Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trực tiếp ăn anh vào bụng.

Tiểu thuyết gốc · 4670 chữ

Sau thời gian nghỉ Tết mọi việc lại bắt đầu chảy theo dòng quy luật của thời gian, người đi làm, kẻ đi học...v...v… Techno cũng không ngoại lệ.

-Năm ba gọi năm nhất nghe rõ trả lời.

Đội trưởng đội bóng Techno cực kỳ nghiêm trang đứng chống nạnh giữa sân bóng la to, bên cạnh anh là đội phó Tybe đang đứng xoa cằm.

- Dạ em có mặt rồi, P'No nhìn sao giống mấy bà bán cá ngoài chợ vậy còn chống nạnh nữa chứ.

Thằng Can rất nhanh chạy đến, vừa tới nơi cái loa phát thanh của nó bắt đầu hoạt động hết công suất.

- Good đâu?

No nhìn xung quanh chỉ thấy mấy thằng Ae, Can, Cham và một vài thằng năm nhất nữa nhưng tuyệt nhiên không thấy Good đâu.

- Good bị bệnh tình rồi P'No ơi, nằm trong bệnh viện, em đã nói rồi cứ thích đi dầm mưa làm gì, bây giờ như vậy, đã vậy em thăm còn không nói với em câu nào luôn, nó giận lây cả em rồi em buồn lắm… bla bla.

Với độ nói của Can Ae phải bịt tai lại ra dấu “suỵt”.

- Mày ngừng được rồi đó, chỉ cần nói vậy thôi là tao biết rồi.

Can nhìn qua Ae bĩu môi.

- Phải kể rõ mới biết nó bệnh vì lí do gì chứ.

- Ok được rồi đó Can, mày nói nó ở bệnh viện nào chút nữa bọn tao tới thăm nó.

Đội trưởng đội bóng nào đó đã phải bó tay chấm com với cái thằng phát thanh viên này.

- Nó ở nhà.

Can vừa nói xong cả đám như hóa đá, mồm thằng nào thằng nấy há to như có thể nhét được quả trứng ngỗng, chỉ riêng Techno vẫn còn ngu ngơ chưa tiếp thu nổi những lời nói của cái loa phát thanh Can.

- Ê, khoan khoan. Can tao không hiểu mày rốt cuộc đang nói làm sao? Tại tao ngu hay là tao ngu mà không thể tiếp thu nổi ngôn ngữ của mày.

No thật không thể hiểu nổi rốt cuộc là thằng Good đang ở bệnh viện hay ở nhà, sao thằng Can nó nói quá lộn xộn đi.

- Vậy rốt cuộc thằng Good bệnh nằm viện hay nằm ở nhà.

Tybe đành cất giọng oanh vàng của mình lên để phá vỡ mấy cái mồm chó ngáp phải ruồi kia.

- Em đâu có nói nó bị bệnh đâu.

- Mày vừa mới nói.

No cắt ngang thằng Can để bào chữa. Can vỗ tay cái bốp.

- Ao, em quên nó dầm mưa vì thất tình nên bị bệnh, rồi nó đi bệnh viện sau đó đã xuất viện về nhà, bây giờ khỏe re rồi.

Cả đám lại tiếp tục há miệng thật rộng trước câu chốt hạ của Can.

- Vậy cuối cùng là nó đang ở nhà và đã đỡ ốm.

Tybe xoa xoa cằm cắt nghĩa cho câu nói của Can. Can gật đầu cái rụp. No đã hiểu được cuối cùng là sự việc ra sao.

- Vậy tập bóng mau lên qua thăm nó chứ để nó một mình nó buồn.

Ae gật đầu đồng ý đầu tiên, hắn là một người cũng đối xử khá tốt với bạn bè.

- Được em sẽ mua ít đồ tới thăm nó.

- Ừm, vậy chúng ta tập sút bóng vào khung thành đi.

No vỗ vỗ tay giải tán cái đám ông tám đi tập luyện.

