Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không gian thứ nguyên vĩ độ cao

Phiên bản Dịch · 4038 chữ

Dư Tắc Thành hỏi:

- Vậy hiện tại Vương Thư Nguyên ở đâu?

Đạo Tôn Đế Quân cười đáp:

- Không cần nôn nóng, ta sẽ kể rõ hết thảy đầu đuôi cho ngươi, để ngươi khỏi

chết đi trong ấm ức.

- Ma Thần A La Hầu vì đạt được bí pháp của Nữ Oa. Vương Thư Nguyên vì đánh

bại ngươi, Dị tộc vì đoạt được thế giới Thương Khung, cuối cùng bọn họ đi đến

với nhau, tập hợp Dị tộc, lực lượng của Ma Thần, muốn chế tạo ra vũ khí chiến

tranh cuối cùng hùng mạnh nhất.

- Cuối cùng bọn họ đã thành công, ta đã sinh ra, cảm ơn bọn họ cho nên ta đã

ăn thịt bọn họ.

- Nhân duyên tức hợp, thân thể của Vương Thư Nguyên đã trở thành cơ thể của

ta, ta đạt được tất cả của hắn. bao gồm cả nguyện vọng cuối cùng của hắn chính

là đánh bại ngươi, đây cũng là một trong những ý nghĩa tồn tại của ta.

- Nói thực, ta cũng phải cảm ơn ngươi, không có ngươi thì sẽ không có sự tồn

tại của ta.

Thì ra Vương Thư Nguyên vì để đánh bại mình, tìm kiếm lực lượng, cuối cùng bị

lực lượng cắn nuốt, bị Đạo Tôn Đế Quân này đoạt xá trở thành dáng dấp của hiện

tại. Mặc dù Vương Thư Nguyên và Dư Tắc Thành tranh đấu mấy trăm năm. thế nhưng

nghe được hắn hạ tràng như vậy, trong lòng Dư Tắc Thành không tự chủ được tê

rần.

Pháp Hoàng Thần Hậu bên cạnh từ nãy yên lặng không nói, mờ miệng nói:

- Dư Tắc Thành à, ngươi còn nhớ rõ ta không? Lẽ nào ngươi thực sự cùng ta như

người qua đường gặp mặt, tương phùng không nhận thức sao?

Dư Tắc Thành sửng sốt. nhìn lại, chỉ thấy Pháp Hoàng Thần Hậu cũng là hình

người, bàn tay trắng nõn mềm mại, dáng vẻ đoan trang tú lệ, giống như tiêu thư

khuê các, tính cách trầm ổn, giống như thân nhân đại tỷ, có một cảm giác vô

cùng quen thuộc nói không nên lời, thế nhưng trong ký ức không nhớ nổi nàng là

ai.

Pháp Hoàng Thần Hậu nói:

- Dư Tắc Thành ngươi đã hoàn toàn quên ta, xem ra lực lượng Thiên Đạo làm

quên của người Thích Đề Hoàn Nhân quả nhiên đáng sợ.

Đột nhiên Dư Tắc Thành nhớ ra nàng là ai, chỉ vào nàng thật lâu sau mới nói ra

hai chữ:

- Ngữ Điệp ư?

Ngữ Điệp, đúng vậy, năm đó Dư Tắc Thành ở trong Yên Chỉ Lâu thành Sơn Trúc,

vừa mới kế nhiệm Chấp Sự, gặp được Ngữ Điệp, nữ nhân đầu tiên trong cuộc đời

của Dư Tắc Thành.

ở trong ký ức xa xôi kia, đã dần dần quên lãng, thế nhưng chỉ cần hồi tường sẽ

rõ ràng toàn bộ ở trong mắt, giống như vừa mới phát sinh ngày hôm qua.

về sau như vậy và Nhã Hương bị Thích Đề Hoàn Nhân bất, trải qua Thiên Đạo làm

quên điều chinh, làm cho thân nhân của bọn họ đều quên bọn họ đi. Nhã Hương

trở thành thân thể của đại thống lĩnh Thích Đề Hoàn Nhân. Ngữ Điệp bị đưa về

sào huyệt của Thích Đề Hoàn Nhân, cuối cùng mình giết vào hải đảo cứu Nhã

Hương ra, Ngữ Điệp bật vô âm tín, không còn tin tức của nàng nữa.

