Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yết kiến

Phiên bản Dịch · 5076 chữ

Vài giờ sau cuộc giả chiến.

Chỉ huy đội cận vệ hoàng gia Helmut Albo đang nhận phải lời chỉ trích gay gắt từ đức vua lâm thời của Vương quốc Bertram, Vua Philip III.

“Quốc vương! Thần nghĩ chúng ta cần phải có sự điều tra sâu hơn về thằng nhóc đó! Xin hãy phê chuẩn cho thần đi ạ!”

“Ta từ chối. Lí do trước hết là cuộc chiến vừa diễn ra khi trước đã chứng minh được cậu ta đúng là người đã đánh bại lũ bắt cóc rồi còn gì. Không phải chúng ta đều đã thông qua chuyện đứa nhóc mồ côi ấy thực sự là ân nhân của hai đứa con gái của ta rồi à?”

Philip III dùng giọng mạnh mẽ nói với Helmut nhưng Helmut không chịu lọt tai câu trả lời ấy.

“Vâng đúng là vậy ạ. Nhưng chỉ là một đứa mồ côi mà lại có thể đánh bại không chỉ bốn tên côn đồ mà còn đánh gục luôn cả một cận vệ hoàng gia thì không phải thật đáng ngờ hay sao ạ! Cậu ta chắc có thể đã được huấn luyện chiến đấu từ đâu đó rồi!”

Cảm xúc tức giận của Helmut át luôn cả Philip III.

Với sự ngông cuồng này của Helmut, quốc vương chỉ biết cười cay đắng trong lúc che giấu đi ý định thực sự của mình.

Ông nhận thức rất rõ sức mạnh bất thường từ Rio.

Nhưng ông không muốn đào sâu vào vấn đề này do ông đang có những toan tính khác.

“Không phải lạ lắm sao,Helmut? Vậy ngươi định làm sao với trận giả chiến với cận vệ hoàng gia đó hả? Nếu ta nhớ không lầm thì ngươi chính là người đã sắp xếp cuộc chiến đó nhằm đánh giá thực lực của cậu nhóc ấy và xác định liệu cậu ấy có đúng là đã đánh bại 4 kẻ côn đồ kia không cơ mà.”

Philip III lôi ra sự mâu thuẫn trong lời nói của Helmut. Nhưng Helmut lập tức nói ra một giả thuyết khác,

“Đúng là cậu ta đã chiến thắng cận vệ hoàng gia; thần đồng ý việc chuyện đó chính là bằng chứng thuyết phục cho việc cậu ấy đúng là người đã giải cứu cho Hime-sama. Nhưng người mà cậu ta đã thắng là một CẬN VỆ HOÀNG GIA đấy ạ! Một đứa mồ côi còn chưa trải đời được 10 năm! Quá là kì quái rồi thưa quốc vương!”

Đồng ý một cách thận trọng với quốc vương về sức mạnh của Rio, Helmut không phủ nhận sự thật ấy.

Rio có được năng lực mà không một đứa mồ côi nào có thể đạt được

Mặc dù tên cận vệ ấy đã để lộ sơ hở trong chốc lát nhưng chẳng thể nào một thằng oắt con chưa tới 10 tuổi có thể giật lấy chiến thắng từ cánh cửa sổ cơ hội nhỏ như vậy được.

Vốn dĩ chuyện đó hoàn toàn bất khả thi là điều Helmut định mở miệng ra nói cho quốc vương biết.

Nhưng vào lúc này, tình hình đang đứng về phía Philip III.

Là vì hiện tại quyền lực của Helmut trong hoàng cung đã quá lớn mạnh.

Nên hắn ta đã trở thành cái gai cần phải nhổ trong mắt của nhà vua.

Khi Christina và Flora bị bắt cóc, những người đang thực thi nhiệm vụ bảo vệ cho họ cũng chính là các cận vệ hoàng gia.

Vụ việc là một đòn giáng mạng vào danh tiếng của đội cận vệ hoàng gia.

Và một lẽ dĩ nhiên lỗi sẽ rơi xuống vai Helmut, người có vai trò là thủ lĩnh của đội cận vệ hoàng gia.

