Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngọn nguồn nhân quả đại thành.(2)

Phiên bản Dịch · 5302 chữ

Hơn nữa, tu vi hiện giờ của hắn so với lúc trước yếu hơn rất nhiều, vì thế, càng không thể tùy tiện mạo hiểm.

- Nơi đây là một trong những cấm chế trong động phủ của Tiên Đế, nếu đem cấm chế này toàn bộ phát tiết ra, đối với ngươi và ta đều rất phiền toái. Vả lại ngươi và ta cũng không có mối thù truyền kiếp, vì thế, tại hạ xin cáo lui.

Phong Yêu nói xong, thân mình không ngừng lui ra phía sau.

Vương Lâm trong lúc trầm ngâm chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt nhìn lên trên người Phong Yêu đang đang lui về phía sau. Bề ngoài mơ hồ vẫn có thể thấy được bộ dáng của Diêu Tích Tuyết, nhưng lại mang lại cho Vương Lâm một cảm giác đây là một người hoàn toàn khác, tuy hồn phách vẫn là hồn phách của Diêu Tích Tuyết.

Trong mắt lóe lên sát khí, thân mình Vương Lâm hướng về phía trước bước tới.

Ngay khi thân thể hắn tiến tới, Phong Yêu vẫn luôn quan sát mọi cử động của Vương Lâm lập tức đồng tử trong hai mắt co rụt lại, không chút do dự lui mạnh về phía sau! Hắn tên gọi là Phong Yêu, tốc độ tuyệt đối không tầm thường, mặc dù chỉ là một Yêu Tu, nhưng tốc độ vẫn nhanh đến mức không thể tưởng tượng được, trong khi lui về phía sau, gần như trong nháy mắt liền biến mất không thấy.

Thần sắc Vương Lâm bình tĩnh, Cổ Thần Đại Đỉnh bên ngoài thân thể bỗng nhiễn lóe ra, tay phải chỉ về phía trước, tâm thần khẽ động, lập tức ở phía trước lóe lên hào quang vô tận. Phong Yêu đã chạy ra rất xa, bên ngoài thân thể lóe lên hào quang, trong lúc mắt lộ vẻ khiếp sợ toàn thân lóe lên hào quang, không ngờ trong thời gian ngắn đã bị cưỡng ép kéo gần lại tới trước người Vương Lâm.

Thân mình Vương Lâm không hề dừng lại, như mây trôi nước chảy, ngay khi Phong Yêu tới gần, ngón trỏ tay phải điểm lên mi tâm của Phong Yêu.

Ầm một tiếng, thân mình Phong Yêu kia lập tức ngã ngửa, phun ra một ngụm máu tưới, ánh mắt lộ ra hàn quang nồng đậm.

- Đạo của ta là nhân quả, nhân quả ý cảnh đại thành, chẳng những cần phải cởi bỏ hết những mê muội của bản thân, mà còn phải hoàn toàn dung nhập vào bên trong… …

Vương Lâm như thể tự nói, trong lúc nói tiến về phía trước, đi thẳng đến Phong Yêu.

Phong Yêu kêu to một tiếng, trong lúc lui về phía sau hai tay bấm quyết, lập tức yêu khí nồng đậm ầm ầm tràn ngập bốn phía, mặt biển vốn đã tan ra một lần nữa trong tiếng răng rắc lại hóa thành biển băng. Sau một cái vung tay của Phong Yêu, mấy vạn dặm mặt biển rầm rầm vỡ vụn, vô số những khối băng bay lên, mang theo tiếng hô khóc hướng thẳng đến Vương Lâm.

- Tiểu tu sĩ, bản yêu vốn không muốn giết ngươi, nhưng ngươi lại không biết tốt xấu!

Thanh âm của Phong Yêu vang vọng, vô số những khối băng như những lưỡi dao sắc bén nhằm phía Vương Lâm trong nháy mắt tới gần.

Ngước mắt nhìn, giữa trời đất gần như toàn bộ đều bị những khối băng vô tận kia bao phủ, nhất tề hướng về Vương Lâm gào thét, dường như muốn đem Vương Lâm đóng băng phá nát.

