Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 474 Khôn Mộc Thạch.

Phiên bản Dịch · 1874 chữ

-Kinh nghiệm chiến đấu của ngươi với tu sĩ Anh Biến hậu kỳ và tu sĩ Vấn Đỉnh quá ít. Cho nên nếu đối mặt với loại tu sĩ đại thần thông này ngươi sẽ không thể phát huy được toàn bộ sự nhạy bén của mình. Nếu muốn nắm chắt thời cơ thì bây giờ phải cảm nhận uy áp của đám tu sĩ này, rèn luyện kinh nghiệm chiến đấu.

Khi Vương Lâm nghe xong thì cảm thấy tỉnh ngộ. Hắn cẩn thận quan sát, dần dần càng trở nên nhạy bén hơn, linh động hơn.

Cuối cùng, khi Tư Đồ Nam tăng tu vi lên Vấn Đỉnh sơ kỳ. Với tu vi này diệt Vương Lâm vô cùng đơn giản, nên lão chỉ yêu cầu Vương Lâm tránh né và chạy trốn.

Những kiểu rèn luyện thế này cực kỳ tàn khốc, may mà sau khi Vương Lâm và bản tôn dung hợp lại thì cơ thể đã đạt đến đẳng cấp của tam tinh Cổ Thần, nếu không hắn sẽ liên tục dính đòn trọng thương.

Tư Đồ Nam cũng thấy được điều này, nên lão hung hăng rèn luyện Vương Lâm. Một tháng tuy ngắn nhưng Vương Lâm cũng thu được rất nhiều tiến bộ.

Vào một ngày, trước mặt Vương Lâm xuất hiện một tinh cầu tu chân màu xanh. Một vòng sáng tròn bao quanh tinh cầu tỏa ra những tia sáng êm dịu.

Ánh mắt Tư Đồ Nam lóe lên, lão nhìn chằm chằm về phía tinh cầu tu chân màu xanh trước mặt, thần thức khổng lồ điên cuồng phóng tới rồi kéo dài lên trên tinh cầu. Một lúc sau, lão thu hồi thần thức, cương quyết nói:

-Trên Giao Dịch Tinh vẫn giống như năm xưa khi lão tử rời khỏi. Thay đổi lớn nhất là lần này đến đây chẳng người nào có tu vi mạnh bằng lão tử cả! Ha ha! Như vậy thì con mẹ nó, lão tử phải đoạt tháp. Lão tử đã đến đây thì phải chiếm lấy nó!

Vương Lâm cười khổ, Tinh La Bàn hóa thành một đạo cầu vồng bay thẳng vào trong tinh cầu tu chân.

Vòng sáng êm dịu kia không có bất kỳ tác dụng ngăn cản, khi Tinh La Bàn bay qua thì nó lập tức mở ra một con đường. Tinh La Bàn phá không bay đi, tiến thẳng vào trong tinh cầu Tu Chân.

Đúng lúc này, từ xa đột nhiên phóng thẳng đến ba đạo cầu vồng với tốc độ cực nhanh.

Tư Đồ Nam trừng mắt, lão quét mắt về phía ba người ở phương xa rồi quát lớn một tiếng:

-Cút đi cho lão tử!

Ba đạo cầu vồng kia đột nhiên khựng lại rồi quay đầu bỏ đi. Tư Đồ Nam cười ha hả, cơ thể lão lóe lên rồi nhảy từ trên Tinh La Bàn xuống, bay về phương xa. Lão truyền âm nói:

-Vương Lâm! Lão tử đi chém giết một lúc đây! Ngươi cứ đi dạo tự nhiên. Ba ngày sau ta sẽ đi tìm ngươi! - Khi giọng nói của Tư Đồ Nam vừa truyền vào trong tai thì hình bóng của lão đã tan biến khỏi tầm mắt của Vương Lâm.

Vương Lâm thu hồi Tinh La Bàn. Hắn tiến một bước về phía trước, cả người hóa thành một làn khói xanh bay đi như tên bắn. Trên tinh cầu này có một đại dương rộng lớn chiếm hơn phân nửa diện tích, từng cơn gió biển thổi tới đập thẳng vào mặt Vương Lâm.

