Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh “làm” mày sao mông anh đau.

Tiểu thuyết gốc · 3479 chữ

7 giờ 20 phút sáng chủ nhật.

Hai kẻ đang ngủ rất say giấc trên chiếc giường cực kỳ bình yên, bên ngoài có tiếng những chú chim hót líu ríu chào ngày mới, một cảnh tượng vô cùng tuyệt mỹ vào buổi sáng mai tươi mới và hai nhân vật nằm trên giường không ai khác là Kengkla và đàn anh Techno. Tư thế ngủ Kla là gác đầu lên tay No ( tác giả : ngửi cánh No), tay ôm lấy bụng anh ngủ cực kỳ thoải mái.

No ưm nhẹ một tiếng vì đã ngủ đủ giấc, hé đôi mắt bồ câu xinh đẹp ra nhìn những tia nắng lọt qua khe cửa sổ. Anh nhẹ vươn mình thì cảm giác tay phải mình nằng nặng toàn thân lại ê ẩm, giật mình nhìn qua tay phải thấy một người đang gác lên tay mình ngủ ngon lành nhìn kỹ lại anh giật bắn mình ngồi thẳng dậy đánh thức cả Kla đang say sưa ngủ.

- CHẾT TIỆT, CHUYỆN QUÁI GÌ XẢY RA ĐÂY, UI ZA MÔNG MÔNG MÔNG ĐAU.

No hét lớn hết công xuất khiến chú chim đang hót trên cành cây ngoài cửa sổ rụng lông té xỉu. Tay No kéo lấy chăn che chắn lại cơ thể rồi nhìn cái người cũng đang che chắn này nọ trước mắt mình và anh phát hiện ánh mắt Kla sắp khóc vô cùng ủy khuất.

- Nói tao nghe, rốt cuộc là chuyện gì thế này?

Anh lo lắng hỏi dồn cái kẻ đang mắt rưng rưng như chỉ muốn trực trào nước mắt kia.

- P’...anh...đã “ làm”...”làm” ...em.

Kla lắp ba lắp bắp vừa nói cậu vừa giả bộ kéo kéo chăn che phủ tới ngực mình.

- Shit, ôi tại sao lại như này cơ chứ.

Anh vừa nói vừa cựa quậy thân thể mình, anh cảm nhận cơn đau dưới mông truyền đến anh nhăn mặt hàm răng cắn vào môi dưới.

- Anh đã làm chuyện đó với mày sao? Anh “làm làm” mày sao?

Chỉ chờ câu nói đó của anh cậu gật đầu lia lịa mặt cúi gằm xuống cực kỳ đáng thương.

- Nhưng, nhưng mà tại sao anh “ làm “ mày mà mông anh lại đau.

Anh rất thắc mắc vấn đề này, anh cũng không thể hiểu nổi tại sao anh lại đau mông trong khi anh là người đè Kla, nhưng khi anh hỏi câu này anh nhìn thấy ánh mắt chứa đựng sự tuyệt vọng của Kla, anh chột dạ vì mình vừa làm việc xấu mà bây giờ còn muốn phủ nhận, môi mím chặt không biết phải nói làm sao anh đành ra quyết định sáng suốt, anh không thể làm tổn thương cậu bé này được.

- Tao xin lỗi, tao ...tao sẽ chịu trách nhiệm, đừng khóc.

Anh vừa nói vừa muốn vơ lấy quần áo để mặc vào, muốn bước vô nhà tắm thì Kla lên tiếng, giọng nói khàn khàn như tổn thương lắm.

- P'No em...em không sao, P'No em tình nguyện mà…

Vừa nói Kla vừa rặn cho mắt ra vài giọt nước phủ trên mi để lấy được sự cảm thông sâu sắc từ No, cậu càng làm vậy thì anh lại càng không thể bỏ rơi được cậu. No ôm lấy Kla vỗ nhè nhẹ lưng cậu.