- Coi thằng Good nó buồn chuyện gì vậy?

Còn lại No cùng Tybe ngồi lại ghế cầu thủ, vừa nghe xong câu hỏi của No Tybe muốn ngất xỉu với thằng bạn ngu ngốc của mình.

- Mày có chỉ số IQ tình cảm dưới mức trung bình Ai'No ạ.

No đưa tay lên gãi gãi đầu mặt thì nhăn như đít khỉ, anh chẳng hiểu đầu đuôi tai nheo gì cả.

- Rốt cuộc là Good nó bị làm sao?

- Mày có nhớ P'Mario lần trước tới đây dành Can với Tinn không?

- Nhớ.

- Good thích thầm anh ta.

- Hả? Vậy sao? Giờ tao mới biết luôn đó.

No ngạc nhiên mở tròn mắt nhìn Tybe như kiểu Tybe là người ngoài hành tinh mới rơi xuống vậy.

- Chỉ có mày ngu quá nên không biết, chứ đứa nào cũng biết, thằng não hạt đậu như Can còn biết mà.

No gật đầu như mổ thóc tỏ vẻ đã hiểu và gật đầu để đại ý tự hiểu là mình ngu.

- Không biết sau này người yêu mày nó có thông được cái não mày không nữa. ( tác giả : bó tay. Kla nó chiều luôn cái não hạt mè của No luôn)

-----------

Buổi chiều hơn 5 giờ.

Good ngồi trong góc phòng ngơ ngác nhìn tấm ảnh nó chụp cùng Rio và Can khi còn bé. “ ting” tiếng tin nhắn từ LINE vang lên, nó chẳng thèm cầm điện thoại lên. Bây giờ tâm trạng nó cực kỳ không tốt, nó cảm giác được tim mình cực kỳ đau. Bình thường nó vốn đã chậm chạp ít nói rồi giờ buồn nên nó còn thu mình hơn nữa, ráng nép mình vào sát góc tường úp mặt vào đầu gối không muốn nhìn mọi thứ xung quanh nữa.

“ Tinh tong, tinh tong”. Good đang ngồi thẫn thờ đầu chôn vào đầu gối mắt nhắm lại thì tiếng chuông cổng vang lên, cha mẹ đã đi làm, cô giúp việc hôm nay nghỉ có việc bận, chẳng ai ở nhà. Good thật sự không muốn đứng lên đi xuống mở cửa nhưng nó sợ biết đâu ai có việc gì gấp thì sao. Nó thẫn thờ từ từ mở đôi mắt vừa mới khóc hoa lê đái vũ ra, đi xuống lầu ra cổng mở cửa.

Can bấm chuông cửa mãi nó xót ruột vô cùng:

- Cái thằng này lề mà lề mề vậy chắc cháy nhà chạy không thoát quá, rù rù cứ như gà rù vậy.

Can liên thanh chửi Good cho đến khi Good mở cửa. Good ngơ ngơ nhìn đám người trước mắt:

- Mọi người P'No...P'Tybe...P'Oat…Ai'Ae….Ai'Can…

- Dừng, thôi mày đừng có nêu tên từng người ra nữa mắc mệt, nhìn mặt vậy chắc mày khỏi bệnh rồi nhỉ.

Trong lúc No hỏi thăm Good kiểu lạ thì Good mời mọi người vào nhà. Hỏi thăm này nọ, rồi tặng quà hỏi thăm kẻ ốm. Good nó rất cảm động hiện tại nó cô đơn nhất lại có những người đàn anh, những người bạn như vậy nó bớt buồn hơn rất nhiều. Ít ra lúc này nó cũng nhếch lên một nụ cười nhẹ, hình bóng P'Rio cũng không còn quá đậm trong đầu nó nữa. Có đôi lúc nó ích kỷ vì yêu Rio mà trở nên ghét Can vô cùng, vì vậy Can đến thăm nó nó không thèm nói chuyện với Can dù chỉ một chữ cứ mặc Can lải nhải hỏi nó uống thuốc chưa, ăn cơm chưa. Bây giờ Can lại tiếp tục tới thăm nó và không buồn nó, nó hối hận vì đã trách sai người bạn thanh mai trúc mã của mình rồi ( tác giả : hẳn là thanh mai trúc mã đi haha), vốn dĩ Can không có ý gì cả, hôm nay Can lại dẫn đội bóng tới thăm nó nó cảm động vô cùng, nó biết người bạn này không hề bỏ rơi nó như P'Rio. Good nở nhẹ một nụ cười.