Từng cơn sóng cuộn trào trên mặt biển xanh, khiến cho Vương Lâm hít thở cảm thấy không khí rất ẩm ướt. Cơ thể hắn đột nhiên lóe lên như ánh điện rồi nhanh chóng bay thẳng về phía đất liền.

Thần thức của hắn đảo qua, tất cả những biến động trong phạm vi vạn trượng đều hiện rõ trong đầu.

Đất liền ở phương xa càng ngày càng gần, chỉ trong nháy mắt Vương Lâm đã đặt chân lên mặt đất. Thần thức của hắn đảo qua thì phát hiện ở phía trước có một tòa thành khổng lồ giống như mãnh thú nằm sấp trên mặt đất.

Minh Hồng thành là một tòa thành khổng lồ trên tinh cầu, trong thành không có một người nào là phàm nhân, tất cả đều là người tu chân.

Trong thành những cửa hàng mọc lên san sát, ở phía tây còn có một quảng trường khổng lồ. Ở đây có rất nhiều tu sĩ đến từ tinh không lấy linh thạch ra để đổi lấy một số thứ khác. Những thứ được bán ở chỗ này có thể dùng bảo vật hoặc linh thạch để đổi. Trong Minh Hồng thành có rất nhiều tu sĩ, họ như những con thoi xuyên qua lại ở các cửa hàng. Đặc biệt là chợ buôn bán tự do ở phía tây lượng người mua kẻ bán dày đặc.

Trong phạm vi thành Bắc có rất ít tu sĩ. Nhưng chỗ này lại là nơi tập trung những cửa hàng xa hoa nhất. Ở đây tổng cộng có chín gian hàng, gian nào cũng được xây dựng đẹp đẽ giống như tiên giới, tiểu nhị ở bên trong tu vi cũng rất cao.

Đặc biệt là cửa hàng thứ chín, có thể nói là đệ nhất ở Minh Hồng thành.

Lúc này ở cửa thành phía Đông có một người thanh niên mặc đồ xanh từ ngoài đi vào trong. Hắn có vóc người cao ráo, tóc dài buộc ở sau đầu, thoáng nhìn hết sức phóng khoáng.

Người này chính là Vương Lâm. Sau khi đưa ra một khối linh thạch, hắn liền đi thẳng vào thành. Lúc này ánh mắt hắn đang đảo qua từng cửa hàng một.

Mục tiêu của Vương Lâm rất rõ ràng, hắn cần mua hai loại vật liệu khác nhau để sửa chữa Tinh La Bàn. Hai loại vật liệu này chắc sẽ không dễ dàng được tìm thấy ở những chỗ bình thường thế này được.

Vương Lâm vừa đi vừa đảo mắt qua từng cửa hàng, chốc chốc hắn lại ngừng bước nhìn vài lần rồi lại đi.

Đi đến gian hàng thứ bảy thì đột nhiên Vương Lâm quay người lại, hắn nhìn về phía một người thanh niên nhỏ con đang đi ở phía sau.

Người thanh niên này vẫn âm thầm đi theo Vương Lâm từ khi hắn bước chân vào thành.

Người thanh niên kia thấy Vương Lâm nhìn lại cũng không hề sợ hãi, ngược lại hắn còn nở nụ cười rạng rỡ rồi nhanh chóng cất bước đi đến trước mặt Vương Lâm ba trượng ôm quyền nói:

-Tiền bối có phải là lần đầu tiên đến Minh Hồng thành? - Tu vi người này là Nguyên Anh hậu kỳ, hắn chưa Hóa Thần.

-Có chuyện gì? - Vương Lâm bình thản nói.

Trên mặt người thanh niên vẫn mang theo nụ cười, nhưng trong lòng hắn lại cực kỳ căng thẳng. Khi Vương Lâm mới bước chân vào thì hắn đã phát hiện đây chắc chắn là người lần đầu tiên đi vào chỗ này.

Phải biết rằng Minh Hồng thành đã trải qua một lần sửa chữa. Phần lớn mọi người đều đi vào từ cửa Tây, bởi vì khoảng cách từ chỗ đó đến chợ tự do gần nhất, có rất nhiều cửa hàng với rất nhiều loại bảo bối. Trong những cửa hàng ở đó có thể mua được một số thứ với giá cả rẻ hơn một chút, nhưng rất khó phân biệt được thật giả. Muốn mua được hàng tốt thì người mua phải có kiến thức.

