Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 7

Phiên bản Dịch · 2762 chữ

“ Ô……không cần a……..”.

Khí lực yếu ớt, Hạ tiểu Mãn cố gắng kháng cự, nhưng do tác dụng của mị dược khiến động tác chống cự của nàng vô lực, không khí thế.

“ Ngoan ngoãn nghe lời ta, lúc đó nàng sẽ thích thôi…” Nam nhân trung niên cười tà ác, không để ý đến sự giãy dụa của nàng, đã thoát đi áo yếm.

“ Không cần …..” Nàng muốn đẩy nam nhân này ra, nhưng lại không có tí sức lực nào, nàng thống khổ khóc to “Bùi Diệc Hàn…….Bùi Diệc Hàn………..cứu ta.”

Trong lòng, thanh âm đều muốn kêu to tên của hắn.

Trong quá khứ, mỗi khi nàng bị bắt nạt hắn đều xuất hiện kịp thời cứu nguy cho nàng! Vì sao lần này hắn vẫn chưa xuất hiện…….Vì sao….?

“Hức…hức……Bùi Diệc Hàn….. mau đến cứu ta……” Hạ tiểu Mãn khóc to thành tiếng, ra sức chống cự lại mị dược, muốn đẩy tên nam nhân dê xồm kia ra khỏi người mình.

“ Hay quá……đã ẩm ướt rồi….” Y đang định tiến vào giữa hai chân nàng, đột nhiên phía sau lại truyền đến giọng nói giận dữ, cuồng phong.

“Đáng chết! Đã xảy ra chuyện gì?” Hoa Hỉ Nhi vọt vào trong phòng, liếc mắt một cái liền nhìn thấy tiểu muội nhà mình sắp bị làm nhục, tức giận chạy nhanh đến, một cước đem nam nhân trung niên kia đá xuống giường.

“Dám đá lão tử! Nhân là ai…..” Nam nhân trung niên tức giận chửi ầm lên, lại nhìn thấy Hoa Hỉ Nhi đứng ở đó …Là Hoa, Hoa cô nương?

“Vương bát đản! Ngươi khá lắm, dám chạm vào tiểu muội của ta hả?” Hoa Hỉ Nhi tức giận ngút trời buông ra những lời thô tục, hận không thể đánh chết tên thối tha, dâm đãng ở trước mặt.

Nàng ở bên ngoài tình cờ nghe được tiếng kêu la quen thuộc, nguyên tưởng rằng là không có khả năng đi, nhưng lại là lo lắng lỡ như mà.. liền đi vào, không nghĩ tới đúng thật là tiểu muội ngu ngốc nhà nàng.

“ Hoa cô nương… Tiểu muội của cô nương sao?” Nam nhân trung niên trừng lớn mắt, giờ mới biết tiểu cô nương ở trên giường là tiểu muội của Hoa Hỉ Nhi sợ tới mức run rẩy, tái xanh mặt.

Hoa, Hạ hai nhà đều có thế lực nhất kinh thành này, không người nào dám chọc đến đâu!.

“Tỷ tỷ…” Nghe được thanh âm của đại tỷ, Hạ tiểu Mãn mừng rỡ mở mắt ra khóc lớn “Cứu, cứu muội với…”.

“ Hoa…Hoa cô nương, ta……ta là không biết……” Nam nhân trung niên vẻ mặt hoảng sợ, hỏa dục trong người sớm đã tan biến.

“ Một câu không biết là có thể phủi tay hết thảy sao?.” Hoa Hỉ Nhi hừ lạnh, dùng sức hướng tới chỗ hiểm của nam nhân mà đá vào. (Tỷ tỳ này xx khoái a….ngồi beta mà phỡn chí ghê…!)

“Á…Ôi da…..” Lão nam nhân đau đớn mà kêu rống thảm thiết.

