Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khí tức của viễn cổ tiên vực

Phiên bản Dịch · 2301 chữ

Thời gian chậm chậm trôi đi. Ngay lúc Văn Thú lo lắng định phóng vào mây thiên kiếp thì một tiếng gầm nhẹ từ trong đám mây thiên kiếp màu hồng truyền ra vang vọng. Trong đám mây màu máu đó ầm ầm quay cuồng, lôi quang ầm ầm lóe lên, có một biển lửa đột nhiên bùng lên thiêu đốt. Một thân ảnh màu hồng từ trong đám sương mù lao ra. Đó chính là Vương Lâm.

Sắc mặt hắn tái nhợt, nhưng thần sắc lại lộ vẻ dữ tợn và mệt mỏi, hắn lao ra khỏi đám sương máu, thẳng tới mây thiên kiếp, trong nháy mắt đã vượt qua khoảng cách cả ngàn trượng, trực tiếp nhảy vào trong mây thiên kiếp trên cao! Ngay trong nháy mắt khi hắn tiến vào trong mây thiên kiếp, Vương Lâm lập tức cảm thấy lực lượng thiên địa mênh mông tràn tới. Hai tay hắn mạnh mẽ đẩy về phía trước, lôi hỏa lần lượt thay đổi, lập tức sinh ra một cỗ lực lượng hủy diệt kinh thiên động địa.

Một tiếng ầm ầm vang lên. Trong lúc lôi hỏa không ngừng va chạm, mây thiên kiếp vô biên vô hạn liền có rút lại nhanh chóng, bên trong vang lên những tiếng chấn động không ngớt.

Bên trong mây thiên kiếp, lôi quang lóe sáng. Lửa cháy bùng bùng, tạo thành một lúc đánh sâu vào. Mà dần dần mây thiên kiếp này điên cuồng có rút lại, bên trong lại càng vang lên những tiếng động kinh thiên động địa.

Hầu như chỉ trong nháy mắt, trong tiếng ầm ầm mây thiên kiếp không ngờ liền sụp đổ, giống như là bị một đôi tay đang không ngừng xé nát. Thân thể Vương Lâm trong mây thiên kiếp rõ ràng cảm nhận được lực lượng giằng xé này. Thân thể hắn dường như cũng bị xé ra, đang muốn lui lại phía sau nhưng lập tức hai mắt hắn sững lại.

Đang ở trong mây thiên kiếp, bốn phía xung quanh là mây mù nhưng Vương Lâm lại nhìn thấy ở xa xa ở trong mây mù này không ngờ lại có một cái khe rộng chừng mười trượng. Sương mù nồng đậm từ trong cái khe đó không ngừng phun ra. Dường như chính cái khe này là nguồn gốc của thiên kiếp vậy.

Hơi do dự một chút. Vương Lâm nhìn chằm chằm vào cái khe đó, thân thể nhoáng lên lao thẳng về phía trước, chớp mắt một cái đã tới phía trước cái khe đó. Kỳ dị chính là thân thể hắn ở chỗ này lại không hề cảm nhận thấy chút lực giằng xé nào. Hiện tượng quỷ dị này khiến hắn cẩn thận hơn.

Cắn răng một cái, thần thức của Vương Lâm bay ra, tách ra một tia trực tiếp chui vào trong khe. Ngay khi thần thức tiến vào, thân thể Vương Lâm lập tức run rẩy kịch liệt.

Thần thức mới vừa tiến vào trong cái khe, hắn liền nhìn thấy một mảnh thiên địa mới! Nơi này trời xanh biển xanh, tiên khí tràn ngập, mặt đất rộng rãi, nhìn hết tầm mắt cũng không thấy biên giới. Nhưng Vương Lâm lại lập tức nhìn thấy trên mặt đất có một bức tượng đá rất lớn.

Bức tượng đá này bất ngờ chính là một Cổ Thần! Mi tâm của Cổ Thần này có tâm tinh điểm.

Giờ phút này có hai cái tinh điểm đã bị phong ấn, hắn đứng ở nơi đó không hề nhúc nhích. Phảng phất như thật sự là vật chết.

Nhưng Vương Lâm cảm nhận được rất rõ ràng, từ thân thể Cổ Thần nọ truyền ra sinh cơ mênh mông vô tận.

Nếu chỉ như thế thì thôi, cũng không đủ để khiến Vương Lâm khiếp sợ. Nhưng hắn lại nhìn thấy không phải chỉ là một Cổ Thần. Mà hiện giờ trên mặt đất lại có không dưới mười Cổ Thần, còn có gần một trăm Cổ Yêu, Cổ Ma! Ở trên đỉnh đầu của một tượng đá Cổ Mà có một thanh niên mặc đạo bào đang ngồi khoanh chân. Thanh niên này đang cầm một mặt gương trong tay, không ngừng cau mày tính toán.

- Động khẩu thiên kiếp theo lời Mã sư bá nói hắn là ở nơi này....

