Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 14

Phiên bản Dịch · 704 chữ

rốt cuộc

Phim tâm lí xã hội ( ặc)

- thế nào, cũng đc chứ nhỉ, hắn cười khoái trá nó khẽ thở dài, tên này đúng là rất biết cách hành hạ

nó nhìn xung quanh cái rạp chiếu phim

oh men chỉ có nó và kẻ thù của nó khẻ rùng mình nó hỏi

- Anh định giở trò gì với tôi ah

- Tôi đâu phải hạng sở khanh, mà cô cũng đừng tự tin thế

Ko hiểu sao nghe câu này từ miệng hắn nó lạ thấy an tâm

- lúc nãy tỉ số là 1-1, lần này xem phim nếu ai gục trước là thua ok??hắn lại thách thức nó

- Đc, nó sợ gì mà ko chơi

Tay cầm hộp bắp rang bơ, khí thế hừng hực xông trận

Thế nhưng nó lại là ng gục trước, còn tựa trên vai hắn nữa chứ

- này tỉnh dzậy đi, hết phim rồi hắn khẽ gọi

thua nó đã thua, ròi khỏi phòng chiếu phim nó đang nghĩ hắn sẽ làm gì nó tiếp theo thì nó trượt chân xem nữa chụp ếch nếu hắn ko đỡ nó

- Cẩn thận !

Lần thứ 2 trong ngày nó lại tim đập chân run khi nhìn thẳng vào mặt nó

Nhưng lần này nó nhìn thấy mắt hắn có gì đó khác thường

Ấm áp, trìu mến ....

Nó vẫn cứ ở tư thế ngã ko ngã đứng ko đứng trong tay hắn

Bao nhiêu ý nghĩ quay cuồng trong đầu nó, nó muốn quay mặt lẫn tránh ánh mắt đó nhưng ko sao làm đc nó đang bị thôi miên, lí trí con tim tất cả đều ko nghe theo lời nó

- đừng nhìn đừng nhìn hắn nữa

tiếng vọng yếu ớt trong ng nó dần dần tăt ngúm

Đột nhiên hắn cúi xuống gần thật gần cho đến khi môi hắn chạm vào môi nó

Xẹt xẹt ... có luồn điện chạy trong người nó

Lạ lùng thay nó ko phản kháng cứ đứng yên như thế đón nhận nụ hôn

Tim đập dồn dập... nó thấy hạnh phúc lâng lâng

trời đất quay cuồng, gió ngừng thổi, thế giới dường như chỉ có 2 đứa

Cho đến khi hắn giật mình buông nó ra, phản ứng của hắn làm nó thấy kì lạ

Trên suốt quảng đường về, nó với hắn ko nói với nhau 1 câu nào

Đến trường, nó vừa xuống xe thì hắn đưa cho nó 1 hộp bánh

- Ăn cho hết, ko đc bỏ

Vẫn cái giọng ra lệnh đó nhưng ko hiểu sao nó lại thấy vui

Hắn đi rồi mà nó vẫn đứng ngẩn ra đó

Hnay lần đầu tiên nó đã quên mất nhiệm vụ 100tr.

Bất giác nó đưa tay lên chạm môi

Tại biệt thự nhà họ Lâm

Thiếu gia Lâm Hoàng Quân mặt mũi đầy vẽ hoang mang bước lên phòng

Hắn đưa tay chạm lên môi

Chuyện gì đang xảy ra với hắn

Hắn đã ko kiềm chế đc và đã hôn con khỉ đó

Hắn chỉ muốn trả thù thôi, tại sao tim hắn lại đập loạn nhịp vì con khỉ đó

Hắn đang yêu !!!!!

Ko thể nào, làm sao có chuyện hắn yêu con nhox cứng đầu, tay chân loằng ngoằng như khỉ đó đc

Nhưng mà đôi môi đó, mái tóc đó, mùi hương vẫn còn đây

Hắn đang nhầm, nhầm lẫn mà thôi

Ko thể có chuyện đó đc

nhưng mà ....

Ánh mắt lấp lánh, thậm chí nụ cười mĩa mai của con pé đó cũng khiến hắn xao xuyến

Ko đc ko đc nghĩ đến con khỉ đó nữa

Hắn dùng mọi lý lẽ để biện hộ cho bản thân

Mấy ngày qua phải giải quyết nhiều công việc nên có lẽ đầu óc ko đc tĩnh táo

Hắn cần nghĩ ngơi thư giản

Hắn sẽ sang Pháp thăm ba mẹ hắn

Sau đó mọi chuyện sẽ như lúc đầu

Làm sao có chuyện con khỉ đó quyến rũ đc hắn, như thế quá dễ dàng rồi

Một thiếu gia quý tộc như hắn thì làm sao có chuyện yêu con nhỏ quê mùa nghèo rớt mùng tơi đó đc chứ

Bạn đang đọc Tiểu Thư Ôsin của Vô Danh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.