Và giờ Helmut đã lâm vào thế kẹt.

Hắn chỉ còn có thể cố gắng trong tuyệt vọng sử dụng mọi biện pháp có thể để ngăn lại đà tuột dốc của bản thân.

Và nếu như có thể tìm ra chủ mưu thì hắn sẽ không cần phải lo nữa.

Helmut biết rất rõ người đứng sau chuyện này đang muốn ngắm vào mình. Nhưng kế hoạch này quá mức bỉ ổi rồi. Tên chủ mưu hoàn toàn không để lại một manh mối nào. Thứ dẫn hướng duy nhất cho họ là 4 tên bắt cóc kia nhưng chưa kịp moi ra tin tức gì thì chúng đã bị đầu độc đi chầu trời cả rồi.

Những cận vệ cai ngục đều đã bị kết án tử hình nhưng thật sự kẻ hở lọt được ra ngoài cả.

Duy còn thứ liên kết là thằng nhóc mồ côi đã giải cứu Christina và Flora mà thôi.

Vào lúc đó, tên chủ mưu đã bỏ lại Rio vi cậu ta chẳng hề biết chuyện gì cả.

Khi Helmut nhận thấy được chuyện này thì hắn không thể kiềm giữ cơn bình tĩnh được nữa và dùng toàn bộ quyền lực mà mình có để dốc cuộc điều tra vào Rio.

Bằng mọi phương thức cần thiết.

Dù cho là một đặc tính thông tin thôi cũng được rồi miễn là nó có thể dẫn đến chỗ của kẻ chủ mưu đó.

Giới hạn thời gian cho Helmut là ba ngày vì sau đó hắn sẽ bị tòa án quân sự xét xử.

Nên hắn đã tiến hành thẩm vấn suốt ba ngày trời nhưng Rio không biết một chút gì hết.

Nhờ có công trạng giải cứu hoàng gia, họ không được quyền sử dụng bất kỳ phương pháp vũ lực nào trong quá trình thẩm vấn đối với Rio được.

Tuy nhiên đồng hồ vẫn đang chạy và Helmut quyết định xem thường mệnh lệnh và áp dụng thêm các biện pháp cưỡng chế.

Nhưng thật không may cho Helmut, họ vẫn không moi móc được thông tin nào từ Rio.

Theo cùng những cuộc thẩm vấn, như một phương án cuối cùng, Helmut sắp xếp một cuộc giả chiến giữa Rio và một cận vệ hoàng gia nhưng chuyện cũng chẳng thành.

Helmut làm hai lần kháng ý chỉ này là vì hắn vẫn còn nghi ngờ năng lực của Rio.

Một đứa nhóc mồ côi đáng lẽ không hề biết chiến đấu là cái mô-tê gì lại có thể đánh gục những kẻ bắt cóc được người trong hoàng tộc sao chứ.

Helmut phủ nhận việc tin vào bảng báo cáo lố bịch này.

Christina và Flora đều làm chứng cho việc Rio là ân nhân của những ngài ấy nhưng điều đó không hề xóa đi cơ hội đã có ai đó giúp cho cậu ta trong bóng tối được. Dòng suy nghĩ của Helmut đã chạm đến ngưỡng cửa của vương quốc ảo tưởng mất rồi.

Dù cho hắn cố chấp việc Rio là một kẻ chẳng làm nên tích sự gì nhưng hắn không thể bác bỏ được sự tin cậy trong bản chứng thực từ hai cô công chúa được.

Vậy nên để lấy thêm sự tán thành với sự dự đoán của mình, một trận chiến đã được tổ chức ngay trước mắt của quốc vương và các quý tộc.

Nhưng kết quả lại quá thể dành cho Helmut.

Rio đã giành chiến thắng trước người cận vệ hoàng gia mà thậm chí còn không di chuyển khỏi vị trí ban đầu nữa.

Những người chứng kiến đều đứng chết lặng.

Helmut liếc mắt sang nhìn kẻ thù cũ của mình-công tước Euguno. Thấy hắn đưa mắt sang, Euguno đã nở nụ cười châm biếm vào hắn.