- Xin lỗi, tao sẽ không bỏ mày, sẽ không bỏ, đừng khóc.

Chờ được câu dứt khoát từ cửa miệng của anh cậu ngẩng đầu, đôi mắt long lanh phủ sương nói:

- Vậy P'No làm người yêu của em nha.

No nhìn vào ánh mắt của Kla, nó trong veo thuần khiết đến mức anh không nhận ra sự gian xảo trong đó anh quyết định gật đầu.

- Kla, để anh lấy cho mày đồ của Nic, đồ mày chắc không mặc được nữa rồi.

Anh vừa nói vừa mặc quần áo khó khăn bước xuống giường, còn Kla thì bọc chăn kín mít.

- Anh tắm trước rồi đi lấy đồ em vô tắm sau.

Cậu vừa nói mặt vừa đỏ ửng khiến anh tưởng cậu đang thẹn nhưng thực chất Kla chỉ giả bộ ngại ngùng chứ cậu vừa thấy anh bước xuống giường cài cúc áo còn chưa hết lộ cả vòm ngực toàn những dấu hôn ngân, dấu răng hôm qua cậu đã để lại, nó khiến dục hỏa trong cậu lại bừng cháy nhưng vì nhịn lại mới đỏ mặt.

No vội vàng vào nhà tắm để lại một con sói đội lốt nai đang cười ranh mãnh bên ngoài.

Vô nhà tắm soi lại cơ thể mình trong gương No sợ hãi nhìn những vết đỏ trên cổ, và những dấu răng trên khắp người, anh hoảng hốt vô cùng, loay hoay mãi thì tắm rửa vào buổi sáng đã hoàn tất mặc một chiếc áo sơ mi cài kín cổ áo nhưng vẫn không dấu được một vết hôn ngân cực rõ ở gần tai phải, anh đành lắc đầu bó tay và đi ra ngoài. No bắt đầu ngồi xuống giường nghiêm túc nhìn Kla đang trong vẻ mặt đáng thương. Anh không hiểu sao lúc này tim anh hẫng một nhịp, cậu nhóc hiền lành ngoan ngoãn ngày nào giờ lại bị cái sự biến thái của anh làm cho ra nông nỗi này, anh tự trách mình uống quá say không thể kiểm soát được cơ thể mình.

- À, Kla này.

Kla lúc này cũng đang chìm trong cái mớ suy nghĩ ngọt ngào mà hôm qua mình đã trải qua thì nghe tiếng gọi của anh cậu giật mình, trượt chiếc chăn đang che chắn trên cơ thể xuống.

- Dạ P'No.

Cậu nhìn thấy những tia áy náy trong mắt của anh cậu chột dạ, chỉ vì muốn được yêu anh, được anh làm người của cậu mà cậu đã dùng cái thủ đoạn vừa ăn cướp vừa la làng này nhưng cậu biết làm sao đây, chỉ có cách này mới khiến anh chính thức làm người của cậu thôi.

- Chuyện gì cũng đã rồi, tao thật sự xin lỗi vì đã...nhưng mày yên tâm anh hứa chịu trách nhiệm thì sẽ chịu trách nhiệm.

No giật mình khi nhìn thấy trên cơ thể Kla lộ ra những vết xước của móng tay cào, anh thật sự vô sỉ mà lại có thể cào người cậu bé như vậy, vừa nói anh vừa đưa tay ra chạm nhẹ vào những vết cào ở ngực Kla.

- Vậy anh phải làm người yêu của em.

Mới nghe câu khẳng định sẽ chịu trách nhiệm của P'No cậu lập tức bắt lấy cánh tay đang chạm vào ngực mình rồi nói ra ý kiến của mình khiến anh ngạc nhiên vô cùng.

- Tao…

Anh ngập ngừng không biết phải nói làm sao, dù gì Kla cũng là trai thẳng sau này sẽ có người yêu làm sao có thể loạn lên như vậy được.

