Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 22-1: Khoảng Cách (1)

Phiên bản Dịch · 1066 chữ

Ta một mình ngồi dựa lưng vào cột trụ son trong Tiêu Huyền điện, lại nhớ lại một vài chuyện. Thì ra Thiên Đình vẫn chưa bị hao tổn gì mấy, cái khi trước nhìn thấy hoàn toàn là ảo mị được dựng ra. Lúc này bỗng thấy mình thật ngốc nghếch.

_

Sau lưng truyền đến hương thơm của Cửu Lạc La, loại cây này kì thực rất hiếm hoi, so với Kim Hoa kia còn khó tìm hơn. Một vạn năm trước Tiêu Huyên thân chinh chống yêu ma, khi trở về đem theo vật này. Thu thập tinh hoa trời đất, tán tà khí, tinh lọc yêu thân, độ tiên quả đúng là tác dụng của nó, ngoài ra hương thơm còn rất thanh tao, dễ chịu. Tiêu Huyên khi ấy vốn là có ý muốn tặng cho ta, ta lại thấy bản thân có chút không thích hợp mới không nhận:

” Vật quý như vậy, ta dùng thật uổng phí, hơn nữa cũng không thích mấy thứ thanh tao quá. Cái này ngươi vẫn là thích hợp hơn.”

Hắn cũng không gượng ép ta.

_

Tiêu Huyên ngồi xuống, cũng dựa người vào một cây cột trụ khác, lại nói:

” Lâu như vậy rồi, nàng vẫn rất xinh đẹp.”

_

Ta nhìn hắn hồi lâu vẫn chưa hết ngạc nhiên mới hỏi:

” Ta từ lúc nào trong mắt ngươi là một cô nương xinh đẹp?”

Tiêu Huyên trong mắt đọng ý cười:

” Ta đâu có nói nàng là 'cô nương xinh đẹp' “

” Không lẽ là nam tử xinh đẹp?”

_

” Cũng rất có thể.”

Nghe xong mấy lời này đáng ra phải giận dữ,ta lại không thế. Ngược lại còn dữ dội nhìn hắn:

” Ngươi thật là Tiêu Huyên?... Không nhận ra... Ngươi trước đây nghĩ thế nào cũng không giống... Ngươi vì cái gì mà biến thành như này?”

_

Hắn lúc này hơi trầm mặc, không nói gì. Ta lúc này mới thấy chút hình ảnh quen thuộc. Nhưng mà, hắn có thay đổi thế nào thì ta cũng không quên được ân tình khi xưa của hắn, bản thân ở đây cũng vì lẽ đó. Kiếp trước Liên hoa nợ hắn, kiếp này để ta trả là được.

_

Tiêu Huyên đang ở trong thư phòng. Ta sợ quấy rầy hắn xem kinh thư mới ngập ngừng đứng ở cửa, nửa muốn nửa không bước vào. Tiểu tiên nga thấy được mới tiên lại hỏi:

” Cô nương có chuyện gì vậy?”

_

Ta đưa chén canh linh hương ra trước mặt mới nói:

” Vốn định mang canh này cho Đế Quân nhà các người, lại không đúng lúc.”

_

Tiểu tiên nga kia nghiêng đầu qua ta nhìn cửa phòng lại nhìn ta thắc mắc:

” Có gì không đúng lúc? Đế Quân đang nhàm chán gấp máy bay thôi mà. Lần trước đi hạ giới còn mang về mấy trò chơi rất thú vị.”

_

Ta nghe xong liền ngạc nhiên:

” Thật là hắn đang gấp máy bay?”

Tiểu tiên kia khẳng định:

” Đúng vậy, số giấy trong thư phòng vừa vặn dùng hết, Đế Quân sai nô tì đi lấy thêm.”

_

Ta lúc ấy mới để ý sấp giấy trắng tinh kia liền đưa chén canh cho tiểu tiên nga, tinh nghịch nói:

” Cái này không cần nữa, ngươi đưa ta sấp giấy. Tự dưng bản thân cũng nổi hứng muốn chơi. Vừa hay có thể cùng hắn thi tài.”

_

Tiểu tiên nga kia cũng nhanh chóng đón lấy. Ta cầm sấp giấy trắng, cũng không cần chần trừ, tự nhiên đẩy cửa đi vào.

_

Tiêu Huyên trước nay không thích bạch y, lúc này ta nhìn thấy cẩm bào của hắn thấp thoáng phía sau kệ sách mới lên tiếng:

” Thật không nghĩ Đế Quân ngài lại có cái thú này.”

_

Tiêu Huyên nghe ta nói cũng không bận tâm, tiện tay phi thêm một chiếc. Máy bay giấy kia lướt qua mặt ta sau đó mới thong thả đáp xuống, lại nghe hắn nói:

” Cái này chơi không đến nỗi, ta cảm thấy nàng cũng nên chơi thử.”

_

Ta bĩu môi nhìn hắn:

” Trò chơi của tiểu hài tử này khi xưa đã chơi rất nhiều, nhớ không nhầm Đế Quân ngài cũng vài lần bị 'hạ đo ván'.”

Tiêu Huyên nghe xong ngược lại còn hứng khởi:

” Chuyện cũ không tính, hôm nay ta sẽ cho nàng thua thật thảm.”

Đúng, là chuyện cũ, khi ấy ta là thắng A Thành, không hẳn giờ đã thắng được Tiêu Huyên Đế Quân.

_

_

Cũng không tới nửa tháng nữa là diễn ra hội Bàn Tiên. Đây vốn dĩ là một dịp hết thảy thần tiên cùng nhau trò chuyện, tựa như cơm tất niên ở hạ giới. Có điều, Bàn Tiên năm nay đặc biệt diễn ra sự việc nghiêm trọng, Yêu giới chuẩn bị gây chiến, vì thế không khí có phần căng thẳng.

_

Tiêu Huyên từ sáng sớm đã rời đi. Ta vốn tưởng hắn đi một mình mới muốn tiễn một đoạn, chẳng ngờ vừa nhìn thấy ta hắn đã nói:

” Nàng thật đúng giờ, mặc ấm một chút là được, nhanh chóng cùng ta đến đó.”

Đầu nổ lùng bùng, vốn muốn mau chóng trở lại chăn ấm lại bị một câu này của hắn làm cho tỉnh mộng.

_

Từ trước kia ta cùng Tiêu Huyên ở một chỗ đã biết hắn đối với giờ giấc rất đúng chuẩn, nhiều năm như vậy cũng chỉ có điểm này không thay đổi.

_

Bàn Tiên được tổ chức ở cung Giác Quảng của Hản Đà tinh quân. Vị này chuyên lo việc sát khảo yêu ma, trước đây cùng ta có tính quen biết. Hản Đà nhìn thấy ta liền cười:

” Tiểu nha đầu nhà ngươi cuối cùng cũng quay lại, khi xưa đi đầu thai cũng không nói ta một tiếng.”

_

Ta nghe xong cũng chỉ biết gượng cười. Rốt cuộc là từ lúc nào đi đầu thai? Xong lại làm vẻ thân thiết nhéo chùm râu của lão:

” Không phải đã trở về rồi sao? Sau này có thời gian nhất định tới tìm lão bàn 'chính sự'.”

” Được. hàhà.”

Bạn đang đọc Tiểu Yêu Lưu Lạc của Vũ Thơm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.