Helmut biết.

Cái gã ấy biết về Rio và biết về sức mạnh phi thường của cậu.

Nên hắn ta đã không ngăn cản trận đấu hòng để cho hắn mất mặt.

Cái gã đó. Không cần phải nghi ngờ gì nữa, hắn ta chắc chắn là kẻ chủ mưu rồi. Helmut tin chắc vào sự hoang tưởng đó của mình

Và rồi mọi chuyện sau cùng đến lúc này đã lên tới đỉnh điểm khi mà lời nói của hắn đã không còn lọt nổi vào tai của Philip III nữa.

Helmut biết hắn đã thua rồi.

Hắn biết lời của vua chính là tuyệt đối.

Hắn đã bị đánh bại và không còn bất kỳ cơ hội nào để lật ngược thế cờ được nữa.

Hiện hắn vẫn cố dãy dụa trong vô vọng.

“Những chiến công quả cảm cần phải được tưởng thưởng dù cho cậu nhóc có là một đứa trẻ không cha mẹ đi nữa. Ngươi nhất quyết nói cậu ấy là tay sai của một quý tộc nào đó. Thế ngươi có bằng chứng nào hay không?”

Nghe thấy lời nói của Philip III, Helmut biểu lộ cảm xúc chua xót.

“…Nhưng cũng không có bằng chứng nào cho sự trong sạch của cậu ta cả thưa quốc vương.”

Philip III khó chịu nhăn mày trước thái độ vô lễ của Helmut.

Nếu Rio đang ở đây chắc cậu sẽ phải hét lên ‘Ông đùa với tôi đó à!’

“Vậy thì ngươi định dùng cực hình để khiến cậu ta khai ra sao? Dù là chuyện cậu nhóc có dính líu gì tới tên chủ mưu hay không còn chưa chắc sao? Dù có là trò đùa thì ta cũng sẽ không để một ân nhân của hoàng tộc phải chịu sự đối xử như thế được!”

Không hề muốn che giấu sự tức giận trong giọng nói, Philip cất tiếng với thái độ bực dọc.

Dù là Philip III rõ ràng đã thể hiện cơn tức giận của mình rồi, Helmut vẫn cứ liều lĩnh mà nói.

“Helmut, đủ rồi…Lúc đầu, không phải do các cận vệ của ngươi bất cẩn mới xảy ra cớ sự các con gái ta bị bắt cóc hay sao? Trong trường hợp khẩn cấp, các cận vệ hoàng gia chính là chiếc khiên cho hoàng tộc đấy, và giờ lại còn để thua trong tên một đứa nhóc vô danh tính. Ai có thể nghĩ được đội cận vệ lại có thể gánh lấy sự nhục nhã này được chứ?”

Lời của Philip III làm cho cái miệng sắp phun ra mấy lời hoang tưởng của Helmut phải câm nín ngay tức khắc.

“Đ…Đó là…”

Helmut không thể đáp lại được một câu phản kháng.

Hắn đã bị dồn vào đường cùng rồi.

Có hai quân đoàn hiệp sĩ tại vương quốc Bertram.

Những Hiệp sĩ vương quốc đóng vai trò nòng cốt trong quân lực chính quy và bảo vệ cho đất nước trong khi các Cận vệ hoàng gia là đội phục vụ riêng cho hoàng tộc và triều đình.

Tổng quân số hiệp sĩ đang tại ngũ trong vương quốc đạt tới con số 6000, 90% trong số ấy được nhận vào đội hiệp sĩ vương quốc và số còn lại thì nằm trong nhóm cận vệ hoàng gia.

Hiệp sĩ và các pháp sư có vai trò cũng như một hiệp sĩ nắm giữ quyền lực và tầm ảnh hưởng khá đáng kể chỉ sau các quý tộc một chút.

Quá trình tuyển chọn vào đây vô cùng hà khắc do bất kỳ ai bất chấp ở giai cấp nào đều có thể ứng tuyển. Trong một thế hệ, không người nào có thể có được tước vị hiệp sĩ rồi trong một sớm một chiều là có tên trong hàng ngũ quý tộc được.

