Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp gỡ

Tiểu thuyết gốc · 1255 chữ

Đêm thất tịch năm ấy.

Ngoài đường đông vui tấp nập. Quán ăn đông nghẹt người. Xe cộ đi lại chật cứng đường. Trên các con đường dạo phố, tiếng cười nói rả rích bốn phương. Không khí thật tấp nập.

Tuyết Nhi ở trong phòng, chán nản mở máy tính chơi game.

"Trời ạ! Đến Nhất Kiếm Giang Hồ cũng tổ chức mấy cái thứ vớ vẩn này sao!"

Cô thở dài nhìn các cặp đôi trong game "thề non hẹn biển" - một hoạt động trong ngày thất tịch trên Nhất Kiếm Giang Hồ. Với con người gần 25 năm trời sống trên đời chưa được một lần hưởng thụ những ngọt ngào trong ngày thất tịch như cô không khác gì lạ một sự tra tấn. Chán nản, đang định thoát game thì hệ thống của cô thông báo có tin nhắn. Sẵn tính tò mò, cô mở ra xem thì thấy trong bang, những con người độc thân như cô cũng đang than vãn.

[Long Phượng nhảy múa] : chán quá, chán quá, ai FA đi đánh boss cùng đi

[Tương tư không chơi ngu] : ta cũng đang một mình, đi chung đi

[Tiểu long nữ] : ta cũng đi nữa

...

Những người cùng chung số phận như Tuyết Nhi cũng bắt đầu lên tiếng. Không ngoại lệ, cô cũng tham gia. Thế rồi sau 15', gần như tất cả những con người độc thân không có chủ đích trong bang của cô tham gia, tính ra cũng phải đến hơn hai chục người.

Chơi được một lúc, cũng bắt đầu thấy buồn ngủ. Đang thoát game, hệ thống lại thông báo. Lại một lần nữa sự tò mò lại ập đến, nhưng có lẽ nó không đánh bại được sự buồn ngủ đang dâng trào. Cô đóng máy...


Ở một diễn biến khác...

Bên cửa sổ lộng gió của tòa nhà cao ốc, một anh chàng điển trai đầu nấm đang ngồi bên cây guitar. Giọng anh vang lên thật trầm ấm, dù trong đó cũng phảng phất ra mùi men say.

Hôm nay là một ngày thất tịch buồn của Từ Phong. Chuyện tình của anh đã rơi xuống bờ vực tan vỡ khi Phong Lan - người yêu cũ của anh bỏ đi, chỉ để vọn vẹn một bức thư chia tay ngắn ngủn. Anh đã có ý định kết liễu cuộc đời mình tại đó, nhưng nghĩ đến mẹ, anh lại không làm nữa, bởi anh hiểu cảm giác mất người thân đau đớn đến thế nào. Ba anh mất khi anh vừa tròn tám tuổi, cái đuổi đủ hiểu và cảm nhận được nỗi đau, ngày ấy mẹ anh đã rất đau khổ, bà khóc rất nhiều; anh rất thương mẹ, từng hứa sẽ không bao giờ để mẹ phải buồn.

Cứ như vậy, anh cứ lẳng lặng vang lên tiếng hát trong sự cô đơn đến tận tối muộn. Đến nỗi mệt quá, không biết ngủ thiếp đi từ bao giờ...


Sáng hôm sau, Tuyết Nhi đi làm. Vừa mở cửa ra, cô không khỏi giật mình. Trước cửa nhà cô, một gã con trai... đang nằm ngủ ở đó. Thì ra, tối qua, Từ Phong ngủ thiếp đi lúc nào không hay, đã vô tình ngã xuống, đúng trước cửa nhà Tuyết Nhi...

Tuyết Nhi lay lay người con trai vẫn đang chìm trong giấc ngủ, nhưng anh vẫn không tỉnh.

"Anh gì ơi, tỉnh đi, mà sao.... người anh lại nóng vậy nè? Anh ơi...." - Cô giật mình khi thấy thân thể người con trai tỏa ra hơi nóng lạ thường. Cô đặt tay một tay lên trán mình, một tay lên trán anh để ước lượng nhiệt độ, cô chợt nhận ra .... anh ta sốt cao quá. Trong cơn hoảng loạn không biết làm thế nào, cô mở điện thoại ra, gọi điện cho... Lâm Anh-bạn thân của cô.

Thần tình yêu: "...?!"

