Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyển 1:Chương 1

Tiểu thuyết gốc · 1029 chữ

Một đêm mưa gió , đâu đó trong thành Hạ Lương.

"Oa ...a ...Oa..Oa..."

  Tiếng khóc trẻ con vang lên từ căn nhà đơn sơ . Bên trong là đôi phu thê cùng đứa trẻ sơ sinh đang được quấn trong tã lót .Nó chỉ vừa được hạ sinh vài khắc trước , hai nhắm nhắm nghiền ,cái miệng nhỏ vẫn không ngừng la lớn .Đang bế đứa bé trên tay là một nam nhân cao lớn với ngoại hình tuấn tú .Thoạt nhìn qua chỉ hai lăm hai sáu ,nổi bật lên là mái tóc dài màu đỏ xõa tùy ý. Trên giường nằm một nữ nhân khoảng hai mươi, thân hình cân đối kết hợp với dung nhan xinh đẹp cùng mái tóc đen óng mượt dài đến eo , có thể gọi nàng là một nữ tử tuyệt sắc . Đặc biệt , hai con ngươi trong đôi mắt phượng của nàng có màu lam . Điều đó không những làm giảm mị lực của nàng mà còn khiến nàng trở nên thu hút hơn.Điều quan trọng nhất là khí chất của cả hai , có thể thấy được sự cao quý trong mỗi hành động hay cử chỉ.

  "Đây là con trai của Kim Trọng Dương ta . Cuối cùng ta cũng trở thành phụ thân rồi ..Ha ha ha !! "

  Thanh âm vang lên từ nam nhân . Khuôn mặt hắn không che dấu nổi vẻ hạnh phúc . Hắn đặt đứa trẻ vào tay nữ nhân nằm bên cạnh."Mẫn nhi, nàng nhìn xem, hài tử của chúng ta" . Nàng ôm đứa nhỏ vào lòng, trong ánh mắt nàng toát lên vẻ dịu dàng nhưng vẫn pha lẫn một chút lo âu.Nàng nghĩ về tình cảnh hiện nay của vợ chồng mình, nhỏ giọng nói:

"Hài tử số khổ,cha mẹ đã liên lụy đến ngươi rồi" dứt lời nữ nhân rơi lệ.Nam nhân lấy tay nhẹ đưa đầu nàng dựa vào vai mình , hắn nhẹ nhàng nói: "Mẫn nhi, nàng yên tâm , chỉ cần chúng ta rời khỏi Đông Châu.....  "

  Chưa dứt câu thì hai người đồng thời ngẩng đầu nhìn về phía xa . Vẻ hạnh phúc và vui mừng của họ đã hoàn toàn bị thay thế bở sự lo lắng . Ánh mắt nữ tử nhìn nam nhân,nam nhân lắc đầu , hắn ngưng trọng ,nói:

"Bảy Trích Tinh sơ kỳ ,phía xa còn có vài khí tức ta không thể nhìn thấu .Tính toán được khoảng thời gian nàng sinh con là lúc nàng suy yếu nhất nên chúng muốn một lưới bắt gọn chúng ta".

Nam tử lại lên tiếng:"Chúng ta phải đi ngay"

  Nữ nhân nhìn đứa bé trong ngực , giọng nói mang theo lo lắng :"Hài tử của chúng ta thì tính sao đây?? Nó vừa mới chào đời,nếu đi cùng chúng ta thì quá nguy hiểm ". Cả hai đồng thời trầm mặc.

.....

.....

"Cần phải để con ở lại thôi,chúng ta không đủ sức để bảo vệ cho con. Cách tốt nhất là cho con ở lại đây , sẽ an toàn hơn nhiều"

"Nhưng..." nữ tử đáp với giọng không cam lòng . Tuy trong lòng nàng biết rõ đem con theo sẽ chỉ tạo thêm nguy hiểm cho bản thân và đứa nhỏ . Nhưng dù gì cũng là máu mủ của nàng , do nàng mang nặng đẻ đau , đâu thể nói bỏ là bỏ dễ dàng như vậy được .Nam tử thở dài ,hắn hiểu nỗi lòng của thê tử hắn  , chính bản thân hắn cũng bất đắc dĩ .Hắn ôm chặt thê tử và con trai , nhỏ giọng nói với nữ nhân:

"Chúng ta sẽ còn gặp lại con mà, sau khi lật được bộ mặt thật của thế giới này ,chúng ta sẽ quay lại đón con để một nhà ba người đoàn tụ ."

  Suy nghĩ một lát rồi nữ tử gật đầu ,từng giọt lệ rơi trên khuôn mặt . Nàng ngẩng đầu nhìn chồng :"Trọng Dương , trước hết chúng ta phải đặt tên cho con" . Nam tử đồng ý :"Ta đã sớm nghĩ ra tên cho con rồi , tên của con là Lục Đăng , hắn sẽ là ngọn đèn soi sáng cho phu thê chúng ta ." Thực ra nam tử mang họ Kim ,nhưng họ Kim quá đặc thù ,nếu vô tình có người biết được thì sẽ khiến con hắn gặp nguy hiểm,hắn không muốn con mình bị cuốn vào vũng nước đục này .

  Nữ tử cố mỉm cười nhưng nụ cười của nàng còn khó coi hơn khóc . Nàng buồn bã : "Hài tử con phải chịu khổ rồi ,chúng ta sẽ đoàn tụ, sớm thôi ".

"Thời gian cấp bách , chúng ta đi thôi "

  Dứt lời nam tử nắm tay nữ tử hai người đạp không bay lên rồi biến mất . Một lát sau, phía trên căn nhà xuất hiện vài thân ảnh mang áo choàng che kín người khiến người khác không thấy rõ diện mạo,nhưng có một điểm chung là họ đều có tiên khí vây quanh,mà để điều động được tiên khí thì ít nhất phải là cường giả Trích Tinh. Người thì có  kim long hộ thể , kẻ thì phi hành trên chiếc thiết phiến , ....... Đủ mọi loại vũ khí , nổi bật trong đó là một thân ảnh nhỏ bé ,trông như đứa trẻ 11,12 tuổi.Hắn cũng mang áo choàng và mũ chùm che kín thân thể. Dưới chân hắn là thanh kiếm đã rỉ xét không có mũi kiếm .Có vẻ như hắn là thủ lĩnh của những hắc y nhân này . Hắn mở miệng: "Đã đi rồi , nhưng chưa đi xa được đâu, mau đuổi theo !!!".Lập tức họ hóa thành lưu quang bay theo hướng đôi phu thê bỏ chạy.

.....

.....

  Tại một căn nhà nhỏ phía tây Hạ Lương thành. Đây là căn nhà của  Mạc lão , tên thật của lão là Mạc Trí , trước kia từng là một tu tiên giả cảnh giới Hóa Pháp . Nhưng vì vô vọng đột phá Thông Mạch nên lão quyết định về sống chung với con cháu những ngày cuối đời .

Bạn đang đọc Tinh Không Tiên Đạo sáng tác bởi BànTửMêTruyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BànTửMêTruyện
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.