

Mạc Phàm vốn không thuộc về cái thế giới này. Hắn là một học sinh thiên tài. Đối với mấy cái kỳ thi vớ vẩn này hắn vẫn luôn xem thường. Từ xưa tới nay đều luôn nộp giấy trắng.

Hắn bị các đồng học và lão sư cho là một học sinh học hôi (*) bình thường. Giống như một sinh viên đại học vậy. Bọn họ không biết làm gì nên tìm kiếm một nơi nào đó mát mẻ nằm ngắm trời, lãng phí thời gian vậy.

  • Học hôi: Ý muốn nói bình thường không cố gắng học. Lúc sắp tới cuối kỳ mới bắt đầu gấp gáp học. Đây là từ chỉ đám học sinh nước tới chân mới nhảy.

Vốn là, Mạc Phàm định tới lúc thi vào trường cao trung làm bài nghiêm túc một chút. Rồi tiện thể cầm cái danh hiệu đệ nhất, đệ nhị trường dẫm đạp lên cái tên Mục Bạch ngu ngốc có thành tích tốt nhất trường kia.

Ai ngờ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Hắn một học sinh kiệt xuất đang còn nằm ở trên một ngọn núi sau trường đánh một giấc. Lúc tỉnh dậy ,đột nhiên thấy mình đã ở trong cái thế giới này rồi!

Ma pháp!!

Những người bên cạnh gồm có bạn học, thầy giáo, cha, em gái.. tất cả đều không có thay đổi. Mà cái thay đổi lại chính là toàn bộ thế giới này.

Các môn toán , lý, hóa thì biến thành Hắc Ma Pháp, Bạch Ma Pháp, Không Gian ma pháp!

Môn văn học biến thành Hỏa hệ, Băng Hệ và Lôi hệ!

Thay đổi thì cũng đã thay đổi rồi. Thật ra thì Mạc Phàm đối với cái thế giới ma pháp này cũng không có quá nhiều phản ứng. Thậm chí khi hắn biết được ma pháp thực sự có tồn tại. Cả người hắn như muốn hét to lên vậy. Hắn thật sự mong chờ tới kỳ thi lên lớp để thể hiện mình trong cái thế giới đại biến này.

Thế nhưng đối với kiến thức ma pháp. Hắn một chữ cũng không biết!

Vì vậy, hắn đang còn dự định đóng vai học thần đột nhiên liền biến thành học hôi thật. Khiến cho hắn bị nhận hết sự khinh thường và nhạo báng!

  • Học thần: Một từ chỉ một học sinh có trí tuệ kiệt xuất. Hiệu suất học rất là nhanh. Cao lớn đẹp trai. Là người mà các thiếu nữ hằng mơ ước!

Chỉ có duy nhất một điều có lẽ hắn nên ăn mừng đó là: 9 năm học ma pháp bắt buộc này thì cũng chỉ là những tri thức tạp nham, cũng chỉ được học một số kỹ năng sinh tồn mà thôi. Chỉ khi nào đặt chân vào trường cao trung ma pháp thì lúc đó mới chính là ma pháp thật sự.

Muốn trở thành một vị Ma Pháp Sư thật sự thì mọi người đều phải trải qua một bước quan trọng, đó chính là ” Thức Tỉnh Ma Pháp!”

“Thức tỉnh ma pháp” sẽ được thực hiện vào buổi lễ khai giảng của trường cao trung dưới sự chứng kiến của toàn bộ lãnh đạo và giáo viên. Cho dù lúc trước người có học dốt không biết một chút gì về ma pháp đi chăng nữa. Thì tới lúc đó ai cũng có thể mở ra được Hệ của mình!

Thật ra Mạc Phàm cũng rất thích ma pháp. Đối với hắn mà nói thì lần trọng sinh này thật sự hoàn mỹ.

Hắn cũng muốn trở thành một người đứng ngạo nghễ trên đỉnh tòa cao ốc Phượng Vũ Hỏa gọi ra Lôi Hệ đứng đầu trong ma pháp sư. Rồi làm ra một chút cống hiến cứu vớt thế giới.

Nhưng, kỳ thi lần này…

Nói như thế nào nhỉ. Trước khi kỳ thi này bắt đầu, hắn đã cố gắng không ngừng đọc sách. Rốt cuộc thì hắn cũng đạt tới cảnh giới xem hiểu đầu bài. Về phần đáp án trả lời có đúng hay không…. ha ha, vui chơi một chút là được rồi.

