Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bái sư

Phiên bản Dịch · 1745 chữ

Thiên Lý Hồ, ngay mặt hồ phương viên chừng vài trăm thước trước Thuận Thiên Đảo, một thế giới đóng băng nho nhỏ, vài khối băng cực lớn đã bị hàn băng trên mặt hồ đông kết thành một khối. Mặt hồ tuyết trắng, khối băng trong suốt, ánh mặt trời chiếu rọi xuống, thế giới trắng noãn nho nhỏ, cùng hoàn cảnh quanh thân hoàn toàn khác hẳn.

Dược Thiên Sầu đứng trên mặt hồ đóng băng, đứng ngay giữa mấy khối băng lớn, thanh sắc hỏa diễm bị chia làm một trăm đoàn đang nổi lơ lửng bên người, mấy khối băng trong suốt quanh thân bị Thanh hỏa chiếu rọi, cũng đều chiếu ra ánh sáng màu xanh mê người.

“Mẹ nó! Trực tiếp ngự hỏa công kích tốc độ quá chậm, thể tích càng lớn trở lực cũng sẽ càng lớn, xem ra phải đem Thanh hỏa áp súc thành hình dạng phi kiếm. ” Dược Thiên Sầu cau mày thì thào tự nói, chì quyết trong tay rất nhanh kháp động, một trăm đoàn Thanh hỏa thiêu đốt lập tức bị kéo dài.

Qua nhiều lần thí nghiệm, rốt cục đem Thanh hỏa áp chế thành dáng dấp phi kiếm. Bấm tay điểm về hướng khối băng, một thanh phi kiếm thanh sắc vọt tới, không chút tiếng động, khối băng lập tức bị xỏ xuyên qua. Triệu hồi phi kiếm, vùng lông mày Dược Thiên Sầu lại nhãn lại, vấn đề về tốc độ tuy rằng đã giải quyết, nhưng khối băng cũng không phải bị bản thân phi kiếm xỏ xuyên qua, mà là bởi vì phi kiếm do Thanh hỏa áp súc mà thành, bởi vì nhiệt độ quá cao nên mới hòa tan được khối băng thành một lo thủng.

Đây không phải kết quả mà hắn muốn, nếu đã dùng Thanh hỏa tạo hình phi kiếm, phải thật giống mới được, để cho người khác thực sự cho rằng đó là phi kiếm, nếu không lúc tranh đấu sẽ không thuận tiện đánh lén. Thử nghĩ, người ta nếu phát hiện phi kiếm có cổ quái, khẳng định sẽ thời khắc đề phòng.

Chì quyết khẽ động, chín mươi chín thanh phi kiếm “hô” một tiếng bắn về phía hắn, trong nháy mắt nhập vào cơ thể hắn không còn hình bóng. Chỉ còn một thanh kiếm duy nhất phiêu phù ngay trước mặt hắn, hắn cần tập trung tinh thần nghiên cửu, đang không ngừng điều chinh cách kết họp Hỏa bí quyết, chi quyết liên tục thay đổi không ngừng...

Một lúc lâu, hắn bỗng nhiên chỉ về một khối băng, quát khẽ: “Đi! ” Hàn mang thanh sắc chợt lóe, “đinh” một tiếng vang giòn, nửa đoạn thân kiếm thanh sắc xen vào trong khối băng, mang theo nửa phần đuôi kiếm đang rung động liên tục.

Thành! Dược Thiên Sầu nhìn thanh phi kiếm nháy mắt lộ ra dáng tươi cười đắc ý, sau đó thân thể chuyển động, cả người như con quay xoay tròn lên.

“Hưu hưu... ” Đảo mắt từ trong thân thể hắn bắn ra hàn mang màu xanh, đợi khi hắn dừng lại, đã có chín mươi chín thanh phi kiếm thanh sắc đang xoay quanh người hắn. Dược Thiên Sầu dùng hai ngón tay chì tới, thanh phi kiếm ghim vào khối băng “bá” một tiếng rút ra, thanh quang chợt lóe, bên người xuất hiện một trăm thanh phi kiếm nhiễu thân bay lượn.

