Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1955 Một lần hành động, thiên hạ chấn kinh (5)

Phiên bản Dịch · 2366 chữ

Chỉ thấy trên bầu trời mơ hồ của Thiên Tôn Niết, tầng thứ mười vô số năm không tỏa ra chút ánh sáng trong nháy mắt này bộc phát ra ánh sáng như ngọc. Kim quang này khuếch tán ra, giống như một làn sóng không ngừng tràn tới, thay thế tất cả màu sắc trong mắt tu sĩ ở nơi này.

Trong kim quang đang tỏa ra, có một thân ảnh khổng lồ giống như từ trong kim quang này biến ảo ra. Thân ảnh này không phải là Vương Lâm mà là một người mặc kim bào tỏa ra uy nghiêm vô thượng.

Thân ảnh này cực kỳ cao lớn, bất ngờ giống như một người khổng lồ đứng trong thiên địa. Hắn từ trong kim quang của tầng thứ mười hiện ra, trong nháy mắt liền trở nên ngưng thật.

Trong nháy mắt thân ảnh đó đã hoàn toàn hiện rõ. Hình dáng hắn anh tuấn, đồng thời ẩn chứa một vẻ tang thương và lực lượng khiến cho tất cả tiên nhân phải cúng bái.

Thân ảnh này mặc kim bào, thậm chí trên đỉnh đầu của người này còn đội một vương miện, khiến người này thoạt nhìn trông ngạo nghễ trong thiên địa.

Trong tích tắc khi thân ảnh này xuất hiện, hơn tám trăm Thiên Tôn phía dưới và cả bốn Dược Thiên Tôn vừa tới đều chấn động tâm thần.

Là phân ảnh của Tiên Tổ năm đó để lại Thiên Tôn Niết này! Nghe nói phân ảnh này trường tồn cũng vạn cổ, đã chia lìa với Tiên Tổ, dù Tiên Tổ có tử vong thì phân ảnh này vẫn dung hợp trong Thiên Tôn Niết!

Tầng thứ mười là ranh giới giữa Dược Thiên Tôn vào Thiên Tôn. Tiên Tộc ta nghe đồn mỗi khi có một tu sĩ Dược Thiên Tôn thì đều được Tiên Tổ ban thưởng, không ngờ việc này là thật!

- Xông qua tầng thứ mười, phân ảnh Tiên Tổ biến ảo ra. Về sau Vương Lâm này có thể vượt long môn, trở thành tu sĩ Dược Thiên Tôn, đã không còn cùng cấp độ với chúng ta nữa rồi!

Có thể tận mắt thấy một người trở thành Dược Thiên Tôn, thấy phân ảnh của Tiên Tổ ban thưởng, lần này đúng là tới Thiên Tôn Niết không về tay không!

Thân ảnh màu vàng kim khổng lồ kia xuất hiện trong thiên địa, cả đám tu sĩ phía dưới đều cực kỳ cung kính, đồng loạt hướng về phía thân ảnh này vái một cái. Không ai yêu cầu họ làm vậy mà đây là sự sùng kính của tất cả tu sĩ Tiên Tộc ở nơi này!

Hậu bối của Tiên Tộc bái kiến Tiên Tổ!

Trong một vái này, giọng nói của tất cả tu sĩ nơi đây hóa thành một, vang vọng trong thiên địa của Thiên Tôn Niết này.

Ngay trong lúc tu sĩ phía dưới vái một cái, phía trước phân ảnh khổng lồ của Tiên Tổ, từ trong kim quang của tầng cung điện thứ mười bất ngờ có một đạo cầu vồng bay ra. Thân ảnh trong đạo cầu vồng đó chính là Vương Lâm.

Cảnh tượng này rơi vào trong mắt tất cả tu sĩ nơi này giống như trở thành vĩnh hằng.

Chỉ thấy trên bầu trời có hai thân ảnh màu vàng kim một lớn một nhỏ, cách nhau không tới trăm trượng đang nhìn nhau.