- Good đãi mọi người đi nhậu, được không? 🍻

Nó muốn uống để giải tỏa nỗi buồn nó đang phải chịu. Can cực kỳ hưởng ứng, dù não nó có ngắn nhưng dù sao đi nữa nó cùng nằm trong cái cuộc tình tay 3 trớ trêu này nên nó hiểu, Can cảm thấy có lỗi với Good vô cùng, ánh mắt nó nhìn Good một thứ tình bạn không bao giờ phai nhạt được.

- Vậy thì đi thôi.

Vừa nói Can vừa tới nắm lấy tay Good thân thiện vui vẻ, nó muốn cho Good biết dù thế nào thì Good mãi mãi là bạn thân nhất trên đời của nó.

Mọi người tìm một quán gia đình nằm gần trung tâm thành phố bắt đầu nhậu.

- Mong mày sớm hết buồn nha Good, cạn ly.

Giọng Can nhão nhoẹt vang lên, chắc có lẽ nó say rồi. Vốn dĩ cả đám chả thằng nào uống giỏi cả, mọi người thấy Good buồn thì cũng buồn lây vì vậy cứ thế chúc qua chúc lại khiến đứa nào cũng ngả nghiêng dựa vào nhau mà giữ cân bằng không muốn ngã từ trên ghế xuống mà hôn đất mẹ.

- Mày quên tiệt anh ta đi...ợ...mày là người tốt chỉ vì… ợ...anh ta không có số… ợ...số hưởng… có không giữ… ợ...mất cho chừa. ( tác giả : tục ngữ mới)

Anh chàng đội trưởng đội bóng thì gật gà gật gù đang phải tựa vào thằng bạn trí cốt Tybe mắt thì lim dim nhưng miệng vẫn không quên khuyên nhủ Good. Còn Good lúc này say bí tỉ gần như nằm gục một đống rồi.

9 giờ 20 phút tối, sau một cuộc gõ bát khua chén của cả đám hình như chỉ còn Tybe, Oat và Ae còn lại thì còn đang ôm chân nhau chảy nước miếng sạch.

- P'Tybe gọi taxi cho P'No đi rồi hai anh khiêng Good về chứ nhìn nó thương quá, để em gọi thằng Tinn tới đón Can.

Ae bắt đầu bàn kế hoạch khiêng mấy tên kia về. Tybe gật đầu nhưng Oat có vẻ không đồng ý lắm với ý định để No một mình về nhà, nhưng hiện tại hắn không nói gì vẫn im lặng làm theo sự chỉ dẫn của Ae là cùng Tybe khiêng Good lên xe trở về nhà.

- Alo...Pete...ợ...à không vợ...tới quán nhậu XX đón tao nhé...à khoan nhớ gọi thằng Tinn khiêng vợ nó về chứ không nó đang khua loạn...xạ ở đây.

Ae gọi cho Pete, Pete còn chưa kịp nói gì đã nghe Ae xổ một tràng.

“Được rồi để mình đến đón”.

Nói xong Pete cúp máy nhắn cho Tinn một tin nhắn rồi vơ chìa khóa xe lái đến nơi Ae nói.

- Bye bye, anh đi nhá mấy đứa, tạm và biệt.

Khi No bị hộ tống lên taxi mồm mép vẫn không quên chào tạm biệt. Tybe nói với taxi địa chỉ nhà No rồi mới cùng Oat khiêng Good vào xe trở về nhà Good.

