Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đều tránh né mình

Phiên bản Dịch · 2507 chữ

Thần tình Cơ Vũ cóng đờ, nàng từng giao thủ với Tất Trường Xuân hai lần, nói đến bản lĩnh của Tất Trường Xuân, nàng lý giải càng sâu sắc hơn cả Ngạc Tuyết Quân. Đó là một sự tồn tại hoàn toàn không bình thường, đích thật là càng đánh càng mạnh. Nàng rõ ràng nhớ kỹ lần đầu tiên giao thủ, Tất Trường Xuân không phải là đối thủ của nàng và Dạ Niểu, nhưng đợi cách không lâu sau, khi lần thứ hai hắn xuất hiện, một màn kinh khủng kia làm ký ức của nàng vẫn còn mới mẻ.

Ngạc Tuyết Quân thấy nàng lặng lẽ không nói, đè thấp tiếng nói: "Nếu như Tất Trường Xuân không chết, ta tin tưởng người có tư cách đánh một trận với Kim Thái không có ai khác ngoài hắn. Bởi vì ta nghĩ Kim Thái không nhất định là đối thủ của Minh Hoàng. Nếu Tất Trường Xuân có thể đánh một trận với Minh Hoàng thì tự nhiên cũng có thể cùng Kim Thái đánh một trận. Giả như có thể để Dược Thiên Sầu liên hệ được hắn, thỉnh hắn tới đối phó Kim Thái, dù hắn không phải là đối thủ của Kim Thái, chí ít cũng làm cho Kim Thái trong đoạn thời gian ngắn không có tâm tư đánh chủ ý với ngươi. Nếu như hắn có thể giết chết Kim Thái, như vậy tự nhiên rất tốt."

"Nhưng hắn bị Minh Hoàng đánh thành trọng thương trốn vào trong Hắc Ám Chi Địa vô biên vô tận. Hôm nay hắn sống hay chết cũng không biết, dù là hắn còn sống, Dược Thiên Sầu có thể tìm được hắn sao? Dù là có thể tìm được hắn, Dược Thiên Sầu dựa vào cái gì để sư phụ mình đến mạo hiểm phiêu lưu lớn như vậy? Ngạc đại ca, ngươi ngẫm lại xem, nếu như Tất Trường Xuân đến nơi đây khiêu chiến Kim Thái, Minh Hoàng nghe tin chạy tới báo thù, đến lúc đó Tất Trường Xuân phải đối mặt không chỉ một mình Kim Thái." Cơ Vũ cười khổ nói: "Hơn nữa loại chuyện này cũng không thể chuyển cáo nhờ người khác đưa tới cho hắn, chúng ta bị giam lỏng ở đây vốn không có cách nào khác cùng hắn gặp mặt, người khác có gặp hắn chuyển lời, ngươi nghĩ hắn sẽ tin tưởng sao? Quan trọng nhất à, hắn không cần phải giúp ta như vậy."

"Ta nói đây là biện pháp không chắc chắn. Nếu như nói hắn có hỗ trợ hay không, vậy phải suy nghĩ, vừa rồi ngươi đóng ra nói giúp đã cứu hắn một mạng, hắn còn không tri ân báo đáp sao?"

Cơ Vũ lắc đầu nói: "Nhưng trước đây hắn cũng đã cứu ta! Nếu như không phải trước đây hắn đã cứu ta, lần này ta cũng không có khả năng cứu được hắn. Vừa rồi xem như hồi báo, rốt cục cũng xem như không ai nợ ai, trung hòa rồi."

"Đáng tiếc chúng ta không có cơ hội đi Mê Huyễn Tiên Thành, nếu không thế nào cũng phải để hắn đi liên hệ với sư phụ hắn thử xem sao." Ngạc Tuyết Quân thuận miệng nói lại một câu, nhưng trong lòng hắn lại suy nghĩ, nếu như thật có thể gặp mặt Dược Thiên Sầu, nhờ Dược Thiên Sầu nghĩ biện pháp hỗ trợ, nếu như Dược Thiên Sầu dám không giúp, chuyện khác không nói, có thể đem chuyện Dược Thiên Sầu từng sờ mông Cơ Vũ mà uy hiếp, sờ mông lão bà của Kim Thái, Dược Thiên Sầu phải nên suy nghĩ xem Kim Thái có thể đem hắn lột da hay không.