Sắc mặt Vương Lâm hơi tái nhợt. Hắn sau khi xuất hiện liền lập tức thấy thân ảnh khổng lồ màu vàng kim trước mặt, sau khi thấy rõ tướng mạo xong liền chấn động tâm thần. Thân ảnh đó chính là Tiên Tổ mà hắn hai lần đã nhìn thấy!

Đôi mắt màu vàng kia lộ ra uy nghiêm vô tận. Ánh mắt này nháy mắt rơi lên người Vương Lâm, giống như ẩn chứa một lực lượng kỳ dị không thể nào hình dung nổi đang nhìn về phía hắn, giống như xuyên thấu thân thể hắn, khiến tất cả mọi bí ẩn của hắn đều bị phơi bày.

Tâm thần Vương Lâm chấn động, cũng có cảm giác giống như lõa thế trước ánh mắt này, như tất cả bí ẩn trong tâm thần đều bị ánh mắt này nhìn thấu!

Loại chuyện này Vương Lâm không đoán trước nổi. Thậm chí dù là sư tôn Huyền La của hắn cũng chưa bao giờ ngờ được Vương Lâm lại ở trên đại lục của Tiên Tộc mà đạt được tới bước này!

Do đó Vương Lâm không chút chuẩn bị. Trong nháy mắt bị nhìn thấy, bí mật trong tâm thần bất ngờ bại lộ ra dưới ánh mắt này. Trong ánh mắt này, trong đầu Vương Lâm giống như bỗng xuất hiện một bàn tay khổng lồ rất nhanh lật giở ký ức của hắn, dù có dấu diếm thế nào cũng không có chút tác dụng!

Từ lúc mới sinh ra, nhanh chóng tiến tới!

Tu sĩ Dược Thiên Tôn trên của đại địa của Tiên Tộc hôm nay chỉ có bốn mươi tám người. Đối với Tiên Tộc mà nói, Dược Thiên Tôn cực kỳ quý giá, chỉ thấp hơn Đại Thiên Tôn mà thôi, là một nguồn lực lượng đỉnh phong của Tiên Tộc.

Tu sĩ như vậy dù Tiên Tổ cũng coi trọng, năm đó sáng tạo ra Thiên Tôn Niết này liền lo lắng có ngoại tộc hoặc tu sĩ thiên ngoại thay đổi khí tức đi tới, ẩn trong Tiên Tộc, thậm chí đạt được danh hiệu Dược Thiên Tôn.

Chuyện như vậy Tiên Tổ làm sao có thể cho phép! Thiên Tôn thì thôi nhưng Dược Thiên Tôn thì phải là tu sĩ của Tiên Cương đại lục! Mà cần phải sinh ra và lớn lên tại nơi này, không có chút mánh khóe, cho nên chuyện người xông qua tầng thứ mười của Thiên Tôn Niết liền trở thành Dược Thiên Tôn mới được truyền khắp Tiên Tộc này, cũng được tất cả tu sĩ quyền uy của Tiên Tộc chứng kiến!

Mỗi một tu sĩ trở thành Dược Thiên Tôn đều trải qua chuyện này. Bốn mươi tám Dược Thiên Tôn trên đại lục của Tiên Tộc đều như vậy.

Cánh cửa này là vô cùng trong yếu. Nếu bị phân ảnh của Tiên Tổ phán định là tu sĩ thiên ngoại hoặc tu sĩ Cổ Tộc thì lập tức sẽ bị truyền ra ngoài. Chớ nói là Vương Lâm, dù là Đại Thiên Tôn cũng chạy không thoát.

Phân ảnh của Tiên Tổ sẽ không ra tay, chỉ khi nào bị hắn nhìn ra mánh khóe thì người ra tay sẽ là Dược Thiên Tôn hoặc thậm chí là do Đại Thiên Tôn chém giết!

