Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chân ngụy phá cấm

Phiên bản Dịch · 1995 chữ

Dược Thiên Sầu và Mộc Nương Tử dắt tay nhau đi xuống bậc đá, dưới bậc đá lũ yêu quỷ nghe được rõ ràng, thấy linh thảo có thể làm Dược Thiên Sầu thất thố như vậy, thần tinh liền ngưng trọng lên. Không ít người đã lấy ra ngọc điệp phục chế, rót thần thức kiểm ưa một ít linh thào bài danh phía trước, cả đám trầm mặc không hé răng, trong lòng không ngừng tính toán...

Bên trong một hang động sau núi, Mộc Nương Tử đưa hắn đi tới một thạch thất. Dược Thiên Sầu vừa đi vào, ánh mắt sáng ngòi, trên bậc đá dài, đặt đủ loại linh thảo hình thù kỳ quái, mỗi một loại hoặc nhiều hoặc ít đều có vị trí riêng của mình theo thử tự. Hắn lần lượt đi ngang qua, gương mặt mim cười liên tục gật đầu, rất nhiều linh thảo chưa từng gặp qua rốt cục đã gặp được.

Thần thức liên hệ Khúc Bình Nhi bên trong ô Thác Châu, nhượng nàng sẵn sàng chuẩn bị tiếp thu linh thảo. Những nơi hắn đi qua, xem qua, linh thảo toàn bộ đều bị hắn quét đi vào.

“Tiên sinh, bốn gốc này chính là đinh cấp linh thảo. ” Mộc Nương Tử chỉ vào trên bậc đá đơn độc ở giữa nói. Bên trên đặt bốn loại linh thảo hình dáng khác nhau nhất thời hấp dẫn ánh mắt Dược Thiên Sầu, hắn có chút hưng phấn chà xát tay, bước nhanh tới.

“Di! Thất Tinh Huyết Lan? ” Thần tình trên mặt Dược Thiên Sầu dừng một chút, cầm lấy gốc hoa lan đỏ như máu đã thật lâu năm, nhìn kỹ xác nhận liền bỏ vào túi trữ vật, hắn đối với Thất Tinh Huyết Lan quá quen thuộc, bởi vì bên trong ô Thác Châu trồng một đống lớn.

“Tiên sinh, thứ này gọi là Thất Tinh Huyết Lan sao? Có chỗ lợi gì? ” Mộc Nương Tử hiếu kỳ hỏi.

“Không có gì, chính là vật ta cần luyện đan. ” Dược Thiên Sầu tùy ý trả lời, ngàỵ trước khi hắn đưa ngọc điệp cho nàng, bên trong ghi rõ hình dáng đủ loại linh thảo, về phần tên gọi là gì, hoặc có chỗ lợi gì hết thày cũng không hề phục chế. Vì sao làm như vậy, trong ngực hắn tự nhiên có tính toán.

Mộc Nương Tử có thể trở thành bá chủ một phương, người cũng không ngốc, thấy hắn không muốn nói ti mi, cũng sẽ không hỏi nhiều. Rồi lại thấy hắn sắc mặt trầm trọng nâng lên một gốc linh thảo, đó là một gốc linh chi, là loại linh chi có tới bảy màu sắc.

“Thất Thài Linh Chi... ” sắc mặt Dược Thiên Sầu có chút thất lạc thì thào tự nói. Bên trong ngọc điệp luyện đan ghi chép, Thất Thãi Linh Chi phối hợp với vài loại linh thảo luyện chế thành đan dược để dùng, bình cảnh các giai đoạn bên dưới Độ Kiếp kỳ cùng tu vi Độ Kiếp sơ kỳ đều có thể thuận lợi đột phá, chính là bảo bối tấn cấp tu luyện của tu chân giới. Giả như có vị tu sĩ nào tu vi vẫn nằm ở đinh cao Nguyên Anh hậu kỳ, ăn vào một viên linh đan Thất Thãi Linh Chi luyện chế ra, hầu như có thế trăm phần trăm giúp đờ đột phá tới Độ Kiếp kỳ.

Thứ này mặc dù tốt, nhưng lại làm dấy lên chuyện cũ thương tâm của Dược Thiên Sầu. Ngày xưa Hắc Tam Tư bởi vì minh mà trong lúc hái được vật này, mới đưa tới họa sát thân của Đại La Tông. Vừa nghĩ đến mối thù giết sư phụ của Đại La Tông còn chưa báo đươc, sắc măt Dươc Thiên sầu môt mảnh âm trầm.

