Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tự Sát

Phiên bản Dịch · 2322 chữ

Sau khi tan tầm, Tiêu Thiên đi ngang qua một cửa tiệm bánh ngọt mới mở, anh bảo tài xế ngừng lại, xuống xe mua bánh, Tống Triết rất thích ăn mấy thứ này, hôm nay vừa vặn nhìn thấy nên muốn mua về cho cậu nếm thử.

Lúc đẩy cửa đi ra ngoài, Tiêu Thiên bị một cô gái đeo khẩu trang đụng trúng, cô gái ngầng đầu, chỉ lộ ra ánh mắt sáng ngời: "Xin lỗi, xin lỗi, là tôi không chú ý."

Tiêu Thiên khẽ vuốt cằm, không quá để ý: "Không sao!"

Anh vừa nói xong thì đột nhiên có một đám người chạy tới túm cô gái lôi ra ngoài tiệm, sau đó bắt đầu hành hung, nhục mạ.

Mày Tiêu Thiên giật giật, vừa định tiến tới thì nghe người nữ mặc đồ sang trọng nói: "Xé khẩu trang nó xuống, đã dám làm tiểu tam thì giấu mặt làm gì, để tất cả mọi người xem xem con hồ ly tinh này rốt cuộc có dáng vẻ thế nào, làm sao dụ dỗ được chồng tao."

Nữ sinh túm chặt khẩu trang, nước mắt ồ ạt trào ra, ánh mắt cầu xin nhìn xung quanh. Thế nhưng mọi người vừa nghe người phụ nữ kia nói cô là tiểu tam liền khựng lại, không còn ý định muốn hỗ trợ nữa, tiểu tam đáng bị đánh a!

Rốt cuộc cô vẫn chỉ là một cô gái yếu đuối, cho dù phản kháng thì vẫn bị mấy người nam nhân cường tráng lột khẩu trang, khẩu trang vừa bị lột ra, nhóm người lập tức phát ra tiếng hít khí.

"Ôi trời ơi, như vậy mà chồng bà kia khoái à?"

"Fuck, mặt mũi cô ta bị cái gì vậy? Lở loét đỏ au thế kia! Nhìn thật sự dọa người a!"

"Ôi trời ơi, tôi thấy người vợ kia mặc dù hơi lớn tuổi một chút nhưng vẫn dễ nhìn hơn cô gái này mà, ánh mắt chồng bà ấy sao vậy?"

...

Quần chúng vây xem chỉ chỉ trỏ trỏ, bà vợ cả cũng sửng sốt một chút, con yêu tinh này trước đây đâu phải bộ dáng như vậy, rõ ràng là có đôi mắt thanh thuần làm người ta yêu thích, hành vi thì hệt như một đóa sen trắng ngần, mặt mũi dáng dấp phù hợp thẩm mỹ của nam nhân, sao bây giờ lại hoàn toàn thay đổi như vậy?

Bà vợ cả cao hứng cười thành tiếng: "Báo ứng, báo ứng a! Này thì làm tiểu tam, mày thấy không, mặt mày đã nát bét như vậy, để tao xem xem lão quỷ kia có còn dám thích mày nữa không!"

Bà vợ cả vốn định túm được con hồ ly tinh này sẽ hảo hảo dạy dỗ một trận, tốt nhất là lột sạch quần áo ở ngay ngoài phố, để cô ta khắc ghi kí ức này. Sau này còn dám làm bậy nữa thì bà cũng không cần khách khí.

Chẳng qua bây giờ, bà cảm thấy không cần nữa, nhìn trình độ bị hủy hoại của gương mặt thì trong khoảng thời gian ngắn không thể nào lành được. Bà cũng không tin ông chồng háo sắc của mình sẽ tiếp tục trông nom cô vợ nhỏ này.