Không nghĩ tới giờ phút này lại lần nữa nhìn thấy nàng, xem ra nàng giống như

Vương Thư Nguyên, đã bị Pháp Hoàng Thần Hậu chiếm cứ thân thể.

Pháp Hoàng Thần Hậu nhìn ra ý nghĩ của Dư Tắc Thành, nói:

- Dư Tắc Thành à Dư Tắc Thành, ta vẫn hiếu kỳ ngươi rốt cuộc có bộ dáng gì,

thân thể này, cũng nhớ ngươi mãi không quên, cho tới này ở trong tình báo của

chúng ta, tên của ngươi vẫn quanh quẩn bên tai của ta, có người nói ngươi rất

mạnh, hôm nay cuối cùng nhìn thấy ngươi rồi.

Đạo Tôn Đế Quân nói:

- Có thể nói chúng ta có duyên nha. khi hai người chúng ta sinh ra, ba đại Ma

Thần, mười vạn Cường giả Dị tộc đều không cách nào bị hai người chúng ta đoạt

xá ký sinh, cuối cùng chỉ có thể bị ăn thịt.

- Chỉ có thân thể của Vương Thư Nguyên và Ngữ Điệp này mới có thể thích hợp ý

chí của chúng ta tồn tại, mới có thể dung nạp thần hồn của chúng ta, xem ra

Nhân tộc của thế giới Thương Khung quả nhiên có chút bất phàm.

Pháp Hoàng Thần Hậu tiếp lời Đạo Tôn Đế Quân, nói:

- Trước ăn thịt hắn. sau đó chúng ta đến thế giới Thương Khung, để hài tử của

chúng ta sống lại toàn bộ, ăn hết vũ trụ này.

- Vốn hài tử của chúng ta đều bị tiêu diệt, ta cho rằng vũ trụ này chúng ta

vô duyên, không cách nào chiếm cứ, thế nhưng không ngờ rằng cơ hội lại lần nữa

xuất hiện, thực sự là khó có thể tin được.

Dư Tắc Thành sửng sốt, nói:

- Hài tử của các ngươi? Chiếm cứ vũ trụ? Các ngươi không phải là vũ khí chiến

tranh mạnh nhất của Ma Thần và Dị tộc chế tạo sao?

Đạo Tôn Đế Quân và Pháp Hoàng Thần Hậu nhìn nhau cười, Pháp Hoàng Thần Hậu

nói:

- Để chúng ta tự giới thiệu một chút, hai người chúng ta tới từ một ý niệm

tồn tại chung cực trong Thời Không vũ trụ mà ngươi không cách nào hiểu được,

vũ trụ đó dùng cách nói của Tiên giới các ngươi gọi là vũ trụ thứ nguyên vĩ độ

cao.

- Khi vũ trụ vĩ độ thấp này sinh ra chúng ta đã từng phân liệt một ít hài tử

đến đây, muốn ăn hết vũ trụ này, hài tử của chúng ta chính là Thái Thản Thần

tộc theo như lời của các ngươi, nhiệm vụ của bọn họ chính là hủy diệt tất cả

sinh mệnh, tiêu diệt tất cả văn minh.

- Thế nhưng có một tên lắm chuyện đối nghịch với chủ thể của chúng ta đã kích

hoạt ý thức tự bảo vệ mình của vũ trụ này, đã sinh ra một ngàn lẻ một Ma Thần.

Ma Thần chuyên môn là địch với hài tử của chúng ta, cuối cùng hài tử của chúng

ta hoàn toàn bị bọn họ tiêu diệt, chúng ta mất đi liên hệ với vũ trụ này,

không còn hi vọng đối với vũ trụ này.