Nói cách khác, trở thành hiệp sĩ chính là cánh cửa để bước vào giới quý tộc. Đồng thời nó cũng nắm giữ tỉ lệ việc làm cao nhất dành cho lớp quý tộc trong vương quốc.

Như đã ghi phía trước, có hai con đường khả thi cho lớp hiệp sĩ là hiệp sĩ vương quốc hoặc cận vệ hoàng gia.

Thế chúng khác nhau ở đâu?

Điều đó nằm ở sự phân tầng trong hàng ngũ của bọn họ.

Xếp vai vế quý tộc vương quốc từ nhỏ đến lớn bắt đầu từ hiệp sĩ đến pháp sư, tòng nam tước, nam tước, tử tước, bá tước, hầu tước và cao nhất là công tước.

Trong số những hiệp sĩ và pháp sư lâu năm, chỉ có một nhóm nhỏ được phong đến những tước vị cao quý trong khi một số khác chỉ chạm đến hàm tử tước hoặc bá tước là cùng.

Chỉ có những quý tộc là bá tước hoặc cao hơn nữa mới có thể nhận được lãnh thổ cho riêng mình trong vương quốc. Những quý tộc mức thấp hơn và hiệp sĩ chỉ có thể nhận một phần nhỏ trong lãnh thổ của quý tộc cấp cao để giúp đỡ trong việc quản lý mà thôi.

Nhân lực chủ yếu của hiệp sĩ vương quốc là một sự kết hợp giữa thường dân và quý tộc hạ cấp. Ở phía bên kia, đội cận vệ hoàng gia sẽ chủ yếu là các quý tộc từ thượng cấp cho đến hạ cấp.

Do sự nắm quyền của Helmut trong đội cận vệ nên sự phân cấp này mới được hình thành.

Trước đây, quốc vương chính là người chỉ huy cho cận vệ hoàng gia.

Nhưng, Helmut đã xảo trá tước đi quyền thao khống cận vệ hoàng gia từ vị vua trước.

Trong suốt thời gian phục vụ cho cựu vương, hắn đã mang lên vẻ ngoài của một hiệp sĩ đầy tận tụy và trung thành.

Cựu vương đã bị che mắt và phong cho hắn ta làm thủ lĩnh của đội cận vệ hoàng gia.

Sau cùng cho đến khi cựu vương đến thời khắc lâm chung thì Helmut cũng để lộ bản chất thật của mình.

Đến lúc Philip III lên ngôi, Helmut đã lạm dụng quyền hạn thủ lĩnh của mình để bán chức quyền trong đội cận vệ hoàng gia cho những đứa con của các quý tộc có quyền lực.

Thành quả là, Helmut đã thành công tạo dựng một phe phái đáng gờm trong hoàng cung.

Tuy chỉ là một hiệp sĩ nhưng hắn ta đã nắm giữ một sức ảnh hưởng chính trường vô cùng to lớn.

Sức ảnh hưởng ấy lớn đến nỗi Philip III không thể ngó lơ được nữa.

(Chỉ một chút nữa thôi! Chỉ chút nữa là ta đã có thể trở thành tư lệnh rồi! Quân đội cả nước sẽ phải thuần phục trong tay ta! Đáng lẽ mọi chuyện sẽ là như thế!)

Mục tiêu sau cùng của Helmut là cướp lấy quyền lực cao nhất của quốc vương qua việc khống chế được quân đội.

Đến khi ấy thế lực của Helmut sẽ vượt mặt cả quốc vương.

Vậy mà, Helmut đã gây ra một lỗi trí mạng dẫn tới quyền thế bị rơi thẳng xuống vực.

Do lòng tham của mình, hắn đã tạo nên một lượng không nhỏ kẻ thù dọc theo đường đi của mình.

Số quý tộc cảm thấy ghen tức và thù hận với hắn không phải chỉ là một vài người mà thôi.

Đã có rất nhiều trường hợp các quý tộc bị mất quyền lực và bị đẩy văng ra chốn hoàng cung dưới các tác động từ Helmut.