“Lá gan ngươi rất lớn nha, ngay cả tiểu muội của ta mà cũng dám chạm vào?” Nếu không phải nàng kịp lúc xông vào, tiểu Mãn nhi không phải đã bị con lợn này lăng nhục rồi hay sao? Càng nghĩ càng giận, Hoa Hỉ Nhi càng dùng sức giơ chân đá thật mạnh vài cái.( XX: lão dê bị đá kiều này chắc vô sinh luôn á…)

“ Ô……nóng quá……Bùi Diệc Hàn…….cứu ta…” Mị dược hoạt tính quá cao làm cho Hạ tiểu Mãn không ngừng rên la kêu cứu, không ngừng ngọ nguậy, khó chịu rên rỉ.

“ Đáng chết! ngươi vương bát đản còn dám hạ dược ư?” Vừa thấy đã biết tiểu muội nàng trúng phải xuân dược, Hoa Hỉ Nhi càng phát hỏa lớn.

“Trời……ta không có……là.. là tú bà hạ dược nha!.” Bị đánh cho máu chảy đầy mặt, nam nhân đau đớn hô to cầu xin: “ Buông tha cho ta đi…….Hoa cô nương…..”

“Tú bà?.” Hoa Hỉ Nhi nheo mắt lại, quay đầu về phía người đang đứng ở cửa. “ Tần Túy Nguyệt…ngươi tốt nhất nên cho ta một lời giải thích.”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tần Túy Nguyệt co rúm, mặt cắt không còn giọt máu, cũng không dám mở miệng. Từ xa liền có một thanh âm truyền đến.

“Là người nào đâu? Dám ở Túy Nguyệt Lâu tranh cãi ầm ĩ như vậy……..”

Một nữ nhân trang điểm lòe loẹt, sinh khí đi tới, vừa nhìn thấy Tần Túy Nguyệt, cước bộ sững sờ, vẻ mặt hoảng sợ. “ ….Bà bà……”

“Được lắm.” Tần Túy Nguyệt khẽ cười lạnh, thâm ý khôn cùng. “ Xem ra là có người ở đây không coi ta ra gì, tự ý sắp đặt đến ta cũng không biết….”

“ Bà..bà..là ta….”. Nữ nhân xinh đẹp nhanh chóng cúi thấp đầu xuống, vụng trộm liếc mắt vào trong phòng một cái, liền nhìn thấy ánh mắt đầy tức giận phẫn nộ của Hoa Hỉ Nhi, sợ tới mức thối lui từng bước.

“ Hỉ Nhi, là ta quản người không nghiêm, ta sẽ trả cho ngươi một cái công đạo vừa lòng….” Tần Túy Nguyệt lạnh giọng hứa hẹn, mắt đẹp nghiêm khắc khẽ liếc qua thuộc hạ mình đang phát run từng trận.

“ Tốt nhất là được vậy” Hoa Hỉ Nhi lạnh lùng lên tiếng, nhìn đến tiểu muội đang khó chịu rên rỉ, mày ngài lay động. “ Ngươi trước tiên phái người đến Thương Minh sơn trang, gọi Bùi Diệc Hàn nhanh đến đây.”

“Bùi Diệc Hàn?.” Tần Túy Nguyệt nhíu mày.

“Đúng vậy.” Nàng thật sự rất muốn hỏi hắn xem, như thế nào mà tiểu muội xinh đẹp của nàng lại vô duyên vô cớ rơi vào kỹ viện ?

Bùi Diệc Hàn ở trong sơn trang đang sốt ruột huy động tất cả mọi người đi tìm kiếm khắp nơi ở trong thành, cũng hỏi qua lính canh cửa thành, nhưng bọn họ đều nói là không thấy Hạ tiểu Mãn ra khỏi thành.

Những người đi tìm đều không tìm thấy được nàng, làm cho hắn lo lắng đến độ sứt đầu mẻ trán, chỉ sợ Hạ tiểu Mãn xảy ra việc gì đó ngoài ý muốn.

Ngay tại lúc Bùi Diệc Hàn lo lắng đến phát điên, thì lại nghe gia nhân báo Túy Nguyệt Lâu phái người đến đưa tin, bảo rằng người hắn muốn tìm đang ở Túy Nguyệt Lâu.

