Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 329. Ta chính là Vương Lâm.(1)

Phiên bản Dịch · 1939 chữ

Mấy ngày này, hầu hết các cửa hàng trong phần lớn thành trì của Tu Ma nội hải đều có một người đội mũ rơm tiến vào thu mua đan phương.

Ban đầu thì các chủ quán cũng đưa ra cái giá phù hợp, nhưng là càng về sau càng quá đáng. Cuối cùng thậm chí còn xuất ra cái giá trên trời. Chẳng qua, tại một cửa hàng, khi không trao đổi được còn chuẩn bị mạnh mẽ cướp đoạt thì cũng là gặp phải tai ương ngập đầu.

Sau đó, tin đồn liên quan đến một vị Hoá Thần tu sĩ đầu đội mũ rơm đã lập tức truyền khai. Đối với Vương Lâm mà nói, việc này cũng rất có lợi. Tối thiểu, việc thu mua đan phương của hắn đã dễ dàng hơn trước kia rất nhiều.

Trong mười ngày, với sự trợ giúp của cổ truyền tống trận, Vương Lâm đã đi đến biên giới của Tu Ma hải và Sở quốc. Trong thời gian này, tổng cộng hắn đã mua được tám cái ngũ phẩm đan phương.

- Nếu Uyển nhi nhìn thấy những phương thuốc này chắc chắn sẽ rất vui sướng.

Khoé miệng Vương Lâm lộ ra một tia mỉm cười, tiến nhập vào Sở quốc. Hắn không che dấu tướng mạo nữa, đem mũ rơm cất đi.

Nhưng ngay khi Vương Lâm vừa đi qua biên giới của Sở quốc, bỗng nhiên hắn biến sắc, ánh mắt lộ ra một tia hàn mang, nhìn về phía Vân Thiên Tông, trong miệng gầm nhẹ:

- Muốn chết!

Sau đó thân mình hắn loé lên, biến mất tại chỗ.

Triển Bạch là một kẻ đến từ Ngũ cấp tu chân quốc Bì Lô quốc. Cái tên này đại biểu cho giết chóc và máu tanh.

Bản thân hắn là một đệ tử thiên tài của Bì Lô quốc, một đường tu hành cuối cùng đạt đến Nguyên Anh hậu kỳ, sau đó không hiểu vì sao lại trộm lấy Bảo điển của Trĩ Ma Đạo, phản bội sư môn.

Dưới một đường đuổi giết, hắn liên tục trốn thoát, tuy bản thân cũng bị trọng thương những cũng giết không ít đồng môn, những kẻ truy sát y.

Cuối cùng, dưới sự truy sát của một Hoá Thần kỳ tu sĩ, Triển Bạch trốn đến Cửu U man hoang. Tại đây, rốt cục hắn trốn thoát khỏi vị Hoá Thần kỳ tu sĩ kia và ở lại chỗ này trên trăm năm thời gian.

Không ai biết được một trăm năm này hắn như thế nào có thể sinh tồn. Chỉ biết một trăm năm sau đi ra, không ngờ hắn đã đạt đến Hoá Thần kỳ. Càng đáng sợ hơn chính là hắn đã thu phục được vô số độc trùng.

Vừa trở ra, người này lập tức giết tới Trĩ Ma Đạo. Khi ra tay, vô số độc trùng bên người gần như hoá thành một mảnh mây đen. Dù là Hoá Thần sơ kỳ tu sĩ, cũng có một số người bỏ mình dưới tay hắn.

Hắn biết rõ rằng Trĩ Ma Đạo có

Hoá Thần hậu kỳ tu sĩ tồn tại nhưng vẫn dám tiến đến đồ sát, điều này cho thấy bổn sự của hắn.

Cuối cùng hắn lại bị đuổi giết, một đường phải chạy trốn. Đuổi giết hắn là một vị trưởng bối trong sư môn, một Hoá Thần trung kỳ tu sĩ. Cuối cùng người này bị hắn dẫn vào trong Cửu U man hoang, sau đó cũng không thấy tung tích gì truyền ra nữa.

Ba mươi năm sau, Triển Bạch lại đi ra khỏi man hoang, tu vi tuy vẫn chỉ là Hoá Thần sơ kỳ nhưng cũng không có tin tức gì của vị trưởng bối kia.

