Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sử

Phiên bản Dịch · 2507 chữ

Bách Mị Yêu Cơ nói: “Ta là bạn cũ của Dược Thiên Sầu. Nghe nói hắn mới đến đây đặc biệt đến gặp mặt. Phiền phức Vãn chường quỹ giúp thông báo một tiếng, cứ nói Diệp Đàn tìm hắn, hắn tự nhiên biết ta là ai. ” Nếu không phải cố kỵ có mặt Vãn Lan Phong tại đây, nàng đã sớm tự minh đi vào tìm kiếm.

Khuôn mặt Vãn chưởng quỹ chợt nghiêm túc, Dược Thiên Sầu là người có quan hệ không cạn với Vãn gia lão tố, thật đúng là không nhìn ra, hoa khôi Xuân Miên Lâu mị thái hoành sinh này không ngờ lại là bằng hữu tốt của Dược Thiên Sầu, chẳng lẽ giữa hai người có gì ám muội? Hắn thật sự không dám chậm trễ, lúc này chắp tay nói: “Hai vi chờ, ta đi báo cho Dươc tiên sinh. ”

7w

“Làm phiền. ” Bách Mị Yêu Cơ cung tiễn.

Trên lầu Dược Thiên Sầu đang lừa dối Vãn Lan Phong, Lộ Nghiên Thanh ở một bên nghe được không ngừng nhãn mày. Nhưng không nghĩ ra Vãn Lan Phong lại giống như bị trúng tà, còn vô cùng thưởng thức đối với hắn, trong lòng không ngừng hâm mộ Tất Trường Xuân thu được đồ đệ tốt như vậy.

Chường quầy đi lên hướng mấy người hành lễ, sau đó nói với Dược Thiên Sầu: “Dược tiên sinh, phía dưới có một nữ nhân gọi là Diệp Đàn đến tìm ngài, nói là cố giao của ngài, ngài có muốn gặp mặt hay không? ”

Dược Thiên Sầu nghe vậy vô cùng bất đắc dĩ, đây là chuyện trong dự liệu, sớm đã biết sẽ như thế. Hắn thở dài nói: “Ngươi đưa nàng đến hậu viện trước đi! Ta sẽ đi xuống. ” Nói xong không nói gì ngồi xuống ngẩn người, chưởng quầy lĩnh mệnh đi xuống.

Lộ Nghiên Thanh nghe được tên Diệp Đàn lập tức nhớ lại nữ nhân xinh đẹp bán tiếng hát tại Xuân Miên Lâu, không phải cũng gọi là Diệp Đàn sao?

Văn Lan Phong thấy hắn ngồi ngẩn người, không khỏi hỏi: “Diệp Đàn kia là ai? Nhìn bộ dáng của ngươi giống như có chút không quá bằng lòng gặp nàng. ”

“Một lời thật khó nói hết! ” Dược Thiên Sầu cảm thán một tiếng, hắn vừa nhìn thấy Bách Mị Yêu Cơ liền đau đầu, quan hệ thật không minh bạch, rất làm người ta phải rối rắm!

Bách Mị Yêu Cơ cùng Nhan Vũ được đưa đến hậu viện. Chưởng quầy báo cho hai người, Dược Thiên Sầu đang nói chuyện với Vãn Lan Phong, sau đó sẽ xuống, thỉnh hai người chờ. Chưởng quầy nói xong cũng không quấy rối hai nàng, vội vã rời đi.

Nhan Vũ cũng liếc mắt nhìn thấy bốn người Thiên Dã đang ngồi trong viện, bèn đi qua chào hỏi Lý Thu Hương.

Bách Mị Yêu Cơ lại ngắm nhìn bốn phía cảm khái không thôi, năm đó minh đường đường đứng đầu một cung, Dược Thiên Sầu bất quá chỉ là một tiểu đệ tử làm khổ sai đào linh thạch quáng, suýt chút đã bị minh giết chết. Hiện giờ đúng là xưa đâu bằng nay, đại danh của hắn cả tu chân giới không người không biết, càng vang dội hơn so với chính mình. Hơn nữa hiện tại hắn lui tới với những nhân vật đứng đầu mà cả Hoa Hạ tu chân giới cũng đều phải ngưỡng mộ.