- Không nghĩ tới bọn Ma Thần A La Hầu chế tạo vũ khí chiến tranh cuối cùng

cường hãn nhất, trong đó đã sử dụng thân tàn của hài tử chúng ta, cho nên liên

hệ lại lần nữa được kết nối, hơn nữa mượn thành quà nghiên cứu của bọn họ,

chúng ta có thể giáng xuống vũ trụ này, hoàn thành sự nghiệp mà hài tử của

chúng ta trước đây chưa hoàn thành, ăn sạch hoàn toàn vũ trụ này.

- Thực sự là thế sự vô thường nha.

Dư Tắc Thành nhìn bọn họ, hỏi:

- Vũ trụ thứ nguyên vĩ độ cao? Thái Thản Thần tộc? Các ngươi...

Đạo Tôn Đế Quân nói:

- Không hiểu cũng là bình thường, ngươi cũng không cần hiểu, con kiến làm sao

biết được sự vĩ đại của vũ trụ, ếch nơi đáy giếng làm sao biết sự rộng lớn của

bầu trời.

- Ngươi chỉ cần biết rằng, chúng ta đến đây, chính là lúc kết thúc của tất cả

sinh sinh trong vũ trụ này, lúc vũ trụ này hủy diệt, vậy là đủ rồi, thế giới

Thương Khung của các ngươi là thế giới đầu tiên bị chúng ta chinh phục, cái gì

Ma Thần, cái gì Tiên Nhân, các ngươi đều phải chết, trở thành một bộ phận của

chúng ta.

- Sờ dĩ nói những điều này với ngươi, là bởi vì thân thể của chúng ta có cảm

giác đặc thù đối với ngươi, được rồi, nói xong rồi, tuyệt vọng sao?

- Có thể ăn được rồi, Thần Hậu. là ngươi tới hay là ta lên?

Pháp Hoàng Thần Hậu nói:

- Ngươi tới đi, đây không phải là chí nguyện cuộc đời của ngươi sao? Nhanh

lên một chút, không nên làm lỡ thời gian.

Đạo Tôn Đế Quân tùy ý hỏi, ở trong mắt của hai người bọn họ, Dư Tắc Thành

chẳng qua chỉ giống như con kiến hỏi, chỉ là một món ăn khai vị của bọn họ.

Đạo Tôn Đế Quân xoay người đối mặt với Dư Tắc Thành, vươn tay chụp một trảo,

nhất thời một cự thủ thần uy xuất hiện, bàn tay này hướng về phía Dư Tắc Thành

chụp tới.

Cự thủ thần uy kia lớn chừng trăm dặm. thành màu xám đen. chậm rãi đi thẳng về

phía Dư Tắc Thành, nhìn như tốc độ thật chậm, chỉ là phạm vi bao phủ của nó

quá lớn. trong nháy mắt toàn bộ vạn dặm thiên địa đều ở trong tay này.

Một trảo này nhìn vô cùng đơn giản, thực ra chính là lực lượng Chung Cực Thần

Uy, trong đó ân chứa đạo lý thiên địa, ở trong một trảo này, âm dương nhị khí.

Ngũ Hành nguyên lực, hữu cơ nhất thể, hỗ trợ lẫn nhau, hóa sinh nhất trảo.

Cự thủ ngang trời chụp thẳng tới Dư Tắc Thành. Dư Tắc Thành nhìn bàn tay khổng

lồ này, chỉ mỉm cười, Đạo Tôn Đế Quân quá coi thường mình rồi.

Từ khi hai người gặp mặt chiến đấu cũng đã bắt đầu, vẻ khinh thị kia chẳng qua

là kế mê hoặc địch của hai người đối phương, một trảo này nếu như cho rằng chỉ

là một trảo Chung Cực Thần Uy, vậy thì sai rồi, đây tất cả chẳng qua là yểm hộ

mà thôi.