Được một lúc sau thì Tinn đến.

- Làm sao lại say như chết thế này.

Tinn vừa đến nơi đã thấy một con heo đang nằm gục trên bàn, tay vẫn còn cầm cái bát khua khua.

- Nào tiếp đi nào. Cạn ly nào

Ae lắc đầu ngán ngẩm, hắn dơ hai tay ra hai bên ra hiệu tao bó tay.

- Chắc nó thất tình thay thằng Good.

- Thất tình thay.

Tinn ngạc nhiên vô cùng, thế quái nào lại có kẻ thất tình thay cơ chứ. Nói đoạn Tinn bước đến bên bàn nhẹ tay lấy chiếc bát trên tay Can ra rồi bế bổng Can lên trong tiếng la oai oái như con heo bị chọc tiết của Can.

- Thả ra tao còn muốn uống nha, thật là đang buồn thay bạn cơ mà. Thằng nào cấm ông uống đấy.

Tinn không thèm để ý lời nói cùng với thái độ loạn bát nháo của thiên hạ trong lòng, quay sang nhìn Ae.

- Còn cậu.

Như hiểu lời Tinn muốn nói gì Ae nhìn nhìn ra phía đường.

- Pete tới đón tao.

Tinn thường thì chẳng quan tâm tới ai ra sao cả ngoại trừ bảo bối của hắn, nhưng vì đây là bạn Can nên Tinn không khó ở nữa mà nhu hòa bớt cái tính khẩu nghiệp của mình lại.

- Vậy tôi trở về trước.

Ae gật đầu, Tinn ôm cái người đang dãy trong lòng mình như cá nằm trong chảo dầu, Tinn thật không biết phải làm sao, lắc đầu buồn cười với cái kẻ còn đang muốn ăn, muốn uống cả thế giới này. Đưa lên xe bế qua ghế sau để Can thoải mái ngủ hơn, lấy chăn đắp cho bảo bối rồi mới lái xe đi. Trước khi đến Tinn đã chuẩn bị một chiếc chăn mỏng, đương nhiên hắn lo cho bảo bối của hắn rồi. Vì vậy rất cẩn thận chuẩn bị lung tung trong xe phòng khi cần đến, và giờ thì thực sự cần rồi.

Tinn lái xe đi thì Pete cũng vừa lái xe đến.

- Ae.. Sao lại uống say rồi.

Ae ngước đôi mắt đen láy lên nhìn người đứng trước mặt mình.

- Chưa say, chỉ hơi choáng một chút, còn đi được.

Hắn đưa tay nóng hổi vì men rượu của mình lên xoa xoa nhẹ gò má phấn nộn của người yêu.

- Trở về thôi.

Pete gật đầu đỡ lấy Ae ra xe đưa về nhà.

---------

Kla và Nic đang đứng hóng gió ở ban công tầng hai. Kla liên tục nhìn đồng hồ trên tay, đã 10 giờ tối rồi mà P'No cũng chưa về.

Nic quay đầu lại hỏi cậu:

- Kla mày muốn chờ P'No về sao?

- Ừm.

Kla ừ một tiếng rồi không biết suy nghĩ ra chuyện gì vội vỗ vai Nic:

- Hay tao “hốt” anh mày luôn nha.

Nic ngạc nhiên lắm nó cảm thấy kỳ kỳ nên trả lời:

- Vụ này tao không dính vào à nha, anh tao đâu phải gay đâu, mày làm cách nào đè được hả?

Kla nghe Nic nói vậy thì xoa cằm, nhìn ra xa xa, hai tay chống xuống lan can ban công, chợt cậu nhìn thấy có chiếc taxi đỗ tại cổng nhà Nic.

- Ê mày, nhà mày có khách giờ này sao?

- Không có, muộn thế này thì làm sao có khách được.

Nic nhìn chăm chú một lúc thấy No loạng quạng bước xuống taxi mở cổng rồi đi về phía cửa nhà. Kla vội vàng nói với Nic:

- Là P'No, anh ấy sao đi như người say vậy?

