Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bát Yêu Đảo. (Hạ)

Phiên bản Dịch · 2037 chữ

Hiện tại Trương Hằng đã mất tinh thần uy năng gần bằng Độ Kiếp Kỳ, nếu không tính đến con bài chưa lật, thực lực cũng không mạnh hơn Hợp Thể đại tu sĩ bình thường bao nhiêu.

Nếu chống lại tu sĩ có được Linh bảo công kích thượng phẩm cùng Linh bảo phòng ngự trung phẩm như Cực Băng Hùng Vương, cũng sẽ tương đối khó giải quyết.

- Tám Hợp Thể đại yêu tu này đều ở trên một hòn đảo, không xa rời nhau sao?

Trương Hằng kinh ngạc hỏi. Cho dù thực lực hắn tăng lên gấp đôi cũng sẽ không cho rằng một mình mình có thể chống lại tám Hợp Thể đại yêu tu.

Năng lực sinh tồn của yêu thú đều vô cùng mạnh mẽ, sức chiến đấu thường cao hơn tu sĩ cùng cấp một bậc. Trương Hằng tự nhĩ một lần có thể ứng phó hai Hợp Thể đại yêu tu, nếu nhiều hơn thì khó thể ứng phó.

Đương nhiên nếu tính cả hai Huyết Sát Quân Vương, ba người cùng nhau hợp lực đối phó năm tên đại yêu tu, hẳn là có phần thắng rất lớn.

- Đúng vậy. Dưới tình huống bình thường bọn họ sẽ không tách ra, đa số thời gian đều ở trên Bát Yêu Đảo. Tuy nhiên, ngẫu nhiên sẽ có một hai yêu thú ra ngoài làm việc.

Lam Ngọc Điền suy tư nói:

- Gần đây dường như Bách Linh Ngư Vương trong tám yêu rời Bát Yêu Đảo, về sào huyệt của hắn. Không biết phải bao lâu mới có thể trở về.

- Như vậy cảm tình giữa tám yêu này như thế nào?

Trương Hằng bất động thanh sắc nói.

- Giao tình giữa bọn họ đều đã hơn mấy vạn năm, quan hệ cũng không tồi. Nếu có một yêu trong đó bị giết, bảy yêu khác khẳng định sẽ báo thù bất chấp mọi giá.

Lam Ngọc Điền hiểu được ý của Trương Hằng, đáp lại.

- Tốt lắm. Vậy hiện tại ngươi dẫn ta đi sào huyệt của Bách Linh Ngư Vương. Tài sản của một Hợp Thể đại yêu tu khẳng định vượt xa cùng cấp bậc.

Trong mắt Trương Hằng lóe thần quang, phân phó Lam Ngọc Điền.

- Chủ nhân, hiện tại ta dẫn đường cho người. Sào huyệt của Bách Linh Ngư Vương cách nơi đây chỉ mấy vạn dặm.

Lam Ngọc Điền nói rồi chủ động lên phía trước dẫn đường cho Trương Hằng.

Trương Hằng đi theo hắn, cho Nam Kiếm Phong cùng Vân Dịch về lĩnh vực không gian trước.

Sát khí trên người hai Huyết Sát Quân Vương này quá nặng, dễ dàng gây nên phiền toái.

Vì thế một người một yêu phi hành trong hải vực mờ mịt. Trong quá trình này thi thoảng có yêu thú dưới đáy biển rục rịch nhưng đều bị yêu khí của Lam Ngọc Điền dọa sợ.

Mặc dù Trương Hằng đã kiệt lực thu liễm khí tức trên người nhưng lúc phi hành tất nhiên sẽ phải sử dụng pháp lực, do đó khiến yêu thú cảm quan linh mẫn phát giác.

Đúng vào lúc này, phía trước truyền tới một cỗ yêu khí cường đại, trực tiếp ép thẳng tới hai người Trương Hằng.

- Ha ha! Dĩ nhiên là tu sĩ nhân loại.

Khí thế cường đại ập vào mặt, một con cự kình màu trắng dài đến mấy ngàn thước mang theo sóng lớn cuồn cuộn vọt tới bên này, thanh thế kinh người.

- Bạch kình (cá voi trắng)?

Trương Hằng lộ vẻ kinh ngạc. Con bạch kình này lớn hơn lam kình (cá voi xanh) trên địa cầu không biết bao nhiêu lần.

- Bạch Doanh, đã lâu không gặp. Không vui khi gặp lão bằng hữu sao?

Lam Ngọc Điền hiển nhiên nhận thức con bạch kình này, cười chào hỏi.

- Lam Ngọc Điền, tại sao ngươi lại ở cùng một chỗ với tu sĩ nhân loại?