- Mày là trai thẳng đã vậy còn là học sinh trung học, không thể nào được, sau này còn phải có người yêu nếu làm người yêu của tao thì làm sao mày quen được ai nữa hả.

- Không sao cả, em muốn P'No làm người yêu của em là được rồi…

Sắc mặt Kla lập tức trùng xuống khi đang nói nửa chừng, ánh mắt như chứa đựng sự tổn thương sâu sắc, cậu cất giọng nghẹn ngào đôi mắt hoang mang nhìn thẳng vào No.

- Không lẽ anh ghét em, cảm giác con trai với con trai ghê tởm sao.

- Ao, không có, tao không…

Anh vội vàng lắc đầu cố gắng làm giảm sự mất mát trong đáy mắt của Kla, có lẽ anh nên làm những gì Kla muốn để bù đắp sự tổn thương do anh mang lại.

- Thôi được, anh sẽ làm người yêu của mày nhưng nếu sau này mày có yêu ai thì hãy cứ yêu người đó không cần phải suy nghĩ tới chuyện tối hôm qua đâu.

Kla nghe được sự chấp thuận làm người yêu của No cậu cười híp cả mắt kéo lấy chăn quấn lại xuống giường đi vào nhà tắm.

Khi tắm xong,rời khỏi nhà tắm Kla đi đến ôm lấy No đang đứng bên ngoài mà cọ vào lồng ngực của anh để tiện hít một chút hương vị bạc hà trên cơ thể anh đầu ngẩng lên mắt chớp chớp câu dẫn.

- Vậy chúng ta sẽ đi ăn sáng nhé P'No.

- Được.

No cười cười khi nhìn thấy ánh mắt vui vẻ của cậu nên gật đầu. Kla vội vàng buông anh ra đi lấy điện thoại đang nằm ở chiếc bàn học của No, thật sự cậu chẳng muốn buông anh ra đâu, cậu muốn ôm anh mãi luôn, nhưng cậu không thể để vợ yêu của cậu phải nhịn đói được, hôm qua P'No đã phải mệt mỏi rồi. Cậu nhắn tin cho Nic.

“ mày mau trở về nhà đi, P'No dậy rồi, kẻo anh ấy nghi ngờ.”

Cậu nhắn tin xong quay đầu nhìn thấy anh đang suy nghĩ gì đó mà ngồi ngơ ngẩn trên giường ánh mắt phức tạp.

“ tao sắp về tới nhà rồi còn 100m nữa”

Điện thoại cậu rung lên có tin nhắn cậu đọc xong thì bước đến gần anh ngồi xuống giường ôm anh từ phía sau, tựa cằm lên vai anh.

- P'No anh nghĩ ngợi chuyện gì vậy nói em biết có được không?

Kla vừa nói vừa thổi hơi vào tai No khiến anh giật mình bừng tỉnh, anh thấy hôm nay Kla thực sự quá mức thân mật khiến anh đỏ mặt không dám nhúc nhích cho tới khi Kla buông anh ra rồi nắm tay anh kéo xuống lầu.

Xuất từ lúc đi ăn sáng cho tới lúc Kla chở anh về đến cổng hồn anh cứ bay đi mãi đâu mà cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn.

- P'No…

Kla gọi No không thấy anh trả lời mà cứ ngồi đừ trên xe, cậu lại gọi to hơn một chút.

- P'No ơi…

- Hả?

Anh giật thót vì tiếng gọi của Kla, anh đang suy nghĩ đến chuỗi ngày sau này của mình sẽ ra sao.

- Từ mai em sẽ tới đưa anh đi học.

- Tại sao? Tao có xe mà, tao lại học khác trường mày.

- Tại em là người yêu của anh, em chở anh tới trường rồi đến trường em cũng được, trường cùng đường mà.

Kla nhìn No cười tươi giải thích rõ ràng, lần này cậu quyết tâm lập kế hoạch giữ vợ, đưa đi đón về để xem ai có thể lảng vảng quanh P'No nữa không.