Ngay khi những khối băng này tới gần, Vương Lâm nâng tay phải lên, nhẹ nhàng vung về phía trước, lập tức liền có một biển lửa ở phía trước hắn ầm ầm tràn ra. Biển lửa này lúc đầu còn chưa lớn, nhưng gần như trong nháy mắt liền giống như bùng nổ, lấy Vương Lâm làm trung tâm hướng về bốn phía ầm ầm tràn ra.

Trong thời gian ngắn, toàn bộ không trung trở nên đỏ thẫm, không ngờ toàn bộ đều bị biển lửa bao phủ.

Những khối băng đang cấp tốc tiến đến bị biển lửa xông tới, lập tức chảy thành nước, nhưng ngay lập tức liền biến thành một đám khí trắng bay lên không. Gần như trong nháy mắt, giữa trời đất ngoài biển lửa này còn có một màn sương trắng bao phủ.

Đồng tử trong hai mắt Phong Yêu co rụt lại, thở hổn hển. Hắn vốn cũng đánh giá cao Vương Lâm, nhưng giờ phút này cũng phát hiện ra nhận xét của mình vẫn còn thiếu, người trước mắt không chỉ đáng sợ, mà là quá kinh khủng! Cho dù hắn có ở đỉnh cao thực lực, cũng không dám nói có thể toàn thắng, huống hồ hiện giờ sau khi tái sinh, tu vi chỉ tương đương với Khuy Niết Hậu Kỳ.

- Việc của Diêu Tích Tuyết chính là cửa ải cuối cùng để cho đạo nhân quả của ta có thể đại thành. Mấy trăm năm không nhận ra, ta hiển nhiên đã bị hãm sâu vào bên trong, trở thành một bộ phận của nhân quả. Chỉ có hoàn toàn dung nhập vào nhân quả, mới cảm ngộ được ý cảnh mà ta cần, cũng giống như địa ngục, nếu không vào trong đó, ai có thể hiểu được sự ham muốn.

Vẻ sáng tỏ trong mắt Vương Lâm càng đậm, thân mình bước về phía trước, lúc này toàn thân hắn bị biển lửa bao phủ. Khi hắn tiến về phía trước, biển lửa ngày càng đậm, quét ngang bốc lên ngợp trời, tản mát ra sức nóng nồng đậm, hướng thẳng đến Phong Yêu.

Phong Yêu tâm thần chấn động, cắn răng không chút do dự nâng tay phải chỉ lên không trung, khẽ quát:

- Phong quy tắc!

Lời vừa nói ra, lập tức giữa trời đất lập tức có một luồng yêu phong gào thét thổi đến, vờn quanh thân thể Phong Yêu, ầm một tiếng hóa thành vô số những luồng gió nhỏ. Những luồng gió này tràn ngập, theo tay Phong Yêu chỉ về phía trước, lập tức nhất tề bay thẳng đến Vương Lâm.

Trong nháy mắt, thiên địa biến sắc, toàn bộ bị bảo phủ bởi những luồng yêu phong, ngay cả mặt biển rộng lớn trong nháy mắt cũng phát ra tiếng nổ ầm ầm, sóng biển ngập trời, kịch liệt quay cuồng.

Không trung lại xuất hiện vô số những vết nứt, dường như trong nhưng luồng yêu phong vô tận này như thể sắp sửa sụp đổ. Những luồng yêu phong giống như những thanh phong đao quét ngang, ngay cả biển lửa kia cũng trở nên u ám, dường như sắp tắt.

Chỉ có điều những luồng gió này thổi đến người Vương Lâm cũng không thể khiến Vương Lâm lùi ra phía sau nửa bước. Hắn chậm rãi tiến tới, từng bước đi về phía trước, mặc kệ những luồng gió này thổi tới.

- Hiện giờ thân thể ta đã nhập vào bên trong nhân quả, phá vỡ hết thảy, đạo nhân quả lại vừa đại thành, đạo tâm của ta đã có thể đột phá!

Vương Lâm nắm tay phải lại, ngay khi chữ “phá” được nói ra, hướng về phía trước hung hăng tung một quyền.

Chỉ nghe thấy nổ ầm một tiếng, dưới một quyền của Vương Lâm, lập tức hư ảnh của Cổ Thần bỗng nhiên biến ảo hiện ra. Hư ảnh của Cổ Thần đầu đội trời, chân đạp xuống mặt biển rộng, cũng múa hữu quyền cùng với Vương Lâm đánh tới!