Về tư, Philip III không thể tha thứ cho kẻ đang bắt cóc hai người con gái của ông nhưng ông cũng không thể để lỡ cơ hội ngàn vàng đưa ra một đòn nghiền nát thế lực chính trị của Helmut được.

“Đã một khoảng thời gian đội cận vệ hoàng gia xuống dốc rồi. Ta nghĩ biến cố này là một minh họa hoàn hảo làm lí do cho một cuộc cải cách lại được rồi.”

May mắn là chuyện này đã cho Philip III một cái cớ để giải quyết đi con sâu trong đội cận vệ. Cuối cùng ông chậm rãi tự nâng mình dậy.

“Từ bây giờ, sự chọn lọc các cận vệ hoàng gia sẽ phục hồi lại dưới quyền hành của ta. Về trừng phạt, ta sẽ tước đi vị trí thủ lĩnh đội cận vệ của ngươi. Trong lúc này, Alfred sẽ giữ vai trò thủ lĩnh của đội cận vệ.”

Và với chỉ thị ấy, Helmut đã bị Philip III bãi bỏ quyền lực. Cũng có nghĩa là Helmut đã mất vị trí trong triều và phải rời khỏi cung điện.

(Kuh, một ngày nào đó, ta nhất định sẽ trở lại đây! Ta sẽ cho cái tên Euguno chết tiệt ấy thấy….)

Trong lúc giữ lấy sự phẫn uất thâm sâu, helmut cúi đầu xuống.

Nhưng khi đưa mắt lên, những cảm xúc đen tối xoáy vòng trong cặp mắt của Helmut.

“Thần xin vâng theo lệnh của quốc vương. Nhưng, thực sự là kẻ chủ mưu của vụ việc vẫn chưa được tìm thấy. Nhằm để phòng hờ, thần có trách nhiệm cần phải tạo sự ngăn ngừa trước mọi tình huống.”

Helmut nói mà khuôn mặt không có chút thay đổi, đúng như mong đợi từ một quý tộc cấp cao sở hữu một bộ lí lịch quân sự dài ngoằn.

“Khả năng thằng nhóc mồ côi ấy có quan hệ gì đó với kẻ đứng sau vụ này không phải là không có đâu thưa quốc vương. Khử nó sẽ an toàn hơn so với việc để cho nó sống ở trên đất kinh đô này ạ.”

Helmut ấn ý về mối nguy hiểm ẩn tàng trong Rio.

Philip III cũng mang sự bận tâm về vấn đề ấy.

“Fumu. Sự lo lắng của ngươi ta rất cảm kích. Ta vẫn cảm thấy cần phải hiểu thêm về bản chất của cậu nhóc ấy. Vậy nên ta sẽ giữ lại lời cảnh báo của ngươi bên tai khi nhìn theo cách ứng xử của cậu nhóc ấy. Còn về phần thưởng, ta dự định sẽ ban cho cậu ấy tước vị hiệp sĩ, với một đứa nhóc 7 tuổi thì như vậy đã quá đủ rồi nhỉ…”

Helmut thể hiện vẻ mặt không thể tin nổi khi tin Rio sẽ được đưa lên chức hiệp sĩ rơi vào tai của mình.

“Nhưng trong lịch sử chưa hề có tiền lệ đối đãi nào như thế đối với một cậu nhóc bảy tuổi cả. Nếu cậu ta trở thành một hiệp sĩ thì cậu ta cần phải có trình độ giáo dục tương xứng mới được.”

“Ta hiểu sự lo lắng của ngươi. Vậy nên đợi đến lúc cậu nhóc 12 tuổi rồi thì ta sẽ ghi tên cậu ấy vào Học viện Hoàng gia với tư cách là một học sinh học bổng để có thể nhận được sự giáo dục tương xứng. Còn mọi thứ về sau thế nào thì tùy thuộc cả vào cậu nhóc ấy làm thế nào thôi.”

“Nếu là như thế… thì thần cảm thấy có vẻ hợp lý hơn rồi. Việc quản lý có thể để lại cho những giảng viên trong Học viện đi ạ.”