- Hình như say thật mày ơi, xuống đỡ mau lên.

Hai đứa phát hiện ra No say thì vội vàng chạy xuống lầu ra mở cửa thì đã nhìn thấy No nằm dài ra hè rồi.

- Nic phụ tao khiêng P'No vào nhà nào.

Kla vừa nói với Nic vừa bước đến ôm No đứng dậy. Được có Kla đỡ No trực tiếp ôm luôn lấy cậu, lúc này người anh nồng mùi rượu lại phả hơi nóng vào cổ cậu khiến tâm cậu ngứa ngáy vô cùng, vội vàng giục Nic mau chóng đưa anh vào phòng.

- P’No yên lặng nào, để em đưa anh vào phòng.

No cứ loạn lung tung dựa hết lên người Kla, cực khổ lắm hai đứa mới đưa anh vào phòng được.

Nhìn người trước mặt đang lộn xộn trên giường Kla quay qua nhìn Nic.

- Mày chạy ra mua cho tao lọ gel bôi trơn và BCS, hôm nay tao cần phải xong với P'No mới được.

Nic cảm giác con sói đã xuất chiêu nên đánh chủ ý.

- Cho tao lấy xe đi cua gái, yên tâm cha mẹ tao đi công tác không có nhà, tao sẽ đi đến mai mới về, miễn trong thẻ đủ tiền.

- Được.

Kla dứt khoát đồng ý ngay với lời nói của Nic, lúc này nhìn thấy người đang nằm trên giường mà hạ thân của cậu chào cờ rồi.

Nic đi một lúc, 5 phút quay trở lại với một chai gel bôi trơn và một dây BCS đưa cho Kla.

- Chúc mày thành công nha.

Nic cười cực kỳ đểu, nói với Kla xong nó đến gần bên cạnh No ghé vào tai anh trai nói :

- Chúc anh may mắn, ngày mai có lẽ mông anh sẽ hơi đau, nhưng không sao mông anh chứ đâu phải mông em.

Nói xong nó ra khỏi phòng vẫy tay với Kla, tiện tay tự giác đóng cửa luôn.

Lúc này chỉ còn Kla và No, cậu bước tới giường cởi thắt lưng cùng với hai chiếc cúc áo đầu tiên ra, nhưng bất ngờ nhớ ra điều gì cậu bước vào nhà tắm mang theo khăn ướt ra lau người cho No, người No toàn mùi rượu.

- Anh nằm im để em lau cho anh.

Kla cởi hết quần áo của No ra rồi lau sạch người No, định mang khăn trở vào nhà tắm thì No ôm lấy người Kla, tay ôm cổ, hai chân vòng qua eo cậu bám dính như bạch tuộc khiến cho cự vật của anh trực tiếp chạm vào sát cậu. Kla nuốt nước miếng ực một cái vuốt nhẹ mấy sợi tóc lòa xòa trước mắt No nhìn ánh mắt mơ màng phủ sương mê đắm cùng với đôi môi đang hé mở câu dẫn người khác phạm tội, nếu hôm nay anh không về nhà mà ở nơi khác liệu anh có như vậy không, cậu bắt đầu lên cơn ghen, tay kéo đầu anh lại hôn ngấu nghiến lên đôi môi mọng nước ấy. Cố gắng luồn lưỡi mình vào sục sạo khắp mọi ngóc ngách trong khoang miệng của anh rồi cuốn lấy chiếc lưỡi nho nhỏ của anh mà mút liếm.

- Ưm…

Sau một lúc triền miên No đẩy Kla ra vì khó thở, cậu nhẹ nhàng nói bên tai anh.

- P'No nghe em nói, anh biết anh đang ôm ai không? Hôn ai không?

No nghe giọng nói trầm ấm bên tai mình, ngước đôi mắt hoa si vì rượu lên nhìn, anh thấy khuôn mặt Kla gần sát mặt mình anh nghĩ thầm.