Đang lúc này thì thanh niên kia đột nhiên ngẩng đầu, khẽ a một tiếng, hai mắt lộ ra vẻ mừng như điên, nhìn lên bầu trời hiển nhiên là phát hiện ra thần thức của Vương Lâm. Ánh mắt hắn lóe lên. lập tức liền có một luồng sáng ánh sáng xanh đen từ trong mắt hắn lóe ra chiếu thẳng lên bầu trời.

Vương Lâm không hề do dự một chút nào, lập tức cắt đứt liên hệ với thần thức nọ, cả người nhanh chóng lui lại, lôi hỏa tràn ngập toàn thân, không để ý tới gì mà nhảy thẳng vào trong đám mây thiên kiếp đang quay cuồng, hóa thành một đạo thân ảnh đỏ đậm từ bên trong lao ra. Rời khỏi mây thiên kiếp lao tới trên lưng Văn Thú.

Hắn vừa mới rời khỏi mây thiên kiếp, lập tức bien sắc, cảm nhận được một tia thần thức kia đã bị hủy diet, hắn không suy tư gì nữa, tốc độ nhanh hơn, lao tới chỗ Văn Thú, vung tay áo lập tức thu đàn Văn Thú lại, cũng thu lại tấm phù vân màu vàng trên lưng Văn Thú.

Tất cả hành động của hắn không hề dừng lại một chút, Vương Lâm cầm phù vân màu vàng nhanh chóng áp lên người mình. Toàn thân hắn lập tức xuất hiện gió lốc, tốc độ thân thể tăng mạnh, hóa thành một đạo cầu vồng lao thẳng về phía trước.

Ngay khi Vương Lâm rời đi không lâu, trong đám mây thiên kiếp nọ vang lên nhưng tiếng ầm ầm kịch liệt, cuối cùng khắp đám mây không ngừng co lại, từ xa nhìn thấy như có vẻ đang sắp sửa tiêu tan.

Nhưng nếu nhìn kỳ thì lại thấy đám mây thiên kiếp ở nơi đó không phải là tiêu tan mà không ngừng tụ lại, hóa thành một luồng sáng màu xanh đen.

Trong nháy mắt khi luong sáng màu xanh đen này xuất hiện, một luồng khí tức không thuộc về thế giới này nhanh chóng tràn ra. Thiên kiếp ở noi này lập tức tan tành, tản ra.

- Không ngờ vô tình còn giúp hắn đánh tan một trong bốn thiên kiếp mạnh nhất...thôi, ta cuối cùng cũng có thể từ địa phương chết tiệt đó chạy thoát trở về, giúp hắn một lần xem như trả ơn vậy.

Trong luồng sáng xanh đen kia truyền ra những lời nói hưng phấn, chợt lóe lên rồi biến mất.

Ngay trong nháy mắt này, ở tây bộ của Liên Minh Tinh Vực, trên một tinh cầu tu chân bình thường, có một lão già đang ngồi trong một đám cây cỏ. Toàn thân lão già này mặc hắc y, thần sắc bình tĩnh, phảng phất như hết thảy mọi chuyện trong thiên địa không thế làm cho hắn thay đổi sắc mặt.

Nếu là Vương Lâm ở đây lập tức sẽ nhận ra lão già này chính là người trong Liên Minh Tinh Vực năm đó đã ngăn cản Thanh Thủy và lão tổ Diêu gia giao chiến. Dưới ánh mặt trời rực rỡ, phía dưới hắn là đám cỏ xanh. Nhưng dưới ánh nắng không ngờ cỏ xanh kia lại đang sinh trưởng rất quỷ dị, trong chớp mắt đã từ xanh mơn mởn trở nên héo vàng, sau đó lại lập tức trở lại mơn mởn, cứ thế tuần hoàn không ngừng.

Đang giơ tay lên định ngắt một nhánh cỏ, nhưng trong phút chốc lão già này lại run rẩy, ngẩng phắt đầu, đôi mắt lộ vẻ khó tin.

Nếu mà Viêm Lôi Tử chứng kiến vẻ mặt lão già mặc áo đen lúc này chắc chắn sẽ phải chấn động tâm thần. Người này là người mà hắn cực kỳ tôn kính, vô số năm qua vẻ mặt hắn đều bình thản, chưa bao giờ giống như lúc này! Tay áo lão già phất lên, cả người lập tức trở nên trong suốt, sau đó biến mất, hắn không biết đã đạt tới tu vi gì, vừa thi triển loại thần thông nào mà khi xuất hiện không ngờ lại ở nơi Vương Lâm vừa độ thiên kiếp.

Khoảng cách mà hắn vừa vượt qua thực sự quá lớn. du là sue dia thanh thon cung không thế chỉ di một lan là dugc. Nhưng hien nhiên tat thay doi vai lão già mà nói chỉ đơn giản như một cái phất tay, hắn lúc này cau mày đảo mắt khắp nơi, cuối cùng rơi vào một mảnh tinh không ở trong hư vô phía trước trăm trượng.

Nơi này chính là nơi mà vừa nãy luồng ánh sáng xanh đen xuất hiện

- Một tia khí tức của tiên vực viễn cổ...

Lão già trầm ngâm trong chốc lát, sau đó xoay người rời đi.