Hai đạo lưa quang bay ra khu núi non Cực Lạc Tiên Cảnh, tốc độ phi hành lập tức chậm lại, Ô Hùng và Đại mình Luân trong lòng còn sợ hãi đưa mắt nhìn nhau, đến bây giờ thật không thể tin sự tình cứ như vậy mà trôi qua.

"Vận khí chúng ta thật tốt! Không nghĩ tới thời khắc mấu chốt Cơ Vũ tiên quân lại đứng ra nói chuyện." Ô Hùng khó có thể tin lắc đầu nói: "Vận khí, đúng là vận khí lớn! Ta đang suy nghĩ, nếu như không phải Cơ Vũ tiên quân mở miệng nói, ta thực sự nghĩ không ra trong Tiên giới còn có ai có thể xoay chuyển thái độ của Tiên Đế."

"Không chỉ là chúng ta có vận khí tốt, xem như là vận khí tốt của Dược Thiên Sầu! Không nghĩ tới hắn làm ra mấy thứ ngạc nhiên cổ quái, không ngờ ở thời khắc mấu chốt có thể cứu được hắn một mạng. Đây không chỉ là vận khí tốt, mà là mạng tốt!" Đại mình Luân ngẫm nghĩ lại sự tình trải qua, phải một phen cảm khái.

"Nguy cơ qua được là tốt rồi." Ô Hùng vừa chắp tay vừa nói: "Mình Luân huynh, trong người ta còn có việc cần xử lý, lúc này xin cáo biệt." Đại mình Luân đồng dạng chắp tay cáo biệt, hai người lập tức gia tốc phân ra hai phương hướng bay nhanh đi...

Hai người bọn họ cảm thán không ngớt, lại không hề biết sở dĩ Cơ Vũ mở miệng cũng không phải do Dược Thiên Sầu có vận khí tốt, ngoại trừ Ngạc Tuyết Quân, ai cũng không biết Dược Thiên Sầu đã sớm nhận thức với Cơ Vũ. Nguyên nhân chính là vì có tầng quan hệ này, mới là then chốt vượt qua nguy cơ lần này.

Bất quá nói đi còn nói lại, nếu như ngày xưa không có Tất Trường Xuân thủ hạ lưu tình đối với Cơ Vũ trong Đông Cực Thánh Thổ, như vậy hôm nay cũng không có Cơ Vũ xuất thủ tương trợ. Nhưng giả như Cơ Vũ bị Tất Trường Xuân giết chết, Ngạc Tuyết Quân cũng không khả năng đi theo Cơ Vũ thuận lợi trở lại Tiên giới, Ngạc Tuyết Quân không mang theo ngân cầu của Dược Thiên Sầu về Tiên giới, như vậy hiện tại Dược Thiên Sầu vẫn còn đang ở nhân gian làm độc cô cầu bại, đồng dạng cũng sẽ không đi Tiên giới.

Cho nên nói, có một số việc như trong mình mình đã định trước, chỉ có thể theo từng bước một phát triển xuống phía dưới...

Sinh ý của Thiên Hạ thương hội đã bắt đầu đi lên quỹ đạo, mấy trăm lĩnh chủ chư quốc cũng đã tiến nhấp vào sinh hoạt. Trải qua thận trọng suy nghĩ, Dược Thiên Sầu hiểu được bố cục sơ bộ của mình tại Tiên giới đã thành công, có Thiên Hạ thương hội làm ngụy trang buôn bán, bước tiếp theo có thể danh chính ngôn thuận cùng Triêu Thiên cung triển khai hợp tác, chỉ cần mua được tiên đan tới tay, không qua bao lâu, trên tay mình sẽ xuất hiện nhiều Tiên cấp cao thủ.

Thử nghĩ xem, chư quốc lĩnh chủ, đại quân trong Ô Thác Châu, còn có nhân gian hơn mười vạn tu sĩ, giả như tu vi bọn họ toàn bộ đều đạt tới cấp bậc tiên tu, nhất định sẽ là một chuyện rất kinh khủng. Cao thủ càng nhiều, thực lực chính mình tự nhiên lại càng tăng cường, rất nhiều sự tình cũng rất dễ làm.

