Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ chủ thứ hai bán đồ nướng

Tiểu thuyết gốc · 1857 chữ

“Keng, túc chủ còn có gói quà lớn chưa mở, phải chăng mở ra?”

Hệ thống im hơi lặng tiếng nãy giờ đột nhiên lên tiếng làm Tôn Phong hơi giật mình, ánh mắt lóe lên một tia mừng rỡ: “Mở ra gói quà lớn.” Gì chứ phúc lợi cho người xuyên việt vẫn phải có.

“Keng, chúc mừng túc chủ nhận được một bộ áo vest siêu phàm.”

“Keng, chúc mừng túc chủ nhận được một viên tẩy tủy đan sơ cấp.”

“Keng, chúc mừng túc chủ nhận được một quyển tán thủ thuật sơ cấp.”

“Quà đã phát xong vào túi không gian của hệ thống, mời túc chủ tùy tiện sử dụng .”

Tôn Phong theo trong túi không gian nhìn vào, những thông tin của vật phẩm cũng hiện ra trước mắt.

Áo vest siêu phàm: mặc vào có thể tăng mạnh chỉ số thuộc tính mọi thứ lên +10.

Tẩy tủy đan sơ cấp: đan dược sơ cấp, có thể tẩy kinh phạt tủy, giúp thân thể bài trừ tạp chất trở nên khỏe mạnh hơn.

Tán thủ thuật sơ cấp: kỹ thuật cận chiến tán thủ, học xong có thể sơ bộ am hiểu kỹ thuật đánh nhau cận chiến.

“Ồ, cả ba vật phẩm đều có ích, không sai.” Tôn Phong vô cùng hài lòng gật gù, trước tiên sử dụng tẩy tủy đan để cường kiện thân thể mình. Hắn đã sớm bồn nôn với cái thân thể nát muốn mạng vì rượu chè này rồi, nên việc đầu tiên cần làm chính là cải tạo lại một thoáng thân thể cho bớt hư.

Nuốt vào đan dược, một luồng nước ấm như chảy ngang dọc khắp cơ thể khiến Tôn Phong rên lên một tiếng dễ chịu thư sướng. Nhưng rất nhanh, thân thể hắn đột nhiên phát nhiệt, cơ thể dường như chịu đựng một áp lực nào đó cưỡng chế phá vỡ bên trong cơ thể làm Tôn Phong kêu lên đau đớn.

“Thiếu gia, người không có việc gì chứ?”

Ngay lúc này, một ông lão tuổi ngoài sáu mươi đột nhiên phá cửa xông thẳng vào. Sắc mặt Tôn Phong tái nhợt, khắp nơi đều đổ mồ hôi, ánh mắt ngước nhìn lên động tĩnh, con ngươi đột nhiên co rụt lại, trong lòng kinh hô cao thủ.

“Dương lão, con không có việc gì, trước tiên lui ra đi.”

Tôn Dương tiến đến nhìn thấy Tôn Phong thống khổ kêu rên co quắp nằm trên sàn nhà, ánh mắt lóe lên một tia kinh ngạc, sau đó cung kính chắp tay lui ra ngoài.

“Kỳ quái, thiếu gia lúc nào có linh dược cải tạo thân thể?” Tôn Dương vô cùng nghi vấn không hiểu được. Vấn đề trọng điểm mà Tôn Dương càng không hiểu là hôm nay thiếu gia lại đột nhiên đổi sang kính ngữ xưng hô đối với hắn.

“Mặc kệ là mục đích gì, chuyện này nên báo cáo cho tướng quân biết.”

Hô...hô…

Ước chừng mười lăm phút, Tôn Phong trải qua thống khổ mới kết thúc, trên thân tràn ra nhiều tạp chất dơ bẩn đầy hôi thối, hai chân không chút nào chậm trễ chạy nhanh vào nhà tắm rửa sạch sẽ.

“Sảng khoái.”

Đổi một bộ quần áo khác, Tôn Phong lộ ra nụ cười hài lòng.

Túc chủ: Tôn Phong.

Sức mạnh: 12.

Nhanh nhẹn: 12.

Tinh thần: 12.

“Vậy mà chỉ tăng lên hơn 2 điểm so với người thường, thân thể này quả thật tàn đến không chịu nổi.” Tôn Phong không còn gì để nói đến độ nát của thân thể này nữa. Từ trong túi không gian lấy ra áo vest siêu phàm mặc vào để trải nghiệm, Tôn Phong cảm giác bản thân tràn ngập lực lượng, có thể đủ sức đấm chết một con trâu.