Cự kình màu trắng kinh ngạc nói, thanh âm ong ong truyền tới.

Trương Hằng nghe không hiểu ngôn ngữ Yêu tộc, thông qua Lam Ngọc Điền phiên dịch, hiểu được ý của đối phương.

Lam Ngọc Điền chỉ vào Trương Hằng nói:

- Hắn là bằng hữu của ta. Bạch Doanh, chẳng lẽ ngươi muốn động thủ?

- Hừ. Đều là yêu tu Hợp Thể Kỳ, ngươi lại không phải đối thủ của ta. Nếu thức thời thì tránh xa ra. tu sĩ nhân loại này là của ta chắc rồi.

Toàn thân cự kình màu trắng lóe lên lam quang, trong phút chốc biến thành một thanh niên áo bào trắng. khuôn mặt lộ sát khí, bất thiện nhìn sang hai người.

- Ha ha.

Trương Hằng ôn hòa nói:

- Yêu thú Hợp Thể trung kỳ, không biết trong tay ngươi có Thông linh Pháp bảo trung phẩm không?

Đối với việc Trương Hằng có thể nhìn ra tu vi của mình, Bạch Doanh cũng không thấy kỳ quái. Nhưng đối phương hỏi Thông linh Pháp bảo trung phẩm khiến cho hắn có chút nghĩ không thông.

- Nhân loại. Nếu ngươi đã nói vậy, ta đây dựa theo mong muốn của ngươi. cho ngươi chết dưới Thông linh Pháp bảo trung phẩm của ta.

Bạch Doanh cười dài một tiếng, vung tay lên. Trong không khí rung động một hồi, trong tay hắn xuất hiện một lười búa lam quang chớp lóe.

- Lam Ngọc Điền, ngươi tránh ra cho ta, nếu không Bạch Doanh ta cũng diệt ngươi cùng một lượt. Hừ hừ. cấu kết tu sĩ nhân loại tới Ma Xà Phủ ta, nếu đem việc này báo cho Phủ chủ đại nhân, ngươi cũng đừng hy vọng sống ở Cửu U hải vực nữa.

- Được rồi, ta không nhúng tay vào việc này.

Lam Ngọc Điền khẽ thở dài một hơi, dưới sự phân phó của Trương Hằng rời xa nơi này ngoài ngàn dặm.

- Hừ, coi như ngươi biết điều.

Bạch Doanh lộ vẻ mặt kiêu ngạo, thấy Lam Ngọc Điền phối hợp tránh xa như vậy thì gật gật đầu, cảm thấy rất vừa lòng.

Lam Ngọc Điền thì dùng một loại ánh mắt như nhìn người chết nhìn hắn, thở dài nói:

- Bạch Doanh, đừng trách ta không nhắc nhở ngươi. Hôm nay ngươi khó thoát khỏi cái chết.

- Ý ngươi là gì?

Bạch Doanh không hiểu đầu cua tai nheo, cảm giác ánh mắt Lam Ngọc Điền nhìn mình có chút không đúng.

- Chẳng lẽ...

Hắn đột nhiên nghĩ tới một khả năng, ném ánh mắt về phía Trương Hằng.

Nam nhân này có thể một mình tới Cửu U hải vực. nói không chừng là tu sĩ đỉnh cấp trong nhân loại, mà Lam Ngọc Điền chỉ chẳng qua là bị đối phương áp chế.

Bỗng dưng một cảm giác nguy cơ phủ xuống.

Ngân quang chợt lóe, Trương Hằng đã tới trước người hắn.

- Ngươi muốn chết!

Bạch Doanh nhìn cũng không thêm, theo bản năng giơ cây búa màu lam hung hăng bổ tới Trương Hằng.

Lam quang chợt lóe, một quang ảnh lười búa thật lớn từ trong tay hắn chém ra, chia một vùng hải vực thành hai nửa.

Ầm!

Sóng biển ngập trời. Nơi bị quang ảnh lười búa lớn màu lam bổ tới hiện ra một khe lớn sâu không thấy đáy dài đến vài chục dặm.

Uy lực của Thông linh Pháp bảo trung phẩm quả nhiên không phải tầm thường. Chỉ một kích lại có thể phát ra uy lực như thế.

Bạch Doanh rất vừa lòng đối với tác phẩm vừa tạo ra, ánh mắt đảo bốn phương, lại mất bóng Trương Hằng.

- Không ổn!

Hắn cảm thấy một tia không ổn, phát giác sau lưng có vật khác thường.

- Chút công kích ấy thật sự là nhỏ bé không đáng kể.

Thanh âm của Trương Hằng từ sau lưng hắn truyền đến.

- Đáng giận...