Chỉ cần chỉnh thể thực lực của Thiên Hạ thương hội đầy đủ tăng lên, bước tiếp theo hắn sẽ nghĩ biện pháp tiến nhấp Minh Giới, bởi vì hắn không có khả năng bỏ mặc sự sống chết của Tất Trường Xuân, đến nay mỗi ngày hắn đều thử liên hệ với Tất Trường Xuân, thế nhưng không hề có tin tức, điều này làm trong lòng hắn rất sốt ruột, thế nhưng hắn hiểu được, có một số việc có gấp cũng vô dụng, chỉ có thể đi một bước tính một bước.

Nhưng muốn hành tẩu trong Minh Giới, cũng không đủ nhân thủ và thực lực thì là không được. Hôm nay hắn đã biết khá nhiều, địa phương nhU Minh giới, địa vực quá rộng lớn, không biết lớn hơn Tiên giới bao nhiêu lần, còn có Hắc Ám Chi Địa vô tận, càng ít có người giao thiệp tới. Vì thế Dược Thiên Sầu đã sớm nghĩ xong, chỉ cần có thể thám thính được Tất Trường Xuân sống hay chết, hắn sẽ không tiếc sự trả giá, dù phải tạp mười vạn tiên tu vào Minh Giới hắn cũng không tiếc.

Không sợ Minh Giới rộng bao nhiêu, chỉ cần địa phương có quỷ, sẽ có người của lão tử, lão tử không tin một chút dấu vết cũng tìm không được, hắn vốn là nghĩ như thế.

Vì ngày này, Dược Thiên Sầu có thể nói mất không ít tâm tư. Nhưng sự tình nhiều ít làm hắn có chút khó dự liệu, an bài Thủy Minh Thanh liên lạc chuyện mua tiên đan với Triêu Thiên cung, ai biết lại không hề có một chút tin tức. Vĩ thế Dược Thiên Sầu còn tự mình đi phân đà Triêu Thiên cung, kết quả đệ tử phân đà nói cho hắn, các trưởng lão tọa trấn đều đã rời đi.

Dược Thiên Sầu nhất thời cảm thấy kỳ quái, Thủy Minh Thanh cũng thật không có lương tâm, đi cũng không nghĩ biện pháp để lại tin tức. Vì vậy hắn thử đi tìm kiếm Hỏa Vân Long và Đỗ Phong bọn họ, kết quả cũng có câu trả lời không khác biệt, điều này làm cho hắn hoài nghi có phải mấy người kia đang cố ý ẩn núp hắn hay không.

Thẳng đến khi đụng tới Vạn Linh chủ động tới cửa muốn làm tốt quan hệ, từ trong miệng Vạn Linh chứng thực được suy đoán của chính mình, đám tiểu tử kia quả nhiên đang cố ỷ ẩn núp chính mình. Sau khi hỏi rõ nguyên nhân, Dược Thiên Sầu nhất thời hết chỗ để nói, thì ra đám người kia cũng bị tràng diện hắn dùng vạn kiếm làm hoảng sợ, đều đang hoài nghi mình và Vạn Kiếm Ma Quân có quan hệ, sợ lúc Tiên cung động thủ sẽ liên lụy tới họ, nên tận lực tách xa cự ly với hắn.

Kỳ thực ban đầu Dược Thiên Sầu cũng không quá để ý chuyện này, dù sao hắn đã

Qua được một cửa của Đại mình Luân.

Thế nhưng hắn lại bị phản ứng của đám người kia làm cho hắn cũng biến thành căng thẳng thần kinh, ngẫm nghĩ lại cũng phải, Đại mình Luân tuyệt đối không thể đại biểu được thái độ của Tiên Đế Kim Thái, Tiên Đế Kim Thái mới là chủ nhân nắm giữ quyền to sinh tử a!

Trên thiên thai của Thiên Hạ thương hội, trên ghế dài có thể ngồi được ba người, nhưng chỉ có một nam một nữ song song ngồi phơi nắng, thoạt nhìn có điểm giống tình lữ. Trong nội tâm Dược Thiên Sầu sầu lo, nhưng vẫn biểu hiện ra vẻ lười biếng nói: "Cảm tạ ngươi nói cho ta biết những chuyện này, thế nhưng bọn họ đều sợ bị ta liên lụy, lẽ nào ngươi không sợ?"