- Ao, thôi được. Vậy giờ mày về đi nha. Tao xuống xe à.

No lại sợ Kla buồn nên rất dễ dàng đồng ý với lời đề nghị của cậu, anh chàng đội trưởng đội bóng rất ngốc dễ tin người hay thương người nên chẳng thể nào nghi kị điều gì cả, anh cứ vô tư với ai cũng vậy, ưu điểm của anh là được lòng mọi người nhưng lại là khuyết điểm cho một người nào đó lợi dụng để chiếm được trái tim anh.

- Vậy em về nhé, tạm biệt P'No.

Sau khi anh bước xuống xe cậu đàn em Kla vái chào anh rồi cho xe chạy đi.

-------------

Sáng hôm sau.

- Nic, P'No dậy chưa?

Kla vừa bước vô nhà No đã hỏi Nic xem anh dậy chưa khiến Nic không thoải mái, nó đưa cái mặt như bánh đa nhúng nước ra nhìn Kla.

- Mày không thèm hỏi tao lấy một tiếng, tao uất ức quá.

Cậu chẳng thèm chấp cái tên đang lải nhải bên cạnh mình trực tiếp lên lầu tìm anh.

“Cốc cốc”. Tiếng gõ cửa phòng vang lên.

- P'No ơi anh dậy chưa ạ?

-Kla hả? Tao ra liền đây.

Đáp lại giọng nói của cậu là giọng nói gấp gáp của No, đội trưởng đội bóng vội vàng chạy ra ngoài để cho đàn em chở tới trường.

----------

- Ai'No, mày bị làm sao vậy? Nãy giờ trong lớp học cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn, tới giờ cũng vậy là sao?

Tybe nhìn thấy cậu bạn thân của mình từ lúc học tới lúc tan lớp cứ thẫn thờ như bị mất hồn vậy đó, Tybe cố gắng hỏi xem chuyện gì đang xảy ra.

- Ai'Tybe, tao thật sự biến thái ar.

- Chuyện gì xảy ra với mày vậy?

Đội phó đội bóng nào đó nhíu mày, No thì biến thái nỗi gì một sinh viên năm cuối ngốc đến độ chỉ sợ bị người ta lừa thì làm sao có thể biến thái cơ chứ. Ánh mắt No phức tạp vô cùng anh không biết có nên nói chuyện của anh cho Tybe không, hai tay ngại ngùng cứ xoắn vào nhau ngập ngừng muốn nói lại thôi.

- Mày trực tiếp nói đi nào có gì phải ngại, tao là bạn thân mày mà.

No hít một hơi thật sâu đang đi thì đột ngột dừng lại giữa sân trường Đại học.

- À thì,... Tao ...tao...đã làm… chuyện ấy… với một học sinh trung học… bạn của em...trai...hôm qua… say...tao...không kiểm soát được.

No vừa nói vừa đan những ngón tay vào nhau rồi lại rút ra, rồi lại đan vào nhau. Anh đã suy nghĩ nhiều lắm mới dám nói cho bạn mình nghe, chuyện này quá ngại ngùng đi.

- Trời, Ai'No mày tát tao một cái đi, cuối cùng mày cũng ăn được con gái nhà người ta rồi sao làm tao ngạc nhiên đấy.

Vừa nghe xong Tybe giật mình híp mắt tạo ra một biểu cảm khó tin.

- Là con trai, là Kla lần trước theo em tao tới trường đấy.

- Cái gì?

Vừa nghe No nói là con trai Tybe hét lớn lên khiến No vội vàng một tay chống ngực Tybe một tay bịt mồm nó lại.

- Hiện tại tao rất phân vân vì tao lại có ý nghĩ biến thái với cậu nhóc thua tao những 4 tuổi mới học năm cuối trung học...tao...thật sự không biết phải làm sao đây.