……

“Mạc phàm, Mạc phàm……”

Bên trong đám người đứng ngoài cổng trường, một nam tử trung niên có gương mặt vàng nhợt đang còn vẫy tay với Mạc Phàm.

Mạc Phàm nhìn gương mặt quen thuộc này mà bất ngờ. Hắn kêu lên một tiếng:

“Cha, sao người lại tới đây?”

” Ta tới đón người mà. Thi xong thì coi như người cũng đã tốt nghiệp rồi. Ta đã tìm cho người một việc bồi bàn ở gần nội thành. Thúc thúc Nghiễm Phong sẽ dẫn người đi làm. Người làm mấy năm là có kinh nghiệm ngay. Nếu như người làm xuất sắc, một tháng có thể cầm 4-5 nghìn là chuyện bình thường. Đi làm sớm một chút cũng tốt.”

Mạc Gia Hưng nở một nụ cười hiền lành nói.

Thế giới thay đổi, nhưng cha vẫn là cha. Mạc Phàm có thể cảm nhận được sự thân thiết này không có gì là thay đổi.

Làm bồi bàn cái chuyện này Mạc Gia Hưng đã từng nói với Mạc Phàm rồi. Vốn hắn định cho cha mình một trận kinh hỉ. Nhưng hắn đành đau khổ tiếp nhận sự thật rằng mình là một học hôi.

Nhưng quan trọng hơn chính là hiện tại hắn không cam lòng.

Xã hội này ô tô, điện thoại di động, máy tính, tủ lạnh đều có. Sản phẩm Khoa học Kỹ thuật cho dù thế giới có thay đổi thì nó cũng không có bị thay thế. Nếu như hắn không thành Ma Pháp Sư. Thì hắn sẽ trở thành một người công nhân chân chính. Mẹ kiếp! Chuyện này có khác gì cái thế giới cũ mà hắn từng sống đâu. Lão tử muốn học ma pháp!!

Dựa theo quan điểm thay đổi của cái thế giới này. Theo lý thuyết, thiên phú của hắn sẽ không có thay đổi. Hắn chỉ cần cố gắng hơn một chút, đem những thứ mê hoặc đó nhồi nhét hết vào não. Hắn vẫn có thể thật sự trở thành học bá… không ma pháp bá của trường cao trung!

  • Học bá: Ý nói khắc khổ học, lúc nào cũng học. Cho nên tới lúc thi kết quả sẽ cao hơn mọi người. Hay còn có thể hiểu là dựa vào thực lực của mình để trở thành bá chủ trường học.

” Cha, con muốn được tiếp tục học.”

Mạc Phàm trầm mặc một lúc lâu, sau đó đem suy nghĩ trong lòng mình nói ra cho Mạc Gia Hưng biết.

” Không phải người bảo rằng, người không thích học ma pháp sao?”

Mạc Gia Hưng nhíu mày, vẻ mặt kỳ quái hỏi.

” Ách….”

Mạc Phàm cảm thấy trứng dái đau đau. Cũng không biết sau khi mình nói ra sự thật thì cha hắn có tin hay không. Bó tay!!

Mạc Gia Hưng nhìn con trai đã 16 tuổi của mình. Một nụ cười hiền hậu liền xuất hiện trên gương mặt của hắn. Hắn nói:

” Không sao. Ta cũng không có trách con không cố gắng chuyên tâm học hành. Mỗi người có một chí hướng riêng.”

” Không phải vậy. Con thật sự muốn học tiếp.”

“Người có thể thi đậu kỳ thi lên lớp kia sao?”

Mạc Gia Hưng hỏi lại.

” Không thể.”

Mạc Phàm thẳng thắn trả lời.

” Không thể thì nên thôi đi. Không sao cả. Tuy rằng cổ nhân có câu: Mọi thứ đều là tầm thường, chỉ có ma pháp là cao nhất. Nhưng nghề nào cũng có trạng nguyên…”

Mạc Gia Hưng tiếp tục nói.

Mạc Phàm nghe xong mà chỉ muốn phun ra một cái.

Thế giới hiện tại có quá nhiều thông tin đã bị thay đổi hoàn toàn. Nhưng những thứ thay đổi này khiến cho Mạc Phàm hắn không nói nên lời. Ví dụ như Mạc Phàm từng được các giáo viên nói cho biết rằng : Thủy tổ của Quang hệ ma pháp chính là ” Edison”. Nghe thấy vậy nội tâm Mạc Phàm như có hàng tỉ từ ” Mẹ cha nó chứ” chạy ngang qua !!