“Aah~”

Trong khi nghĩ tới sự hiện hữu kì quái mang tên Rio, Philip III bối rối trước tình hình phức tạp hiện tại.

Ông đoán ý đồ của vụ bắt cóc là muốn làm suy yếu quyền lực của Helmut.

Nhờ có nội ứng, cuộc bắt cóc có thể dễ dàng thực hiện chứ không phải những hộ vệ bên người hai công chúa tắc trách trong sự việc.

Sao mà đỡ được đây khi mà Helmut có quá nhiều kẻ thù ghét, không chỉ có mỗi kẻ chủ mưu lần này không đâu.

Quả thực là một con người tàn ác mà.

Có thể người đứng sau không hề có ý định để cho Christina và Flora gặp phải nguy hiểm gì, nhưng Philip III không thể bỏ qua cho bất kì ai dám lợi dụng những cô con gái đáng yêu của mình được.

Đúng là Christina chỉ bị vài vết thương nhỏ mà thôi nhưng dù gì chúng vẫn là vết thương mà đúng không?

Tuy nhiên quả thực là ông đã bị vụ bắt cóc mấy cô con gái của mình khiến cho nổi giận và sự cố đã che mờ đi óc phán đoán của một người trị vì như ông đây. Philip III cần phải bình tĩnh lại để xác định ra kẻ chủ mưu là ai.

Mặc dù chắc hắn cũng không có não tàn đến nỗi có hành động gì quá sớm trong thời khắc này đâu.

Ông thấy từ giờ hoàng cung sẽ sôi nổi hơn trước rồi đây, Philip III thầm thở ra một hơi dài.


Hôm sau, trước buổi yết kiến, Rio chuẩn bị bằng cách chỉnh trang lại mình.

Mái tóc dài chấm môi của cậu đã được cắt đi để lộ khuôn mặt căng đầy sức sống.

Rio có vẻ ngoài khá giống Amakawa Haruto, nhưng không phải là toàn bộ đều sao y hệt.

Đúng hơn đây là một tổ hợp giữa con người hiện tại và lúc kia trong cậu.

Mái tóc đen của cậu ở vương quốc Bertram thuộc dạng hàng hiếm và được xem như là mái tóc chỉ những vương quốc ngoài kia mới có.

Cậu nhìn giống như một con người khác hẳn so với cậu nhóc đã trình diễn ở buổi trận giả với cận vệ hoàng gia ngày hôm trước.

Nhiều người ngồi trong buổi yết kiến đưa ánh mắt kính sợ và hâm mộ nhìn Rio.

Ở trung tâm của mọi sự chú ý, Rio cúi thấp đầu lúng túng trong lúc chờ cho quốc vương cất lời.

Aria đã nhét vào đầu của cậu những nghi thức cần thiết cho một buổi yết kiến rồi.

Dù là muốn hoàn hảo thật sự thì còn xa vời lắm nhưng rất nhiều quý tộc kinh ngạc nhìn cách bước đi của cậu. Dù cậu nhóc ấy chỉ là một đứa trẻ mồ côi nhưng lại mang theo thái độ nghiêm chỉnh đáng ngạc nhiên đến như vậy sao.

Tuy nhiên, vẫn có một số người khinh giễu cậu.

Một lúc sau những thành viên hoàng tộc cuối cùng cũng lên triều và buổi yết kiến bắt đầu.

“Rio, hãy bước lên!”

“Vâng ạ!”

Nhận được lệnh của quốc vương, Rio ngẩng đầu lên.

Ngồi trên ngai vàng lúc này là vua Philip III. Ngồi thấp xuống một chút là hoàng hậu cùng hai cô công chúa, Christina và Flora.

8

Christina và Flora lộ sự bất ngờ trước vẻ ngoài được biến đổi 180 độ của Rio.

“Với việc cứu giá những đứa con gái của ta và thể hiện một trái tim quả cảm, ta xin gửi lời tạ ơn chân thành nhất đến cho ngươi.”

“Sự cảm kích của quốc vương là vinh hạnh rất lớn cho thảo dân ạ.”