Vừa nói dứt câu No nhìn thấy Kla từ ngoài cổng trường đi vào.

- Ao, Kla tới Ai'Tybe ...tao…

Kla vừa bước vào sân trường Đại học thì nhìn thấy một cảnh khiến cậu rất khó chịu và nổi cơn ghen, dấm chua thượng hạng bắt đầu nồng nặc. Tay P'No đang bịt lấy miệng ai đó một tay thì để trên ngực người đó đối với cậu là một sự khó chịu không hề nhẹ, cậu bước nhanh đến chỗ anh kéo cánh tay đang che miệng người kia rồi kéo luôn cánh tay đang đặt ở ngực người kia xuống luôn rồi mới chắp tay vái chào hai kẻ đang vì hành động lúc nãy ngây ra như phỗng.

- Em chào P'No, chào anh ạ.

- Kla mày tới sớm vậy.

No không ngờ cậu nhóc này lại chạy luôn vào trường như vậy. Trong khi No đang hỏi Kla thì Tybe lại xoa cằm đánh giá cậu học sinh trung học trước mắt dáng người khá đẹp khuôn mặt cũng cực kỳ đẹp vẻ đẹp ngây thơ ngoan hiền nhưng ánh nhìn lại cực kỳ sắc lẹm khi nhìn hắn, hắn không tin cậu nhóc này hiền lành ngoan ngoãn như vẻ mặt của nó. Tybe liếc nhìn thấy ánh mắt cậu đàn em nhìn No nó là sự ôn nhu ấm áp nuông chiều, không lẽ cậu nhóc này lại thích Ai'No.

- Ai'No tao về trước nha, thực sự rất nhớ mày muốn nói chuyện với mày nhưng thấy mày đang bận nên thôi.

Tybe vừa nói vừa hôn gió No một cái rồi mới quay lưng bước đi. Hành động kỳ lạ này của Tybe khiến Kla cực kỳ tức giận còn No thì không hiểu gì cả.

- P'No, anh ta là bạn thân của anh sao?

- Ừm.

- Anh ta thích anh.

- Không hề, anh ta đã có người yêu mà.

- Vậy sao lại thân mật với anh thế.

Đàn em nói bằng chất giọng khó chịu cậu thực sự khó chịu với cái hôn gió lúc nãy.

- Kệ nó đi, nó làm quá lên vậy thôi.

- Thật sự.

- Kla mày làm sao vậy.

No cảm giác thấy Kla cứ truy hỏi liên tục chuyện của Tybe vừa nãy anh khó chịu hai hàng lông mày lại nhíu lại như muốn chạm vào nhau.

- Em xin lỗi P'No.

Mặt Kla sụ xuống, cậu nhìn thấy có vẻ như P'No bảo vệ bạn của anh, cậu không vui vẻ gì, nhưng cậu phải nhẫn nhịn nếu không P'No sẽ không vui, cậu đưa tay mình ra vén mái tóc của anh rồi vuốt nhẹ ấn đường của anh như muốn anh đừng nhíu mày nữa, động tác này khiến trái tim No đập máy hơn,anh đỏ mặt vội né tránh cánh tay của Kla khiến cậu phải rút tay về.

- Em trở P'No về nhé.

Trở lại nụ cười rực rỡ khiến bao cô gái chết mê chết mệt để nói chuyện với anh. ( tác giả : thứ 2 mặt)

- Được.

Nói đoạn anh bước đi mà cũng không để tâm chuyện vừa nãy nữa, tính anh rất dễ đối với Kla còn dễ hơn. Đó là điểm yếu để Kla dễ dàng trong việc truy thê hơn.

-----------

__phân cách tuyến___

Sau khi ăn no căng bụng ở nhà hàng Can ngồi trên đùi Tinn mà ngủ chẳng biết trời trăng mây gió gì cả, nó không những nói nhiều ham ăn mà còn ngủ bất chấp, bất cứ nơi nào.

