Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 32

Phiên bản Dịch · 2156 chữ

Nó đưa tay vuốt ve mái tóc Nhi, gạt nhẹ những giọt nước mắt trên khóe mi . Đột nhiên nó nhận ra rằng nó yêu Nhi nhiều hơn những gì nó tưởng, một giọt nước mắt lăn ra khỏi mắt nó.

Nó đã khóc, một thằng con trai như nó đã khóc. Từ trước đến giờ chưa có người con gái nào làm nó phải khóc, trừ mẹ nó , tuy nhiên khóc vì mẹ thì lại là chuyện bình thường.

Từ nhỏ nó đã được dạy rằng con trai là không được khóc, luôn luôn phải cứng rắn và mạnh mẽ, vậy giờ đây tại sao nó lại không thể làm được như vậy??

"Khi bạn thực sự yêu một người, khi người đó khóc bạn sẽ đến để khóc cùng". Giờ ngẫm lại câu này nó mới thấy đúng , Nhi cứ gục vào nó mà khóc hoài, nhìn Nhi như vậy nó cũng không kiềm được lòng mình.

Nó khóc không phải vì nó yếu đuối , không phải ủy mị, cũng không phải dễ mềm lòng. Đó chỉ là khi nó đã quá mệt, nó chẳng còn sức để nhặt cái mặt nạ đã mang quá lâu. Đó cũng là khi, cái nhỏ bé và lẻ loi của con người thức dậy. Là người, ai chẳng có lúc gục ngã và cảm thấy sai lầm...

Những lúc chỉ có 2 người như này, nó sẵn sàng khóc ngon lành như một đứa trẻ bởi nó biết thà khóc thật nhiều còn hơn một nụ cười gắng gượng trên môi.

Ôm nhau một hồi, nó buông Nhi ra, nhìn Nhi một hồi rồi nói :

- Mới 3 tuần mà trông em thay đổi nhiều quá.

- Vì ai mà em như này?

- Tại anh, vì anh, anh sai, lỗi lầm là tại anh . Coi nào, mặt giờ toàn nước mắt khô, nhìn như con mèo này.

Nó lấy khăn ra lau nước mắt cho Nhi :

- Trời ơi là trời, con mèo này hay khóc quá à. ( Nó cố tình nói đùa để làm bầu không khí trở nên vui vẻ hơn )

- Khỏi nịnh đi.

- Thế giờ em có tha thứ cho anh không? Nếu em thở thì coi như em đồng ý.

Khỏi phải nói chiêu này lợi hại như nào, ai mà chẳng phải thở =))

- Aaaaa. Anh chơi ăn giannnnn

- Haha. Em thở rồi nhé, hay quá, được tha thứ rồi , tạ ơn chúa, tạ ơn Đảng và Nhà nước, tạ ơn bố mẹ, tạ ơn....

- Ơn gì mà lắm thế này.

- Còn nhiều lắm, để anh kể tiếp nhé.

- Thôi đi. >"

May mắn thay Nhi đã tha thứ cho nó, giờ việc nó phải làm là khiến Nhi quên việc này đi thật nhanh, càng nhanh càng tốt..

**

Thi học kì I xong rồi mà bài vở vẫn bù đầu bù óc =.=! Đang ngồi làm mấy bài mấy cái đề Toán thì có tin nhắn tới :

- Chiều nay anh giúp em làm mấy bài Hóa học nhé, khó quá em làm mãi không ra.

- Tự làm đi chứ, đồ lười ( Nó nhại lại nguyên câu của Nhi thường nói )

- Nhưng bài này khó lắm à >"

- Được rồi, tý 9h sang nhà anh, anh chỉ cho. Haha

Lúc nó nhắn tin cho Nhi là 7h30, vừa ăn cơm xong, ngồi online một lúc thì cơn buồn ngủ kéo đến, không chần chừ thêm nữa , nó chui tọt lên giường và quấn chăn kín mít ngủ. ( Căn bản là tại tối qua nó thâu đêm chơi game, thành ra là thiếu ngủ @@ , hôm đó là Chủ Nhật nhé :D)

Đang ngủ say sưa thì giật mình, có cái gì lạnh lạnh mát mát áp vào quá. Đang mơ hồ trong cơn phê, nó lờ đờ mở mắt, hóa ra là Nhi :

- Em sang lúc nào thế?? – Nó dụi dụi mắt hỏi

- Em sang được 1 tiếng rồi, nhìn anh chảy nước miếng thấy ghê cả người ( Nó có chảy tí nào đâu . Vừa sờ mồm xong @@ )

- Điêu, anh ngủ chả bao giờ chảy nước miếng hết nhé, chắc vừa sang hả?? Giờ mới 9h10 thôi mà. – Nó nhìn đồng hồ.