“ mơ thấy mộng xuân nữa rồi”

- Là Kla.

No cứ nghĩ chỉ là mộng xuân vì anh có cảm giác với Kla nên thường hay mơ thấy mộng xuân vì vậy anh cứ đinh ninh trả lời.

Anh trả lời khiến Kla khá vui vẻ, nhìn thấy người nào đó cứ cựa quậy thân thể trần như nhộng của mình trên đùi cậu, cậu cực kỳ khó chịu.

- P'No anh cởi đồ cho em đi.

Kla vừa nói dứt lời No đã đưa miệng ra cắn cắn cái cúc áo của cậu.

- P’No à, cởi áo phải cởi bằng tay không phải bằng miệng.

Kla đang phải khó chịu với dục vọng thiêu đốt cơ thể nhưng nhìn hành động đáng yêu của P'No khiến cậu buồn cười, cậu đưa tay anh đặt lên chiếc cúc áo sơ mi học sinh, lúc này No mới mò mò cởi cúc áo của cậu ra, rồi vươn tay kéo tới khóa quần.

- P'No của em thật giỏi, có thưởng.

Kla vừa nói vừa vùi đầu vào cổ anh mà hôn, vừa hôn cậu lại tiện miệng cắn vài cái để có bằng chứng cho người khác tránh xa P'No của cậu ra.

- Aaaa…Kla…

- Tốt, anh biết gọi tên em là ổn rồi.

Lúc này cậu mới hôn vào đôi môi mà cậu lâu nay thèm muốn được chạm vào. Cậu hôn say xưa đến nỗi khi No ngạt quá đánh vào ngực cậu, cậu mới rời ra kéo theo đó là một sợi chỉ bạc ở giữa môi hai người.

- P'No môi anh thật ngọt.

Vừa nói Kla vừa đỡ No xuống giường một cách dịu dàng, tay cậu nắm lấy tay anh nói rất ôn nhu.

- P'No giúp em nào.

No lúc này mơ màng vì men rượu lại rất nghe lời đưa tay nắm lấy cự vật đang nóng bỏng giật giật của Kla. Anh cảm thấy rất vừa tay.

( tác giả : mị rất có tinh thần nến vừa ăn cơm vừa viết nó mới ngầu, đến khúc này xén sặc)

Anh nhẹ nhàng vuốt ve lấy cự vật của Kla khiến cậu nhắm mắt hưởng thụ cũng rên nhẹ vài tiếng.

- Ưm, hừ…

Đây là lần đầu tiên của anh cậu sợ anh đau, nhưng cậu cũng biết làm sao đây cậu cũng rất khó chịu mà nó đã cứng đến mức muốn nổ tung rồi, cậu cúi xuống hôn hai nụ hoa hồng hồng trước ngực, dùng lưỡi cuộn tròn xung quanh nó, liếm rồi mút hết bên này sang bên khác khiến anh rên lên trong sự khoái cảm mà cậu mang lại. Bất ngờ cậu cắn nhẹ vào nụ hoa của anh khiến cơ thể anh giật giật rùng mình.

Cậu cũng muốn anh thỏa mãn trước khi cậu vào trong, vì vậy cậu nằm xuống trực tiếp để anh ngồi lên ngực gần mặt cậu rồi hôn lấy cự vật hồng hồng xinh xinh của anh, nó khiến cậu thích thú.( tác giả : Đm mị có quá biến thái không mọi người).

- Tại sao của anh nó lại nhỏ xinh như vậy hả P'No.

Cậu vừa nói vừa liếm nhẹ đỉnh đầu của cự vật đang chảy ra chất dịch trong xuất dâm mỹ. Mỗi động tác liếm mút của cậu khiến anh rên lên.

- Ưm ...Kla...anh không biết tại sao nó lại xinh…ưm...

Anh vừa rên vừa vặn vẹo cánh mông khiến cậu trực tiếp đưa hai tay ra xoa nắn vào nó, cậu vẫn chưa vào đâu, nhẫn nhịn chịu đựng dục hỏa phía dưới cơ thể mình như đang sắp bùng cháy, cậu tiếp tục liếm mút.

