Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiết Tử

770 chữ

Người đăng: SnowyAngella

Màn đêm phủ xuống thủ đô, ánh đèn trải rộng trên các tòa nhà cao tầng. Thứ ánh sáng vô tri dùng năng lượng cuồng nhiệt của mình soi rọi bầu trời đêm, điên đảo đêm ngày.

Người dân thủ đô đã quá quen thuộc cái thói ban ngày xô bồ tấp nập, ban đêm vội vàng nhốn nháo này, không nói được bất kỳ lời dị nghị nào. Phải luôn chẳng bao giờ ngơi nghỉ, phải luôn là những guồng xoay không yên ổn đan chồng lên nhau như những hình vẽ về hệ thống sông ngòi chằng chịt trên sách giáo khoa của bọn học sinh lớp bảy, lớp tám. Đó mới chính là thủ đô.

Ở một góc của thủ đô ồn ào náo nhiệt, nàng lặng yên ngồi trên ngai vàng của mình, mắt đẹp nhắm nghiền, đem tất cả biểu cảm đều giấu vào đáy mắt. Quỳ gối dưới chân nàng là ba kẻ tôi tớ đã thề nguyền rằng cả đời sẽ hiến dâng tất cả trung thành và thành kính.

Nhiên từ bên ngoài tiến vào, không tiếng động mà khẽ đảo mắt qua ba kẻ tôi tớ ngu ngốc, từng bước tiến về phía nàng. Hắn dừng bên người nàng, cúi đầu nói khẽ “Đều đã chết.” rồi đứng nghiêm người. lặng yên bất động.

Nàng rũ mắt không nói, vươn những ngón tay thon dài trắng nõn, cầm lấy ly rượu ánh lên màu nâu đỏ trong tay, khẽ đảo.

“Chấm dứt đi.” Nàng điềm đạm thốt ra như vậy rồi đứng dậy, thong dong rời đi.

Ba kẻ tôi tớ như được ban cho ân xá, treo trên mặt một nụ cười đạm nhiên, như đã biết trước, lại cũng như bất lực tột cùng.

o0o

Nàng ngồi trên chiếc giường lớn, bốn phía là bóng đêm. Những ngón tay thon dài trắng nõn giờ đang ửng lên vẻ đỏ hồng của nàng hơi cong lên, khẽ mơn trớn làn da của chính mình. Trong thoáng chốc, bộ váy lộng lẫy bị nàng tháo xuống, không hề thương tiếc mà ném sang một bên.

Mặc cho thân thể trần truồng, nàng nằm xuống, nhắm đôi mắt lại. Ngậm lấy đầu một ngón tay rồi nàng kéo nó lướt đi trên da thịt nóng bỏng, từ từ trượt dần về phía dưới.

Nàng tự cam đọa lạc, cắm ngón tay vào trong mình, lút đi gần như cả ngón rồi nàng chậm chạp di chuyển, tự mình thăm dò thâm uyên chưa từng được khai phá.

Cảm giác ngứa ngáy, khó chịu giày vò tâm thần của nàng. Không nhịn được, nàng bật thốt lên thứ âm thanh rên rỉ đáng xấu hổ.

Thứ cảm giác kì quái xâm chiếm lấy cơ thể nàng giờ đang ồn ào gây náo loạn. Nó không được thỏa mãn. Nó cần nhiều hơn thế.

Bất chợt, tiếng cà thẻ mở cửa phòng vang lên. Một kẻ lạ mặt bước vào căn phòng. Kẻ đó đóng lại cửa rồi chậm rãi bước đi.

Nàng có thể nghe tiếng bước chân của kẻ đó càng lúc càng đến gần. Thân thể nàng bất giác căng cứng, rơi vào trạng thái phòng bị.

Kẻ đó ngồi lên giường, thản nhiên nới lỏng cà vạt, nằm vật xuống.

Nàng bị phát hiện.

Kẻ đó giật mình đứng bật dậy khỏi chiếc giường lớn, ngạc nhiên nhìn lấy bóng đêm.

Mặc dù hắn không rõ ràng tình trạng hiện tại là sao vậy nhưng hắn cũng thực chắc chắn là có một ai đó đang nằm trên giường của hắn.

Vươn tay đến công tắc đèn ngủ, hắn muốn xóa tan đêm tối để cởi bỏ nghi hoặc của mình. Bất thình lình, một cỗ mềm mại, tràn đầy mùi thơm tiến tới, câu lấy cổ hắn, ôm lấy, bám dính.

Thân thể mát mẻ này, nàng muốn.

o0o

Giống như một giấc mơ hoang đường, nàng tiêu tán giữa không gian. Rõ ràng là hắn vẫn còn nhớ như in sự tiếp xúc thân mật giữa họ nhưng nàng lại đã giống như chưa từng tồn tại.

o0o

Nàng dắt tay một đứa trẻ, thong dong bước qua sa mạc đầy cát, gió, máu tanh, và xác người.

“Con biết được chúng ta là ai chứ?” Nàng hỏi đứa trẻ.

Đứa trẻ dùng trầm mặc để tiếp lời, mà nàng, cũng chưa từng chờ mong sẽ nghe được đáp án.

Nàng chăm chú nhìn vào đôi mắt sáng trong thuần khiết của đứa trẻ, chậm rãi mà kiên định nói rằng,

“Chúng ta… là Thần.”

Bạn đang đọc Tìm của SnowyAngella
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Convert
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.