Trên người Bạch Doanh đột nhiên lóe lam quang, xuất hiện một cái áo choàng màu lam. Một tầng hào quang màu lam sáng lấp lánh bảo hệ hắn toàn phương vị.

- Không tồi, còn có một kiện Linh bảo phòng ngự. Không biết trong tay ngươi còn có mấy kiện Thông linh Pháp bảo?

Trương Hằng cũng không vội động thủ, thân hình chợt lóe thoải mái tránh khỏi một búa của đối phương.

Thực lực của hắn có thể so với Hợp Thể đại viên mãn, thân là đại tu sĩ, thực lực không biết mạnh hơn bao nhiêu lần so với yêu tu Hợp Thể trung kỳ.

- Ngươi là ai?

Trong lòng Bạch Doanh có ý rút lui, cảm thấy được thực lực Trương Hằng hơn xa mình.

- Hiện tại nên tới ta ra tay. Xem ngươi mạnh hơn tu sĩ nhân loại cùng cấp bao nhiêu.

Lời vừa dứt, Trương Hằng cách không bổ một chưởng về phía Bạch Doanh. Trong hư không tạo thành một bàn tay màu bạc, mang theo lực lượng và sức ép kinh người đánh tới Bạch Doanh, tốc độ cực kỳ mau chóng.

Bạch Doanh lập tức phát hiện không gian nơi mình bị một chưởng của đối phương phong tỏa. thậm chí ngay cả hành động đều hơi bị cản trở.

- Đại tu sĩ.

Trên mặt Bạch Doanh lộ ra một tia sợ hãi, sắc mặt ngưng trong, lam quang trên người tăng vọt. Búa lớn màu lam trong tay lại bổ ra. trong phạm vi trăm dặm đột nhiên hình thành ngàn vạn mũi dùi băng màu lam, điên cuồng tàn phá.

Một vùng mặt biển thậm chí ngưng kết một tầng băng bóng loáng như gương dày đến mấy trượng.

Nhưng cho dù là một kích hắn vận hết toàn lực phát ra vẫn như cũ không gạt được sự sợ hãi nơi đáy lòng.

Một chưởng kia của Trương Hằng mơ hồ ẩn chứa một năng lực áp bách không gian. nhìn như không có thanh thế bao nhiêu nhưng loại uy hiếp trí mạng này khiến cho ngay cả linh hồn đều hơi run rẩy.

Thình thịch!

Một chưởng đơn giản, bàn tay màu bạc dễ dàng xuyên thủng dùi băng màu lam thành tầng, đánh lên người Bạch Doanh.

Lập tức Bạch Doanh hộc máu. sắc mặt tái nhợt. Thông linh Pháp bảo trong tay suýt nữa rời tay bay đi. Tầng phòng ngự quanh thân lay động, lắc lư như muốn vỡ nát.

Hô'

Thân thể hắn bay ra mấy chục trượng.

Trương Hằng như bóng với hình, trực tiếp bay về phía hắn. bàn tay nâng lên. Một cỗ lực lượng Hỏa Diễm cuồng bạo ngưng kết trong tay hắn. hình thành một con rắn lửa giương nanh múa vuốt xông tới Bạch Doanh.

Thần thông Hỏa Diễm vừa khéo có thể khắc chế yêu thú thuộc tính thủy như Bạch Doanh này.

- Không nên...

Bạch Doanh vừa thấy một vùng Hỏa Diễm sẫm màu ngưng kết thành hình rắn. trong lòng sợ hãi tới cực điểm, lực lượng trong cơ thể tự nhiên trở nên rung động không yên.

Nhưng loại nhân vật cấp bậc đại tu sĩ như Trương Hằng, giơ tay nhấc chân có thể áp bách không gian, khiến cho yêu thú hoặc tu sĩ thấp hơn hắn một cấp bậc không thể thuấn di. Đương nhiên, nếu là tu sĩ cùng cấp, muốn ngăn cản đối phương thuấn di thì không nhẹ nhàng như vậy.

- A!

Bạch Doanh bị Hỏa Diễm sẫm màu đánh trúng, tầng phòng ngự do Linh bảo phòng ngự hình thành đầu tiên là bị đánh tan. Hắn hét thảm một tiếng.

Tuy nhiên hắn sẽ không chịu thua dễ dàng như vậy.

Ông~

Lam quang nở rộ chiếu rọi phạm vi mấy trăm trượng, Bạch Doanh trực tiếp hóa thành bản thể.

Một con cự kình màu trắng dài đến mấy ngàn thước ầm ầm vồ tới, mang theo sóng lớn mấy chục trượng. Nó há miệng nuốt chửng Trương Hằng.

Bạn đang đọc Tiên Luyện Chi Lộ của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 90

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.