Tuy vậy, người này cũng từ bỏ việc trả thù Trĩ Ma Đạo, mà rời khỏi bản quốc, đi tha hương, lưu lại một loạt hung danh. Những tu sĩ chết dưới tay hắn đã không thể kể hết được.

Thậm chí Hoá Thần trung kỳ đối mặt với hắn cũng có chút đau đầu. Hắn tu luyện một loại pháp thuật mà dường như nắm giữ được một tấm thân bất tử. Mỗi lần có vẻ như giết được hắn thì thực tế chỉ là một trong số các phân thân của hắn mà thôi.

Cuối cùng, người này chiếm được một cái Vũ đỉnh, trở thành một trong những người được lựa chọn để tiến vào Tiên giới.

Ở Tiên giới, hắn vẫn hoành hành như trước. Chỉ cuối cùng gặp phải một kẻ khó có thể trêu chọc được là Vương Lâm, không hãm hại được lại tổn thất mất mấy phân thân, đành bất đắc dĩ mở ra Vu Hồi đỉnh, quay trở lại Chu Tước tinh.

Có thể nói, trong sáu người của Chu Tước tinh lần này, hắn là kẻ đầu tiên quay về.

Trong khi truyền tống trong Vu Hồi đỉnh, hắn cũng giống như Vương Lâm, bị sai lệch. Chẳng qua, Vương Lâm bị truyền tống đến một tinh cầu khác, còn hắn may mắn hơn, dù không truyền tống về đúng chỗ cũ nhưng vẫn ở một chỗ khác ở Chu Tước tinh.

Chẳng qua lại là ở trong Tu Ma hải.

Tại Tu Ma hải, bởi vì lần đi Tiên giới bị tổn thất thảm trọng nên Triển Bạch lại tiến hành giết chóc. Hễ tu sĩ nào gặp hắn, gần như toàn bộ đều táng thân.

Những con trùng tử của hắn, sau khi hấp thu máu huyết của rất nhiều tu sĩ cũng đã bắt đầu sinh sôi nảy nở. Triển Bạch cứ một đường xông tới, tiến nhập Sở quốc.

Cho nên, việc tiêu diệt mấy môn phái cũng là nhằm cho trùng tử của hắn có thêm thật nhiều huyết nhục, thoả mãn nhu cầu của đám trùng tử này. Vì thế, tu sĩ của Sở quốc mới lâm vào kiếp nạn này.

Sứ giả của Cự Ma tộc, ngay khi thấy người nọ tiến đến, nội tâm âm thầm kêu khổ. Tuy hắn cũng là Hoá Thần kỳ nhưng cũng là không phải do tự bản thân cảm ngộ mà là do hấp thu cảm ngộ của người khác để đột phá. Thực lực của hắn thoải mái bắt nạt Nguyên Anh kỳ tu sĩ nhưng nếu là gặp phải những kẻ dũng mãnh như Triển Bạch thì không thể chống cự được. Hắn chỉ có thể chạy đi, tạm thời tránh khỏi đầu sóng ngọn gió.

Triển Bạch đứng trên một đỉnh núi cao chót vót, bốn phía xung quanh hắn có nghìn nghịt vô số trùng vân. Hai mắt hắn lộ ra vẻ khát máu, nhìn chằm chằm vào một môn phái xa xa.

- Vân Thiên Tông…Đây là đệ nhất tông phái của Sở quốc, rất am hiểu luyện đan, hừ, qua hôm nay, toàn bộ số đan dược này là của ta. Nghe người của mấy môn phái trước đây nói rằng tông chủ của Vân Thiên Tông là một mỹ nhân. Ta thật muốn nhìn, sau khi bị trùng tử của ta ký sinh thì rốt cục xinh đẹp ở chỗ nào.

Triển Bạch khẽ động thân, hướng về Vân Thiên Tông bay đi.

Từng trận gào thét của đám trùng tử này vang khắp cả trời đất, thanh thế kinh người.

- Mấy ngày trước, đem một tên Nguyên Anh hậu kỳ tiểu bối của Vân Thiên Tông làm thịt, trước khi chết, hắn còn nói Vương Lâm sẽ không bỏ qua cho ta. Thật là nực cười! Tên Vương Lâm này là ai? Sao ta chưa bao giờ nghe tới. Hơn nữa Sở quốc chỉ là một Tam cấp tu chân quốc, không có khả năng có được Hoá Thần kỳ tu sĩ. Tên Vương Lâm này cùng lắm chỉ là một tên Nguyên Anh hậu kỳ có chút lợi hại mà thôi. Đã là một tiểu bối như thế thì gặp một tên ta giết một tên. Hừ. Mặc dù là Hoá Thần kỳ tu sĩ, Triển Bạch ta há chưa từng giết qua sao?!