Đáng chết! tiểu ngu ngốc kia như thế nào mà chạy đến thanh lâu đệ nhất kinh thành trốn?

Bùi Diệc Hàn vừa tức vừa gấp gáp, liền nhanh chóng đến Túy Nguyệt Lâu, gia nhân dẫn hắn đi vào trong đình viện, một bước lại một bước rốt cục cũng đi đến một căn phòng thương hạng, xa hoa, vừa mới định bước vào đã trông thấy Hoa Hỉ Nhi có mặt ở đây từ khi nào.

“Ngươi như thế nào ở đây? Là ngươi đem Mãn nhi đến nơi này?.” Hắn tức giận chất vấn, một đêm lo lắng làm cho hắn không thể duy trì bình tĩnh.

“Họ Bùi kia. Ta có lời muốn hỏi ngươi, tiểu Mãn được ngươi đưa đến Thương Minh sơn trang, ngươi là không có cố gắng đem muội ta chiếu cố thật tốt, lại để cho muội ấy lưu lạc đến Túy Nguyệt Lâu, nếu vừa rồi không phải ta kịp thời xông vào muội ta sớm đã bị lăng nhục”.

Hoa Hỉ Nhi tức giận trả lời, trừng mắt nhìn Bùi Diệc Hàn, nếu không phải biết hắn có thể giúp tiểu Mãn giải dược, nàng sớm đã cho hắn đẹp mặt.

“ Bị lăng nhục? Bùi Diệc Hàn vẻ mặt khiếp sợ, kinh hoảng bắt lấy tay Hoa Hỉ Nhi siết chặt. “ Tại sao lại có chuyện như vậy xảy ra? Mãn nhi nàng, nàng ở đâu? Nàng có hay không bị thương tổn?.”

“ Người ta hiện tại không có việc gì, đang ở trong phòng.” Nhìn thấy trên mặt hắn lo lắng, hốt hoảng làm cho Hoa Hỉ Nhi nguôi dần đi lửa giận trong lòng, nhìn về phía sau, liếc mắt ý bảo hắn vào trong đó đi.

Bùi Diệc Hàn rất nhanh đẩy cửa phòng tiến vào. “ Mãn nhi…..trời ạ…….” Vừa đi vào hắn lập tức mở to mắt, nói không ra lời.

Chỉ thấy Hạ tiểu Mãn toàn thân trần trụi , hai má đỏ bừng, đôi mắt mơ màng, cái miệng nhỏ nhắn thở gấp, một tay ôm trước ngực, một tay cầm dương vật giả, ở nơi hoa viên tư mật qua lại cọ xát.

Theo dương vật giả động tác tiếp xúc, mật dịch trong suốt không ngừng chảy ra, ẩm ướt dịch lỏng chảy xuống tận dưới mông, thẫm ướt đệm giường, cảnh vật xuân tình làm cho Bùi Diệc Hàn không khỏi ngây ngẩn cả người…đã có chuyện gì xảy ra?

Nói không nên lời, miệng lưỡi khô nóng, hắn quay ra hỏi Hoa Hỉ Nhi ở phía sau, hạ thân hắn cũng nhanh chóng nổi lên dục hỏa, hứng thú.

“Không có biện pháp…” Hoa Hỉ Nhi đưa lưng về phía hắn lạnh giọng nói “ Tiểu Mãn đã bị trúng xuân dược, không cho muội ấy phát tiết không được, dù sao nơi này là thanh lâu, dụng cụ nào cũng có, trước hết đưa cho muội ấy một cái để giải dược trước”.

“Ưm…a………” Hạ tiểu Mãn cắn môi, tay nhỏ bé không ngừng vận động trên dương vật giả, đùi trắng mở ra, đem dương cụ đẩy vào thật sâu, vẻ mặt nổi lên một chút biểu tình thỏa mãn, ngón tay tùy ý vuốt ve nụ hoa cứng rắn, thậm chí xoa nắn cả bầu ngực sữa no đầy, động tác nhịp nhàng phối hợp theo dương vật giả .