Cúi đầu xuống thật sâu, Rio đáp lời với giọng dứt khoát.

“Hou~, phong cách của ngươi khá là tao nhã ấy chứ. Ngươi học được những lễ nghi này ở đâu vậy?”

“Phong cách đã được khắc vào trong cơ thể của thảo dân đấy thưa quốc vương. Đêm hôm qua thảo dân đã nhờ người tỳ nữ trong cung dạy qua để thảo dân không làm gì xúc phạm đến hoàng gia đấy ạ.”

Nghe xong những lời ấy, Philip III thích thú nhìn Rio.

“Ta hiểu rồi. Đúng là một tinh thần đáng noi theo. Một đứa trẻ mới 7 tuổi thôi đã có cách hành xử rất tốt như thế. Ta rất tò mò về xuất thân của ngươi đấy.”

Philip III dùng ánh mắt hiền dịu nhìn Rio.

Trộn lẫn tiếng thở dài và nguyền rủa trong đầu, Rio kính trọng đáp lời cùng với một nụ cười.

“Vâng. Thảo dân được sinh và nuôi lớn tại thành phố này ạ.”

“Hou~. Thì ra ngươi được nuôi lớn ở vương quốc của ta à. Còn ba mẹ của ngươi thì sao?”

Dù là thế nào đi nữa, Philip III vẫn còn mang theo thái độ nghi ngờ Rio có phải là gián điệp từ đất nước khác hay không.

Nhưng sau khi nghe được chuyện Rio được nuôi lớn tại vương quốc của mình, ông lại chuyển sang tò mò về cậu.

Đó là lí do vì sao Philip III lại đặt câu hỏi về thân sinh của Rio.

“Vâng. Ba và mẹ của thảo dân là những du hành giả đến từ một đất nước khác. Trong cuộc du hành của mình, họ đã dừng chân tại vương quốc này để sinh ra thảo dân. Ba của thảo dân đã chết trong một nhiệm vụ còn mẹ thì chết lúc thảo dân được 5 tuổi. Từ sau đó… thì thảo dân tự nuôi sống mình trong một khu ổ chuột.”

Khuôn mặt của Rio nhăn lại một chút khi nhớ lại khoảnh khắc người mẹ của cậu qua đời.

Philip đoán chắc trong quá khứ đã có chuyện gì xảy đến với Rio khiến cho cậu không muốn nói ra.

“Thật đáng tiếc… Chắc ngươi đã phải khổ sở lắm. Nhìn mái tóc của ngươi, ta nghĩ quê hương của ngươi và ba mẹ chắc là cái vương quốc xa tận phía đông rồi.”

“Vâng. Thảo dân có nghe ba và mẹ mình khởi hành từ một nơi nằm trong vùng Yagumo.”

“Hou~. Yagumo sao… Đó không phải là tên của một vương quốc nằm ở cực đông trong khu vực đó hay sao? Quê hương của ngươi cách đây rất là xa đấy nhé.”

“Vâng. Một ngày nào đó thảo dân sẽ quay lại đó.”

“Hmm… ta hiểu. Nhân đây, với việc giải cứu cho hai cô con gái của ta, ta đang định tưởng thưởng cho ngươi nhưng—”

Dừng lại ở giữa câu nói, Philip III đưa ánh mắt nhìn Rio.

“Đúng như thế. Ta sẽ ban cho ngươi vào Học viện Hoàng gia với tư cách là một học viên có học bổng. Nếu như muốn, sau khi tốt nghiệp ngươi cũng sẽ được nhận vào một vị trí thích đáng. Và nếu như ở Học viện ngươi thể hiện tốt, ta cũng sẽ trợ giúp cho ngươi ghi tên mình vào mức giáo dục cao hơn nữa.”

Thứ bên trong phần thưởng cho Rio đã lộ diện.

Nhận được giáo dục tại xã hội này, một đứa trẻ mồ côi như Rio không thể mong ước được gì cao xa hơn nữa.

Mặc dù từ kiến thức của Rio, giai cấp giàu có luôn đóng vai trò chính trong sự phát triển của xã hội.