Lại nói tới Vương Lâm một đường phóng toi phạm vi của Tứ Thánh tông ở đông bộ Liên Minh Tinh vực. Lúc này tốc độ của hắn mới thong thả trở lại, trong đầu lại hiện lên cảnh tượng thanh niên mặc đạo bào kia. Canh tượng đó khiến hắn vô cùng chấn động.

- Hắn là ai nhỉ?

Ánh mắt Vương Lâm lộ ra vẻ cực kỳ kiêng kỵ, quay đầu nhìn thoáng qua tinh không đen kịt, bước lên nửa bước. Sóng gợn quanh quẩn xung quanh hắn, thân thể hắn lập tức biến mất, khi xuất hiện đã ở ngoài Chu Tước Thánh tông.

Không tiến vào trong tinh vực bị thiêu đốt mà Vương Lâm chọn một viên tinh cầu hoang dã, hắn sau khi tiến vào tinh cầu liền tìm một ngọn núi khoanh chân ngồi xuống.

Hắn hít sâu một hơi, càng nghĩ càng kinh hãi. Hồi lâu hắn mới đè nén được đủ loại ý nghĩ trong lòng, tay phải chụp vào hư không một cái. Lập tức một khe hở liền xuất hiện trước mặt hắn. Tay phải hắn lại vung lên, nguyên thần của lão già mặc tử y hiện lên trong tay hắn.

Không chút do dụ, thần thức của Vương Lâm trực tiếp lan ra, vờn quanh đầu của nguyên thần đang hôn mê kia, sau đó chui vào. Lập tức một loạt ký ức trong thời gian ngắn bị hắn rút ra.

- Phong tiên giới, Vân Hả tinh vực

Hai mắt Vương Lâm lập tức tỏa sáng, lộ vẻ suy tư, một lát sau sắc mặt lộ vẻ vui mừng.

- Vân Hải tinh vực....

Trầm ngâm một chút, Vương Lâm lại một lần nữa dò xét trí nhớ của nguyên thần, tìm kiếm hướng đi tới Vân Hải.

Sau khi tìm hiểu kỹ, Vương Lâm thu hồi thần thức, khoé miệng mỉm cười.

- Vân Hải tinh vực này kết cấu hoàn toàn bất đồng với là Thiên tinh vực, nhưng lại cực kỳ thích hợp với ta...con cả Phong tiên giới, không ngờ tràn ngập Văn Thú... không ngờ được trong tứ đại tiên gioi, chỉ có Vân Hải này là rào cản không gian yếu kém nhất, chỉ cần một trận pháp đặc thù là có thể xuyen qua.

Ánh mắt Vương Lâm chat lóe lên. nhìn thoảng qua nguyên thần trong tay. cực kỳ can than phóng an nguyên thần này. sau đó thu vào trong tui trir vat.

- Nguyên thần này có thể dùng tiên thuật của Thanh Thủy sư huynh làm Lộ Dẫn. Hiện giờ chỉ còn thiếu trận pháp kia. May mà tài liệu chế tạo trận pháp cũng không quá kho tìm chỉ cần nghiên cứu thấu triệt thì ta có thể bắt tay vào bố trí. Nếu mọi chuẩn bị của ta đối với Thác Sâm không hiệu quả thì Vân Hải sẽ là lựa chọn cuối cùng của ta!

Vương Lâm trầm mặc trong chốc lát, đứng dậy, hít thật sâu một hơi nhìn về hướng Chu Tước thánh tông, thì thào:

- Lúc này lão Thánh Hoàng đang chờ ta, La Thiên Tinh vực, các thế lực trong Liên Minh Tinh vực, Thi Âm tông, các người đều có ngọc giản Vương Lâm ta đưa cho, sợ là đều muốn ***c nước béo cò... Trên thực tế các người cũng dùng phân nửa roi. Vương Lâm đúng là có mục đích khác, muốn đem toàn bộ các người kéo tới vùng đất của Cổ Thần, không để cho các người có tinh lực đi phá hoại kế hoạch cứu Thanh Long Thánh Hoàng của Tứ Thánh Tông ta! Không biết một kế này của ta các người có thể phát hiện ra hay không!

Hắn muốn đi gặp Vương Nham và Hổ Quyền một lần nữa, còn có Cổ Ma Tháp Già bị Thái Cổ Thánh khí huyết phong ấn! Mà ngay vào lúc này, trong trung tâm Liên Minh Tinh vực, tổng bộ của Tu Chân Liên Minh, có một chuyện kinh thiên đột nhiên xảy ra, khiến ngay cả đại trận phong tỏa bên ngoài cũng chấn động kịch liệt! Cùng lúc đó bên trong tinh vực bị thiêu đốt ở Chu Tước Thánh tông, nhục thần của lão Thánh Hoàng đang ngồi trên tảng đá màu trắng đột nhiên mở bừng hai mắt. Nhưng lập tức bên ngoài hai mắt có một đám máu bắn ra.

- Vương Lâm. mau tới gặp ta!! Nhanh!!

Bạn đang đọc Tiên Nghịch của Nhĩ Căn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 51
Lượt đọc 3122

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.