"Đi!" Vợ cả tới nhanh mà đi cũng nhanh, thế nhưng tâm tình hoàn toàn bất đồng, cực kỳ cao hứng, bà còn bảo người chụp lại không ít hình dung mạo bị hủy dung của tiểu tam gửi cho ông chồng, để ông ta tỉ mỉ xem một phen, xem xem có ghê tởm không cho biết.

Tiêu Thiên vốn định báo cảnh sát, thấy bà vợ cả nhanh chóng rời đi, người vây xem cũng tản đi, anh cũng không xen vào việc của người ta, xách bánh ngọt trở về xe.

Bất quá mặt của cô gái kia... Tiêu Thiên suy tư, quả thực có chút nghiêm trọng! Cũng không biết làm sao trở thành như vậy. Căn bản chẳng khác gì bị hủy dung, hoàn toàn không thể nào nhìn da ngũ quan vốn có.

Tiểu Nghệ ngã ngồi dưới đất, im lặng khóc thút thít, nước mắt nhỏ xuống nền đất hòa lẫn với bụi đất trở nên đục ngầu dơ bẩn. Tay cô bị đất đá cọ đứt lộ ra vài vệt máu, chân cũng mảng xanh mảng tím. Thế nhưng những này không quan trọng, quan trọng là người khác đã thấy mặt cô.

Người vợ cả cố ý mang khẩu trang của cô đi, cô muốn né tránh ánh nhìn của mọi người cũng không được, chỉ có thể mang gương mặt như quỷ quái ẩn núp khắp nơi.

Hôm nay cô ra ngoài để khám bệnh, thực không ngờ lại bị bà vợ cả kia chặn lại.

Nửa tháng trước, cô được chị em đề cử một loại mỹ phẩm dưỡng da, nói là loại đang hot nhất gần đây, dùng rất tốt. Người chị em đó của cô cũng đang dùng, chỉ dùng được mấy ngày mà da dẻ đã đẹp lên hẳn cứ như vừa mới tới thẩm mỹ viện, Tiểu Nghệ nghe vậy thì động lòng.

Tiểu tam như bọn họ quan trọng nhất chính là gương mặt, nhờ nó mà câu dẫn được bọn đàn ông. Cô ấy chị em dùng cũng không tệ nên mua một bộ, dùng vài ngày.

Không ngờ hiệu quả thực sự rất tốt, người nam kia trở nên quấn quýt si mê cô, cũng đưa cho cô không ít thứ tốt. Tiểu Nghệ cảm thấy cực kỳ vui sướng.

Thế nhưng dần dần Tiểu Nghệ phát hiện không đúng, trên mặt đột nhiên xuất hiện những mảng mụn đỏ, mới đầu cô cũng không quá để ý, dù sao thì ai cũng có một khoảng thời gian bị xấu da. Thế nhưng mụn xuất hiện ngày càng nhiều, hơn nữa còn ngày càng lớn, chạm nhẹ một cái cũng túa máu, cả gương mặt thoạt nhìn cực kỳ ghê tởm.

Cô gọi điện chất vấn người chị em kia, hỏi cô ta rốt cuộc đã giới thiệu thứ quỷ quái gì, mặt cô sao lại biến thành như vậy. Nào ngờ đâu mặt của người chị em kia cũng xảy ra vấn đề, so với cô còn nghiêm trọng hơn, căn bản không nhìn được. Người chị em kia nói hết thảy xong rồi, công ty Xu Lệ kia căn bản là gạt người, bây giờ có rất nhiều người bị gạt, mặt cũng xảy ra vấn đề. Bác sĩ nói mặt cô bây giờ không cách nào trị hết, chỉ có thể cố hết sức bảo lưu nguyên trạng. Người nam bao dưỡng cô sớm đã rời đi, chỉ cho cô một khoản gọi là phí chia tay.

Tim Tiểu Nghệ giật thót, kim chủ của cô không có nhà nên không biết bây giờ cô đã biến thành dáng vẻ này, chờ ông ta quay lại thì khẳng định kết cục của cô cũng giống như người chị em kia mà thôi.

