Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thử Không Niết (2)

Phiên bản Dịch · 1574 chữ

Chỉ một cái nhìn này Vương Lâm ngay lập tức thấy được thanh kiếm trước mắt hắn dần dần trở nên trong suốt.Nhưng những chỗ rỉ sét lại không chút biến hóa.thủy chung vẫn như cũ.

Trong thanh kiếm như có một luồng khí vô hình chuyển động ,vờn quanh thanh kiếm.Trong nháy mắt va chạm với lực bổn nguyên con mắt thứ ba của Vương Lâm,luồng khí vô hình kia không ngờ hơ ngừng lại ,sau đó lao thẳng tới như muốn cắn nuốt lực bổn nguyên này.

Vương Lâm quyết đoán chặt đứt thần thông nhanh chóng thu hổi lực bổn nguyên ,con mắt thứ ba khép kín.Luồng khí vô hình kia ngừng lại chậm rãi rút về tiếp tục chuyển động Chậm rãi trong thanh kiếm.

Vương Lâm trong lòng đầy mê hoặc,suy nghĩ trăm lần vẫn không có lời giải đáp.Hắn thầm than mọt tiếng,đang định thu hôi thanh kiếm.Nhưng lập tức trong đầu hắn lóe linh quang ,nhìn thanh kiếm ,ước lượng lớn nhỏ một chút sau đó vẻ mặt lập tức trở nên cổ quái.

Hắn vỗ túi trữ vật ,ngay lập tức có năm đạo tinh quang từ trong túi trữ vật bay ra hóa thành năm cái vỏ kiếm ở trước người hắn.Năm vỏ kiếm này năm xưa Vương Lâm đạt được ở Chu Tước tinh,vẫn không rõ tác dụng của nó.Chỉ có điều nếu có phi kiếm dung nhập vào trong vỏ kiếm,có thể khiến uy lực phi kiếm càng thêm dữ dội

Lúc này Vương Lâm lấy ra năm cái vỏ kiếm ,tay phải hắn hư không nắm một cái lập tức thanh kiếm them dung nhập vào một cái vỏ.kiếm vào vỏ vừa khít không chút dư thừa

Chỉ là sau khi kiếm thép dung nhập vào vỏ kiếm ,cũng không có chút biến hóa gì.Vương Lâm rút thanh kiếm ra,thử lại với bốn vở kiếm còn lại.Ngay trong khoảnh khắc thanh kiếm tra vào cái vỏ thứ ba,lập tức phù văn điêu khắc trên vở kiếm tỏa ra ánh sang chói mắt!

Một cõ khí tức đáng sợ lập tức theo thanh kiếm và bên trong vỏ kiếm điêm cuông truyền ra.Trong mắt Vương Lâm lộ vẻ ngạc nhiên vui mừng ,tay cầm vỏ kiếm thầm hít sâu một hơi sau đó chậm chạp rút thanh kiếm ra

Ngay tại khoảnh khắc thanh kiếm rút ra khỏi vỏ,cỗ khí tức đáng sợ bên trong lập tức lại dâng lên.Phảng phất như có một cỗ lực lượng không thể tưởng tượng bị phong ấn bên trong,nếu rút kiếm ra như vậy cỗ lực lượng này sẽ phóng lên cao

Cổ lực lượng này Vương Lâm từng cảm nhân ở trên pháp bảo của một người.Chủ nhân của pháp bảo kia cũng trở thành Vương Hồn ,chính là Huyền Bào Thượng nhân.Mà pháp bảo kia chính là thử không niết tiễn!

-Thử không niết....

Hai mắt Vương Lâm lóe lên tia sang kỳ dị ,không rút thanh kiếm ra mà lại đút sâu vào vỏ kiếm.Hắn mang theo một tia hưng phấn thu hồi pháp bảo,bay nhanh về phía trước

Thân hình Vương Lâm giống như một tia chớp từ đường nhỏ thẳng đến phía trước ,trong nháy mắt đã đến gần một lầu các.Lầu các này không lớn chỉ có hai tầng ,nhìn qua rất bình thường.Nhưng trong bản đồ Ngọc giản lại ghi chép lầu các này có một nơi là mắt cầm chế,phải mở ra toàn bộ mới có cơ hội bước vào màn sương đen kia.

Vương Lâm cẩn thận quan sát lầu các này,ánh mắt chợt lớ .Hắn đã nhìn ra cấm chế lầu các này đã sớm bị người tâ phá vỡ

-Từ Cấm chế này xem ra đã bị phá vỡ không lâu

Vương Lâm lộ ra vẻ cẩn thận.Rất hiển nhiên người hiểu được mấu chốt cấm chế nơi đây không phải chỉ có một mình hắn,

-Lúc trước Táng Tiên Trì sụp đổ,tất cả mọi người bị phân tán.Tất nhiên sẽ xuất hiên người phá vỡ cầm chế đầu tiên,chỉ là không biết rốt cuộc có những ai đi ra

Vương Lâm nhìn xung quanh .Tầng thứ nhất động phủ Tiên Đế này cũng không lớn.Thần thức đảo qua có thể thấy toàn toàn bộ.Những trừ khi là người đầu tiên ,nếu không không ai dám tản thần thức dưới nhiều cấm chế như vậy.Cho dù là Thiên Vận từ cũng sẽ băn khoan rất lớn,nếu không phải lúc vạn bất đắc dĩ,thì cũng không dễ dàng tản thần thức ra

Trầm ngâm một lát,thân hình Vương Lâm nhoáng một cái đã tránh qua lầu các này.Hắn bước đi trên môt máng cỏ,hai mắt lóe ra vẻ suy tư,thân hình không chút ngừng lại đi thẳng về phía trước.