- Cổ Thần!!!!

Phong Yêu thở hổn hển. Vừa rồi hắn cảm thấy khí tức đáng sợ trên người Vương Lâm có chút quen thuộc, nhưng thời gian đã quá lâu, cũng khiến hắn quên rất nhiều chuyện. Nhưng lúc này, ngay khi nhìn thấy hư ảnh này, cũng khiến cho ký ức năm đó của hắn thức tỉnh.

- Không ngờ ngươi là Cổ Thần!!

Phong Yêu da đầu run lên, không nói hai lời thân mình lập tức lui nhanh, gần như hóa thành một cơn gió, lấy tốc độ cực nhanh điên cuồng bỏ chạy.

- Hết thảy những việc làm trước đây của ta, theo đạo nhân quả này, không hề sai! Đạo nhân quả đến nay chưa đại thành chính là bởi vì đạo tâm của ta, sau hơn ngàn năm giết chóc đã có kẽ hở, giống như là có tâm ma!

Một quyền của Vương Lâm trong tiếng ầm ầm lập tức va chạm với luồng yêu phong kia, ngay tức khắc có vang lên tiếng ầm ầm. Dưới một quyền này, luồng yêu phong phía trước bị xé toạc, hướng về bốn phía cuộn lên quét ngang ra.

Vương Lâm nhìn chằm chằm vào chỗ mà Phong Yêu đã biến mất ở đằng xa, thần sắc không có một chút lo lắng, vỗ túi trữ vật, lập tức Khô Phù xuất hiện, được Vương Lâm cầm lấy dán lên chính người mình.

Ngay khi Khô Phù kia được dán xuống, một luồng hắc phong bỗng nhiên từ trong cơ thể Vương Lâm gào thét lao ra, hình thành một luồng gió xoáy thông thiên tràn ngập giữa đất trời. Luồng gió xoáy này vừa xuất hiện, ngay cả mặt biển dưới chân Vương Lâm dường như cũng bị dẫn dắt, xuất hiện lốc xoáy vô biên.

Bên trong cơn lốc xoáy bên ngoài thân thể Vương Lâm, trong nháy mắt liền có một thanh âm chấn kinh thiên địa, dường như có thể phá vỡ thế giới này gào thét phóng lên trời cao.

Trong tiếng gào thét kia, lại có một con chim điêu toàn thân màu đen xuất hiện bên trong luồng hắc phong.

Cánh con chim này bỗng nhiên duỗi ra, thân mình vốn chỉ dài có mấy trượng, nhưng ngay khi duỗi cánh ra, không ngờ phóng đại lên vô cùng, trong nháy mắt liền đạt tới mấy vạn trượng! Thân mình khổng lồ này có thể che cả trời! Trong tiếng gào thét có thể xé rách thiên địa, thân mình Vương Lâm hướng về phía trước bước một bước, ngay lập tức liền cảm nhận được sức mạnh của luồng gió. Luồng gió phía trước thổi đến. như thể hai bức tường thành đập vào mặt.

Dưới thân thể Cổ Thần của Vương Lâm, những trở ngại như những bức tường thành này đều sụp đổ, không có cách nào hình dung được tốc độ này, chỉ là sau một bước vừa rồi, Vương Lâm giống như là tách rời thiên địa, dùng một phương thức cũng không phải là Súc Địa Thành Thốn trực tiếp đi về phía trước.

Phong Yêu thì triển toàn lực điên cuồng bỏ chạy, hơn nữa để đề phòng đối phương thi triển thần thông kỳ dị như lúc trước, khiến cho khoảng cách giữa mình và đối phương nhanh chóng kéo dài ra. Hắn không tiếc tiêu hao yêu khí trong cơ thể, đem toàn bộ yêu khí tràn ra bốn phía thân thể, nhanh chóng vận chuyển tạo thành một lớp phòng hộ.

Yêu khí tràn ra, lại khiến cho bên trên thân thể hắn biến hóa ra một yêu ảnh rất lớn.

Đối với tốc độ của mình, Phong Yêu rất là tự tin, nhưng ngay sau khi hắn cho rằng đã thoát ra khỏi bàn tay của đối phương, cũng ngay lập tức nghe thấy được một tiếng xé gió khổng lồ như một tiếng sấm ầm ầm từ phía sau lao đến.