Trong ánh mắt của Tiên Tổ, trí nhớ của Vương Lâm khi còn nhỏ trong nháy mắt bị mở ra. Đột nhiên Thiên Nghịch Châu dung hợp trong tâm thần này lúc này lại xuất hiện trong thân thể hắn, chậm rãi chuyển động, tỏa ra một luồng lực lượng êm ái, bao phủ toàn thân Vương Lâm. Trong sự trầm mặc của Vương Lâm, Thiên Nghịch Châu giống như sáng tạo ra một phần ký ức cho phân ảnh của Tiên Tổ xem vậy.

Chẳng ai biết là phân ảnh của Tiên Tổ nhìn thấy gì. Một lát sau, ánh mắt hắn nhìn lên người Vương Lâm từ từ trở nên nhu hòa.

Hồi lâu, trong ánh mắt chăm chú của tất cả tu sĩ phía dưới, phân ảnh Tiên Tổ vung tay trái lên. Trong lúc vung lên, lập tức một tấm vải trắng bỗng nhiên biến ảo ra, phất phới trước người.

Trên tấm vải này có bốn mươi tám cái tên, mỗi một cái tên đều tỏa ra ánh sáng chói mắt, uy áp tràn ra phủ xuống thiên địa.

Dược Tôn Bảng!

Đây là Dược Tôn Bảng trong truyền thuyết sao!

Nghe đồn mỗi một tu sĩ Dược Thiên Tôn đều được Tiên Tổ viết tên trên Dược Tôn Bảng này. Bảng này không dễ gì gặp được, chỉ có sau khi một Dược Thiên Tôn xông qua tầng thứ mười mới có thể huyễn hóa ra!

Dược Tôn Bảng, hễ là tên ai viết lên đó đều được Tiên Tổ che chở, là người đạt được vinh quang chí cao trong Tiên Tộc ta!

Tu sĩ phía dưới trừ bốn Dược Thiên Tôn ra, những người khác đều hít sâu một hơi, ánh mắt lộ khát vọng. Bọn họ đều là Thiên Tôn, nhưng mặc dù là Thiên Tôn cũng không có tư cách được viết tên trên Dược Tôn Bảng này!

Chỉ thấy tay phải của phân ảnh Tiên Tổ bỗng nhiên giơ lên, giống như trong tay xuất hiện một cây bút màu vàng kim, vung lên trên tấm vải trắng, bất ngờ viết lên một loại chữ của Tiên Tộc!

- Thứ bốn mươi chín, Vương Lâm.

Trong nháy mắt khi viết xong chữ này, thân thể phân ảnh Tiên Tổ từ từ tiêu tán, lại một lần nữa hóa thành kim quang bao quanh Thiên Tôn Niết này.

Cho tới khi thân ảnh Tiên Tổ hoàn toàn tán đi. Tu sĩ phía dưới vẫn hoàn toàn yên tĩnh, một lát sau mới đồng loạt hướng về bầu trời vái một vái nữa.

- Ra mặt Dược Thiên Tôn!

Trong một vái này, có cả Trúc Lâm Thiên Tôn, có cả những người vừa rồi còn nghi ngờ Vương Lâm không thể xông qua tầng thứ mười!

Trong đám người này còn có một nữ tử tuyệt mỹ. Nàng ở phía dưới nhìn về hướng Vương Lâm, đột nhiên cảm thấy khoảng cách của mình và đối phương lúc này giống như trời và đất, rất xa, rất xa...

Loại cảm giác thình lình ập tới này khiến này mơ hồ cảm thấy buồn bã không nói lên lời.

Vương Lâm đứng giữa không trung, nhắm mắt trầm mặc. Hồi lâu sau hắn mới chậm rãi mở mắt ra. Trong nháy mắt vừa rồi hắn như vừa trải qua nguy cơ sinh tử. Hắn thật không ngờ nổi là Thiên Tôn Niết này lại ẩn chứa một cửa này.

Thiên Nghịch Châu lại một lần nữa tự động xuất hiện, thay ta giải nguy... vật này bên trong có linh tính. Nó rốt cục là thứ gì... Đến từ đâu... Không ngờ lại có thể qua mắt được cả phân ảnh của Tiên Tổ!