“Ông trời!.” Bùi Diệc Hàn chỉ là nhìn xem đã muốn bốc hỏa, đóng cửa lại ngăn cách tầm mắt của mọi người ở bên ngoài.

“Tóm lại, ngươi trước hết giúp tiểu Mãn giải dược, về sau ta với ngươi sẽ tính sổ!.” Hoa Hỉ Nhi nói xong liền chậm rãi rời đi.

Mà Bùi Diệc Hàn sớm đã không để ý tới những gì Hoa Hỉ Nhi nói, toàn bộ lực chú ý của hắn đều đặt trên người nữ nhân mị hoặc đang nằm ở trên giường kia.

“Mãn nhi….” Đi tới trước giường, thanh âm khô khốc gọi nàng, ánh nhìn không thể rời khỏi thân thể nàng, mãnh thú bên trong đã ẩn nhẫn từ nãy giờ muốn nhanh được phóng thích.

“Ưm…….” Hạ tiểu Mãn than nhẹ một tiếng, đôi mắt tràn ngập sương mù, nhìn đến hắn lập tức cười lên một tiếng “ Hàn…….” Liếm môi, nàng đói khát nhìn hắn, đôi mắt kiều mị nhìn đến mãnh thú của hắn, nàng biết hắn là người tốt nhất có thể thỏa mãn nàng.

“Giúp ta…..” Nàng chủ động khiêu khích hắn, cách lớp quần áo vỗ về mãnh thú to lớn của hắn, tay kia vẫn nắm dương cụ giả ở hoa huyệt cọ sát.

Bộ dáng của nàng quyến rũ không thôi làm cho Bùi Diệc Hàn rốt cuộc nhịn không được, nhanh chóng thoát quần, làm cho mãnh thú sưng to, đau đớn vì dục vọng dâng trào thoát ra ngoài, đem nàng ôm vào lòng, quỳ xuống trước mặt hắn “ Mãn nhi, nàng một tay thỏa mãn chính mình, một bên dùng cái miệng nhỏ nhắn của nàng giúp ta ẩm ướt”.

“Ưm….” Nhìn mãnh thú thô to cực đại, Hạ tiểu Mãn khẽ kêu một tiếng, lại luyến tiếc không muốn buông tha cho dương vật giả ở trên tay, không khỏi chần chờ nhìn hắn.

“Để cho ta cầm hộ” Tiếp nhận dương cụ giả trên tay nàng, Bùi Diệc Hàn đầu tiên lui ra, sau đó lại đem dương cụ dùng sức tiếp xúc.

“A…..a……..” Hạ tiểu Mãn thoải mái mà cong thân mình lên, đôi mắt híp lại hưởng thụ sự thoải mái đang tràn ngập trong thân thể.

Tư thế ngồi của nàng làm cho dương cụ giả đi vào càng sâu, mà tốc độ của hắn so với nàng càng nhanh hơn, làm cho nàng hưởng thụ vui sướng nhiều hơn.

Mà Bùi Diệc Hàn thừa dịp nàng mở miệng ngâm nga, liền cho mãnh thú ngang nhiên lấp đầy cái miệng nhỏ nhắn của nàng, hưởng thụ sự khoái cảm sung sướng đang mãnh liệt thiêu cháy thân thể hắn.

“ A……” Hắn đẩy vào thật sâu, làm cho nàng thống khổ than nhẹ, cái miệng nhỏ nhắn miễn cưỡng cuốn lấy mãnh thú ve vuốt.

“Ưm…..đúng…..chính là như vậy……lại nhanh một chút…….” Bùi Diệc Hàn hổn hển thở gấp, hưởng thụ cái miệng nhỏ nhắn ngậm vào bỏ ra rất có khoái cảm, bàn tay to cũng đung đưa dương vật giả ở trong tay, ở hoa huyệt mẫn cảm vẫn qua lại cọ sát xâm nhập, mật dịch nóng ẩm vì thế mà tiết ra nhiều hơn, theo đùi ngọc trắng mịn mà chảy xuống.

