Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 11

Phiên bản Dịch · 522 chữ

lồm cồm leo xuống giường, nó quyết định mặc kệ, ko thèm quan tâm tên sao chổi đó nữa

....

Nó vừa bước ra khỏi nhà vệ sinh thì nghe tiếng đập cửa ầm ầm

- Mở cưa , mở cửa

1 giọng nam đầy uy quyền vang lên

Trời ơi ko lẽ hắn làm thiệt sao, nó kêu thầm trong bụng

Hoảng quá nó tính trốn, mà trốn đâu bây giờ, việc gì nó phải trốn

Rầm rầm

- có mở cửa ko thì bảo, hắn đứng ngoài quát tháo inh ỏi trong phòng mấy bà chị lên tiếng cắn nhằn ....

- đứa nào mới sáng sóm đã làm ồn thế ko biết phải làm sao nó đành ra mở cửa

- hừ tưởng ko mở, tôi đang định phá cửa xông vào đấy

- anh bị điên ah, anh đang làm gì ở đây

- cô ko đọc tin nhắn của tôi sao, tôi viết rất rỏ ràng mà

- kệ anh.. liên quan gì đến tôi

- đầu óc cô có vấn đề sao, ko nhớ có chuyên hôm qua ah

- thì sao, tôi đâu có nợ nần gì với anh đâu

- cô là người may măn đc làm bạn gái của tôi, bây giờ còn giả đò ngây thơ sao

- cái may mắn đó tôi ko thèm, anh về cho

- nhưng tôi là 1 người rất giữ chử tín, cô đi thay đồ đi hay muốn hẹn hò với tôi trong bộ đồ ngũ này ????

hắn đưa mắt nhìn nó từ trên xuống dưới

- anh .... Nó tức nghẹn ngào

- còn ko đi, tôi phá nát chổ này đó, hắn quát lên ra lệnh nó cũng ko vừa trợn mắt lên nhìn hắn thách thức

- thích thì phá đi..nói xong câu đó nó đã ko kịp hối hận mặt hắn đổi sang sắc đỏ

Ầm!!!

Hắn đấm vào tường xém vào mặt nó, nó nhắm tịt mắt lại kinh hoàng, tim đánh trống trận.

Hắn định đánh mình thật sao. Đang nghĩ thì nó thấy mình bị bế bổng lên

Hắn đang vác nó trên vai. Mặc sức nó giãy giụa la hét

- anh làm cái trò gì .... Thả tôi xuống, nó cố hết sức gào to hết mức

- im đi, nếu ko muốn ng ta nhìn vào. Hắn ra lệnh vác nó trên vai như cái bao cát mà hắn ko đổ 1 giọt mồ hôi đúng là quỷ mà

- Thả ra, aaaaaaaaa

- Bớ ngta bắt cóc, nó lại gào lên

- Cô tưởng có ai cứu cô hả, ko có ai dám đâu nên đừng có phí sức nữa

Đúng là ko có ai cứu nó thật, họ chỉ nhìn nó, cười nó, nghĩ nó đang làm nũng với ng yêu , hix hix

Cuối cùng hắn củng thả nó xuống chiếc BMW mui trần bóng loáng, hắn cười khẩy

- nếu ngoan ngoãn ngay từ đầu thì tôi đã ko dùng biện pháp này nó chỉ biết trợn mắt nhìn tên trơ trẻn đó, miệng ko thôt nên lời vèo chiếc xe phóng vụt đi

Bạn đang đọc Tiểu Thư Ôsin của Vô Danh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.