- Dạ, hihi. Cái này của anh, còn cái này của em. – Nói rồi em giơ ra 2 que kem ốc quế.

- A kem, hối lộ anh hả nàng ?? Không dễ đâu nhé. ( Nó cười gian )

- Sao, bài nào khó anh chỉ cho ?? –

- Đây, cái bài phản ứng Este hóa với bài nồng độ này em chịu thua >"< – Em nhăn mặt nũng nịu. Nhìn yêu cực kì ý :X

- Bài này em phải giải như này… như này… - Nó suy nghĩ một lúc rồi lấy giấy ra chỉ cho Nhi

- A, thế mà em chả nghĩ ra, hihi.

Cứ thế, nó và Nhi cày tiếp 10 bài Hóa @@. Nhìn cái nét dịu dàng, duyên dáng, thuần khiết khi đang học bài của Nhi khiến nó như xao xuyến, trời ơi, nó thề là lúc này nó đang rất căng thẳng.

Để ý kỹ 3 vòng em chuẩn thật, cái cổ áo của em lại hơi trễ mới đau. Nó ngồi ghế ở bàn vi tính, còn em ngồi trên giường nó học. Số là cái bàn học của nó hơi thấp, nên em ngồi không thoải mái, đành ngồi như thế. Căn bản là cũng k có cài bàn con con gập để học trên giường, em đành cúi cúi. Nhìn sao mà..., xin thề với mọi người là nó không cố tình nhìn đâu nhưng mà, không nhìn không được =.=! Đầu nghĩ không được nhưng mà mắt vẫn không chịu làm theo.

Để yên cho Nhi làm bài, nó ngồi lặng ngắm Nhi, cảm giác thât êm đềm và lãng mạn.

- Ha. Xong rồi, 10 bài đã xong.

Nhi vươn vai, xoay người rồi nói.

Nó giật mình ngơ ngác :

- Ơ. Xong rồi à, đưa đây anh xem nào.

Bỏ mẹ, học chuyên Văn mà giỏi thế nhỉ @@, bài nào cũng giải được tuốt.

- Em làm đúng hết rồi đấy, tốt lắm.

- Xí. Người ta chứ ai đâu.

- Lại lên giọng rồi kìa, không nhờ anh thì làm sao làm được >"

- Lại kể công à, em mua kem cho anh ăn rồi mà .

- Người đâu mà khôn quá, có mỗi que kem mà phải miệt mài suy nghĩ cả tiếng =.=!

- Ai bảo anh ăn kem, chấp nhận đi. Hihi

Nhi chu môi ra khiến nó chỉ muốn cắn ngay vào cái môi đó thôi =))

11h. Nhi định đi về thì chợt gặp mẹ nó đi chợ về :

- Dạ, cháu chào bác. ( Nhi nhanh nhảu nói )

- 2 đứa vừa học bài xong à?

- Vâng ạ.

Chắc mẹ nó thấy Nhi cầm sách vở nên đoán ra .

- Nhờ cháu cả chứ thằng T cứng đầu, lại lười học nữa.

- Mẹ lại nói xấu con rồi. Con vừa giúp Nhi giải bài tập đấy.

- Thôi đi ông tướng ạ, tôi còn lạ gì cái tính của ông nữa. À, Nhi, hay ở lại đây ăn cơm với bác cùng thằng T luôn, đằng nào cũng sắp đến giờ cơm rồi mà.

Ôi trời, mẹ nói đúng ý nó vãi, yêu mẹ cực.

- Dạ thôi bác, cháu về nhà ăn cũng được ạ, chỉ tại.. - Em ngại ngùng, 2 tay đan chặt vào nhau

- Tại sao ?? Có gì hả ?? – Mẹ nó nhìn em hỏi

- Cháu nhờ T giải bài tập hộ rồi, giờ lại ăn nhờ nữa thì ngại quá.

- Cái con bé này, ngại cái gì. Nói lung ta lung tung, thôi ở ăn cơm với bác cho vui. Nếu được thì trưa cứ sang đây ăn với nhà bác, bác nấu cho mà ăn. Học hành ôn thi ăn đủ chất mới khỏe chứ . Nếu ngại thì làm con dâu bác đi.

Haha. Câu này phải nói là chuẩn luôn, đánh đúng vào tâm lý của Nhi lúc đó

- Dạ… cháu...cháu – Mặt Nhi đỏ bừng rồi, nhìn muốn đi tù quá

- Mẹ cứ trêu Nhi, thôi Nhi ở lại ăn cơm cho vui. – Nó vội vàng nói đỡ hộ Nhi

- Bác đùa đấy, vào nhặt rau với bác đi. – Mẹ nó nói với em, kết vãi.