Thật sự làm cho người ta có chút suy nghĩ không thông, hắn một mực bên ngoài gây rối loạn không ngừng, gây rắc rối nơi nơi, có thể sống được đến bây giờ đúng là một kỳ tích. Nhưng lại ngoài dự đoán mọi người càng làm càng tiến về phía trước, bò tới một độ cao mà rất nhiều người không thể với tới!

Đúng lúc này, nơi hậu viện lại đồng thời hạ xuống ba đạo nhân ảnh, chính là Lộng Trúc đem Tử Y và Phù Dung mang đến. Lộng Trúc vừa đến, người trong viện liền sôi nổi đứng dậy hành lễ: “Lộng Trúc tiền bối. ”

Lộng Trúc tùy ý khoát tay, ý bảo không cần đa lễ, bất quá sau khi ánh mắt nhìn tới Nhan Vũ, vẻ mặt liền sầm xuống. Nhan Vũ âm thầm cúi đầu, oán thầm không thôi, không biết minh từ khi nào lại đắc tội vị tiền bối này, luôn không cho minh sắc mặt hòa nhã một chút xem ra sao.

M

Tử Y vô tình nhìn thấy Bách Mị Yêu Cơ, nhất thời sửng sốt, lập tức hoan hô nói: “Nha! Diệp tỷ tỷ! Sao ngươi lại tới đây? ”

“Tử Y? ” Ánh mắt Bách Mị Yêu Cơ sáng lên, hai người kéo tay nhau hưng phấn không thôi. Nhất là Tử Y, nàng vốn không có bằng hữu, đột nhiên gặp được, thật sự vui

Trên lầu Dược Thiên Sầu nghe được tên Tử Y liền ngẩn ra, lập tức rón ra rón rén đi đến bên cửa sổ, giống như đang làm đạo tặc, thò đầu dò xét bên dưới, không nhìn không sao, vừa nhìn liền tái mặt. Đừng nói Tử Y, nha đầu kia cũng không có gì, ngoại trừ Bách Mị Yêu Cơ, còn có Nhan Vũ, gặp quỷ! Phù Dung cũng đã tới, Lộng Trúc làm gì vậy, đem nàng tới đây làm gì?

Vãn Lan Phong cùng Lộ Nghiên Thanh nhìn nhau, phát hiện đối với tiểu tử này có chút không nghĩ ra, nhìn xem hành động kỳ quái của hắn.

Lộng Trúc nhìn thấy nữ nhi cao hứng như thế, chuyện Nhan Vũ cũng ném ra sau đầu, cười hỏi: “Tử Y, ai vậy? Cho ngươi cao hứng như thế! ”

“Sư phụ, đây là Diệp Đàn Diệp tỷ tỷ, lúc con ở Hoa Hạ tu chân giới, là bằng hữu tốt nhất, nàng từng giúp con không ít lần đó! ” Tử Y kêu lên vui vẻ.

“Nha. ” Lộng Trúc nhất thời cười tươi, nhìn Bách Mị Yêu Cơ gật đầu nói: “Như thế nói đến cũng phải cảm tạ cô nương, tiểu đồ không hiểu chuyện, cũng nhờ cô nương đã chiếu cố. ” Lời này của hắn cũng không phải tùy tiện nói, nếu từng giúp Tử Y, hắn thật sự sẽ nhớ kỹ phần nhân tình này.

“Tiền bối khách khí, ta cũng không có làm gì. ” Bách Mị Yêu Cơ cung kính nói.

“n! Diệp cô nương, nếu như sau này có chuyện gì cần tới ta, có thể đến Nam Hải Tử Trúc Lâm tìm ta, có lẽ ta có khả năng giúp đờ được một chút. ” Lộng Trúc cười nói, đây xem như một lời hứa hẹn.

Bách Mị Yêu Cơ nghe vậy mừng rờ, lập tức khom minh hành lễ nói: “Tạ tiền bối, tạ tiền bối”

Đại danh Lộng Trúc tiên sinh nàng từng sớm nghe thấy, không nghĩ tới thoáng qua liền tạo được quan hệ với vị cao thủ Hóa Thần trung kỳ, thật sự làm cho nàng vui sướng ngây ngất.