Sát chiêu chân chính của một trảo này ở chỗ một kích tổng hợp của thiên địa

nhân, thiên này đại biểu nguyên năng vô tận trong vũ trụ. địa này đại biểu lực

lượng tinh thần của tinh cầu này, nhân này đại biểu quá khứ tương lai, lực

lượng vĩnh hằng xuyên qua Thời Không.

Một kích này chính là Đạo Tôn Đế Quân đem toàn bộ tinh thần, còn có không gian

Thanh Minh ngoài tinh thần, kết hợp hoàn mỹ với bản thân, một kích này đại

biểu một kích của vũ trụ này, đã vượt xa Chung Cực Thần Uy.

Một trảo này ẩn chứa lực lượng của vũ trụ, từ cổ chí kim. quá khứ tương lai,

trên dưới thiên địa, vũ trụ bát hoang, không thể tránh, không thể ngăn cản,

không thể chạy.

Một trảo này tuyệt đối không phải là một trảo đơn giản, không phải dễ dàng có

thể trào ra, ở trên tinh thần này, không biết đã bố trí bao lâu mới có thể

trong nháy mắt tụ tập ý chí của tinh thần, bất được một trảo này.

Xem ra đến tinh thần này cũng không phải tùy ý đến đây, từ khi chiến đấu bắt

đầu Đạo Tôn Đế Quân đã bắt đầu tính kế, từ vị trí gặp nhau của đại quân hai

người, ba người ngự không đến thế giới này đều là ti mỉ thiết kế an bài.

Lời nói vừa rồi của hai người, những bí mật kia chính là vì chấn nhiếp tâm

linh của mình, chính là vì kéo dài thời gian chuẩn bị tốt một trảo này.

Có thể nói Đạo Tôn Đế Quân vì một kích này đã trả giá không ít. thế nhưng hắn

vẫn xem thường mình.

---o0o---

Tụ tập lực lượng của tinh thần, tụ tập lực lượng của vũ trụ, tụ tập lực lượng

của quá khứ tương lai, thì đã là gì, cho dù ngươi chính là vũ trụ này, thì như

thế nào, ở dưới kiếm của ta toàn bộ chỉ là tro bụi.

Kiếm của ta vĩnh viễn sắc bén, không gì không phá.

Kiếm của ta sắc bén tự nhiên, không chỗ nào có thể ngăn cản.

Kiếm của ta chỉ có bản tâm ta. không chỗ nào sợ hãi.

Cho dù cùng toàn bộ thế giới, toàn bộ vũ trụ là địch, vậy đã làm sao, bạo cho

ta.

Trong nháy mắt, Dư Tắc Thành ánh mắt hời hợt, xuất kiếm.

Một kiếm xuất, kiếm quang ngang dọc mười vạn dặm. kiếm quang rực rỡ liên miên

vô tận. trong nhất thời toàn bộ thế giới không còn màu sắc nữa, không còn

thanh âm nữa, không còn quang minh nữa, chỉ có một kiếm này mà thôi.

Kiếm quang chói mắt, kiếm minh vang trời, dãy núi không ngừng run rầy, toàn bộ

tinh thần chỉ có một thanh âm này, ở dưới kiếm quang này, thiên có thể Trảm,

địa có thể phá. vũ trụ có thể nát. tương lai có thể đoạn, quá khứ có thể diệt.

Một kiếm mà thôi, cự thủ kia ở dưới kiếm quang này bắt đầu bạo liệt mãnh liệt,

sau đó nổ vang một tiếng hóa thành tro bụi.

Đạo Tôn Đế Quân nhịn không được lui về phía sau, bịch bịch bịch đủ bảy bước,

lúc này mới ngừng lại.

Một kích bố trí mấy năm. tính toán vô số lần không ngờ cứ như vậy bị một kiếm

của Dư Tắc Thành phá diệt, hắn trân trối nhìn Dư Tắc Thành, trong miệng nói:

- Dư Tắc Thành? Làm sao có khả năng?