- Dạ. – Nhìn em bẽn lẽn, như dâu mới về nhà chồng nó phê rồi đấy . Haha

Chờ 2 người nấu cơm, nó tranh thủ lên tầng sắp xếp lại phòng cái, chứ để bừa bộn mãi cũng cảm thấy khó chịu ( Lúc nãy Nhi nhắc nó dọn phòng một lần rồi :D )

12h mẹ gọi nó xuống ăn cơm, mấy món đơn giản thôi, đậu nhồi, rau cải luộn, thêm 2 con cá với đĩa thịt lợn rán :D Cơ mà được ăn với Nhi thì thành món ăn tuyệt hảo rồi.

Nhìn Nhi ăn, nó cũng đủ no rồi ( Đùa tý thôi chứ nhìn làm sao mà no được =)) ). Nhi vốn là một con người khéo léo trong mọi việc, ngay cả trong việc ăn uống cũng vậy. Không phải ngại ngùng mà cũng không vồ vập, hồ hởi, tóm lại là rất khó để diễn tả cho chính xác được.

Ăn cơm xong, nó và Nhi rửa bát, nhìn như vợ chồng son luôn.

Rửa xong, nó và Nhi ra xem Tivi cùng mẹ, căn bản là cũng phải lạnh lùng lúc này đã. Kệ em nó, chứ cái kiểu trước mặt mẹ sấn sấn sổ sổ, đút trái cây cho Nhi ăn, thì vừa làm em ý k thoải mái, vừa chướng mắt người lớn. Thôi kệ, cứ tợp vào miếng dưa hấu rồi tính sau.

Ngồi xem TV, nó còn chả để ý là đang xem cái gì nữa, cứ ngồi ngắm em hoài à , cơ mà thỉnh thoảng em nhìn lại, mình tránh ngay.

Được một lúc thì Nhi xin phép về, tại về dọn nhà dọn cửa, con gái đảm đang thế k biết , em chào mẹ mình rồi chào mình. Em đi mà lòng hơi buồn. Không sao, gần nhà sao phải xoắn, có gì hứng lên rủ đi ăn chè thập cẩm :D

- Ơ hơ hơ.

Nó ngáp một cái rồi quay lại vào nhà.

- Mày có phúc thật đấy, tìm được một đứa như thế.

- Chuyện, con của mẹ mà lại.

- Chỉ giỏi nói xạo thôi . Lo mà học đi , đừng để yêu đương ảnh hưởng đến học hành đấy.

- Con biết rồi, 12 rồi chứ có phải nhỏ nữa đâu.

Nó chạy vội lên phòng chứ nếu ngồi lại thêm lúc nữa thì thể nào cũng nghe mẹ nó nói đủ điều trong cuộc sống này @@!

Bật máy tính lên, định qua liên xô du học tý nhưng lại thôi, tự nhủ quyết tâm không đi du học nữa, có gấu rồi quyết tâm bỏ du học =)) ( Cái này chắc các bạn nam nắm rõ nhỉ =)) )

" Can you blow my whistle baby, whistle baby ", nhạc chuông điện thoại của nó vang lên. Đậu xanh rau má thằng khỉ gió nào lại gọi vào lúc này nhỉ :

- Ơi. Gọi bố mày làm gì thế? ( Hóa ra là thằng Tuấn gọi )

- Tao đấm chết cụ mày giờ, chiều nay đi nhậu nhé.

- Ok . Chơi luôn, mà đông đứa đi không?

- Toàn bộ con trai lớp mình.

- Vãi. Gần 10 mạng đấy nhỉ.

- Ờ. Mày xác định là lết xác về đi nhé.

- Ôi trời, tao lại sợ quá.

- Haha. Tao chỉ sợ mày lại phê giống vụ lúc trước thôi. ( Chắc mọi người còn nhớ lần đầu tiên nó uống rượu nhỉ, phê thôi rồi =)) )

- Được rồi con chó, chiều nay tao cho mày gục luôn.

- Ờ. Tao cũng đang muốn gục đây =))

6h tối. Nó phi xe ra quán đồ nướng gần ngã ba trung tâm.

- Ê. T.

Thằng Tuấn gọi nó

- Đến muộn, phạt ngay. ( Cả lũ đồng thanh )

- Các đệch, chơi tao à.

- Không biết. Uống đê.

- Ok thôi.

Làm một ngụm xong luôn. Nó ngồi xuống ghế rồi hỏi :

- Tự nhiên tụi mày lại có hứng đi nhậu vậy?

- Anh em lâu không tụ tập với nhau, thi xong làm bữa cũng có sao đâu.

- Bố tưởng gì to tát lắm .

- Thôi, nhập cuộc thôi nhỉ. Zô nhé.

  • Sau đó là đoạn cả lũ nhậu say bí tỉ, nó say lại còn nói lung tung, nói nhảm nữa, ngại quá
Bạn đang đọc Tớ Sẽ Khiến Cậu Yêu Tớ của T...Devil
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.