Lộng Trúc đột nhiên “di” một tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm Bách Mị Yêu Cơ đánh giá từ trên xuống dưới, lập tức có chút hồ nghi hỏi: “Ngươi tu luyện qua Ngọc Mỵ Công? Hoa Hạ tu chân giới Cừu Mị Nương là gì của ngươi? ”

Bách Mị Yêu Cơ ngẩn người, lập tức đáp: “Bẩm tiền bối, vãn bối quả thật tu luyện Ngọc Mỵ Công, Mị Nương tiền bối là phu nhân chưởng môn Huyễn Ma Cung. Ta tu luyện Ngọc Mỵ Công này chính là khi sửa sang di vật các thời đại mới ngẫu nhiên phát hiện, chính do Cừu tiền bối để lại, hay tiền bối là cố giao của tổ tiên Huyễn Ma Cung? ”

“Thời gian quả thực qua thật nhanh! Đã qua hơn một ngàn năm! Khi đó tu vi của ta chi mới là Độ Kiếp trung kỳ. ” Lộng Trúc cảm khái thở dài một tiếng, trong đầu hiện ra nữ nhân vũ mị gọi là Cừu Mị Nương kia, tu vi của nàng lúc đó còn cao hơn hắn một bậc.

Hai người ngẫu nhiên quen biết cũng không biết rõ lai lịch đối phương, cũng không muốn hỏi thăm bối cảnh đối phương, thuần túy bởi vì bị hấp dẫn lẫn nhau nên ở chung một đoạn thời gian, tư vị thật khó quên. Sau một đoạn thời gian mỗi người đều tự vỗ mông tan vờ, từ đó về sau cũng chưa từng gặp lại.

“Từng gặp. ” Lộng Trúc đột nhiên sửng sốt, có chút yếu ớt hỏi: “Ngươi mới vừa nói gì? Ngươi nói Cừu Mị Nương là chưởng môn phu nhân của Huyễn Ma Cung? ”

“Phải a! Tiền bối không biết sao? ” Bách Mị Yêu Cơ hỏi.

“Cừu Mị Nương, tên rất hay! ” Trên lầu Dược Thiên Sầu lộ ra thần tình chán ngấy cười xấu xa, nhìn Vãn Lan Phong cũng vừa đi đến bên cửa sổ truyền âm hỏi: “Vãn tiền bối, ngươi có nghe nói qua lịch sử phong lưu của Cừu Mị Nương và Lộng Trúc tiền bối hay không? ”

Văn Lan Phong không cho là đúng truyền âm trả lòi: “Ta chưa từng nghe qua tên Cừu Mị Nương, lịch sử phong lưu trước kia của Lộng Trúc nối danh tu chân giới. Ai biết hắn từng thông đồng qua bao nhiêu nữ nhân. Bằng tư chất tu luyện của hắn, nếu như có thế đem phân nửa tâm tư dùng trên người nữ nhân đế tu hành, chỉ sợ thanh danh đã sớm liệt trong hàng ngũ mười đại cao thủ. ”

Không phải ngươi cũng như vậy, tâm tư đều dùng lên người Lộ Nghiên Thanh hay

Sao. Dược Thiên Sầu vụng trộm cười cười, nhưng khi nhìn thấy mấy nữ nhân bên dưới, nhất thời cười không nổi, thì ra chính mình cũng giống như vậy.

“Ha ha! Có thể thời gian quá dài nên lãng quên. ” Lộng Trúc ha ha nói. Trong lòng toát mồ hôi, thì ra lúc ấy minh thông đồng chính là phu nhân chường môn Huyễn Ma Cung? Khi đó thiên phú tu luyện của mình mặc dù không sai, nhưng bất quá cũng chỉ là tán tu Độ Kiếp trung kỳ. Mà khi đó Huyễn Ma Cung đã là thế lực không nhỏ, chính mình lại đi cấp cho chường môn Huyễn Ma Cung đội nón xanh, nếu như bị phát hiện, chi sợ đã chết không toàn thây.

Nguy hiểm thật, quá nguy hiểm! Lộng Trúc may mắn không thôi, theo bản năng hỏi: “Hiện tại nàng thế nào? ” Vừa hỏi xong, lập tức biết minh hỏi bậy, người ta đã nói là di vật, tự nhiên là đã chết. Huống chi nếu Cừu Mị Nương còn sống đến bây giờ tu vi khẳng định cũng đã tới Hóa Thần kỳ, nếu tu vi tới Hóa Thần kỳ, không có lỹ do gì mà mình không biết.