- Sau khi tiêu diệt Sở quốc này, ta liền một đường giết về Cửu U man hoang. Đến lúc đó, nhất định phải khiến trùng vương sinh ra. Sau khi trùng vương kí sinh lên thân thể, ý cảnh của ta liền đạt đến Hoá Thần trung kỳ! Tằng Ngưu, đến lúc đó, ta thật muốn nhìn xem ngươi còn có thể kháng cự lại ta không!?

Triển Bạch cười lạnh.

Chuyến đi tiên giới dưới con mắt của Triển Bạch là cả một sự sỉ nhục. Tên Tằng Ngưu kia chính là một nhân vật vốn không có tên tuổi. Không ngờ khi mình bị đuổi giết lại chẳng thèm quan tâm, nếu không như thế, cùng với hắn liên thủ nhất định có thể khiến cho kẻ truy sát kia bỏ mạng đương trường.

- Thật Không ngờ tên Tằng Ngưu này có thể chặt đứt một cánh tay của Hồng Điệp. Tại Chu Tước tinh này thanh danh của hắn vang dội. Hừ! Hết thảy những điều này đáng nhẽ phải thuộc về ta mới đúng. Tằng Ngưu, sớm muộn gì cũng có một ngày ta với ngươi sẽ đại chiến một trận!

Triển Bạch cười lạnh, nhưng lập tức, hắn nhướn mày lên, lẩm bẩm.

- Con thú Lôi Oa kia của Tằng Ngưu đúng là con vật khắc chế trời sinh với đám trùng tử của ta.

Ánh mắt hắn chớp lên, hạ quyết tâm, lần này bất kể thế nào cũng phải mạo hiểm tiến vào chỗ sâu bên trong Cửu U man hoang để tìm trùng vương. Một khi trùng vương sinh ra, như vậy Lôi Oa sẽ mất đi tác dụng của nó.

- Trước khi đó, ta chỉ cần không trêu chọc vào Tằng Ngưu là được. Người này có thể chặt đứt một tay của Hồng Điệp thì tu vi không thể như biểu hiện bên ngoài là Hoá Thần sơ kỳ được. Tuy nhiên, Chu Tước tinh này rộng lớn như thế, dù là ta muốn trêu chọc, cũng tuyệt không dễ dàng gặp được.

Triển Bạch hừ nhẹ một tiếng, thân mình bay đi cực nhanh, nháy mắt đã đến bên ngoài Vân Thiên Tông.

Vân Thiên Tông bị bao phủ trong một mảnh mây trắng, không phải tự nhiên sinh ra mà là hộ sơn đại trận của Vân Thiên Tông. Chẳng những nó có thể thủ hộ tông môn mà còn có thể che dấu cả Càn Khôn bên trong, rất kỳ diều.

Triển Bạch lơ lửng giữa không trung, nhìn chằm chằm mây trắng bên trên Vân Thiên Tông một chút, cười khinh miệt, quát:

- Những tên tiểu bối của Vân Thiên Tông nghe cho rõ đây, mở ra hộ sơn đại trận, tống xuất đan dược, còn nữa, Tông chủ của các ngươi tự thân ra nghênh đón cho ta!

Bên trong Vân Thiên Tông vẫn một mảnh yên tĩnh, một lúc sau truyền ra một thanh âm dịu dàng êm ta. Thanh âm này cực kỳ suy yếu nhưng vẫn mang theo một cỗ ý chí kiên định.

- Tiền bối bản thân là Hoá Thần kỳ tu sĩ, cần gì phải làm khó một cái tông phái ở tiểu quốc như thế này. Nếu về mặt đan dược có yêu cầu gì, mời tiền bối phân phó, Vân Thiên Tông ta toàn lực thoả mãn yêu cầu của tiền bối.

Quyển 2: Tu Chân Huyết Ảnh

Bạn đang đọc Tiên Nghịch của Nhĩ Căn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 58
Lượt đọc 3931

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.