“Đi! ” Dược Thiên Sầu quát, song chưởng vung lên, thanh mang bắn ra bốn phía, nhừng khối băng lập tức biến thành mục tiêu công kích của phi kiếm. Trong lúc nhất thời, thanh mang lóng lánh, tiếng đinh đinh đang đang vang lên liên tục, chì một thoáng trên mặt băng bên dưới đã rơi đầy băng vờ.

“Thiêu đốt đi! ” Dược Thiên Sầu nhắm mắt mở hai tay, thì thào nói.

“Oanh... ” Trăm thanh phi kiếm phân tán trong nháy mắt nổ tung thành hỏa diễm ngập trời, liệt diễm màu xanh đầy yêu dị, trong tích tắc, thế giới mát mẻ đã biến thành nóng rực đốt hủy tất cả... Quanh thân dù là một mảnh băng vờ cũng không tìm được, trong nháy mắt biến thành nước dung nhập vào mặt hồ, tạo nên cuộn sóng không nhỏ, Dược Thiên Sầu bình yên đứng trên mặt nước cũng không chìm xuống, theo ba đào phập phồng bất định. Khi hai tay hắn chắp sau lưng thì thanh sắc hỏa diễm dũng mãnh tràn vào thân thể hắn, Thiên Lỹ Hồ khôi phục lại hình dạng vốn có của nó, không có khối băng, cũng không có liệt hỏa, tất cả như lúc ban đầu.

Tất Trường Xuân khoanh chân ngồi trong phòng ở giữa đảo nổi lên nét cười, hơi gật đầu, mở miệng truyền âm: “Qua đây! ”

Lời truyền âm tự nhiên là truyền cho Dược Thiên Sầu. Hắn đang đạp sóng sảng khoái, đột nhiên mở mắt sửng sốt, phía sau trường kiếm ra khỏi vỏ, hàn mang chui vào trong nước, đưa hắn nâng lên bay về giữa đảo... Hắn thu kiếm rơi xuống đất, bước nhanh vào chính đường, hành lễ nói: “Sư phụ, ngài tìm đệ tử? ”

Tất Trường Xuân mở mắt, gương mặt không chút biểu tình nói: “Dược Thiên Sầu, ngươi nguyện thật tình thành ý bái ta làm thầy? ”

Nói gì vậy, ta không phải đã sớm bái ngài làm sư đó sao? Dược Thiên Sầu vẻ mặt nghi hoặc nói: “Đệ tử tự nhiên là thật tâm thành ý. ”

“Ta cho ngươi thêm một cơ hội lựa chọn lần nữa, ngươi cần phải hiểu rõ, nếu chân chính trở thành đệ tử của ta, sẽ có trọng trách áp thân, cả đời đều rất khó giãi thoát. Hiện tại hãy nghĩ, nghĩ cho thật kỹ, ngươi yên tâm, giả như ngươi không muốn ta cũng sẽ không làm khó dễ ngưoi, sẽ thả ngươi ra Yêu Quỷ Vực, từ nay về sau giữa ngươi và ta không còn bất cứ quan hệ gì. ” Tất Trường Xuân nhàn nhạt nói.

Ta kháo! Thì ra trước đó ta cũng không chưa thành đệ tử chân chính của ngài a! Thần tình Dược Thiên Sầu có chút quái dị hỏi: “Sư phụ, đệ tử có chút việc muốn hỏi ngài. ”

“Nói. ” Tất Trường Xuân đáp.

“Xin hỏi sư phụ, trước đó có phải Hạc Ly cũng là đệ tử chân chính của ngài không? ” Dược Thiên Sầu do dự một hồi mới mở miệng.

