Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 26

Phiên bản Dịch · 1326 chữ

Bây giờ ván đã đóng thuyền, ko thể hối hận đc nữa, nó đành đâm lao phải theo lao

Nó dọn sang nhà hắn ở. Đập vào mắt nó là 1 biệt thự nguy nga tráng lệ ko thua gì nhà nó mà còn rộng hơn nữa chứ

Nó nghĩ thầm trong bụng " cũng may hắn chỉ bắt nó dọp dẹp phòng hắn chứ mà dọn hết cái biệt thự này nó chỉ có nc chết"

Tên này vẫn còn lương tâm

1 vị quản gia đến đón nó rồi đưa nó lên phòng

Căn phòng cho nó ở chẳng khác gì phòng của lọ lem

1 căn phòng trên gác xép bụi bặm tối om, hix

Từ nay nó phải làm lọ lem nhưng ko có hoàng tử nào đến cứu nó hết

- Căn phòng này từ nay là phòng của cô, muốn làm gì với nó cũng đc. Vị quản gia lên tiếng làm nó giật mình, ông này cứ im im rồi đột ngột lên tiếng làm nó hết hồn

- Và còn 1 điêù nữa, 5h sáng cô phải dậy bắt đầu công việc ,bửa sáng của thiếu gia phải luôn đầy đủ chất dinh dưỡng, cô ko đc phép quên điều này, phòng của thiếu gia phải luôn sạch sẽ ngăn nắp, cô phải lau chùi cẩn thận ko đc có 1 hạt bụi nào hết nghe rõ chưa

- Dzạ rõ rồi ak, nó đáp nhỏ

- Tốt, còn bây giờ cô hãy dọn dẹp nơi này đi

Nói xong ông quản gia quay ng đi mà ko thèm nhìn nó 1 cái

Nó vừa mới đến đã phải nghe 1 tràng giáo huấn, rồi phải dọn dẹp căn phòng đầy bụi này nữa chứ, ko khéo bệnh hen của nó tái phái mất

1 tay cầm chổi, 1 tay cầm hót rác, khẩu trang 3 lớp kín mít, bao tay, tạp dề đầy đủ. Pa nó mà nhìn nó trong bộ dạng thế này chắc té xĩu quá

Nó bắt đầu công việc của nó, quét quét , lau lau , chùi chùi khí thế mà ko hay có ng đang nhìn nó đắm đuối

Cuối cùng cũng xong

- Khụ .... Khụ, nó ho 1 tràng dài. Đúng là rất nguy hiễm, lần đâu tiên trong đời 1 vị tiểu thư như nó phải dọn dẹp phòng, chỉ có tên quái vật kia mới nghĩ ra cái trò này để hành hạ người ta mà

Trang lão gia ở nhà mà biết việc này , chắc sẽ lôi đầu nó về liền, rồi ko quên cho nó 1 trận nên thân, nghĩ thế nó bật cười

- Đc phục vu tôi như thế làm cô vui lắm hay sao

nó giật mình quay lại

- Anh tưởng mình có cái phước đó sao

- Bộ tôi nói sai sao

- Đúng ko sai nhưng còn ko biết đó là phước hay hoạ của anh đâu, hãy chờ mà xem

- Đc tôi sẵn sàng xem cô làm đc gì

Môi hắn nhếch lên tạo thành 1 nụ cười làm tim đập loạn nhịp

Nguy hiễm quá

Sáng sớm 5h nó đã bị gọi dậy. căn phòng tối om lại đầy bụi nữa làm nó ho quá chừng, giường thì cứng làm nó đau ê ẩm toàn than, vừa mới ngũ đc 1 chút đã bị gọi dậy

Nó làm qua loa bửa sáng cho hắn, bánh mì thì cháy đen, trứng thì bèo nhèo he he cho hắn biết thế nào là đau khổ

Cốc cốc ... nó gõ cữa mà ko nghe tiếng trả lời, tên này ngũ say như chết

- Thiếu gia dậy đi, đến giờ đi học rồi

Vẫn ko có tiếng trả lời, nó bèn mở cửa bước vào

Lần đầu tiên vào phòng hắn, nó mún xĩu trời ơi dọn cái phòng này cũng đủ giết nó rồi, nghĩ hắn tốt bụng đúng là sai lầm mà

Nó tức tối bước đến cái giường hắn đang ngũ. Nhìn mặt hắn lúc này tự dưng cơn giận nó xìu xuống

Dễ thương quá sức mà !!!!!