Tầng thứ mười này không ngờ lại có chín mươi chín tu chân tinh màu vàng. Khảo hạch tới mức này thảo nào lại rất ít người có thể vượt qua. Dù là ta thì trong nháy mắt vận dụng Thiên Ngưu Hồn Khải xong mới có thể xông qua được tầng thứ mười này!

Trong khi Vương Lâm trầm tư, phía dưới có ba người bay thẳng lên trời, dừng lại xung quanh hắn. Ba người này chính là Tuyết Vũ, Đạo Luân và Mạnh Song Dược Thiên Tôn.

Còn về phần Tử Dịch Dược Thiên Tôn thì thần sắc bình tĩnh, vẫn ở phía dưới, sau khi nhìn Vương Lâm một cái liền không nói một lời.

- Chúc mừng Vương đạo hữu. Ha ha, từ nay về sau Tiên Tộc chúng ta lại có thêm một Dược Thiên Tôn rồi!

Việc này không lâu nữa tất cả Dược Thiên Tôn trong Tiên Tộc sẽ biết. Vương đạo hữu một lần hành động khiến cả thiên hạ chấn kinh, ngày sau nếu có thể gặp mặt tại Bắc Châu thì nhất định phải luận đạo say sưa một trận.

Vương đạo hữu, sau khi bước vào cấp độ Dược Thiên Tôn thì sợ là sẽ được mấy vị Đại Thiên Tôn mời chào. Tại hạ Tuyết Vũ đang ở dưới trướng Võ Phong Đại Thiên Tôn nghe giảng đạo, nếu đạo hữu có thể tới đây thì đúng là chuyện đáng mừng, không biết đạo hữu định đi tới nơi nào?

Ba người cùng cười hướng về phía Vương Lâm ôm quyền. Trên mặt Vương Lâm cũng hiện ra nụ cười, ôm quyền đáp lại.

- Chuyện liên quan tới lựa chọn Đại Thiên Tôn nào tại hạ còn chưa quyết định. Mà hôm nay cũng chưa định rời đi như vậy...

Vương Lâm vừa nói vừa ngẩng đầu nhìn thoáng qua tầng thứ mười một mơ hồ trong mây mù!

Hắn ngẩng đầu lên liền khiến thần sắc ba người sững lại.

Vương đạo hữu chẳng lẽ muốn tiếp tục xông tới tầng mười một?

- Đúng vậy!

Vương Lâm mỉm cười gật đầu.

Thần sắc ba người khác nhau. Liếc nhìn Vương Lâm một cái, Tuyết Vũ Dược Thiên Tôn do dự một chút liền mở miệng nói.

- Ba người chúng ta cũng chưa xông qua tầng thứ mười một. Vương đạo hữu nếu muốn thử một phen thì ta có chút kinh nghiệm có lẽ đối với đạo hữu sẽ có ích.

Ở Thiên Tôn Niết này, ngoài tầng mười ra thì mức độ khó khăn đã vượt xa chín tầng của tu sĩ Thiên Tôn. Mà một khi thất bại, không phải như mười tầng trước, lông tóc không tổn hao gì mà có thể chịu thương thế, tuy không nặng nhưng vẫn phải cẩn thận.

Mặt khác sau tầng thứ mười, trong thời gian ngắn tu hành rất khó có thể xông qua. Đó cũng là vì sao mà tu sĩ Dược Thiên Tôn lại rất ít tới nơi này. Không nắm chắc tám phần Dược Thiên Tôn chúng ta sẽ không dễ dàng xông lên...

Theo ta được biết, trước mặt kể cả Vương đạo hữu, trong số bốn mươi chín Dược Thiên Tôn có hai mươi bảy người dừng lại ở tầng mười một không thể vượt qua. Trừ hai mươi bảy người này ra, có mười ba người đang dừng ở tầng mười hai. Tử Dịch đạo hữu phía dưới nghe đồn là đã xông qua tầng mười hai, trên thực tế là dừng lại ở tầng mười hai.

Bạn đang đọc Tiên Nghịch của Nhĩ Căn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 29
Lượt đọc 2442

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.