“Ưm…..” Cái miệng nhỏ bé của Hạ tiểu Mãn không ngừng thả ra nuốt vào mãnh thú cực đại kia, một bên lại lắc lắc cặp mông, cao thấp di động, nhịp nhàng theo dương vật giả trong tay hắn.

Hạ tiểu Mãn khó khăn phục vụ mãnh thú của hắn, cả người mơ màng ngón tay không ngừng ấn ấn xoa xoa đầu đỉnh phân thân, rồi lại đùa nghịch vuốt ve, đầu lưỡi liếm theo một vòng bán nguyệt quanh đỉnh đầu của lửa nóng, cả hai nhanh đến cao trào tình ái làm phát ra âm thanh kiều mị, phóng đãng.

“ A…… Tuyệt quá…… Mãn nhi nàng quá tuyệt vời……” Bùi Diệc Hàn thoải mái, vui sướng mà rên lên , nhịn không được dùng sức ở cái miệng nhỏ nhắn kia khuấy động, trêu đùa.

“Ưm..ưm” theo của hắn di động, trong miệng là đuổi bắt rất nhanh đầu lưỡi tê rần.

Phối hợp cùng luật động trên dưới hòa hợp, Bùi Diệc Hàn qua lại tiếp xúc không ngừng

Bầu ngực sữa no tròn, căng mịn , nụ hoa hồng nhạt cũng sớm nở rộ kiều diễm thật thành thục mê hoặc, làm cho người ta hận không thể cắn nuốt một ngụm.

Dương vật giả ở hoa huyệt không ngừng ma sát, dây dưa, mật dịch hoan ái thoát ra càng nhiều, ẩm ướt không thôi.

Bùi Diệc Hàn nhịn không được sủng nịnh quệt lấy xuân thủy trước mắt, đem ngón tay ẩm ướt đến bên dưới đóa hoa cọ sát, khuấy động, hoa tâm bị kích thích từng trận co rút.

“ Ưm..” Đóa hoa mẫn cảm, non nớt vì mỗi cái tiếp xúc như thiêu đốt của hắn khiến Hạ tiểu Mãn run rẩy cả người, cái miệng nhỏ nhắn hùa theo luật động của hắn mà lên xuống nhịp nhàng.

“ Á..” Bùi Diệc Hàn khoái cảm thỏa mãn trầm thấp rên rỉ, thiếu chút nữa nhịn không được tinh dịch hoàn toàn bùng nổ ở trong cái miệng nhỏ yêu mị của nàng.

“ Ưm á..” Hạ tiểu Mãn chịu không nổi lắc đầu, niềm vui thích làm cho nàng rốt cuộc ẩn nhẫn không được, đối với dương vật giả rất nhanh cao thấp di động.

Biết nàng nhanh đạt đến cao trào, cầm trong tay dương vật giả tốc độ di động cũng nhanh hơn, mà cái miệng nhỏ nhắn kia cũng cố gắng nhả ra nuốt vào mãnh thú.

“Mãn nhi…… Đã đến…… Lại nhanh một chút nào……” Cái miệng nhỏ hấp trụ hoàn toàn mùi hương nam tính của hắn, khuôn mặt tuấn mỹ ửng đỏ, động tác lực đạo ngày càng mạnh mẽ tiến nhập.

“ A..A” Bùi Diệc Hàn sung sướng thét lên, khoái cảm mãnh liệt hòa tan toàn thân thể, nóng ấm mật dịch tràn đầy.

Mà ở hoa huyệt nàng dương vật giả cũng qua lại tiếp xúc vài cái, mẫn cảm đóa hoa nhanh chóng co rút.

“Ưm” Hừ nhẹ một tiếng, Hạ tiểu Mãn cũng đạt tới cao trào, một bên nuốt tinh dịch nóng ấm, hoa viên thần bí hạ thân tràn đầy yêu dịch hoan ái.

Cả gian phòng trong lúc đó, quanh quẩn nồng đậm hương vị tình ái rất ngọt ngào, đam mê……

Bạn đang đọc Tiểu Bạch Thỏ Trong Miệng Sói của Nguyên Viện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 102

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.