Quay đầu lại, Phong Yêu lập tức hồn bay phách lạc. Chỉ thấy ở phía sau hắn, Vương Lâm với một tốc độ không thể tưởng tượng được ngay lập tức lao đến. Theo Vương Lâm tới gần, cơn lốc xoáy lúc trước xuất hiện trên mặt biển phía dưới cũng theo đó mà đến, với tốc độ kịch liệt này lập tức khiến cho biển rộng phía dưới xuất hiện những tiếng rít gào long trời lở đất, như thể toàn bộ nước biển đều bị cuốn lên!

- Quả của việc này là phương pháp phá khai đạo tâm của ta, cùng với việc kết thúc vai trò thật sự của ngươi đã khiến ta hiểu ra nhân quả!

- Nhân quả là cái chó má gì, bản yêu nghe không hiểu chút nào! Ngươi ngoan cố như vậy, bản yêu liều cả mạng sống cũng phải giết chết ngươi!

Trong thanh âm của Phong Yêu không còn có ý muốn bỏ trốn, tốc độ mà hắn vốn cực kỳ tự tin, ở trước mặt đối phương hoàn toàn giống như một trò đùa, làm sao có thể chạy trốn! Hận ý không thể trừ bỏ trong ký ức đã bị nuốt của Diêu Tích Tuyết kia, trong lúc bị truy sát được áp chế không thể bùng phát ra. Hận ý này dung nhập vào trong tâm thần Phong Yêu, lập tức khiến cho những vết sẹo trên mặt dữ tợn hơn, ký hiệu do những vết sẹo nối liền tạo thành lại lóe lên lục quang.

- Pháp khí của Cổ Yêu, Phong Thần Hóa Ma Phiên!

Phong Yêu hét lớn một tiếng, hai tay giơ lên không trung, yêu khí toàn thân lúc này từ trong cơn cuồng phong bên ngoài cơ thể hắn điên cuồng xuất hiện, nhanh chóng ngưng tụ trên hai tay.

Yêu khí vô tận tung hoành, giữa trời đất liền bị bao phủ vào bên trong khí âm hàn, hết thảy bốn phía như đều xuất hiện dấu hiệu đóng băng, còn có những cơn gió gào thét thảm thiết thổi đến.

Ở khoảng không phía trên Phong Yêu, bên trong đám yêu khí không ngừng ngưng tụ kia lập tức có từng trận điện quang màu lục lóe ra. Theo yêu khí không ngừng ngưng tụ lại có ba cây cờ nhỏ màu lục từ bên trong biến ảo hiện ra.

Ngay khi ba cây cờ nhỏ màu lục này xuất hiện, lập tức phong vân biến sắc, mặt biển phía dưới như bị một sức mạnh quỷ dị phá vỡ, không ngờ trong tiếng gào thét ầm ầm nhất tề hướng về bốn phía đẩy ra.

Phía trên ba cây cờ nhỏ màu lục kia bỗng nhiên xuất hiện vô số những ảo ảnh, trong những thân ảnh này không ngờ còn có một Cổ Thần cùng với hai Cổ Ma trên đầu có một sừng! Càng đáng sợ hơn đó là sau khi ba cây cờ nhỏ này xuất hiện, không chỉ có biển rộng xuất hiện kinh biến, mà ngay cả thế giới này dường như cũng không ổn. Theo mặt biển dậy sóng điên cuồng, cấm chế ở nơi đây toàn bộ bị kích hoạt, toàn bộ được mở ra! Cấm chế mở ra, lập tức khiến cho biển rộng phía dưới dấy lên chấn động vang trời, không ngờ trong lúc đó nhanh chóng ngưng tụ lại với nhau, trong nháy mắt toàn bộ mặt biển xuất hiện vô số những khe rãnh không có nước biển.

Những khe rãnh này đan xen với nhau, khiến cho sóng lớn trên biển càng trở nên kịch liệt hơn.

Điều thật sự kinh người chính là trong lúc biển rộng kia ngưng tụ, nếu từ trên không trung nhìn xuống dưới, có thể kinh sợ phát hiện ra, biển rộng vô tận này, theo nước biển co rút lại, hợp thành một hình người!

Nếu người mà Diêu Tích Tuyết kia muốn giết quá yếu, hắn có thể tiện tay hạ thủ, nhưng người đang ở trước mặt lúc này cũng khiến cho hắn vô cùng kiêng kị.

