Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhất Sơn Nhị Băng

Phiên bản Dịch · 2740 chữ

Khoảnh khắc khi Vương Lâm mở miệng thì vị trí mà dá vụn trận pháp trong tinh không đột nhiên huyễn hóa ra rất nhiều hư ảnh núi lửa, tật cả đều tương hỗ lẫn nhau tạo thành một tầng dày đặc trùng trùng điệp điệp.

Khi từng tầng núi lửa đang liên tục chồng chất lên nhau, chỉ trong khoảng thời gian cục ngắn tăt cả núi lửa hư ảo lập tức hợp lại làm một, trước mặt Vương Lâm lập tức xuất hiện một ngọn núi khổng lồ. Một ngọn núi thật sự không có bất kỳ dấu hiệu gì để phân biệt mữa mơ hồ và thực chất.

Ngọn núi này cao hơn một nghìn trưọng dù không phải rất lớn trong tinh không nhưng xuẫt hiện trước mặt mọi người giống như một con quái vật. Khoảnh khắc này một luồng uy áp khủng bố tràn ngập khắp thiên địa.

Trong nháy mắt khi ngọn núi xuất hiện thì tinh không lập tức xuất hiện những con sóng chấn động dữ dội, giống như đang trở nên run rẩy. Không cần phải nhắc đến trận phập do đá vụn tạo thành tất cả đá bên trong đều vỡ tan nát.

Một câu Sơn Băng vừa ra khỏi miệng, ngọn núi này lập tức chấn động ầm ầm. Đỉnh núi lập tức nổ tung, rất nhiều đất đá văng ra khắp bốn phía. Đúng luc này một cột khói đen lập tức phun ra bao phủ cả tinh không, sau đó là một cột lửa màu đỏ thẫm bùng lên.

Nhiệt độ của ngọn lửa này cực cao giống như có thể hủy diệt tất cả sinh linh. Khi ngọn núi phun trào, ngọn lửa lập tức hóa thành những tảng đá khồng lồ bùng ra khói đen, tất cả đều từ tinh không rơi mạnh xuống.

Đám tu sĩ Vân Hải tinh vực lập tức có vài người bị những tảng đá khổng lồ đập vào rồi kêu lên thảm thiết. Thân thể đám người này lập tức trở thành bùn đất động thời ngọn lửa lại dung nhập vào trong cơ thể, chỉ trong khoảnh khắc đã trực tiếp luyện hóa nguyên thần.

Những cột khói bụi từ trong ngọn núi phun ra ẩn giấu rất nhiều khói độc, tất cả đều hóa thành tro bụi bạo phủ khắp bốn phía. Chỉ sau khoảng thời gian cực ngắn, tinh không giống như đã vào ngày tấn thế thật sự làm người ta cảm thấy kinh hoàng.

Một tên tu sĩ đã bước nửa bàn chân vào trong đại trận chuẩn bị bò đi, vẻ mặt lập tức hiện lên và sợ hãi và kinh hoàng giống như một cơn ác mộng đáng sợ. Đúng luc này khói bụi hoa độc đã tiến đến sát bên, hắn còn chưa kip bước chân vào thì đã kêu lên thảm thiết. Thân thể người này lập tức hóa thành hắc khí rồi tan vỡ trong nháy mắt ngay cả nguyên thần cũng bị đốt cháy rồi chết, cuối cùng chỉ còn lại hư vô.

Thậm chí ngay cả luồng sấm sét bảy màu đang phóng đến, khi sấm sét rơi vào trong lực tấn công của khói đen và ngọn lửa thì nổ tung, hàng loạt tiêng nổ ầm ầm kinh thiên động địa vang lên liên tục.

Một vài tu sĩ không đủ tu vi dù chạy ra khỏi phạm vi tấn công cỉa những khối đá khổng lồ, dù tránh khỏi bụi hỏa độc; nhưng lại bị những tiếng sấm sét đinh tại nhức óc chấn nát nguyên thần. Đám người này phun máu tươi. hai mắt trở nên ảm đám cuối cùng tan thành mây khói. Những âm thanh gào thét thê lương vang lên bên tai.

Nhưng tất cả mọi chuyện vẫn còn chưa chấm dứt, ngọn núi phun ra khói đen và ngọn lửa lại chấn động Những con sóng nham thạch nóng chảy từ trên đỉnh núi tràn xuống dưói, trong không gian lập tức bùng lên luồng nhiệt độ khồng lồ và khí tức giống như muốn phá hủy tất cả vạn vật thế gian.