Dư Tắc Thành nhìn hắn. chậm rãi nói:

- Rất đau sao? Nhớ tới quá khứ sao?

- Ký ức của Vương Thư Nguyên hẳn là nói cho ngươi, ở trước mặt ta ngươi vĩnh

viên vân là một kẻ thất bại.

- Đạo Tôn Đế Quân? Vũ trụ thứ nguyên vĩ độ cao? Tồn tại vĩnh hằng? Ha ha ha

ha ha ha.

- Vậy thì làm sao? ở trước mặt ta, các ngươi còn chưa đủ, một kiếm mà thôi,

toàn bộ biến thành tro bụi cho ta.

Sau một kích. Dư Tắc Thành nhìn Đạo Tôn Đế Quân bị đầy lùi bảy bước nói:

- Chẳng qua chỉ có vậy, cái gì thế giới thứ nguyên vĩ độ cao, chỉ là cuồng

ngôn, chết đi cho ta.

Dư Tắc Thành xuất kiếm. Hiên Viên Thần Kiếm động, ba ngàn Thiên Đạo nhất thể,

hóa thành một đạo kiếm quang, chém về phía Đạo Tôn Đế Quân.

Một kiếm này giống như trăng non chớp động quang mang thần bí thâm thúy, quang

mang kia phiêu tán theo gió trải rộng thiên địa, soi sáng bầu trời phương viên

vạn dặm. sáng như ban ngày, một kích này ở dưới Hiên Viên Thần Kiếm của hắn

sinh ra vô số quang mang, quang mang này ẩn chứa ánh sáng của nhật nguyệt tinh

thần, vạn quang tụ tập nhất thể, oanh kích về phía Đạo Tôn Đế Quân.

Quang mang này nhìn vô cùng thâm thúy, thế nhưng nó đại biểu cho tử vong, ở

dưới quang mang này tất cả sinh linh chỉ có một phản ứng, đó chính là trong

nháy mắt tử vong, một kiếm này ẩn chứa lực Sát Ma vô tận, phàm là sinh mệnh ở

dưới kiếm này chỉ có tử vong.

Đạo Tôn Đế Quân nhìn ánh sáng tử vong này, nói:

- Hiên Viên Thần Kiếm? Một kích ba ngàn Thiên Đạo?

- Năm đó Hiên Viên Thần Kiếm sinh ra đã dẫn đến thảm bại của Đại Liên Minh Dị

tộc, nhiều năm như vậy, bọn họ nằm gai nếm mặt, đau khổ nghiên cứu. cuối cùng

đã nghĩ ra cách đối kháng.

- Rất đơn giản, khắc chế Hiên Viên Thần Kiếm, khắc chế một kích ba ngàn Thiên

Đạo, chỉ có một kích ba ngàn Thiên Đạo đồng dạng, như vậy có thể đối kháng

Hiên Viên Thần Kiếm đệ nhất thần khí của thế giới Thương Khung.

- Đây chính là nguyên nhân sinh ra của ta, ngươi biết vì sao ta gọi là Đạo

Tôn Đế Quân

không? Bởi vì sự tồn tại của ta chính là đại biểu cho ba ngàn Thiên Đạo.

Trong nháy mắt Đạo Tôn Đế Quân hét lớn. cũng là một kích, ở trên người hắn

cũng sinh ra quang mang vô tận, quang mang này hóa thành vô số hào quang, kim.

ngân, lam. lục, tử, thanh, hồng, bạch, hắc rất nhiều quang mang, che trời phủ

đất, vắt ngang chân trời, cùng ánh sáng nhật nguyệt tinh thần của Dư Tắc Thành

va chạm trên không trung.

Trong nháy mắt hai loại quang mang chất chồng phóng ra, lực lượng hùng mạnh

cuồng bạo tàn sát bừa bãi trên bầu trời, ở trong nháy mắt này tất cả thiên địa

tất cả mọi thứ đều bị che phủ, che phủ vạn vật, che đậy cảm quan, không ai có

thể biết được ở trong quang mang này rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì.