Tiểu Nghệ không có cách nào chỉ vội vàng bịt khẩu trang chạy tới bệnh viện, cuối cùng nhận được kết quả giống như người chị em kia, biểu tình của bác sĩ rất nghiêm trọng. Hơn nữa trong thời gian chờ đợi cô cũng nhìn thấy không ít nữ nhân bị tình trạng như mình, đều là do mỹ phẩm Xu Lệ kia làm hại.

Tâm Tiểu Nghệ nguội lạnh, vừa khóc lại vừa mắng, trong lòng tuyệt vọng không thôi.

Tối hôm đó cô quay trở về biệt thự thì nhận được điện thoại chia tay của người đàn ông kia, căn biệt thự này coi như phí chia tay. Hiển nhiên bà vợ cả đã nói chuyện cô bị hủy dung cho ông ta biết.

Tiểu Nghệ vừa khóc lại nháo, kết quả đều phí công. Cặp mắt cô sưng đỏ, nhìn những mảng mụn nhô lên trên mặt, phần chóp còn chảy ra nước mủ, ghê tớm đến mức cô cũng không dám nhìn lần thứ hai. Bây giờ mỗi ngày thức dậy đều nhìn thấy vệt mủ lưu lại trên gối, cô ghê tởm đến mức không thể ngủ trên nó được nữa.

"A a a a a....." Tiểu Nghệ giống như phát điên đập vỡ tấm gương, mảnh kính vụn văng tung tóe đầy đất, cũng chiếu rọi gương mặt đáng sợ của cô. Tiểu Nghệ tuyệt vọng cùng cực, cầm lấy mảnh kính vỡ dưới đất, cắt mạch máu trên cổ tay tự sát.

Máu chảy đầy đất, cô dựa vào góc tường nhìn thân thể mình vì mất máu mà dần dần mất đi cảm giác, vô thức có chút lạnh. Bởi vì mặt có vấn đề nên vẫn còn rất đỏ, hoàn toàn không có cảm giác tái nhợt vì mất máu. Từ từ cô nhắm mắt lại, cứ vậy lẳng lặng dựa vào góc tường, không nhúc nhích.

Tiểu Nghệ không phải cô gái duy nhất tự sát vì mặt bị hủy, sau khi sự tình phát sinh thì đã có mấy chục vụ nữ nhân tự sát.

Hạ Thiên Dật ôm Tiểu Ưu, trong một tiếng ngồi xe, cậu đã thấy V bác nổi lên tin tức mới, một cô gái vì hủy dung mà tự sát, này đã không biết là vụ thứ mấy rồi.

Tay Hạ Thiên Dật run lẩy bẩy, cậu không dám để Tiểu Ưu xem, sợ cô sẽ nghĩ không thông. Làm sao, làm sao bây giờ đây? Phải làm sao đây? Hạ Thiên Dật thật sự rất hoảng, thế nhưng vẫn cố gắng tỏ ra tỉnh táo. Cậu không thể hoảng được, cũng không thể hoảng sợ, một khi cậu mất hết hồn vía thì Tiểu Ưu sẽ xong đời.

Tiêu Thiên xách điểm tâm ngọt trở lại nhà Tống Triết, Tống Triết đang ngồi xếp bằng tra cứu bách khoa toàn thư. Quyển bách khoa toàn thư kia thật dầy, cậu chỉ mới lật xem được một phần năm, Tống Triết dụi mắt, thấy bánh ngọt Tiêu Thiên đưa tới trước mặt thì vui sướng ôm lấy anh moaz moaz một ngụm: "Yêu chết anh a lão Tiêu, hôm nay em xem bách khoa toàn thư cả buổi trưa, đầu óc sắp hỏng mất rồi."

"Đúng rồi, em giải quyết chuyện Hứa Trinh Trinh rồi a." Tống Triết bừng bừng húng thú kể chuyện nữ nhi hương cho Tiêu Thiên nghe.