Hơn nữa, tu vi hiện giờ của hắn so với lúc trước yếu hơn rất nhiều, vì thế, càng không thể tùy tiện mạo hiểm.

- Nơi đây là một trong những cấm chế trong động phủ của Tiên Đế, nếu đem cấm chế này toàn bộ phát tiết ra, đối với ngươi và ta đều rất phiền toái. Vả lại ngươi và ta cũng không có mối thù truyền kiếp, vì thế, tại hạ xin cáo lui.

Phong Yêu nói xong, thân mình không ngừng lui ra phía sau.

Vương Lâm trong lúc trầm ngâm chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt nhìn lên trên người Phong Yêu đang đang lui về phía sau. Bề ngoài mơ hồ vẫn có thể thấy được bộ dáng của Diêu Tích Tuyết, nhưng lại mang lại cho Vương Lâm một cảm giác đây là một người hoàn toàn khác, tuy hồn phách vẫn là hồn phách của Diêu Tích Tuyết.

Trong mắt lóe lên sát khí, thân mình Vương Lâm hướng về phía trước bước tới.

Ngay khi thân thể hắn tiến tới, Phong Yêu vẫn luôn quan sát mọi cử động của Vương Lâm lập tức đồng tử trong hai mắt co rụt lại, không chút do dự lui mạnh về phía sau! Hắn tên gọi là Phong Yêu, tốc độ tuyệt đối không tầm thường, mặc dù chỉ là một Yêu Tu, nhưng tốc độ vẫn nhanh đến mức không thể tưởng tượng được, trong khi lui về phía sau, gần như trong nháy mắt liền biến mất không thấy.

Thần sắc Vương Lâm bình tĩnh, Cổ Thần Đại Đỉnh bên ngoài thân thể bỗng nhiễn lóe ra, tay phải chỉ về phía trước, tâm thần khẽ động, lập tức ở phía trước lóe lên hào quang vô tận. Phong Yêu đã chạy ra rất xa, bên ngoài thân thể lóe lên hào quang, trong lúc mắt lộ vẻ khiếp sợ toàn thân lóe lên hào quang, không ngờ trong thời gian ngắn đã bị cưỡng ép kéo gần lại tới trước người Vương Lâm.

Thân mình Vương Lâm không hề dừng lại, như mây trôi nước chảy, ngay khi Phong Yêu tới gần, ngón trỏ tay phải điểm lên mi tâm của Phong Yêu.

Ầm một tiếng, thân mình Phong Yêu kia lập tức ngã ngửa, phun ra một ngụm máu tưới, ánh mắt lộ ra hàn quang nồng đậm.

- Đạo của ta là nhân quả, nhân quả ý cảnh đại thành, chẳng những cần phải cởi bỏ hết những mê muội của bản thân, mà còn phải hoàn toàn dung nhập vào bên trong… …

Vương Lâm như thể tự nói, trong lúc nói tiến về phía trước, đi thẳng đến Phong Yêu.

Phong Yêu kêu to một tiếng, trong lúc lui về phía sau hai tay bấm quyết, lập tức yêu khí nồng đậm ầm ầm tràn ngập bốn phía, mặt biển vốn đã tan ra một lần nữa trong tiếng răng rắc lại hóa thành biển băng. Sau một cái vung tay của Phong Yêu, mấy vạn dặm mặt biển rầm rầm vỡ vụn, vô số những khối băng bay lên, mang theo tiếng hô khóc hướng thẳng đến Vương Lâm.

- Tiểu tu sĩ, bản yêu vốn không muốn giết ngươi, nhưng ngươi lại không biết tốt xấu!

Thanh âm của Phong Yêu vang vọng, vô số những khối băng như những lưỡi dao sắc bén nhằm phía Vương Lâm trong nháy mắt tới gần.

Ngước mắt nhìn, giữa trời đất gần như toàn bộ đều bị những khối băng vô tận kia bao phủ, nhất tề hướng về Vương Lâm gào thét, dường như muốn đem Vương Lâm đóng băng phá nát.

