Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Học viện Kuha

Tiểu thuyết gốc · 1456 chữ

Sáng hôm sau, Verdero vừa tỉnh dậy đã vội vàng lên đường đi đến thành Kauo. Trên đường cậu không không gặp chuyện gì. Roam thỉnh thoảng cũng chui ra nói chuyện vui vẻ không đa sầu đa cảm như lúc tối.

Mãi đến chiều, cuối cùng Verdero cũng đến cổng thành. Nhìn tường thành bằng đá cao mấy mét kéo dài không thấy điểm cuối cùng với cổng thành khá là hoành tráng và dòng người tấp nập ra vào cậu cảm thấy vô cùng hưng phấn.

“Trước xem phim thấy bình thường. Giờ thấy tận mắt đúng là đếu thể tin được.”

Cậu há to mồm, đầu không ngừng liên tưởng tới những bộ phim kiếp trước xem.

- Ây da.

Bỗng có người tông trúng cậu khiến cậu đang mơ màng tỉnh lại. Cậu quay lại thì thấy một cậu bé tầm tuổi mình đang gãi đầu nhìn mình cười ngượng ngùng:

- Xin lỗi cậu nha. Mình bị bạn đuổi vô tình tông trúng cậu. Hì hì.

Xa xa có tiếng cười đùa của trẻ con. Rồi có hai cậu bé khác chạy tới. Một cậu bé trong đó chộp lấy tay cậu bé vừa nói chuyện với Verdero nói:

- Bắt được rồi nhé Gnou.

Rồi ba người nói chuyện cười đùa vui vẻ.

Verdero cũng không quan tâm lắm chỉ mỉm cười cho qua chuyện rồi bước vào thành. Vừa chuẩn bị vào thành thì cậu bị một người lính gác gọi lại, mỉm cười nói:

- Cậu nhóc, đưa Dar cho chú làm thủ tục mới được vào thành.

- Vâng.

Verdero vội lấy Dar ra đưa cho người lính. Ông ta cầm lấy rồi để lên trên một vật hình tròn bằng ngọc màu xanh khiến nó lóe sáng rồi trả lại cho cậu. Cậu gật đầu chào ông rồi bước nhanh vào thành.

Thành Kauo tuy chỉ gọi là tiểu thành nhưng cũng khá rộng. Verdero phải vừa chạy vừa hỏi đường mất tầm 3 tiếng mới tới được trước cổng học viện.

Vừa đến nơi, ập vào mắt cậu là một kiến trúc phong cách tây âu cổ. Học viện trông như một tòa lâu đài cổ kính với hàng rào phủ đầy rong rêu. Phía trước cổng là một cái bàn cùng một ông lão mặc áo choàng xám đang ngồi, miệng không ngừng hỏi còn tay không ngừng ghi chép. Và trước bàn là một hàng dài người, đa số là những cô chú dắt tay những đứa trẻ, nhưng cũng có một vài đứa đứng một mình, ánh mắt tò mò nhìn khắp nơi.

Verdero cũng đứng vào hàng, miệng hát nhỏ:

- Xưa kia em đến trường mẹ dắt tay từng bước…ớ…ơ….Hôm nay mẹ không đi một mình em tới lớp…hớ…hơ….Teo tèo teo tèo téo…Téo téo teo teo tèo…Tẹo tèo teo teo téo…Teo téo tèo teo teo…

Mặc dù cậu hát nhỏ nhưng vẫn có một số người nghe thấy và họ ném cho cậu những cái nhìn đầy e ngại. Dường như cũng cảm giác được những ánh mắt không mấy thiện cảm, Verdero vội vàng ngậm miệng lại.

Mãi đến khi một nửa mặt trời khuất sau đỉnh núi mới đến lượt Verdero ghi danh. Cậu bước đến trước bàn nhưng ông lão vẫn không hề ngẩng đầu lên, chỉ một tay vẫn ghi chép, một tay đưa ra phía trước, nói:

- Dar!

Verdero cũng bất ngờ lúng túng vì không hiểu gì cả. Nhưng rất nhanh cậu vội lấy Dar ra đưa cho ông. Ông ta cầm lấy nhanh chóng ghi vào trong sổ rồi đưa lại cho cậu, tiếp tục nói cộc lốc:

- Phí 10 Souso cấp thấp. Vào trong làm thủ tục, nộp học phí. Người tiếp theo.

Verdero cầm lấy Dar rồi vội móc trong túi trữ vật ra mười viên đá trong suốt bé bằng đầu ngón tay út đặt lên bàn rồi bước nhanh vào cổng. Trong đầu thầm nghĩ:

“Cái tâm, làm việc phải có cái tâm chứ cụ.”

Men theo con đường nhỏ bằng đá, hai bên là thảm cỏ với những khóm hoa đủ màu sắc mà cậu không biết tên, cuối cùng cậu cũng đến trước thềm học viện mà cậu sắp được vào học.

- Không nghĩ tới, nhìn từ xa đã hoành tráng. Giờ lại gần mới thấy thấy đúng thật là hoành con em nó tráng luôn.