Cầm chế phía trên máng cỏ có được giới thiệu trong bản đồ ngọc giản của Vương Lâm.Giờ phút này Vương Lâm đạp ở bên trên đi qua từng cầm chế nhưng không có bất kỳ cầm chế nào mở ra.Tốc độ hắn tăng lên trong nháy mắt vượt qua máng cỏ.Cũng ở trong tầng thứ nhất này,ở bên ngoài một đỉnh tạ góc hướng đông bắc,có một người đàn ông mặc đồ đen,mi tâm ẩn tàng một dấu ấn rồng đen

Hắn đang nhìn chằm chằm về phía đỉnh tạ kia,ánh mắt lộ vẻ lạnh lẽo.Ở phía trước hắn ,phía bên kia đỉnh tạ cũng có một người đang đứng.Người này chính là một phụ nữ thôn cô.Nàng cách đỉnh tạ nhìn chằm chằm người đàn ông mặc đồ đen ,vẻ mặt cực kỳ âm trầm

Đoạn này thiếu .ở ảnh không nhìn thấy anh Lăng lúc nào vào sửa hộ em nhá

đẹn hình rông.

Hai người đều là tu sĩ đại thần thông,thần thông giao thoa lập tức giống như gió cuốn mấy tan.Một trận âm thanh ầm ầm vang lên những không tràn ra xa,chỉ vang vọng trong khoảng trăm trượng.

Hai người đều tính toán như nhau,quyết không thể làm ra tiếng động quá lớn khiến cho người khác chú ý ,mà đnáh nhanh thắng nhanh hạn chế chấn động

-Ngươi không đi màn sương đen lượn lờ ở cung điên trung tâm,vì sao muốn cướp đoạt nơi đây với ta

Thôn cô xinh đẹp hai tay bấm pháp quyết.Ngay lập tức liền có ánh sáng năm màu tràn ra ngoài thân thể,hóa thành năm mũi kiếm nhọn chém ngang phía trước

Người đàn ông đồ đen lại vung tay áo ,lập tức xuất hiện một thanh phi kiếm tản ra khí màu đen.thanh kiếm vờn quanh trước người giây láy ròi lao thăng đến phía trước va chạm năm thanh kiếm nhọn kia,phát ra từng tiếng động trong treo.

-Nói nhảm! Người vi sao không đi nơi đó .Nơi đây tuy là đỉnh tạ nhưng bên trong có một truyền tống trân.Xem bộ dáng này chắc là phải liên tiếp với một không gian trữ vật.Điều này người biết rõ trong lòng cần chi phải giấu diếm!

Thôn cô xinh đẹp vẻ mặt như thương ,nhưng hai mắt chợt lóe hàn quang.Đối phương nói đúng vậy.Nàng lúc trước nhìn thấy đỉnh tạ này cũng phát hiện như vậy cho nên mới có tranh đoạt hiện giờ

Pháp bảo hai người giằng co,tiếng va cham trong treo kia càng thêm vang dội ,mơ hồ truyền ra bốn phía.Thôn co xinh đẹp ánh mắt trợt lóe,lập tức nói:

-Hai chúng ta tu vi tương đương,sợ là không phân được thắng bại thì đã bị người phát hiện.không bằng cùng đi vào truyền tống trân,vật bên trong mỗi người một nữa!

Người áo đen nhìn thôn nữa xinh đẹp một cái hơi gật đầu.Hai người không nói lời thừa ,đồng thời thu hồi pháp bảo định cùng bước vào trong đỉnh tạ kia

ngay khoảnh khắc hai người bước vào,lập tức cùng nhìn về một phía xa.Chỉ thấy trong đám lầu các san sát này có một người đi ra.Đúng là Vương Lâm!

Vương Lâm liếc mắt một cái liền thấy được hai người trong đỉnh tạ,ánh mắt ngưng đọng,bước chân chậm rãi ngừng lại Nhìn thấy Vương Lâm ,trên mặt người đàn ông đồ đen lộ ra một nụ cười cổ quái. Trái lại thôn co xinh đẹp lộ ra vẻ kỳ dị,đảo qua trên người Vương Lâm,trong lòng chấn đông.

-Tu vi của hắn càng thêm quỷ dị! lúc đầu mà nói nhìn thấy hắn tuy có thực lực Tịnh Niết nhưng tu vi thoạt nhìn chỉ là Khyu Niết mà thôi.Tức là lúc trước không quá khuy niết trung kỳ.Nhưng hiên tại không ngờ đạt tới Khuy Niết đại viên mãn.Người này rốt cuộc là giấu tuvi chân thực hay gần nhất có đột phát!

Vương Lâm cản thận liếc mắt nhìn hai người này ,hắn tự nhiên nhận ra bí ẩn trong đỉnh tạ này.trên thực tế trong bản đồ ngọc giản cũng có giới thiệu về đinht tạ này.Truyền tống trận nơi đây đi thông qua một không gian trữ vậtHown nữa cho dù không có bản đồ ngọc giản Vương Lâm cũng chỉ nhìn một cái là phát hiên ra truyền tống trận trong đỉnh tạ kia

-Vương đạo hưu cũng đến đây như thế ba người chúng ta cùng tiến vào.đồ vật lấy được chia ba phần.Thế nào?

Thôn cô xinh đẹp kia hơi trầm ngâm .nhìn Vương Lâm nói.

Quyển 8: Liên Minh Bí Ẩn

Bạn đang đọc Tiên Nghịch của Nhĩ Căn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 54
Lượt đọc 3007

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.