Nham thạch nóng chảy đột nhiên bao phủ khắp bốn phía, bảy tám tên tu sĩ có khoảng cách qua gần đang muốn phóng đị, nhưng hai người trong só đó đã bị khói bụi hỏa độc tràn ngập tinh không tiến đến, cả hai đều chết trong đau khổ.

Một kẻ phóng thẳng lên bị một khối đá đen khổng lồ tư trên trời giáng xuống đập lên người ầm ầm, cơ thể lập tức hóa thành một cơn mưa máu vảng ra tung tóe. Nhưng nhiệt độ quá cao lại làm cho cơn mưa máu đang khuếch tán phải trở thành một luồng hơi máu.

Đám người kìa vẫn còn may mắn, dù không thoát khỏi cái chết Nhưng nỗi đau đớn trước khi chết vẫn còn nhẹ hơn rất nhiều so với bốn người còn lại. Bốn tên này tốc độ chậm hơn một chút. căn bản không kip bay ra thì đã lập tức bị những ccn sóng nham thạch cuộn đến. Hầu như chỉ trong khoảnh khắc khi nham thạch chảy qua người thân thể bốn tên này đều tiêu tán, chỉ còn lại những khung xương đen kịt đang giữ nguyên động tác muốn phóng về phía trước.

Khung xương còn lại cũng chỉ duy trì trong vài hơi thở thì lập tức tan thành tro bụi ngạy cả nguyên thần của bọn họ cũng bị con sóng nham thạch phóng qua rồi đốt thành hư vô.

Nếu đau khổ nhất phải kể đến đám người tu vi cao hơn, bọn họ không chết khi con sóng thứ nhất nham thạch cuộn qua. Nhưng thân thể lại không thoát ra khỏi động nham thạch Đám người này chỉ biết giãy dụa trong nham thạch dù thi triển thần thông và pháp bảo gì cũng không thể thoát khỏi kiếp nạn.

Phương xa Văn Thú đang dùng tốc độ cực nhanh để quay trở lại, trong cặp mắt lạnh lùng bùng ra những luồng hàn quang. Khi Văn Thú bay vào trong phạm vi thần thông của Sơn Băng thì lập tức phóng thẳng tới địa phương đồng bạn của chính minh. Địa phương này thuật Sơn Băng của Vương Lâm đã mật hết lưc lượng phong ãn, không có bật kỳ ngọn lửa nào tiến lại gần đám hơn mười con Văn Thú.

Đám này vừa nhìn thấy Văn Thú Vương tiến đến thì lập tức rít gào chói tai. Tưng con bay theo sau lưng con Văn Thú Vưong tạo thảnh một đoàn quân Văn Thú, cả đám vọt vào trong thần thông Sơn Băng. Văn Thú của Vương Lâm cực kỳ nhớ rõ mối hận nó, mang theo đồng tộc phóng thẳng về phía một tu sĩ áo vàng đang kinh hoàng phía trước.

Ngưòi thảnh niên này nằm trong đám ba người trước đó dẫn đám Văn Thú đi, hắn là tên bị thương trên đùi. Tên này vừa mới đánh văng một tảng đá khổng lồ thì cảm giác sau lưng xuất hiện cuồng phong. Hắn quay đầu lại thì nhìn thấy Văn Thú và mặt tên này biến đồi lớn và đang muốn lùi về phía sau nhưng vẫn chậm một bước. Cả đám Văn Thú phóng tới, tên này kêu lên thảm thiết rồi thân thể bị xé nát.

Khi Văn Thú nếm được máu tanh thì càng trở nên điên cuồng cả đám by đi dưới sự chỉ đạo của Văn Thú Vương, tiếp tục tìm hai tên tu sĩ còn lại để báo thù.

Tất cả mọi chuyện đều xảy ra trong nháy mắt, dưới lực lượng của Sơn Băng thì không có kẻ nào bị thương mà tẩt cả đểu phải chết. vẻ mặt nguyên thần lão già áo tím mất đi thân thể lộ ra vẻ sợ hãi, đang liều mạng tránh khỏi những tảng đả đen và bụi hỏa độc, lão già nghiến răng nghiến lợi phóng thẳng về phía đại trận.

Vẻ mặt lão già áo tím còn lại cũng trở nên tái xanh, lão đang vượt qua một đám bụi hỏa độc, cũng không thèm để ý đến chuyện sống chết của đệ tử mà phóng thẳng về phía trận pháp. Lúc này trong lòng lão tràn đầy kinh hoàng và hối hận, lão hối hận vì không kìm nổi lòng tham, chỉ vì ba tên đệ tử mang theo Văn Thú trở về mà dẫn đến tai họa lớn cho chính mình.