Còn những người đi vào cửa Đông, nếu không phải là người đầu tiên đi vào thành thì cũng là những khách hàng lớn.

Người thanh niên vội vàng nói:

-Tiền bối! Vãn bối là Lý Đan Nam, từ nhỏ đã sống trong Minh Hồng thành. Nếu đây là lần đầu tiên tiền bối đến nơi này, có vãn bối chỉ dẫn sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Chỉ cần ngài bỏ ra mười khối thượng phẩm linh thạch…

Vương Lâm nhìn qua người thanh niên, hắn hơi trầm ngâm rồi gật đầu. Mười khối thượng phẩm linh thạch cũng không phải là ít, có thể mua được một số pháp bảo và đan dược cấp thấp. Nhưng năm xưa trước khi Vương Lâm đi Chu Tước mộ đã vơ sạch toàn bộ linh thạch của Tiên Di Tộc, vì thế mà lúc này hắn đã trở nên giàu có. Lý Đan Nam vội vàng cung kính, nói:

-Tiền bối! Không biết ngài muốn tìm pháp bảo, tiên ngọc, hay tài liệu? Hay là một số chú ngữ ký hiệu, thần thông pháp thuật?

Vẻ mặt Vương Lâm vẫn như thường, bình thản nói:

-Ta muốn mua Khôn Mộc Thạch! Ngươi có biết thứ này không?

-Khôn Mộc Thạch… …. - Lý Đan Nam ra vẻ suy tư. Một lúc sau, hai mắt hắn đột nhiên trở nên sáng rực, nói:

-Khôn Mộc Thạch thuộc tính mộc nhưng sống trên nham thạch, mười năm mới mọc ra một tấc phải không?

Vương Lâm cảm thấy kinh ngạc. Người này có thể biết Khôn Mộc Thạch quả là có kiến thức phi phàm. Phải biết rằng Khôn Mộc Thạch là một loại vật liệu dùng để tế luyện Tinh La Bàn cổ được ghi lại trong ký ức Cổ Thần Đồ Ti.

Bộ tộc Cổ Thần nói chung cũng không cần phải sử dụng Tinh La Bàn vì cơ thể của bọn họ đã có thể qua lại giữa tinh không. Chỉ có một số địa phương đặc thù hoặc những tộc nhân cấp thấp mới sử dụng những vật này. Tinh La Bàn của bộ tộc Cổ Thần cũng có chút khác biệt với những la bàn bây giờ của Tu Chân Liên Minh.

Hắn phải dùng một số vật liệu và thủ pháp đặc thù mới có thể tế luyện được. Một khi thành công thì tốc độ và uy lực sẽ cao hơn gấp mấy lần so với Tinh La Bàn bây giờ. Vẻ mặt Lý Đan Nam trở nên lúng túng, hắn do dự một chút, nói:

-Tiền Bối! Thứ đó ta chỉ nghe người ta nói qua mà thôi. Ở chợ tự do có người bán nhưng giá cả lại rất cao. Hơn nữa vật này ngoài việc có thể tăng tốc độ phi kiếm thì chẳng còn tác dụng nào, cho nên chẳng ai muốn mua, sau đó người bán loại gỗ này mới gửi lại cho một số người bạn trong chợ bán dùm. Nếu tiền bối muốn đi thì tại hạ sẽ dẫn đường. Nhưng…Tiền bối! Giá cả của nó rất cao, nếu không phải việc cần thiết thì nên thay đổi một số tài liệu khác, chẳng phải sẽ tốt hơn sao?

-Ta tự có chỗ sử dụng, cứ dẫn đường đi!

Vương Lâm nhẹ nhàng nói.

Lý Đan Nam không nói nhiều, hắn dẫn Vương Lâm đi vào phường thị tự do ở phía tây thành.

Quyển 2: Tu Chân Huyết Ảnh

Bạn đang đọc Tiên Nghịch của Nhĩ Căn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 68
Lượt đọc 4109

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.