Vạn Linh nghiêng đầu nhìn hắn cười khanh khách nói: "Người khác không biết gốc gác của ngươi, lẽ nào ta còn không biết sao? Ngươi nghĩ ta có cần phải sợ sao?"

Dược Thiên Sầu ngần ra, thì ra người ta nghĩ mình là mật thám thân tín của Tiên Đế, làm sao lại sợ những chuyện này? Hắn không nói gì nghiêng đầu nhìn Vạn Linh đang cười, thật đẹp a! Thấy thế nào cũng không giống một người biến thái, hắn không khỏi hỏi: "Vạn Linh, nghe nói ngươi thích đoạt lão công của người khác, thực sự sao?"

Tiếng cười chợt ngừng bặt, sắc mặt Vạn Linh hơi có chút phát trầm, thay đổi là người khác dám nói ngay mặt nàng như vậy, nàng đã sớm phát tác, thế nhưng người trước mắt lại là Dược Thiên Sầu.

Đúng lúc này, một bóng người đột nhiên hiện thân ngay trước mặt hai người, một thân kim bào cao gầy, không phải Đại mình Luân còn có thể là ai. Hai người nhanh nhẹn đứng lên hành lễ, Đại mình Luân tựa hồ có chút kinh ngạc vì sao Vạn Linh lại đơn độc ở cùng một chỗ với Dược Thiên Sầu, lại trực tiếp hỏi Dược Thiên Sầu: "Tiểu tức phụ của Ô Hùng đâu?"

"Nga! Sáng sớm nàng đã rời đi." Tâm tình Dược Thiên Sầu có chút thấp thỏm hỏi: "Chấp chưởng tới đây có chuyện gì sao?" Đại mình Luân đưa mắt nhìn Vạn Linh, không nói gì, ra vẻ có người ngoài thật không tiện nói.

Dược Thiên Sầu lĩnh hội, lúc này nhìn Vạn Linh cười nói: "Ta có việc, sẽ không lưa ngươi ngồi lâu được, lúc rảnh rỗi thường đến chơi."

Vạn Linh gật đầu, thi lễ với Đại mình Luân, liền trực tiếp từ thiên thai bay đi. Trước khi đi nhịn không được liếc mắt nhìn Dược Thiên Sầu thật sâu, nàng từ cách nói chuyện của hai người phán đoán, thế nào cảm thấy quan hệ giữa hai người không tầm thường. Nhất là xem hình dạng hai người muốn lặng lẽ nói chuyện, đường đường chấp chưởng Thương Hội Liên mình lại có chuyện gì phải gặp một chưởng môn Thiên Hạ thương hội nho nhỏ như Dược Thiên Sầu? Bởi vậy, Vạn Linh càng thêm khẳng định Dược Thiên Sầu là mật thám của Tiên Đế, song song càng thêm khẳng định Dược Thiên Sầu sẽ không có chuyện gì.

Đại mình Luân nhìn quanh bốn phía thiên thai hỏi: "Vi Xuân Thu và Vân Bằng đâu?"

Dược Thiên Sầu lắc đầu than thở: "Ai! Đừng nhắc tới Vi Xuân Thu nữa, cũng không biết hắn làm sao vậy, hai ngày nay hắn giống như bị mất hồn, khóc sướt mướt nhắc tới nữ nhi tiểu Ngọc đã chết của hắn."

Đại mình Luân nhất thời hiểu rõ trong lòng, khối ngọc bội biên bức do chính tay hắn đưa cho Vi Xuân Thu, lúc đưa đã định liệu trước, lúc này nhíu mày nói: "Bọn họ ở nơi nào? Mang ta đi tìm bọn họ."

"Xin đi theo ta." Dược Thiên Sầu đưa Đại mình Luân xuống thiên thai. Tiến nhấp vào nội bộ tầng hai mươi hai, Đại mình Luân cũng bị phong cách tươi mát lượng lệ bên trong hấp dẫn, không khỏi nhìn nhiều thêm vài lần. Hai người đi tới trước một cửa phòng ngay đầu cùng hành lang, Dược Thiên Sầu đẩy cửa ra, chỉ chỉ bên trong...

Bạn đang đọc Tinh Thần Châu của Thiên Sầu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 123

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.