Mạc Gia Hưng vỗ vỗ bả vai Mạc Phàm như muốn trấn an hắn. Đột nhiên Mạc Gia Hưng thấy con trai mình vẫn còn trầm mặc. Vẻ mặt có vẻ hơi buồn buồn.

Hiểu rõ con nhất không ai bằng cha, Mạc Gia Hưng từ từ thu hồi nụ cười lại , nhỏ giọng hỏi:

” Con thật sự nghiêm túc?”

” Vâng, con nghĩ con sẽ thành công Thức tỉnh và có cơ hội kia. Mặc dù con biết rằng bây giờ có hối hận thì cũng đã quá muộn. Nhưng con sẽ cố gắng học giỏi để trở thành một vị Ma Pháp Sư thật sự.”

Mạc Phàm rất là thành khẩn nói.

Mạc Gia Hưng duy trì trầm mặc một lúc lâu.

Mạc Phàm cũng không có nói thêm nữa.

” Con thật sự muốn học?”

Mạc Gia Hưng hỏi lại lần nữa để xác nhận.

” Thật sự.”

Mạc Phàm liền gật đầu ngay lập tức.

Lúc đầu, khi hắn trọng sinh sang cái thế giới này hắn còn tưởng rằng mình đang nằm mơ. Cũng nghĩ rằng đây chỉ là một trò đùa của ông trời mà thôi. Nhưng sự thật đã chứng minh. Thế giới này thật sự đã thay đổi. Không phải là hắn đang nằm mơ!

” Vậy được rồi. Ta sẽ tìm cách cho người.”

Mạc Gia Hưng cũng không có nói thêm gì nữa.

” Cha, con tìm được một công việc ngắn hạn ở trường Thiên Lan ma pháp đó là trông coi thư viện. Ngày kia con đã phải đi làm rồi.”

Mạc Phàm nói.

Nếu hắn đã quyết định học ma pháp thì hắn nên chấn chỉnh lại tinh thần.

Hắn có thể có được cơ hội thức tỉnh ở buổi lễ khai giảng của trường Thiên Lan ma pháp cao trung để trở thành ma pháp Sư hay không tất cả đều phụ thuộc vào cha của hắn. Đối với chuyện tri thức của hắn thiếu thốn thì có lẽ đành phải dựa vào sự cố gắng của hắn để bổ túc thêm vào. Cho nên sau khi biết rằng mình không có cơ hội vào trường cao trung ma pháp sư, Mạc Phàm liền tìm kiếm được một công việc không tồi này để làm tạm.

Công việc này, tiền lương hầu như không có. Họ chỉ có bao ăn cho hắn mà thôi. Nhưng đối với Mạc Phàm mà nói, công việc này thật sự quan trọng. Bởi vì hắn làm việc trong thư viện thì hắn có thể bù đắp được những kiến thức mà mình còn thiếu thốn.

Hoàn hảo. Mình quả thật là thiên tài. Chỉ trong vòng một thời gian ngắn. Mình đã học xong toàn bộ kiến thức tiểu học… Mẹ cha nó chứ! Sao câu này nói giống như mình là một đứa con nít vậy!

Mạc Gia Hưng ở một bên thấy con trai mình quyết tâm như vậy. Hắn biết rằng mình không thể nào thay đổi được quyết định của con.

Con trai mình một lòng cầu ma, hắn nên vui mừng mới phải. Dù sao thì trong cái xã hội này, Ma Pháp Sư mới chân chính là những người có địa vị. Hắn lái xe cả đời mới tích góp lại được mua căn nhà, mua xe ô tô. Cũng không thể nào so sánh được một vị Ma Pháp sư vừa mới tốt nghiệp, được mọi người tôn kính.

  • Cầu ma: ý bảo không cam lòng bị vận mệnh nắm trong tay, muốn đấu tranh với vận mệnh.

” Thôi chúng ta về nhà đi. Chuyện này cứ để cha lo!”

Mạc Gia Hưng gật đầu, không nói gì thêm nữa.

Đã sửa 24/5/2018

Bạn đang đọc Toàn Chức Pháp Sư (Dịch) của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ayakawa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật hoangforever
Lượt thích 31
Lượt đọc 5362

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.