Verdero ngẩng đầu há hốc mồm nhìn “tòa lâu đài chỉ có trong phim”. Choáng ngợp một lát cậu mới đưa tay lên vỗ vỗ mặt xốc lại tinh thần rồi bước tới đẩy cửa đi vào trong học viện.

Kéttttttttttttt…………….

Tiếng cửa mở làm Verdero nổi hết cả da gà. Cậu bước vào trong đại sảnh rộng mấy những mấy trăm mét vuông nhưng so với quy mô của học viện thì cũng không ngạc nhiên là mấy.

Cậu bước đến chiếc bàn ở giữa sảnh, nơi một phụ nữ trung niên đang ngồi chống cằm trầm tư suy nghĩ. Trong sảnh cũng có mấy người đang nhìn ngắm, đánh giá xung quanh, chắc cũng là phụ huynh và học sinh mới vào. Người phụ nữ thấy cậu bước đến thì đặt tay xuống bàn, nở một nụ cười rồi nhẹ nhàng hỏi:

- Con đến làm thủ tục nhập học à?

- Vâng ạ.

Verdero cũng gãi gãi đầu cười đáp.

- Vậy con đưa cho cô Dar để cô làm thủ tục nào.

Cô đưa tay ra rồi tiếp tục nói.

- Vâng.

Verdero vừa nói vừa lấy Dar ra đưa cho người phụ nữ. Trong lúc cô làm thủ tục thì cậu lại đưa mắt nhìn tò mò nhìn xung quanh. Nền nhà được lát bằng gỗ Joag nên cậu cũng không quan tâm lắm có kì lạ cũng chỉ là không biết gỗ đã qua xử lý như thế nào mà nhìn khá bóng bẩy. Tường được xây bằng một loại đá màu nâu mà cậu không biết tên, tuy nhìn có nét cũ kĩ nhưng không hề có tí bụi bẩn mà hàm chứa một loại cảm giác xa xưa. Trên tường có treo ảnh một số khá nhiều người, phía dưới hình như có chữ nhưng cậu cũng không tiện lại gần xem rõ. Phía sau người phụ nữ có một cánh cửa không biết dẫn đến đâu. Bốn góc là bốn cái cầu thang để đi lên. Cậu ngẩng đầu thì thấy cái lâu đài này có khoảng 14 15 tầng gì đó bao bọc lấy đại sảnh, trên không trung những chiếc đèn ma thuật lơ lửng tỏa ra ánh sáng ấm áp.

- Verdero! Verdero!

Tiếng gọi của người phụ nữ kéo cậu ra khỏi dòng suy nghĩ.

- V…Vâng?

Verdero lính quính đáp.

- Cô hoàn thành thủ tục rồi, con nộp 10.000 Souso cấp thấp làm học phí năm đầu nha.

Người phụ nữ đưa Dar cho cậu, mỉm cười nói.

- V…Vâng.

Verdero cầm lấy Dar rồi vội lấy trong túi trữ vật ra 10.000 Souso đưa cho cô.

- Rồi, đây là chìa khóa phòng, con chỉ cần đưa tấm thẻ vào khe bên phải nắm tay cửa là được. Phòng nằm trên tầng 3 phòng số 35 nhé. Sáng mai 7 giờ tập trung tại đại sảnh để phổ biến nội qui và cấp đồ dùng cần thiết. À, còn có nhà ăn, con mở cửa phía sau cô rồi đi thẳng ra ngoài, rẽ phải là đến.

Người phụ nữ đưa cho Verdero một tấm thẻ rồi nói.

- Vâng.

Verdero cầm lấy tấm thẻ rồi cũng không nấn ná lại lâu, liền đi lên tầng 3. Mất một lát thì cậu cũng tìm được phòng của mình. Cậu lấy tấm thẻ ra đút vào khe thì nghe vang lên một trận âm thanh răng rắc như có máy móc gì đó đang hoạt động rồi cánh cửa mờ dần sau đó biến mất.

- Oa, thật vi diệu a!

Verdero kinh ngạc rồi rút tấm thẻ ra bước vào trong. Phía sau cậu lại vang lên một trận răng rắc rồi cánh cửa lại dần dần hiện ra. Cậu tiếp tục bước vào thì thấy căn phòng khá rộng. Trên tường trước mặt cậu có ba cái cửa sổ, trong phòng cũng không có gì nhiều, chỉ có năm cái giường nhỏ cùng một số vật dụng linh tinh. Góc bên trái phía cửa có một phòng nhỏ chiếm khoảng 1 phần 5 căn phòng, cậu vào xem thì hóa ra đó là nhà tắm. Trên trần nhà có khoảng mười mấy viên đá đang phát sáng.

-Ây daaaa…

Verdero nằm phịch xuống một chiếc giường, thở ra một tiếng. Trải qua mấy ngày bôn ba cậu cũng cảm thấy toàn thân rã rời rồi thiếp đi lúc nào không hay.

Bạn đang đọc Bất Tử Huyết Yêu sáng tác bởi Smillevil
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Smillevil
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.