Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 36

Phiên bản Dịch · 1049 chữ

Sáng ra, mặt của Mike và Rannie phờ phạt thấy rõ ( bị phiền suốt đêm mà ko đi cấp cứu là may òi ). Hai người cố lếch thân xuống nhà hàng để ăn sáng . Vì cái bụng của họ đang biểu tình dữ dội. Khi đến đó thì hai anh chị nhà ta đã trông thấy một " lũ quỷ" đang ngồi đó, nói cười ríu rít như chưa hề xảy ra chuyện gì mới đau. Biết đêm qua mình bị " chơi " một vố khiến Mike và Rannie tức lắm. Khiến hai vợ chồng anh chị chẳng " mần ăn" gì được nhưng.....................bây giờ có muốn trả thù họ thì hai người làm gì còn sức lực và hơi hám đâu nữa. Nên đành ngậm ngùi nhịn nhục, chờ ngày " báo thù rửa hận " .

Đang ngồi nhai nhóp nhép, chợt Ariel khựng lại . Vì cô có cảm giác mình đang bị " chiếu tướng " . Khi ngước lên thì cô lại bắt gặp ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống của Rannie . Cô nàng cười mà mặt méo xệt, miệng nói:

_ Hì hì.................Hi! Rannie

Cả đám đang nói chuyện rôm rả về " chiến tích " đêm qua của mình thì nghe Ariel kêu lên. Làm thức ăn nước uống trong mồm cả bọn phun tung tóe ra ngoài. Mike vá Rannie mặt mày hầm hầm, kéo ghế ngồi xuống cái " ịch " nhưng mắt vẫn liếc nhìn lũ bạn " tinh quái" của mình.Thiếu điều , họ muốn nhảy bổ vào bóp chết cái đám người nghịch thấu trời này.

Nana cười toe toét nhìn Rannie và Mike và hỏi một câu hết sức tỉnh ruồi:

_ Hai người đêm qua ngủ ngon chứ? Sao thấy mặt hai người kinh dị thế?

Sau câu hỏi đó , Nana đã nhận được ngay cái nhìn dao búa của con bạn thân . Cô thầm rủa con nhỏ. Phá kiểu đó hỏi còn hỏi người ta ngủ ngon hay ko nữa . Rannie dấm dẳng nói:

_ Ngon ! Nhờ ơn của mấy người nên tui với Mike ngủ " ngon " lắm !

Câu nói của Rannie đầy gai góc. Nhưng...................Nana chỉ hỏi vậy thôi . Chứ cô ko nói thì mọi người chỉ nhìn gương mặt với hai đôi mắt thâm quầng như gấu trúc cộng thêm cái mặt ủ rủ như chết chưa chôn của cả hai là bọn họ đều biết tỏng cả rồi.

_ Tối này còn ai muốn mượn cái gì nữa ko thì tới luôn đi ! - Mike vừa cho miếng thức ăn vô miệng vừa nói móc họng

_ Nếu mày còn gì để cho tụi tao mượn thì tụi tao cũng ko từ chối " hảo ý " của mày đâu - Joseph cũng ko thua kém

_ Tụi bay..........................

Mike cứng họng vì ko ngờ đám bạn của mình lại " nhăn nhở " như vậy. Tụi nó tuyên chiến một cách công khai thế đấy. Tức mình, Mike ko thèm nói nữa. Anh và Rannie chỉ còn biết ăn mà thôi.

Nhìn sắc mặt, mọi người đã biết hai người họ đang nổi giận. Thế nên cả đám cùng nhìn nhau cười lấm lét . Sau đó, họ phá ra cười ngặc nghẽo. Còn Mike và Rannie thỉ đơ mặt ra ko hiễu nổi lũ bạn " quái chiêu" của mình.

_ Tụi bây sáng chưa uống thuốc hả? - Mike ngơ ngác hỏi

_ Hahahaha ! Tụi tao....................tụi tao chỉ.............chỉ muốn chọc hai người thôi. Ai bảo hai người làm cho tụi này phải " sốt vó " cả ngày hôm qua chứ? - Danson cười ha hả nói

_ Đây chỉ là một sự " phục thù " nho nhỏ mà thôi ! - Joe nháy mắt với mọi người

_................................................. .

_ hahahaha!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! !!!

Cả đám cười vang lên. Cơn giận của Mike và Rannie dường như bị xua tan mất rồi. Họ biết rằng , cái đám bạn này chỉ là quan tâm cho họ thôi. Vì sự mất tích của cả hai đã làm cho mọi người hôm qua chẳng ai được " bình yên " cả. Nghĩ lại, Mike và Rannie cảm thấy có lỗi với họ rất nhiều. Rannie nhìn quanh một lượt mí con bạn thân yêu của mình nói với giọng chân thành :

_ Cám ơn và cũng xin lỗi mấy bà nhiều !

_ Ơn nghĩ gì . Chúng ta đã là bạn thì phải " có phước cùng hưởng có họa cùng gánh chứ" phải ko? - Ariel khoát vai bạn nói

_ Thôi thôi được rồi ! Coi như chúng ta ko ai nợ ai hết ok ? - Matt lên tiếng - Bây giờ mọi người ăn sáng mau rồi còn đi chơi nữa. Hay là muốn ở nhà?

_ KO ĐỜI NÀO !

Matt vừa hỏi xong thì cả bốn cái miệng cùng chụm lại hét như cái loa phóng thanh làm hồn vía anh muốn lên mây.

Sau khí ăn xóng, cả đám nhí nhố kéo nhau đi tham quang đây đó. Nhìn mọi người bây giờ thật hạnh phúc. Đường xá Paris thật hoa lệ. Những chiếc lá phong đỏ như màu máu rơi xuống, ngập cả con đường. Làm cả thành phố như bị " thiêu " trong biển lửa. Đôi nào đôi nấy đều tay trong tay, dắt nhau đi dạo khắp nơi. Khung cảnh thật lãng mạn. Trong đôi mắt của những đôi nam thanh nữa tú này, ta thấy được cả một vùng trời yêu thương .

Sau biết bao nhiêu gian nan, thử thách họ mới đến được với nhau. Cuộc hành trình tình yêu này quả là đầy sóng gió. Nhưng..........................chỉ cần hai trái tim chung một nhịp và cùng nhau nhìn về một hướng thì..........bấy nhiêu đó có đáng là gì đâu chứ? Họ, những người bạn trẻ mang trong mình sức sống mãnh liệt, khát vọng chinh phục và cả tình yêu cháy bỏng đã tô điểm thêm cho cuộc sống những gam màu sắc mới lạ và ,mang dấu ấn riêng của chính bản thân họ.

Con thuyền tình của các đôi bạn trẻ cuối cùng cũng đã cập bến. Nhưng.........đây có phải là bến cảnh cuối cùng của họ ko thì.............chuyện đó còn phải để thời gian trả lời

Bạn đang đọc Tiểu Thư Ngổ Ngáo! của traiothong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.