Ánh mắt Vương Lâm trở nên cực kỳ bình tĩnh, hắ không có bất kỳ thương cảm gì đối với đám người này. Nếu đã dám có chủ ý với Văn Thú thì phải trả một cái giá đắt. Hắn vươn hai tay ra rồi đẩy lên phía trước trong miệng khẽ quát:

-Sơn, Đệ Nhất Băng!

Lời nói của Vương Lâm vừa mới ra khỏi miệng thì ngọn núi kia lại chấn động một lần nữa, rất nhiều đá vụn từ trên đỉnh núi rơi xuống ào ào rổi dung nhập vào trong đống dụng nham nóng bỏng cùng một thể. Đúng lúc này, những luồng nham thạch nóng bỏng đang cuộn ra khắp bốn phía đột nhiên phóng lên tinh không. Khi nham thạch phóng lên một, luồng lực lượng khổng lồ lập tức bao phủ khắp tinh không Một vải tu sĩ còn lại bị ngọn lửa nóng bỏng của nham thạch ***ng phải thân thể, cả đám kêu lên thảm thiết rồi hóa thành bụi đen tiêu tán.

Nguyên thần của lão già áo tím phóng đến đại trận nhanh nhất, khi lão bước chân vào thì Sơn Băng Đệ Nhất Thức đã hạ xuống. Trận pháp trước đó đã bị tàn phá, khoảnh khắc này lập tức có rất nhiều mảnh vỡ lan tràn, hàng loạt luồng sáng chói mắt lóe lên. Sau đó trận pháp này phát ra những tiếng nổ ầm ầm rồi vỡ vụn từng tấc, tất cả đền sụp đổ.

- Không!!!!

Trong mắt nguyên thần lão già vào tím lộ ra vẻ tuyệt vọng thân thể lão không khỏi run lên. Lúc này lão già đang đứng lại giữa không trung, nhưng khoảnh khắc khi vừa dừng lại thì lập tức có một tảng đá khổng lồ rơi xuống đập vào nguyên thần.

Lão già này phun ra một ngụm khí nguyên thần rồi lui về phía sau vài bước. Toàn bộ nguyên thần đều bốc cháy, nhưng nguy hiểm vẫn còn chưa chấm dứt. Khoảnh khắc khi nguyên thần lão già áo tím lui về phía sai thì khí bụi hỏa độc lập tức quét ngang, bên ngoài thân thể lão già lập tức hình thành một cơn bão gió bụi, những âm thanh thê thảm vang lên liên tiếp. Không biết lão già áo tím này đã dùng thần thông nảo mà chạy thoát khỏi vị trí trung tâm của cơn bão bụi độc.

Nhưng những gì chờ đợi nguyên thần lão già áo tím chính là ngọn lửa hừng hực. Lúc này nguyên thần đã ảm đạm không còn chút ánh sáng giống như có thể tiêu tán bất cứ lúc nào, hơn nữa trên nguyên thần lập tức xuất hiện rất nhiều bọc mủ như da cóc, trong đó tràn đầy hỏa độc.

Khoảnh khắc này ngay cả bên trong nguyên thần cũng có ngọn lửa đang thiêu đốt, lão già liên tục lui về phía sau nhưng cũng liên tục đau khổ gầm rống. Lăo ngẩng mạnh đầu lên rồi nhìn chằm chằm về phía Vương Lâm. trong mắt lộ ra vẻ điên cuồng.

-Dù lão phu chết cũng phải kéo ngươi đi theo!

Lão già này rống lên giận dữ rổi phóng thẳng về phía Vương Lâm. Khoảnh khắc này lão già áo xanh lựa chọn phương pháp tự bạo tâm thần.

Hàng loạt luồng nguyên lực thiên địa vô tận từ trong nguyên thần lão già áo tím tràn ra ngoài, tất cả đều tạo thành một luồng ý niệm điên cuồng phóng về phía Vương Lâm. Vẻ mặt Vương Lâm vẫn như thường, khoảnh khăc khi nguyên thần lão gìa phóng đến gần thì hắn nâng tay phải lên điểm về phía trước một chỉ. Lúc này tiên lực trong cơ thể Vương Lâm đột nhiên bùng lên, tất cả tuôn ra theo ngón tay phải.

-Dừng!