Quang mang tiêu tán, nhìn qua thiên địa trong phạm vi mười vạn dặm. ở trong

một kích này của hai bên, tất cả đều như ngưng đọng lại, sau đó trong nháy mắt

núi cao sông rộng, mặt đất hồ nước, biến rộng bầu trời, cây cỏ sinh linh, toàn

bộ tiêu tán trong một kiếm này.

Loại tiêu tán này là trực tiếp hóa thành hạt căn bản nhỏ bé nhất tiêu tán,

ngay cả Ngũ Hành nguyên khí. gió mát trên trời cũng theo đó tiêu tán, trong

nhất thời phạm vi mười vạn dặm ngoại trừ ba người Dư Tắc Thành. Đạo Tôn Đế

Quân không còn gì khác.

Dư Tắc Thành thu kiếm, nhìn thế giới tiêu tán này. Đạo Tôn Đế Quân thở phì

phò, thân thể của hắn giống như rút nhỏ đi một chút, đây có thể chính là

nguyên nhân hắn không thích sử dụng loại lực lượng này, mỗi lần sử dụng lực

lượng của ba ngàn Thiên Đạo, thân thể của hắn sẽ thu nhỏ một chút, cho nên hắn

mới bắt đầu bố trí bẫy rập ở đây, đáng tiếc một trảo của cự thủ không dùng

được.

Dư Tắc Thành lập tức phát hiện điểm này, hắn nói:

- Đạo Tôn Đế Quân, mặc dù ngươi có thể sử ra một kích chung cực giống như của

Hiên Viên Thần Kiếm, thế nhưng ngươi đang tiêu tán, cho dù chỉ có một chút, ta

tin tường sau ngàn kiếm vạn kiếm, kẻ giành được thắng lợi nhất định là ta.

Đạo Tôn Đế Quân nói:

- Đúng vậy, ta không bằng Hiên Viên Thần Kiếm trong tay ngươi, mỗi một kích

ta đều sẽ tiêu tán một chút, thế nhưng ngươi đừng quên, chúng ta là hai người.

Pháp Hoàng Thần Hậu ở bên cạnh nói:

- Tên của ta gọi là Pháp Hoàng Thần Hậu. ta đại biểu chính là lực lượng của

mười hai vạn chín ngàn sáu trăm pháp tắc Nhất Nguyên Tiểu Đạo, có ta phối hợp,

chúng ta đại biểu ba ngàn Thiên Đạo, Nhất Nguyên pháp tắc, toàn bộ pháp tắc

Thiên Đạo của vũ trụ này cao hơn rất nhiều ba ngàn Thiên Đạo của ngươi, hươu

chết về tay ai cũng không biết được.

- Hơn nữa ta cho rằng, ngươi cũng không có khả năng chém ra ngàn kiếm vạn

kiếm, Hiên Viên Thần Kiếm sao thể không trả giá. sao thể thao túng đơn giản

như vậy được, cho nên chúng ta thắng chắc rồi.

Dư Tắc Thành mỉm cười, nói:

- Thử xem sẽ biết.

Sau đó hắn lần thứ hai xuất kiếm, một kiếm này ở trên người hắn bạo phát huyết

hải vô tận giống như thủy triều, phun khắp thiên địa, phóng về phía hai người

Đạo Tôn Đế Quân.

Một kiếm này mặc dù là một kiếm tụ tập ba ngàn Thiên Đạo, thế nhưng trong đó

chủ yếu lấy Huyết Cương Thần Quyết của Dư Tắc Thành năm xưa tu luyện làm chủ.

Huyết khí phương cương, huyết năng vô hạn. có tác dụng cắn nuốt ô nhiễm hùng

mạnh nhất, ở dưới một kiếm này, vô số hạt căn bản nhỏ bé nhất vừa sinh ra

trong một kích lúc trước gặp phải lực lượng của huyết hải này, lập tức bị đồng

hóa ô nhiễm cắn nuốt biến thành lực lượng của huyết hải, đây mới là mục đích

một kiếm này của Dư Tắc Thành, mượn hiệu dụng của một kích vừa rồi hấp thu lực

lượng vô tận chém giết đối phương.