- Aaaaa...anh sắp…

No vừa nói xong thì anh trực tiếp bắn ra thẳng vào miệng của Kla. Thực ra thì chẳng có thằng công nào chịu nuốt cái thứ nhớp nháp ấy của người yêu đâu nhưng vốn dĩ Kla yêu chiều anh nên cậu chẳng thấy cái thứ đó nó ghê chút nào cả, vì vậy cậu nuốt nó xuống.

Khi cự vật của No đã giải phóng mầm mống ra thì trực tiếp rũ xuống, lúc này Kla mới bế No đặt lại xuống giường lấy gel bôi trơn thoa lên cúc huyệt của anh, rồi đưa ngón tay giữa vào cửa huyệt.

- A...

Cảm giác có một thứ chen vào cúc huyệt của anh khiến anh nhăn mặt a một cái. Cậu cảm thấy được cúc huyệt thít chặt lấy tay cậu, nhưng lúc này cậu lại lo lắng P'No sẽ đau vì mới chỉ một ngón tay mà đã thấy P'No nhăn mặt rồi, cậu ráng bình tĩnh từ từ khuếch đại bên trong cửa cúc huyệt, đụng chạm đến điểm mẫn cảm ở phía trong đó để khoái cảm làm anh bớt đau hơn.

No bắt đầu cảm thấy cảm giác cực kỳ lạ nó khiến bụng anh quặn lại vì lạ, thấy được biểu hiện thả lỏng của anh cậu trực tiếp đưa ngón tay thứ hai vào để mở rộng cửa huyệt hơn. Miệng thì không ngừng liếm cắn tạo những dấu răng dấu hôn ngân trên khắp cơ thể anh, từ cổ xương quai xanh cho tới ngực bụng.

- Anh thoải mái sao?

Cậu muốn hỏi một chút cảm giác của anh khi thấy anh liên tục nâng mông lên như kiểu anh vẫn chưa đủ vậy.

- Ưm...anh muốn hơn nữa.

- Vậy P'No gọi em là P'Kla đi em sẽ thỏa mãn anh nha.

Kla lúc này vẫn còn gian xảo muốn chiếm lợi vì vậy lợi dụng lúc anh mơ màng để trục lợi. Tay cậu tiếp tục ra vào ở cửa cúc huyệt một cách vô vị khiến No rất khó chịu đành mở miệng.

- Ưm...P'Kla...P'Kla...No muốn...ưm.

- Ngoan sẽ cho, em sẽ nhẹ nhàng.

Cậu mang BCS vào rồi nhẹ nhàng đưa cự vật đang nổi gân nóng rực của mình chôn vào cúc huyệt của anh khiến anh la lên vì đau đớn.

- Kla...đau...đừng...Kla...Kla...mau dừng…dừng lại đi mà.

No cảm thấy một cơn đau ập đến khiến anh tê cứng cả toàn cơ thể đến tứ chi, anh mãnh liệt đẩy Kla ra để giảm bớt sự đau đớn mình gặp phải, anh liên tục khóc lóc cầu xin.

- Kla à...dừng đi...đừng mà...Kla

- P'No em thương nào, bình tĩnh, thở đều, là anh bảo em cho anh mà. Bình tĩnh không sao sẽ hết đau ngay. Nào thở đều nào, em thương nha nha nào P'No của em.

Kla thấy từng giọt nước mắt trên khóe mi anh lăn dài trên má khiến cậu đau lòng vô cùng, cậu biết bây giờ súng đã lên nòng không thể không bắn, cậu áp chế dục vọng nóng bỏng muốn nổ tung của mình giữ yên bên trong anh. Hôn lên những giọt nước mắt của anh rồi hôn lấy đôi môi đã trở nên run rẩy vì đau. Cậu rất lo lắng.