Túc chủ: Tôn Phong.

Sức mạnh: 22(+10).

Nhanh nhẹn: 22(+10).

Tinh thần: 22(+10).

“Quả nhiên là +10 toàn bộ thuộc tính, với sức mạnh hơn gấp đôi người thường, ta hiện tại một cái có thể đánh mười cái.”

Tôn Phong hưng phấn vung quyền một lúc, ánh mắt tràn ngập chờ mong nhìn quyển sách trong túi không gian.

“Học tập tán thủ thuật sơ cấp.”

Ong…

Trong đầu Tôn Phong bắt đầu được quán thâu toàn bộ kiến thức cùng kỹ thuật tán thủ sơ cấp, dù tinh thần đã đạt đến 22 điểm nhưng quá trình quán thâu vẫn làm đầu hắn đau đến chết đi sống lại.

Sau một thời gian, Tôn Phong thử vận động một hai thích ứng kiến thức tán thủ sơ cấp, ánh mắt lóe lên một tia sáng ngời: tối nay mong là có dịp sử dụng đến, thuận tiện kiểm tra một chút hiệu quả của vật phẩm hệ thống cho đến cùng bao nhiêu.

Túc chủ: Tôn Phong.

Sức mạnh: 22(+10).

Nhanh nhẹn: 22(+10).

Tinh thần: 22(+10).

Kỹ năng: Tán thủ thuật sơ cấp.

Nhìn thấy thông tin cá nhân có thêm cột kỹ năng, Tôn Phong cất tiếng cười to, tâm lý vô cùng thỏa mãn: từ hôm nay, ta Tôn Phong bước đầu tiên làm chủ chính mình.

“Dương lão.”

Áp chế kích động trong lòng, Tôn Phong đột nhiên lộ ra ánh mắt sắc bén, khí chất cũng thay đổi như thành một người khác hô lên.

“Thiếu gia gọi ta.”

Dương lão tiến nhanh đến làm một cái cúi người chào, Tôn Phong khoát tay vội vàng nói.

“Dương lão từ nay đừng hành lễ, bối phận của ngài không thua kém gì cha ta.”

Tôn Dương có chút không hiểu nhìn lấy Tôn Phong, trong lòng thầm nghĩ: thiếu gia lại chơi hoa chiêu gì, thường ngày không phải ưa thích người khác vui lòng phục tùng hay sao?

“Thiếu gia, ngài nói gì ta không hiểu? hành lễ là quy củ trong gia tộc mà…”

Tôn Phong biết rõ lão già này rất cố chấp nên lộ ra một ít khí thế, ánh mắt trầm xuống quát.

“Lời nói của bản thiếu gia lão còn dám cãi lệnh phải không?”

Đạt được 22 điểm toàn bộ thuộc tính không phải chuyện đùa, Tôn Dương thấy được khí thế của Tôn Phong thay đổi, cá nhân từ một thiếu gia ăn chơi đột nhiên như biến thành người khác. Đặc biệt là ánh mắt lạnh lẽo âm trầm kia như một đầu rắn độc nhìn chằm chằm khiến Tôn Dương vô cùng chấn động.

“Vâng, tất cả nghe theo thiếu gia.”

“Được rồi, hiện tại ta có việc phải đi một trận tụ hội, sẽ không có nguy hiểm gì nên không cần lão đi theo.”

Tôn Phong nói xong liền nhanh chóng bỏ đi mất dạng, Tôn Dương muốn nói gì đó nhưng lại nuốt vào trong bụng.

“Thiếu gia thay đổi, không biết là chiều hướng tốt hay xấu. Cần phải báo cáo nhanh chóng cho tướng quân biết.”

Thoát khỏi tai mắt người nhà, Tôn Phong thở ra một hơi. Hắn quả thật cảm thấy rất ngột ngạt khi bị người trong nhà giám thị. Tùy ý ngồi lên một chiếc Vespa, Tôn Phong bắt đầu nổ máy vọt thẳng ra khỏi mấy tầng an ninh cưỡng chế trong nhà, một đường phi ra ngoài đường lớn.