Ngay khi những khối băng này tới gần, Vương Lâm nâng tay phải lên, nhẹ nhàng vung về phía trước, lập tức liền có một biển lửa ở phía trước hắn ầm ầm tràn ra. Biển lửa này lúc đầu còn chưa lớn, nhưng gần như trong nháy mắt liền giống như bùng nổ, lấy Vương Lâm làm trung tâm hướng về bốn phía ầm ầm tràn ra.

Trong thời gian ngắn, toàn bộ không trung trở nên đỏ thẫm, không ngờ toàn bộ đều bị biển lửa bao phủ.

Những khối băng đang cấp tốc tiến đến bị biển lửa xông tới, lập tức chảy thành nước, nhưng ngay lập tức liền biến thành một đám khí trắng bay lên không. Gần như trong nháy mắt, giữa trời đất ngoài biển lửa này còn có một màn sương trắng bao phủ.

Đồng tử trong hai mắt Phong Yêu co rụt lại, thở hổn hển. Hắn vốn cũng đánh giá cao Vương Lâm, nhưng giờ phút này cũng phát hiện ra nhận xét của mình vẫn còn thiếu, người trước mắt không chỉ đáng sợ, mà là quá kinh khủng! Cho dù hắn có ở đỉnh cao thực lực, cũng không dám nói có thể toàn thắng, huống hồ hiện giờ sau khi tái sinh, tu vi chỉ tương đương với Khuy Niết Hậu Kỳ.

- Việc của Diêu Tích Tuyết chính là cửa ải cuối cùng để cho đạo nhân quả của ta có thể đại thành. Mấy trăm năm không nhận ra, ta hiển nhiên đã bị hãm sâu vào bên trong, trở thành một bộ phận của nhân quả. Chỉ có hoàn toàn dung nhập vào nhân quả, mới cảm ngộ được ý cảnh mà ta cần, cũng giống như địa ngục, nếu không vào trong đó, ai có thể hiểu được sự ham muốn.

Vẻ sáng tỏ trong mắt Vương Lâm càng đậm, thân mình bước về phía trước, lúc này toàn thân hắn bị biển lửa bao phủ. Khi hắn tiến về phía trước, biển lửa ngày càng đậm, quét ngang bốc lên ngợp trời, tản mát ra sức nóng nồng đậm, hướng thẳng đến Phong Yêu.

Phong Yêu tâm thần chấn động, cắn răng không chút do dự nâng tay phải chỉ lên không trung, khẽ quát:

- Phong quy tắc!

Lời vừa nói ra, lập tức giữa trời đất lập tức có một luồng yêu phong gào thét thổi đến, vờn quanh thân thể Phong Yêu, ầm một tiếng hóa thành vô số những luồng gió nhỏ. Những luồng gió này tràn ngập, theo tay Phong Yêu chỉ về phía trước, lập tức nhất tề bay thẳng đến Vương Lâm.

Trong nháy mắt, thiên địa biến sắc, toàn bộ bị bảo phủ bởi những luồng yêu phong, ngay cả mặt biển rộng lớn trong nháy mắt cũng phát ra tiếng nổ ầm ầm, sóng biển ngập trời, kịch liệt quay cuồng.

Không trung lại xuất hiện vô số những vết nứt, dường như trong nhưng luồng yêu phong vô tận này như thể sắp sửa sụp đổ. Những luồng yêu phong giống như những thanh phong đao quét ngang, ngay cả biển lửa kia cũng trở nên u ám, dường như sắp tắt.

Chỉ có điều những luồng gió này thổi đến người Vương Lâm cũng không thể khiến Vương Lâm lùi ra phía sau nửa bước. Hắn chậm rãi tiến tới, từng bước đi về phía trước, mặc kệ những luồng gió này thổi tới.

- Hiện giờ thân thể ta đã nhập vào bên trong nhân quả, phá vỡ hết thảy, đạo nhân quả lại vừa đại thành, đạo tâm của ta đã có thể đột phá!

Vương Lâm nắm tay phải lại, ngay khi chữ “phá” được nói ra, hướng về phía trước hung hăng tung một quyền.

Chỉ nghe thấy nổ ầm một tiếng, dưới một quyền của Vương Lâm, lập tức hư ảnh của Cổ Thần bỗng nhiên biến ảo hiện ra. Hư ảnh của Cổ Thần đầu đội trời, chân đạp xuống mặt biển rộng, cũng múa hữu quyền cùng với Vương Lâm đánh tới!

- Cổ Thần!!!!