Vấn đề này đối với hắn mà nói trọng yếu phi thường, nếu như thân phận Hạc Ly cũng giống như hắn hiện tại, vậy thì không có gì, giả như Hạc Ly chân chính là đệ tử của Tất Trường Xuân, làm sư phụ tận mắt nhìn thấy đệ tử bị giết mà thờ ơ, ở trong lòng hắn rất khó tiếp thụ sự thực như vậy, cho dù đệ tử đó có phạm vào lỗi lớn. Hắn chưa bao giờ cho rằng minh là người tỴ, nhưng cho tới bây giờ hắn đối đãi đều có điểm mấu chốt, là đúng hay sai tự minh phán đoán, có một số việc, hắn ở cảm tình có thể hiểu được, nhưng không cách nào tiếp nhận.

“Hạc Ly vốn là một con bạch hạc của tiền nhiệm chưởng hình sử nuôi dường trên Thuận Thiên Đảo trước khi ta tiếp nhận Yêu Quỷ Vực. Sau khi tu luyện thành tinh trở thành tọa kỵ của ta, sau khi hóa thành hình người, liền thành đệ tử của ta, cũng không phải đệ tử chân chính có ý nghĩa thầy trò truyền thừa. Hắn cũng giống như ngươi hiện tại, chi cùng ta treo một danh phận, có tiếng mà không có miếng mà thôi, ta vẫn chưa từng chi điểm bất luận cái gì, ta và hắn không phải thầy trò thực sự. Ngươi còn có nghi vấn gì? ” Giọng nói Tất Trường Xuân rất bình tĩnh.

Nghe vậy Dược Thiên Sầu thở phào nhẹ nhõm, nhưng còn nghi hoặc nói: “Đệ tử cùng ngài tiếp xúc thời gian cũng không dài, mà Hạc Ly theo ngài nhiều năm như vậy, vì sao ngài không thu hắn làm đồ đệ? ”

“Không có vì sao. ” Tất Trường Xuân nhìn hắn chậm rãi nói: “Lý do rất đơn giản, hắn quá xa cách, quá quan tâm sự phân biệt người cùng yêu, thế cho nên nổi lên dị tâm. Điém ấy ta đã sớm biết, cũng không phải nhờ ngươi vạch trần ta mới biết được, nhưng hắn theo ta nhiều năm, ta cũng luôn cho hắn cơ hội, bằng không ta đã sớm tru sát, cũng không tới phiên ngươi hạ thủ. ”

Thì ra là thế! Dược Thiên Sầu gật đầu, tiếp tục hỏi: “Ngài vừa nói sau khi trở thành đệ tử chân chính của ngài, có trọng trách áp thân, cả đời đều rất khó giãi thoát, đệ tử có thể biết là trọng trách gì hay không? ”

“Không thể, đây là chuyện chỉ có đệ tử của ta có thể biết, bây giờ ngươi còn chưa có quyền lợi biết, hiện tại ngươi cũng không cần biết. ” Tất Trường Xuân không chút do dự cự tuyệt, hỏi ngược lại: “Hiểu rõ rồi chứ? Ta hỏi ngươi lần cuối cùng, có nguyện ý bái ta làm thầy hay không? ”

Kháo! Vấn đề then chốt như thế không nói cho ta biết, vạn nhất ngài gọi ta đi chết làm sao bây giờ? Dược Thiên Sầu ngẫm lại cùng hắn hỗn lợi lớn hơn tệ, vì vậy cúc cung thật sau, hành lễ nói: “Đệ tử nguyện ý. ”

Tất Trường Xuân vui mừng gật đầu, đưa tay chỉ trước mặt nói: “Quỳ xuống, hành lễ bái sư. ”

Lúc này tâm tình Dược Thiên Sầu có điểm buông thả, tiến lên vài bước, quỳ xuống ôm quyền hành lễ nói: “Đệ tử bái kiến sư phụ! ” Nói xong lại thùng thùng đông khấu đầu ba cái.

“Được rồi, ngồi xuống đi! Ngươi không phải muốn biết ngươi sẽ gánh trọng trách gì sao? Ngồi xuống vi sư chậm rãi nói cho ngươi. ” Tất Trường Xuân lại chì chỉ địa phương hấn đang quỳ nói.

Bạn đang đọc Tinh Thần Châu của Thiên Sầu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 130

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.