Đại diện cho lớp dân thường, Rio không mong muốn bị đưa vào Học viện.

Nhưng cậu không thể từ chối phần quà này được vì như thế sẽ bất kính với quốc vương. Nếu cậu không có một lý do hợp lẽ thì cậu không thể không nhận lời mời này được. Đó là điều Rio đã được Aria chỉ dạy trước khi đến đây.

“Thảo dân xin tạ ơn quốc vương. Mặc dù thảo dân không tin một người như thảo dân lại xứng đáng có được phần thưởng như thế này nhưng thảo dân xin nhận sự ưu đãi này của quốc vương ạ.”

Khoảnh khắc Rio chấp nhận món quà, cậu đã phân định ra ích và bất lợi chỉ trong nháy mắt.

Nhân lúc này cũng giới thiệu luôn, Học viện Hoàng gia Bertram là nơi tụ hợp của những đứa trẻ giàu nứt vách trong vương quốc.

Thành phần học sinh chủ yếu tại đây là con em nhà quý tộc nhưng cũng có những đứa con của các thương gia giàu có vào học.

Học viện cũng bao gồm các cơ sở ký túc xá cho học sinh để tiện việc đi lại.

Chương trình học ở trường được chia làm 6 năm tiểu học, 3 năm trung học và hai năm cho chương trình học tiên tiến.

Học sinh bắt buộc phải có số tuổi ít nhất là 12 mới được bước chân vào trung học và ít nhất là 15 tuổi cho chương trình học tiên tiến.

Rio hiện 7 tuổi và đủ tư cách để tham dự khóa tiểu học trong học viện. Cậu không cần phải tham dự kì thi đầu vào nhờ có lời giới thiệu và học bổng từ quốc vương ban tặng.

Rio đã được quyết định bắt đầu bước vào cánh cửa Học viện vào ngay giữa năm học.

Trừ đi Rio, chỉ có hoàng tộc mới thường xuyên được nhận các phần học bổng này. Gần hơn một nghìn năm lịch sử của vương quốc Bertram, tình huống này rất hiếm khi xảy ra.

Những quý tộc riêng biệt kinh ngạc cất cao giọng, nhưng chẳng ai dám kháng ý chỉ của quốc vương cả.

Đáng lưu ý rằng trình độ giáo dục tại vương quốc là một trời một vực so với Nhật Bản.

Hơn 90% dân thường ở đây không biết đọc hay biết viết cùng 10% còn lại thuộc về những nhà giàu có. Đỉnh điểm là việc lớp quý tộc cấp thấp chưa từng đi quá trình độ giáo dục tiểu học.

Với tư cách học viện giáo dục độc quyền trong vương quốc. Những người có tấm bằng Học viện Hoàng gia có trình độ giáo dục chỉ cao một chút so với trình độ tiểu học mà thôi, nhưng Học viện Hoàng gia lại càng không phải là cái trại từ thiện gì.

Nhập học vào Học viện Hoàng gia chi phí là 1 đồng huyền bí cộng thêm học phí mỗi năm là 10 đồng vàng. Tóm lại, tổng số tiền để học cho đến khi tốt nghiệp là 3 đồng huyền bí 10 đồng vàng.

Ngoại trừ những thương buôn giàu có, những quý tộc cấp thấp có danh tiếng và quý tộc cấp cao thì ai mà kham nổi số tiền đó?

Ngoài ra, Rio cũng được nhận 40 đồng vàng như một phần thưởng thêm cùng 10 đồng vàng vào mỗi năm cho đến khi cậu tốt nghiệp tính từ khóa tiểu học trở đi.

Tiện thể, thu nhập mỗi năm của một quý tộc cấp thấp cũng chỉ đến 40 đồng vàng mà thôi.

Cứ như thế, vài ba ngày sau, Rio được nhận vào học tại Học viện Hoàng gia.

~~ Với trình học giỏi hơn nhiều như thế, liệu Rio có quẩy tại học viện hay không? Chờ đón chap sau: Nhập học :3 ~~

Bạn đang đọc Tinh Linh Huyễn Tưởng Kí của Kitayama Yuri
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sanzenin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.