Cảm giác anh đã thích nghi không còn đau nữa cậu mới từ từ đẩy ra vào vài cái thật chậm rồi hỏi anh.

- P'No đỡ chưa?

- ưm…anh không sao...ưm...đỡ..ưm đỡ rồi.

Nghe tiếng rên nhẹ cùng với cái gật đầu của anh cậu bắt đầu tăng tốc độ luận động ra vào. Được một lúc thì cậu để anh nữa quỳ quay mông về phía cậu, cậu đưa hai ngón tay ngón trỏ và ngón giữa vào miệng anh, cậu bắt đầu trêu ghẹo đầu lưỡi anh một lúc cảm nhận được chiếc lưỡi ấm nóng của anh cuốn lấy ngón tay của cậu khiến cậu cảm thấy anh thật sự quá đáng yêu.

- Cúc huyệt của P'No chặt quá nó cứ hút lấy cậu nhỏ của em. Thực sự P'No khiến em yêu anh đến chết mất thôi.

Khi nước miếng của No nhiễu dần xuống hai ngón tay của Kla, cậu mới rời hai ngón tay ra khỏi miệng anh rồi vươn tay ra phía trước kéo nhẹ đầu anh rồi cúi đầu cậu ra phía trước hôn lấy đôi môi sưng mọng của anh ngấu nghiến. Tuy là cậu nhóc 17 tuổi nhưng cũng đã từng “Dạo” rồi nên mức độ nhịn ra rất lâu, cậu muốn P'No của cậu hưởng thụ đủ. Vì vậy cậu nằm xuống để P'No ngồi trên người cậu.

- P'No tự làm ar.

Lúc này sắc dục che mờ tất cả sự ngại ngùng của No, vì vậy anh trực tiếp nắm cự vật của Kla đặt ở cúc huyệt của mình rồi ngồi xuống.

- Aaaaa...Kla sâu quá…

Anh thở dốc uốn éo thân mình nhún nhẹ người lên xuống.

- Trong anh thật ấm, thật tuyệt vời. Nó như muốn nuốt lửng em vậy.

Nhìn thấy trán anh lấm tấm mồ hôi cậu biết chắc anh mệt lắm cậu ngồi dậy ôm lấy anh nâng lên để anh nhấp vài cái rồi đặt anh xuống giường cho anh hưởng thụ gác hai chân lên vai cậu và tiếp tục ra vào càng ngày càng tăng tốc độ, tay thì lau mồ hôi trên trán anh, rồi hôn vào cổ anh để anh thoải mái.

- Em sắp ra..aaa...P'No…

Sau một hồi vận động cực liệt cuối cùng Kla thở gấp bắn ra. Cậu thở dốc một hồi, nhìn P'No của cậu đã mệt đến ngất đi, lúc này cậu cũng chỉ muốn chôn cự vật của mình trong cúc huyệt phấn hồng của anh không muốn ra thôi nhưng cậu không muốn lại chào cờ lần nữa. Kla rút ra lột BCS sau đó vào nhà tắm tắm sạch sẽ cơ thể rồi lấy khăn ướt lau sạch một thân mồ hôi của anh, tiếp theo đó là cứ vậy trần như nhộng lên giường ôm eo, gác đầu lên tay anh ngủ, cậu muốn sáng mai phản ứng của anh ra sao. Kla nhếch môi cười ngọt ngào hôn vào trán anh một cái rồi nằm xuống êm đềm ngủ bên cạnh người cậu cực kỳ yêu.

=> Ngày mai khi thức giấc P'No của chúng ta sẽ có biểu hiện gì? Liệu rằng Kla sẽ ứng xử ra sao khi P'No phát hiện hai người đã làm chuyện đó, Kla có gạt được No làm vợ chính thức hay không mời mọi người đón đọc chương 18 nhé

nhénhénhénhé

Bạn đang đọc Tình Cờ Em Gặp Anh( KengKla x TechNo). sáng tác bởi BảoBảo27397
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BảoBảo27397
Thời gian
Lượt đọc 227

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.