Phong Yêu thở hổn hển. Vừa rồi hắn cảm thấy khí tức đáng sợ trên người Vương Lâm có chút quen thuộc, nhưng thời gian đã quá lâu, cũng khiến hắn quên rất nhiều chuyện. Nhưng lúc này, ngay khi nhìn thấy hư ảnh này, cũng khiến cho ký ức năm đó của hắn thức tỉnh.

- Không ngờ ngươi là Cổ Thần!!

Phong Yêu da đầu run lên, không nói hai lời thân mình lập tức lui nhanh, gần như hóa thành một cơn gió, lấy tốc độ cực nhanh điên cuồng bỏ chạy.

- Hết thảy những việc làm trước đây của ta, theo đạo nhân quả này, không hề sai! Đạo nhân quả đến nay chưa đại thành chính là bởi vì đạo tâm của ta, sau hơn ngàn năm giết chóc đã có kẽ hở, giống như là có tâm ma!

Một quyền của Vương Lâm trong tiếng ầm ầm lập tức va chạm với luồng yêu phong kia, ngay tức khắc có vang lên tiếng ầm ầm. Dưới một quyền này, luồng yêu phong phía trước bị xé toạc, hướng về bốn phía cuộn lên quét ngang ra.

Vương Lâm nhìn chằm chằm vào chỗ mà Phong Yêu đã biến mất ở đằng xa, thần sắc không có một chút lo lắng, vỗ túi trữ vật, lập tức Khô Phù xuất hiện, được Vương Lâm cầm lấy dán lên chính người mình.

Ngay khi Khô Phù kia được dán xuống, một luồng hắc phong bỗng nhiên từ trong cơ thể Vương Lâm gào thét lao ra, hình thành một luồng gió xoáy thông thiên tràn ngập giữa đất trời. Luồng gió xoáy này vừa xuất hiện, ngay cả mặt biển dưới chân Vương Lâm dường như cũng bị dẫn dắt, xuất hiện lốc xoáy vô biên.

Bên trong cơn lốc xoáy bên ngoài thân thể Vương Lâm, trong nháy mắt liền có một thanh âm chấn kinh thiên địa, dường như có thể phá vỡ thế giới này gào thét phóng lên trời cao.

Trong tiếng gào thét kia, lại có một con chim điêu toàn thân màu đen xuất hiện bên trong luồng hắc phong.

Cánh con chim này bỗng nhiên duỗi ra, thân mình vốn chỉ dài có mấy trượng, nhưng ngay khi duỗi cánh ra, không ngờ phóng đại lên vô cùng, trong nháy mắt liền đạt tới mấy vạn trượng! Thân mình khổng lồ này có thể che cả trời! Trong tiếng gào thét có thể xé rách thiên địa, thân mình Vương Lâm hướng về phía trước bước một bước, ngay lập tức liền cảm nhận được sức mạnh của luồng gió. Luồng gió phía trước thổi đến. như thể hai bức tường thành đập vào mặt.

Dưới thân thể Cổ Thần của Vương Lâm, những trở ngại như những bức tường thành này đều sụp đổ, không có cách nào hình dung được tốc độ này, chỉ là sau một bước vừa rồi, Vương Lâm giống như là tách rời thiên địa, dùng một phương thức cũng không phải là Súc Địa Thành Thốn trực tiếp đi về phía trước.

Phong Yêu thì triển toàn lực điên cuồng bỏ chạy, hơn nữa để đề phòng đối phương thi triển thần thông kỳ dị như lúc trước, khiến cho khoảng cách giữa mình và đối phương nhanh chóng kéo dài ra. Hắn không tiếc tiêu hao yêu khí trong cơ thể, đem toàn bộ yêu khí tràn ra bốn phía thân thể, nhanh chóng vận chuyển tạo thành một lớp phòng hộ.

Yêu khí tràn ra, lại khiến cho bên trên thân thể hắn biến hóa ra một yêu ảnh rất lớn.

Đối với tốc độ của mình, Phong Yêu rất là tự tin, nhưng ngay sau khi hắn cho rằng đã thoát ra khỏi bàn tay của đối phương, cũng ngay lập tức nghe thấy được một tiếng xé gió khổng lồ như một tiếng sấm ầm ầm từ phía sau lao đến.