- Thanh toán.

Tinn nhẹ nhàng gọi phục vụ đến trả tiền. Cô nhân viên bước ra nhìn cảnh tượng này mà đỏ con mắt ghen tị nhưng cũng chẳng làm được gì cứ đứng bất động mặt đơ đơ.

- Sổ thanh toán.

Tinn gằn giọng với nữ nhân viên đang nhìn chằm chằm hắn, tay hắn còn đang bận đỡ bảo bối nếu không hắn đã giật luôn cái sổ từ trong tay ả kia rồi. Nữ nhân viên hoàn hồn đưa sổ cho Tinn, hắn đưa tiền kẹp vào sổ rồi chẳng nói câu nào trực tiếp ôm Can bế lên rồi đi ra ngoài.

- Ông chủ…

Tinn nhíu mày vì có người gọi hắn, quay đầu lại hắn thấy một người, đó chính là kẻ dưới của hắn. Một sinh viên đại học như hắn nhưng không phải là không biết làm gì ngoài việc đi học cả, hắn cũng có tài cơ mà.

- Chuyện gì?

- Ngài theo tôi một chút.

Tinn gật đầu bế Can vào xe rồi đi đến nơi mà hắn có thể bàn chuyện.

( tác giả : bí mật nha, phần 2 mới cho biết Tinn làm gì, còn giờ thì bí mật).

Tới nơi Tinn bế Can ra trong khi nó vẫn ngủ như chết. Hắn không muốn để lại Can một mình trong xe nên bế nó vào trong.

- Ông chủ.

Một số người bên trong cúi chào hắn rồi tò mò nhìn người đang nằm ngủ trên tay Tinn lâu lâu lại cựa mình dụi dụi vào ngực hắn. Mọi người hít khí vào cơ thể một cách căng thẳng. Tinn bước đến chiếc ghế nệm ngồi xuống tiếp tục để Can ngồi trên dùi dựa đầu vào ngực hắn ngủ.

- Anh ta lại chơi trò đó sao, anh ta lấy hết những gì của tôi bây giờ lại còn muốn chơi cái gì đây

- Tul là muốn dành luôn miếng đất ở ngoại ô Bangkok.

- Hừ.

Tinn hừ lạnh không nói gì, trong đầu hắn đang tính toán gì đó khiến mọi người trong phòng không dám thở mạnh.

- Ưm…

Can có dấu hiệu muốn tỉnh ngủ, ưm một tiếng khiến mấy người trong phòng tò mò nhìn, Tinn vội vàng vỗ nhẹ vài cái vào lưng Can.

- Ngủ tiếp đi nào.

Hình như Can nghe được giọng nói ấy nó lại tiếp tục ngủ. Mọi người trong phòng thắc mắc không biết cuối cùng người trong lòng ông chủ là ai, có một người bạo gan hỏi:

- Ông chủ, đó là ai.

- Vợ tôi.

Câu trả lời ngắn gọn thêm sắc mặt khó ở của Tinn khiến không ai giám hỏi thêm gì nhiều nữa.

- Tôi trở về, có việc gì tới hỏi ý kiến cậu ta. Tuy còn nhỏ nhưng cậu ta chẳng phải dạng vừa đâu.

( tác giả : đố mọi người người mà Tinn vừa nhắc đến là ai. Bí mật phần 2 mới biết 😂 còn lâu mới tới phần 2)

Tinn nói xong tiếp tục bế Can lên rồi rời đi.

=> liệu Kla và No đã được hạnh phúc hay giờ mới chỉ bắt đầu bước vào sóng gió. Mời mọi người theo giỏi chương 19 nhé

Bạn đang đọc Tình Cờ Em Gặp Anh( KengKla x TechNo). sáng tác bởi BảoBảo27397

Truyện Tình Cờ Em Gặp Anh( KengKla x TechNo). tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BảoBảo27397
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 400

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.