Huyết hải từ trên trời trút xuống, hồng quang của huyết tinh thế như hủy thiên

diệt địa cuộn trào trút xuống, thanh thế mênh mông cuồn cuộn, chỗ lan đến lại

có chút giống như mộng ảo, không hề làm bốc lên một hạt bụi nào. Thế nhưng lại

ẩn giấu sát khí vô tận, có thể dung hợp cắn nuốt tất cả năng lượng vật chất.

Trong huyết hải không phân biệt được trên trời dưới đất, Đông Tây Nam Bắc, chỉ

là có vẻ đặc dính giống như máu trải rộng mỗi một ngõ ngách.

ở trong huyết hải này, Đạo Tôn Đế Quân hét lớn:

- Đến đây đi, Thần Hậu, để chúng ta hợp lực một kích, Thiên Đạo sinh.

Pháp Hoàng Thần Hậu cũng hô:

- Pháp tắc hiện.

Sau đó hai người đồng thời quát:

- Đạo pháp tự nhiên, âm dương Thái Cực.

Trong nháy mắt trên người hai người dâng lên quang mang vô tận, quang mang của

Đạo Tôn Đế Quân phát ra vô cùng thuần dương, chí cương chí cường. Quang mang

của Pháp Hoàng Thần Hậu cửu âm như uyên, chí âm chí nhu. hai loại quang mang,

một âm một dương tụ tập cùng nhau hóa sinh Thái Cực đồ, tuần hoàn không ngừng,

trong đó phát ra lôi quang vô tận.

Lôi quang này vô cùng chói mắt, do một tia lôi điện hóa thành một đạo lôi võng

vô tận, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn lôi, hóa thành thần lôi vô

tận, nổ vang thiên địa.

Trong huyết hải, thần lôi kim sắc đặc biệt bất mất, chỉ thấy lôi quang kia

ngang dọc, trải rộng thiên địa, tầng tầng lớp lớp, liếc mắt nhìn lại, toàn bộ

thiên địa chỉ có lôi quang vô tận này.

Lôi quang đối huyết hải, hai bên rung mạnh, sau đó chính là bạo liệt, ức vạn

lôi quang kim sắc gặp huyết hải lập tức phát ra thanh âm xèo xèo xèo, thoáng

như thanh âm của dầu sôi đố vào trong nước, hai bên đều tiêu tán, thế nhưng

tốc độ tiêu tán của huyết hải so với lôi quang nhanh hơn gần mười lần, đây là

thần lôi phá tà, thuộc tính tương khắc, huyết hải vô tận ở trong lôi quang này

đều tan tác.

Huyết hải tan vỡ, trong nháy mắt này, Dư Tắc Thành ngự kiếm bay lên, kiếm

quang trong suốt thâm thúy, óng ánh như ngọc, hàn ý thấu xương, hắn Nhân Kiếm

Hợp Nhất phát động tiến công.

Kiếm quang vô tận giống như lưu ly, bao trùm thiên địa, chỗ kiếm quang lan

đến, thiên địa phân giải thành ức vạn mảnh nhỏ trong suốt, cả người Dư Tắc

Thành hóa thành thái dương, hóa thành lưu tinh, hóa thành quang mang hủy diệt,

vẽ ra từng đạo kiếm quang chói mắt hướng về phía đối phương phát động công

kích hủy diệt.

---o0o---

Ta Là Chí Tôn, hài, hay, trí tuệ, bá đạo... Tất cả đều có trong Ta Là Chí Tôn (dịch)

Bạn đang đọc Tiên Ngạo của Vụ Ngoại Giang Sơn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật xonevictory
Lượt thích 1
Lượt đọc 112

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.