Múc một muỗng bánh bỏ vào miệng, Tống Triết liếm liếm môi nói: "Chính là bây giờ không biết số nữ nhi hương còn lại đã chạy đi đâu."

"Em đừng lo, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, cứ từ từ giải quyết." Tiêu Thiên an ủi.

Tống Triết gật đầu, múc một muỗng đưa tới miệng Tiêu Thiên, sau đó hôn lên môi anh, hai đôi môi quấn quýt, bánh ngọt tựa hồ lại càng thơm ngọt hơn, cậu có chút thở hổn hển nói: "Buổi tối em sẽ cùng con trai dì Vương ăn bữa cơm, trước đó có giúp xử lý chuyện bút tiên nên cậu nhóc cứ muốn mời em một bữa để cám ơn, chỉ là vẫn luôn không có thời gian."

Tiêu Thiên nói: "Ừm, vậy chúng ta cùng đi."

Tống Triết không để tâm nói: "Ừm, cùng đi đi, dù sao em cũng không thân với bọn họ, đi một mình cũng khá lúng túng."

Ngay lúc này có người gõ cửa, Tống Triết mở cửa xem một cái, là Vương Hằng Kiệt, phía sau là nhóm Lâm Linh, Tiểu Ưu cùng Hạ Thiên Dật không ở, tâm tư Tiểu Ưu quá tệ, cứ khóc mãi không thôi, Hạ Thiên Dật vẫn luôn bồi bên cạnh, sợ cô làm chuyện điên rồ.

"Tống Triết, thật xin lỗi, chắc hôm nay lại không thể mời cơm anh rồi." Vương Hằng Kiệt nói xin lỗi.

Tống Triết vẫn mỉm cười như cũ: "Không sao, không sao đâu, các cậu bận việc thì chúng ta để ngày khác."

Lâm Linh tiến tới trước nói: "Đại sư, lần trước thật sự cám ơn anh. Vốn định mời anh ăn bữa cơm, không ngờ lại gặp chút chuyện phiền phức. Thật sự rất xin lỗi!"

Tống Triết khoát tay: "Không sao, ngoài ý muốn vẫn luôn tới bất ngờ như vậy mà. Chuyện ăn cơm có thể để sau, nếu có vấn đề không thể giải quyết thì có thể tìm tôi hỗ trợ, dĩ nhiên điều kiện tiên quyết là phải là sự kiện phi tự nhiên. Dù sao thì tôi chỉ rành phương diện này thôi."

Lời nói hài hước của Tống Triết làm Vương Hằng Kiệt phì cười, nghĩ tới chuyện Tiểu Ưu, cậu nhịn không được hỏi: "Tống Triết, anh có biết tin tức mới bùng phát hôm nay không?"

Tống Triết không rõ lắm: "Không biết, cả ngày nay tôi bận, di động cũng không đụng tới."

"Chính là một loại mỹ phẩm tên là Xu Lệ đã hủy hoại rất nhiều người, bây giờ đã có không ít người vì nó mà tự sát. Bạn gái của Hạ Thiên Dật ở chung phòng với em cũng dùng, trước khi tới nhà em bọn họ có tới bệnh viện kiểm tra, bác sĩ nói tình huống rất nghiêm trọng, cũng vì vậy mà hôm nay bọn em mới không có cách nào mời anh ăn cơm."

Lâm Linh chen vào nói: "Đúng vậy a, loại mỹ phẩm kia ngay cả chuyên gia cũng không biết làm từ thứ gì. Không tới nửa tháng đã làm mặt người ta thối rữa hỏng mất. Hơn nữa không chỉ hủy dung, thậm chí có vài người đang có thai tự dưng mất đi đứa nhỏ luôn."

Tống Triết:??? Thứ trang điểm quỷ gì mà đáng sợ như vậy?

.*.

Bạn đang đọc Tiên Sinh Đoán Mệnh Sao? của Thính Thuyết Ngã Thị Hắc Sơn Lão Yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.