W 7w

“Tiên sinh, ngài làm sao vậy, có gì sai sao? ” Mộc Nương Tử có chút sợ hãi hỏi thăm. Gốc Thất Thải Linh Chi không phải người khác hái tới, mà do thủ hạ của nàng hái được, hôm nay nhìn thấy hình dạng Dược Thiên Sầu, hiển nhiên là phi thường mất hứng, nàng làm sao có thế không sợ.

“Không có gì. ” Dược Thiên Sầu phục hồi lại tinh thần thở sâu, nâng Thất Thải Linh Chi trong tay cười khổ nói: “Ngày xưa khi ta mới vào tu chân giới lạy một vị sư phụ, chính bởi vì vật này, hại sư phụ ta bị đánh mất tính mạng, hôm nay nghĩ đến có chút cảm khái mà thôi. ” Nói xong đem linh chi bỏ vào túi trữ vật.

Mộc Nương Tử nhất thời thở phào nhẹ nhõm, trái tim treo cao cũng thả xuống tới. Lại nhìn về hướng Dược Thiên Sầu, đã thấy hắn đang há hốc mồm nhìn hai gốc linh thào còn lại, hai mắt đang từ từ trợn to, lộ ra thần tình khó có thể tin, sững sờ bất động ngay tại chỗ.

Hai gốc linh thảo cao chừng nửa thân người, lá cây màu lục như phỉ thúy, hình dạng giống như bàn tay của trẻ con, những nơi khác lại trong suốt như thủy tinh, kinh lạc bên trong nhìn thấy thật rõ ràng, lại giống như gậy trúc, không ngờ còn có thể cao hơn, mỗi khúc lại dài cờ ngón tay, có mắc như quả cầu thủy tinh. Hai gốc linh thảo hình dáng quái dị, nhưng hầu như giống nhau như đúc, duy nhất khác chính là, bên trong có thể rõ ràng mạch lạc nhìn thấy được một đỏ một tím.

Lại làm sao vậy? Thần tình Mộc Nương Tử có chút hồ nghi nhìn hắn. Chúng sinh trong Yêu Quỷ Vực, đối với năng lực phân biệt cùng vận dụng linh thào, hầu như bằng không, nhưng bởi vì nguyên nhân chính là như vậy, mới đưa tới việc bảo tồn được một ít hi thế linh thảo xuống dưới. Nàng không hiểu, đương nhiên cảm thấy kỳ quái.

Dược Thiên Sầu lấy ra ngọc điệp luyện đan, rót vào thần thức xem qua, vừa t lại ngọc điệp, bỗng nhiên mỗi tay chộp một gốc linh thào, đưa lên mũi ngửi ngửi, lại ngửi qua ngửi lại, khẽ gật đầu lẩm bẩm nói: “Hương khí phát mà không tiêu tan, một nồng một nhạt, không sia được, tuyệt đối không sai được, không ngờ chính là Chân Ngụy Phá Cấm, mẹ ôi, lão tử phát tài rồi.. . Ha ha! ” Thần tình hắn càng ngày càng kích động, đến cuối cùng cười lên điên cuồng.

Chân Ngụy Phá cấm, bên trong ngọc điệp luyện đan có ghi chép, vật này là hai gốc linh thào trống mái sống xen lẫn nhau, hùng thảo (cỏ trống) tên là Ngụy Phá cấm, thư thảo (cỏ mái) tên là Chân Phá cấm, phàm là địa phương có hùng thảo sinh trưởng là có thể phát hiện được thư thảo, ngược lại cũng thế. Phối hợp thêm vài loại linh thảo làm thuốc, phân biệt có thể luyện thành Chân Ngụy Phá Cấm Đan, hùng thào luyện thành Ngụy Phá Cấm Đan, thư thảo luyện thành Chân Phá Cấm Đan, mà trống mái linh thào họp cùng một chỗ luyện ra thật giả khó phân, linh đan có tên là Phá Cấm Đan.

Nếu có thể được gọi là Phá Cấm Đan, tự nhiên có công hiệu thần kỳ. Tu sĩ bình thường ăn vào một viên linh đan, chì cần linh thạch sung túc, trong vòng một canh giờ tan hết dược hiệu, linh khí hút lấy có thể mượn dược hiệu thần kỳ của Phá Cấm Đan cấp tốc luyện hóa trở thành chân nguyên. Thử nghĩ, nếu có đủ Phá Cấm Đan và linh thạch, tu vi chẳng phải có thể tăng trưởng không bị cấm chế?