Nhìn đồng hồ cũng có hơn năm giờ chiều, thầm nghĩ thời gian còn sớm, Tôn Phong chuẩn bị ghé qua một cửa hàng đồ nướng, đây là nơi Tôn Phong chuẩn bị đến để tìm kiếm điểm nghịch mệnh.

“Hừ, một lũ chuột nhắt không an phận.”

Tôn Phong thông qua kính chiếu hậu thấy được một hai kẻ bám đuôi, trong lòng hừ lạnh một tiếng: quả nhiên trong gia tộc lớn thì minh tranh ám đấu càng nhiều, sinh hoạt sẽ không lúc nào yên ổn.

Lũ chuột nhắt này không phải ai khác chính là tai mắt của người em trai họ Tôn Uy phái đến giám thị chính mình.

“Đã các ngươi muốn theo dõi bản thiếu gia, ta đây cho các ngươi biết bản thiếu gia hoàn khố đến mức nào đi.” Tôn Phong đột nhiên lộ ra nụ cười quỷ dị, ánh mắt bình tĩnh tiếp tục lái xe vờ như không thấy gì.

Tôn Phong chạy xe đến một khu phố đồ nướng nổi tiếng ở Kinh Đô, nơi đây thường xuyên tụ tập người trẻ tuổi đến thưởng thức những món nướng thơm ngon đầy sức mê hoặc.

Một thân mang theo kính râm trông rất ngầu, rất soái, Tôn Phong một thân lái Vespa đến khu phố đồ nướng cũng gây nên chú ý của người xung quanh.

“Oa, đây là công tử nhà ai lại ghé đến ăn hàng ăn vỉa hè?”

“Nói nhỏ thôi, miệng mày thật tiện, người tới khẳng định bối cảnh chúng ta không chọc nổi.”

“Có nhìn thấy bảng số xe không? màu xanh đậm, màu xanh đậm đó, chỉ có xe của gia thế quân đội hay bối cảnh cực sâu mới có thể lái.”

“Thôi bàn tán cái gì, bọn mày ngại sống lâu à? Kinh đô nước rất sâu, cứ an phận lo việc của mình đi.”

Đối với người xung quanh bàn tán, Tôn Phong không để ý chút nào cứ vậy một đường đi tới. Khi đến gần cuối phố, ánh mắt nhìn sang bên kia đường, trong lòng thầm nói: đến rồi, chính là chỗ này không sai.

Chọn một vị trí tốt đỗ xe, Tôn Phong từ trên xe bước xuống, gương mặt lãnh khốc mang theo kính râm hấp dẫn vô số ánh mắt, nhiều cô gái dùng ánh mắt bốc lên ánh sáng rực lửa nhìn chằm chằm như chưa từng thấy trai đẹp vậy.

Gương mặt Tôn Phong trải qua dùng tẩy tủy đan cũng có một ít biến hóa, trước đây gương mặt chỉ có thể xem là khá một chút hiện tại kết hợp với áo vest kính râm kèm hình tượng lãnh khốc đặc biệt hấp dẫn người chú ý.

Ánh mắt nhìn vào tên bảng hiệu quán nướng Thảo Dương, Tôn Phong chậm rãi bước vào. Ở thời điểm hắn vừa đặt chân vào quán, tất cả mọi người không tự chủ được đều ngẩng đầu nhìn hắn một cái, thật sự khí chất cùng bộ dạng lãnh khốc này quá nổi bật, quá hấp dẫn ánh mắt người khác, Tôn Phong vô cùng bất đắc dĩ vì đây là hiệu quả đi kèm của áo vest siêu phàm, thêm vào hắn tính cách lãnh đạm nên mới ra bộ dáng lãnh khốc hiện tại.

“Xin hỏi cậu muốn dùng gì?”

Nhìn thấy Tôn Phong một thân ăn mặc cùng khí chất bất phàm, Mạc Dương không dám qua loa mà tranh thủ chạy đến hỏi.

Nhìn thấy người nam trung niên dáng vẻ cao gầy, thân thể có vẻ suy yếu, sắc mặt trắng bệch như bị bệnh lâu năm, Tôn Phong liền đoán ra được thân phận người này: Mạc Dương, cha ruột của nữ chủ thứ hai trong tiểu thuyết Mạc Mộng Kỳ.

Bạn đang đọc Tiểu Thuyết Phó Bản Hệ Thống sáng tác bởi LýLạc

Truyện Tiểu Thuyết Phó Bản Hệ Thống tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LýLạc
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.