Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thượng Vị Giả

Tiểu thuyết gốc · 1090 chữ

Tinh không xa xôi, vũ trụ vô tận, nơi này có một tinh cầu khổng lồ đỏ như máu. Nơi đây cũng là một thế giới yên bình qua năm tháng, nhưng không biết vì lí do gì chiến tranh nổ ra, giết chóc vô tận, máu chảy thành sông. Cuối cùng cả thế giới này chia làm 2 phe liên minh đối đầu nhau hết năm này qua năm khác. Hoàn cảnh khắc nghiệt luôn trui rèn ra những con người ưu tú nhất, ở 1 phe xuât hiện 1 cường giả có khả năng đột phá tu vi đến 1 tầng cao mới, theo đó nếu kẻ này thành công thì sẽ là dấu chấm hết đối với phe đối lập. Phe bên kia dường như cũng đã lường trước được sự việc. Không biết làm cách nào và cũng không biết tại sao 1 người thân cận của vị cường giả kia lại trong lúc hắn bế quan ra tay ám toán hắn. Liên minh của vị cường giả kia bị đả kích nặng nề, liên tục thua trận, cũng không biết vị cường giả trọng thương trốn đi đâu nhưng chiến tranh vẫn kéo dài cho đến 300 năm sau đó mới kết thúc với thất bại của liên minh cường giả kia.

Chém giết liên tục 300 năm không ngừng nghỉ dẫn đến Huyết Thiên giới tài nguyên cạn kiệt, nguyên khí tổn thương. Thực ra nếu muốn phe đối lập kia có thể kéo dài chiến tranh sẽ có lợi rất nhiều nhưng vì lo sợ cường giả kia hồi phục nên đành dốc toàn lực đánh nhanh thắng nhanh. Chính vì vậy, ngay sau khi giành thắng lợi mặc kệ nguyên khí tổn thương, tài nguyên thiếu thốn, việc họ làm đầu tiên là huy động toàn lực tìm kiếm vị kia bởi nếu hắn còn sống thì phe chiến thắng không bao giờ thắng.

Huyết Thiên giới, 1 đại điện đổ nát đứng cô độc giữa bình nguyên hoang vắng. Hôm nay ánh nắng chan hòa thời tiết thuận lợi, binh thường nơi khỉ ho cò gáy này ai thèm quan tâm đến, nhưng hôm nay khác với mọi ngày, ngày hôm nay tự nhiên hàng vạn quân đoàn vây quanh tòa đại điện đổ nát với, giáo, mác, cờ và giáp, bán kính vạn dặm từ tòa kiến trúc ra ngoài chỉ thấy một màu đen tím của binh khí, áo giáp làm từ tử kim tinh luyện từ lõi huyết thiên tu chân tinh. Trước đại điện hoang tàn có 5 người đứng đầu dàn thành hàng ngang nhìn vào bên trong, 5 người 4 nam 1 nữ, nữ tuyệt sắc khuynh thành, thần vận bao quanh, 1 lão già chống quải trượng đầu rồng có 1 cái răng nanh bị sứt, 1 thiếu niên 14, 15 tuối và 2 trung niên nhân, cả 5 người chính là 5 người mạnh nhất giới này kể từ sau khi chiến tranh kết thúc, đã qua 300 năm đạo hạnh càng tiến xa hơn, 5 người chỉ cần 1 người cũng đủ càn quét hết thảy thiên binh vạn mã, 1 người ra tay cũng đủ hủy diệt thương khung, nhưng hôm nay 5 người tụ tập lại đây lại còn mang theo quá nhiều pháo hôi chỉ để quyết tâm giết lấy một người.

Ở chỗ 5 người này xa xa có thể thấy trong đại điện đổ nát hoang tàn có một lão già tóc hoa râm mặc y phục màu nâu đã bạc màu ngồi trên bảo tọa, lão vẻ mặt lạnh nhạt, thần sắc bình tĩnh. Qua một hồi dường như đang suy tư điều gì, đôi mắt khép hờ của lão mở ra, lão đứng dậy bước lên phía trước 1 bước, cả không gian dường như nén lại, khí thế lão dâng cao đến đỉnh điểm lão đột nhiên đánh ra một chưởng, khí lưu dồn nén tạo thành áp lực có thể hủy diệt hết thảy đập về phía 5 người kia.

- Ngươi...

]

5 người đại biến, bọn hắn không ngờ tên kia suy nghĩ điều gì xong chẳng nói chẳng rằng ra tay chính là toàn lực. Lão già vung quải trượng rồng răng sứt lên không ngờ thế mà chỗ răng sứt kia như lành lại, quải trượng như có sinh linh muốn vùng vẫy khỏi bàn tay lão đối kháng với chưởng ấn như thiên uy kia. Thiếu niên cả người như hóa thành hoàng kim cắn răng vung về trước 1 quyền, thiếu nữ tế ra 1 thanh tiên kiếm kim quang sáng chói vừa nhìn đã biết không phải vật phàm, 2 người kia một người trung niên tóc xoăn mỉm cười tay không chống lại 1 chưởng, người kia ném ra một quả huyết cầu tạo thành tầng phong ngự.

- Ầm...

cả đại điện và 1 số giáp sĩ ở gần đây dường như bốc hơi ngay lập tức, 6 người phiêu phù trên không trong khi dưới mặt đất là hố sâu 2 trượng có đường kính là khoảng cách giữa 2 bên. Thiếu niên và lão già cầm quải trượng khuôn mặt tái nhợt trong khi 3 người còn lại ngưng trọng vô cùng. Đến lúc này vị cường giả kia mới nhẹ giọng nói:

- Ta vẫn không hiểu

Vô ý mà như hữu ý chuyển ánh mắt về thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần kia.

Thiếu nữ không biểu cảm vẫn lạnh băng nhìn hắn, vị trung niên tóc xoăn kia cười ha hả:

- Ngươi nghĩ nàng giúp chúng ta là vì lợi ích? ha ha, để đạt đến cảnh giới như bây giờ chúng ta là không ai là không bước trên tro cốt kẻ khác, ta cũng vậy, ngươi cũng thế, có điều chúng ta làm tốt hơn ngươi mà thôi.

Lão già tuy có chút băn khoăn nhưng việc đã đến nước này lão cũng chẳng thèm quan tâm nữa, 300 năm qua đi tu vi không đột phá thương thế tuy đã hồi phục, nhưng không bằng năm xưa, một chưởng vừa rồi chính là thăm dò, lão cảm thấy ko tự tin giết được 5 người này nhất là khi bọn chúng đã có dự mưu sẵn. Cách tốt nhất là đợi khi vào Đạo cảnh rồi tìm chúng tính sổ cũng chưa muộn, dù nghĩ vậy nhưng bên ngoài lão vẫn thong dong đáp lời:

- Tốt! vậy ta cũng chẳng băn khoăn nữa các ngươi cùng lên đường đi thôi.

Bạn đang đọc Tiên Mộng sáng tác bởi QuỳnhTương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuỳnhTương
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.