Đương nhiên, mặc dù Phá Cấm Đan thần kỳ, nhưng không đến mức khoa trương như vậy, giã như thật sự khoa trương như vậy, Dược Thiên Sầu cùng thủ hạ đã có thế tạo thành thần. Linh đan mặc dù có tên Phá cấm, nhưng thiên địa đại đạo vẫn có lực ước thúc cường đại.

Đầu tiên là vấn đề đại lượng linh thạch và đại lượng Phá Cấm Đan, Dược Thiên Sầu có thể giải quyết. Sau đó mỗi khi tu vi tăng trưởng đến mỗi đạo quan ải, thí dụ như Trúc Cơ kỳ đột phá Kết Đan kỳ, điều này hắn cũng có thể giãi quyết, nhất là hiện tại trên tay có Thất Thải Linh Chi có thể giúp người đột phá bình cảnh. Thế nhưng khi tu vi tới Độ Kiếp kỳ cần thừa thụ thiên địa kiếp nạn, loại linh đan nuông chiều cho hư này đều mất đi tác dụng, loại chuyện tình huyền diệu trong thiên địa này thật khó có thể giải thích.

Nói cách khác, mặc kệ là Phá Cấm Đan, hoặc Chân Ngụy Phá Cấm Đan, có thể cấp tốc giúp người đề thăng tu vi là không giả, nhưng vừa đến Độ Kiếp kỳ liền không còn tác dụng. Bất quá nếu loại đan dược này chia làm ba loại, tự nhiên mỗi thứ đều có chỗ kỳ diệu riêng biệt.

Chân Phá Cấm Đan, có thể giúp người đề cao tu vi không sai, nhưng sau khi tới Độ Kiếp kỳ, phải dựa vào khổ tu nhiều lắm cũng chì đạt tới Độ Kiếp hậu kỳ, còn muốn tiến thêm thật khó khăn, bởi vì loại đan dược này có tác dụng phụ, ăn quá lượng tích lũy sẽ có tác dụng phụ như bị tích lũy độc... Tựa như theo lời của Tất Trường Xuân, vật cực tất phản. Vốn là Phá cấm, trên thực tế lại thiết trí một đạo cấm chế khó có thể vượt qua.

Ngụy Phá Cấm Đan, đồng dạng có thể đưa tu vi của người đề cao tới Độ Kiếp kỳ, nhưng phải dùng tính mạng đổi lấy, nếu thật đi tới Độ Kiếp kỳ, ai dùng là người đó đã tới lúc phải chết, đồng dạng cũng là một đạo cấm chế khó có thể vượt qua... Tất Trường Xuân thường nói thiên nhược hữu tình, không hổ là cao nhân dĩ đạo tu chân, thực sự là một lời nói hết thiên cơ.

Chân Phá Cấm Đan chẳng phân biệt được thật giả, nhưng bị Độ Kiếp kỳ hạn chế, mặc dù là cấm chế không làm cho thống khổ, nhưng lão thiên cũng không cho ngươi được tự tại như vậy. Như hiểu có được tất có mất, ăn vào một viên linh đan phải trả giá thời gian trong vòng một tháng không thể nhúc nhích, toàn thân cứng ngắc, phải chờ đến khi tác dụng phụ tan hết, thân thể mới có thể hoạt động như thường, thời gian có thể động đã là sau một tháng. Nếu bởi vì đề thăng tu vi cái gì cũng không sợ, thì có thể chịu đựng cơ thể cứng đờ suốt mỗi tháng.

Dược Thiên Sầu đang phạm sầu vì tu vi bình thường của thủ hạ bên trong ô Thác Châu, mỗi lần lôi ra đi đánh nhau đều phải tính toán, người tuy nhiều, nhưng chỉ có thể làm được chuyện lén lút, thật quá khó chịu, nhưng không có biện pháp! Đụng tới kẻ lợi hại thật đánh không thắng a!

Đây đúng là thời gian đang buồn ngủ, thì có người đưa tới gối đầu, hắn có thể không vui vẻ sao? Giả như mấy thủ hạ tất cả đều là cao thủ Độ Kiếp kỳ, sau này huấn luyện thật giỏi, kéo ra ngoài đánh nhau sẽ là khái niệm gì? Ngẫm lại thật sự hưng phấn không chịu được...

Bạn đang đọc Tinh Thần Châu của Thiên Sầu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 150

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.