Giọng nói của Vương Lâm lạnh lùng như băng, nhưng khoảnh khắc khi một chữ này được nói ra thì nguyên thần lão già áo xanh lập tức dùng lại.

Dù sao thì tu vi lão già áo xanh vẫn cao hơn Vương Lâm nên khi hắn thi triển Định Thần Thuật thì ngọn lửa đột nhiên bùng lên trong cơ thể giống như sinh ra dấu hiệu phản phệ. Vương Lâm cố gắng áp chế quá trình phản phệ đồng thời vung tay phải về phía trước.

Côn Cực Tiên được đạo niệm của hắn dung nhập vào lập túc huyễn hóa ra giống như một Du Long phóng thẳng về phía lão già. Một tiêng đùng vang lên giòn tan, nguyện thân lão giá áo tím đang muốn tự bạo đã bị Côn Cực Tiên đâm vào sinh ra dấu hiệu tiêu tán.

Những tiếng nổ đùng đùng vang lên liên tiếp, tiểng kêu thảm của nguyên thẩn lão già áo tím lập tức vang vọng khắp bốn phía, vẻ điên cuồng trong mắt đã biến mất, thay vào đó là sự sợ hãi. Lão đang muốn lui vể phía sau nhưng lại bị Côn Cực Tiên quấn lấy rồi kéo vể phía Vương Lâm.

Vương Lâm chụp lấy nguyên thần lão già áo tím rồi ném về phía trước. Nguyên thần lập tức rơi vào trong túi trữ vật đột nhiên xuất hiện giống như bị thôn phệ.

Tất cả động của Vương Lâm đều nhuần nhuyễn như mây bay nước chảy, cũng không có bất kỳ dấu hiệu nào tỏ vẻ dừng lại. Lão già áo tím còn lại đột nhiên trở nên run rẩy, lão xoay người bỏ chạy.

Vương Lâm sao có thể để lão bỏ chạy, thân thể hắn lóe lên rồi trực tiếp phóng theo. Hắn vung một chỉ tay phải lên không trung rồi quát khẽ:

-Ðệ Nhị Băng!

Nhất Sơn Nhị Băng, lúc này Vương Lâm đã hiểu rõ cực hạn của Tiên Thuật Sơn Băng, nếu so với Lục Sơn Thập Nhị Băng của Thanh Thủy thì cũng không kém. Sơn Băng của Thanh Thủy có thể hủy diệt một thế giới, tuy Vương Lâm không làm được điều đó nhưng nếu hủy diệt những tên tu sĩ này thì hoàn toàn có thể.

Nếu không có Thiên Kiếp thì sẽ chẳng xử lý chuyện này đơn giản như vậy, nhưng có Thiên Kiếp, đừng nói tới hai lão già này là Tịnh Niết hậu kỳ, dù là Toái Niết thì Vương Lâm cũng đều dùng Thiên Kiếp đề chiến đấu một trận

Toàn bộ tinh không vì Ðệ Nhị Băng mà chấn động ngọn núi khổng lồ đột nhiên run rẩy rồi phát ra những tiếng nổ ầm ầm. Lúc này ngọn núi đột nhiên nổ ầm một tiếng rồi vỡ tan, chẳng những ngọn núi tan vỡ mà ngay cả ý niệm và tiên lực của Vương Lâm ngưng tụ lại thành sơn hồn cũng tan vỡ theo. Ngọn núi hóa thành rất nhiều khối đá bốc cháy hừng hực văng ra tung tóe, rất nhiều đá vụn phóng đi như tên bắn, những luồng nham thạch nóng bỏng và khói bụi hỏa độc đều được phun ra. Lúc này tất cả mọi thứ đã bao phủ toàn bộ phạm vi trong tinh không.

Nếu chỉ là như vậy thì không đáng nói, nhưng dưới ý niệm của Vương Lâm, ngọn núi vỡ vụn đã tạo ra rất nhiều khối đá và nham thạch, đồng thời còn có những luồng khói bụi hóa độc ngập trời, Vương Lâm vung tay phải lên, tất cả mọi thứ đều, ngưng tụ lại rồi hóa thành một dòng sông bốc cháy hừng hực vờn quanh bên ngoài thân thể. Khoảnh khắc này Vương Lâm giống như một vi thần đội trời đạp đất, mái tóc trắng phất phơ trong gió, về mặt lạnh như băng tràn đầy sát khí.

Bạn đang đọc Tiên Nghịch của Nhĩ Căn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 46
Lượt đọc 2943

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.