Quay đầu lại, Phong Yêu lập tức hồn bay phách lạc. Chỉ thấy ở phía sau hắn, Vương Lâm với một tốc độ không thể tưởng tượng được ngay lập tức lao đến. Theo Vương Lâm tới gần, cơn lốc xoáy lúc trước xuất hiện trên mặt biển phía dưới cũng theo đó mà đến, với tốc độ kịch liệt này lập tức khiến cho biển rộng phía dưới xuất hiện những tiếng rít gào long trời lở đất, như thể toàn bộ nước biển đều bị cuốn lên!

- Quả của việc này là phương pháp phá khai đạo tâm của ta, cùng với việc kết thúc vai trò thật sự của ngươi đã khiến ta hiểu ra nhân quả!

- Nhân quả là cái chó má gì, bản yêu nghe không hiểu chút nào! Ngươi ngoan cố như vậy, bản yêu liều cả mạng sống cũng phải giết chết ngươi!

Trong thanh âm của Phong Yêu không còn có ý muốn bỏ trốn, tốc độ mà hắn vốn cực kỳ tự tin, ở trước mặt đối phương hoàn toàn giống như một trò đùa, làm sao có thể chạy trốn! Hận ý không thể trừ bỏ trong ký ức đã bị nuốt của Diêu Tích Tuyết kia, trong lúc bị truy sát được áp chế không thể bùng phát ra. Hận ý này dung nhập vào trong tâm thần Phong Yêu, lập tức khiến cho những vết sẹo trên mặt dữ tợn hơn, ký hiệu do những vết sẹo nối liền tạo thành lại lóe lên lục quang.

- Pháp khí của Cổ Yêu, Phong Thần Hóa Ma Phiên!

Phong Yêu hét lớn một tiếng, hai tay giơ lên không trung, yêu khí toàn thân lúc này từ trong cơn cuồng phong bên ngoài cơ thể hắn điên cuồng xuất hiện, nhanh chóng ngưng tụ trên hai tay.

Yêu khí vô tận tung hoành, giữa trời đất liền bị bao phủ vào bên trong khí âm hàn, hết thảy bốn phía như đều xuất hiện dấu hiệu đóng băng, còn có những cơn gió gào thét thảm thiết thổi đến.

Ở khoảng không phía trên Phong Yêu, bên trong đám yêu khí không ngừng ngưng tụ kia lập tức có từng trận điện quang màu lục lóe ra. Theo yêu khí không ngừng ngưng tụ lại có ba cây cờ nhỏ màu lục từ bên trong biến ảo hiện ra.

Ngay khi ba cây cờ nhỏ màu lục này xuất hiện, lập tức phong vân biến sắc, mặt biển phía dưới như bị một sức mạnh quỷ dị phá vỡ, không ngờ trong tiếng gào thét ầm ầm nhất tề hướng về bốn phía đẩy ra.

Phía trên ba cây cờ nhỏ màu lục kia bỗng nhiên xuất hiện vô số những ảo ảnh, trong những thân ảnh này không ngờ còn có một Cổ Thần cùng với hai Cổ Ma trên đầu có một sừng! Càng đáng sợ hơn đó là sau khi ba cây cờ nhỏ này xuất hiện, không chỉ có biển rộng xuất hiện kinh biến, mà ngay cả thế giới này dường như cũng không ổn. Theo mặt biển dậy sóng điên cuồng, cấm chế ở nơi đây toàn bộ bị kích hoạt, toàn bộ được mở ra! Cấm chế mở ra, lập tức khiến cho biển rộng phía dưới dấy lên chấn động vang trời, không ngờ trong lúc đó nhanh chóng ngưng tụ lại với nhau, trong nháy mắt toàn bộ mặt biển xuất hiện vô số những khe rãnh không có nước biển.

Những khe rãnh này đan xen với nhau, khiến cho sóng lớn trên biển càng trở nên kịch liệt hơn.

Điều thật sự kinh người chính là trong lúc biển rộng kia ngưng tụ, nếu từ trên không trung nhìn xuống dưới, có thể kinh sợ phát hiện ra, biển rộng vô tận này, theo nước biển co rút lại, hợp thành một hình người!

Quyển 8: Liên Minh Bí Ẩn

Bạn đang đọc Tiên Nghịch của Nhĩ Căn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 46
Lượt đọc 3017

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.