Tuy rằng lời hắn hỏi vô nghĩa, nhưng Bách Mị Yêu Cơ vẫn thành thật đáp: “Cừu tiền bối đã đi về cõi tiên một ngàn năm trước. ”

Nhừng lời này khiến Lộng Trúc nghe được than thở không thôi, quay đầu nhìn từng màn chuyện cũ, chính mình đã trải qua bao nhiêu nữ nhân, minh cũng không nhớ rõ ràng lắm, nhưng những người có thể còn sống cũng chì đếm được trên đầu ngón tay.

“Cừu Mị Nương, một đường đi hảo! ” Lộng Trúc nhìn ười thở dài nói. Nhân sinh gặp gờ luôn thần kỳ như vậy. Năm đó tu vi Cừu Mị Nương cao hơn hắn, hiện tại chỉ sợ không biết chuyển sang kiếp khác đầu thai bao nhiêu lần, mà chính mình trải qua ngàn năm, lại vẫn còn sống. Đây ỹ nghĩa của sự tu hành! Bách Mị Yêu Cơ cũng đang hoài nghi quan hệ giữa hắn và Cừu Mị Nương, bất quá Cừu Mị Nương dù sao cũng là tổ tiên sư môn, ý niệm vừa khởi liền lập tức dập tắt. Nàng không dám nghĩ sâu xa hơn, nhưng nhiều ít có chút may mắn, không nghĩ tới tổ tiên sư môn lại có quan hệ với Lộng Trúc tiên sinh đại danh đinh đinh, nếu đến lúc đó tông môn gặp được phiền toái gì, rất dễ mở miệng xin giúp đờ, vậy cũng như hậu nhân dính mặt mũi của tổ tiên.

“Phù Dung, Phù Dung, mau tới đây. ” Tử Y ngoắc Phù Dung, gọi nàng lại gần, chỉ vào Bách Mị Yêu Cơ nói: “Đây chính là Diệp tỷ tỷ mà ta thường xuyên nhắc với ngưoi, nàng cũng rất quen thuộc với Dược Thiên Sầu, ngươi cũng gọi là Diệp tỷ tỷ đi! ”

“Diệp tỷ tỷ. ” Phù Dung cũng gọi lên một tiếng.

Tử Y lại chi Phù Dung nói với Bách Mị Yêu Cơ: “Đây là Phù Dung, là nữ nhân của Dược Thiên Sầu. ”

Trên lầu Dược Thiên Sầu nhìn chằm chằm Tử Y đang nhảy nhót mắt trợn trắng.

“Nữ nhân của Dược Thiên Sầu? ” Bách Mị Yêu Cơ ngẩn ra, lập tức cười nói: “Chào Phù Dung muội muội. ”

Nhan Vũ đứng một bên, ánh mắt nhìn tới nhìn lui, trong chốc lát nhìn xem Bách Mị Yêu Cơ, trong chốc lát lại nhìn Phù Dung, một mực suy nghĩ người nào càng giống nữ nhân của Dược Thiên Sầu. Nàng không biết minh cũng là một trong số đó, nếu đã biết, không biết sẽ có cảm tưởng gì.

“Diệp tỷ tỷ, ngươi không phải ở Hoa Hạ tu chân giới sao? Làm sao tới nơi này? ” Tử Y tò mò hỏi.

Bách Mị Yêu Cơ chỉ chỉ trên lầu, cười nói: “Vừa lúc đến Tụ Bào Bồn, nghe nói Dược Thiên Sầu ở trong này nên liền đến xem. ”

“Hắn ở trong này? ” Tử Y cùng Phù Dung cơ hồ đồng thanh hỏi.

Bách Mị Yêu Cơ kinh ngạc nói: “Các ngươi không biết? ”

Tử Y cùng Phù Dung đồng loạt nhìn về phía Lộng Trúc, Tử Y có chút hồ nghi hỏi: “Sư phụ, Dược Thiên Sầu thật sự ở trong này sao? ” Giọng nói có chút ai oán.

Lộng Trúc chột dạ ho khan một tiếng nói: “Ta làm sao biết. ” Kể từ khi biết Dược Thiên Sầu xen lẫn trong Xuân Miên Lâu, hắn đã lửa giận tam trượng, liền không muốn để cho hai nàng gặp mặt Dược Thiên Sầu, thế nào còn chịu nói cho hai nàng biết Dược Thiên Sầu đã đến đây. Nếu không phải lo lắng sẽ xảy ra chuyện, hắn vốn sẽ không mang hai nha đầu tới nơi này...

Bạn đang đọc Tinh Thần Châu của Thiên Sầu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 124

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.