Lâm Anh sau khi nghe cô bạn khờ kể "ngắn gọn" đầu đuôi câu chuyện, thì đã ngay lập tức lao thẳng đến, vừa xuống cầu thang vừa mắng mỏ cái đồ ngu ngốc Tuyết Nhi.

" Cái cậu này, lúc đó cậu phải gọi cho cấp cứu chứ sao lại gọi cho tớ. Cậu có bị ngốc không vậy?"

Tuyết Nhi: "...!!!". Sao mình lại ngốc đến thế nhỉ?

Sau một hồi loay hoay sơ cứu, xe cứu thương cũng đã đến...

Và đương nhiên, hai cô bạn loăng quăng thích lo chuyện bao đồng cũng đi theo...

Từ Phong đang trong phòng cấp cứu, thì một người phụ nữ trung niên lao tới. Có lẽ là mẹ anh... Bà chạy qua chạy lại khiến Tuyết Nhi và Lâm Anh chóng hết cả mặt. Đến khi bà chạy đến vòng thứ mười thì mới để mắt đến hai cô bé cũng đang chờ trước cửa phòng cấp cứu.

Minh Tuyết - mẹ Từ Phong: "Hai cháu là... người đã gọi cho bác sao?"

Tuyết Nhi: "Dạ vâng, thế bác là mẹ của cậu bạn trong kia ạ?"

Minh Tuyết:" Ừ, cảm ơn cháu đã giúp bác đưa nó vào đây, còn gọi cho bác nữa chớ!"

Lâm Anh:" Không có gì đâu ạ. Bọn cháu thấy người ta cần nên giúp thôi"

Minh Tuyết:"Cháu có thể cho bác số điện thoại và địa chỉ nhà không, sau khi thằng bé tỉnh, bác và nó sẽ đến hậu tạ"

Lâm Anh: "Dạ, số điện thoại là ..., địa chỉ là ...."

Tuyết Nhi:"...?!!"

Vậy mà bảo thấy cần thì giúp, rốt cuộc cậu muốn gì cho dám cho người ta số điện thoại và địa chỉ nhà của mình chứ.

Một hồi lâu sau, bác sĩ bước ra, báo rằng bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch, bây giờ chỉ cần nghỉ ngơi, hết thuốc sẽ tỉnh lại. Nghe thấy vậy, Tuyết Nhi và Lâm Anh cũng chào người phụ nữ kia rồi ra về.


Vài ngày sau khi trở về từ bệnh viện, Tuyết Nhi cũng nhanh chóng quên đi sự việc ngày hôm đó. Cuộc sống của cô lại trở về bình thường.

Buổi tối thứ ba, chuông cửa nhà cô bỗng vang lên. Là người phụ nữ trung niên và chàng trai hôm ấy...

Minh Tuyết:"Chào cháu!"

Từ Phong: "Chào cô"

Tuyết Nhi: "Dạ, chào bác, mời bác và anh vào nhà ạ"

...

Hơn một tiếng đồng hồ, mẹ anh chỉ ngồi cảm ơn cô rối rít, khiến cô không khỏi ngại ngùng. Bà còn mang đến nào là hoa quả, bánh kẹo,... đầy chật kín mặt bàn của cô. Nhưng cô cũng nhận ra rằng, người con trai kia không nói một câu gì từ đầu đến cuối. Anh ta chỉ nói với cô mỗi ba câu: "Chào cô", "Cảm ơn cô vì đã cứu", "Chào cô"....

Thật hách dịch!!!

Nhưng cô cũng chỉ nghĩ có lẽ anh ta không biết phải nói gì, hay là một người mới tập nói?!!!... Hai người kia đi về, để lại cho cô một đống đồ cần phải cất, cô thầm oán trách Lâm Anh vì sao lại cho hai người họ địa chỉ nhà cô...


Sáng hôm sau, có lẽ là do tối qua phải dọn nhiều thứ quá, nên cả người cô đau nhức.

"Tinh....Tinh...Tinh"

Tiếng chuông cửa reo lên. Cô thật sự không hiểu ai lại đến vào giờ này, bây giờ mới là sáng sớm mà.

Dù không thể hiểu nổi nhưng cô vẫn nhẹ nhàng đi ra ngoài mở cửa.

Tuyết Nhi:"....?!"

Là anh ta?!!!!

Bạn đang đọc Tình yêu thời @ sáng tác bởi hanna263
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hanna263
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.