Ko đc tên này là quái vật, ko đc động lòng thế là nó lay lay hắn dậy nào ngờ

bất thình lình hắn đưa tay kéo nó xuống ôm trọn nó vào lòng

Á ... anh làm cái trò gì thế hả, thả tôi ra

Nó la lên hết cở

- nãy giờ nhìn tôi đủ rồi hả, tưởng cô muốn ôm tôi luôn chứ

bị ôm cứng ngắc nó ko động đậy đc, tim nó thì đập loạn cả lên, nó sợ hết cả hồn

giọng nó run run

- Anh ... làm ơn thả tôi ra

- Ko

Nó nghe rỏ tiếng hơi thở phả vào sau gáy của nó làm nó run lên

Tên sao chổi quái vật này ko thể để yên như thế đc, cố hết sức nó cho hắn 1 cùi chỏ và bụng rồi nó bật ng bay xuống giường, còn hắn la oai oai

- Trời ơi cô làm trò gì vậy hả, muốn giết ng ak, hắn ôm bụng quằn quại trên giường

- Đáng đời anh, nó quay đi đem bữa sáng tới

Chợt thấy hắn có vẽ đau quá, nó mất hồn chạy lại

- Này anh có sao ko vây

Hắn ko nói gì chỉ ôm bụng, vẽ mặt hết sức đau đớn, nó hoảng quá leo thẳng lên giường xem hắn thế nào

- Này ko sao chứ hả, tôi mời bác sĩ đến nha

Hắn vẫn ko nói gì chỉ rên lên đau đớn, nó lo quá mắt chảy tràn cúi xuống nhìn hắn

Bất ngờ hắn đưa tay kéo đầu nó kề săt mặt hắn

- Đừng khóc chỉ đùa cô chút thôi, mít ướt ạ. Hắn cười trêu chọc nó

Tức quá thể, nó đánh túi bụi vào ng hắn mà ko hay chính mình đang làm nũng vơi hắn

- Đồ đáng ghét ...

Hắn cười rồi để mặc cho nó đánh

- lên xe đi. Hắn ra lệnh, nó dù tức cái kiểu ăn nói này của hắn nhưng cũng phải ngậm bồ hòn làm ngot.

- Hãy đợi đấy. nó nghĩ thầm trong bụng

Suốt quảng đường nó cứ nghĩ đến cái bộ mặt của hắn lúc ăn cái bánh mì cháy khét với cái trứng ốp la mặn chằng, ko khác gì mặt con mèo bị cướp mất con chuột.

- Ha ha. Nó bật cười

- Làm gì cô cười như điên thế

Hắn quay qua trợn mắt nhìn nó

- Thiếu thuốc hay lên cơn điên, để tôi mang cô vào bệnh viện

- Anh mới bị điên đó

- Khi không lại cười, cô đúng là hết thuốc chữa

- Anh tức à, nói cho anh biết có liên quan đến anh đó

- Liên quan đến tôi??? Là chuyện gì

- Ko nói cho anh biết, để vậy cho a tức chơi

Hắn bất ngờ thắng xe lại, chồm ng qua nó

- Sao bây giờ cô có chịu nói ko. Hay để tôi hôn cô rồi mới nói hả

- Anh dám ak. Tôi la lên cho ngta túm cổ anh và đồn cảnh sát giờ

- Đừng thách tôi.

Nói đoạn hắn kề sát mặt nó. Hnay là ngày gì mà toàn cảnh đau tim thế này

- Bớ ng ta sàm sở. nó vặn hết công suất la lên hết cở

Hắn hoảng quá bịt miệng nó lại

- Bớ ớ ớ ....

- Im di tôi thua cô rồi. làm ơn ngậm cái miệng lại

Mặt hắn đỏ lên hết mức. đúng là có ý đồ xấu nên bị trời phạt mà

Sáng nay hắn bị mấy vố đau, chắc trưa nay ăn cơm mất ngon

- Cô đúng là chúa quậy phá mà.

Hắn tức tối cho xe chạy tiếp, đành im lặng nhìn nó cười mà ko làm đc gì

Bạn đang đọc Tiểu Thư Ôsin của Vô Danh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.