Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp lại

Phiên bản Dịch · 1517 chữ

Sát khí như thực chất kia tràn ngập cả khu vực này. tiếng nói lạnh băng đến cực điểm theo cùng chủ nhân buông xuống trên không Cực Diễm Môn.

Trong một mảnh hoa lửa rít gào cản quét trên không trung, bóng người mơ hồ hiện ra trước mặt mọi người. Mơ hồ có thể thấy được hình ảnh thiếu niên đang lượn lở trong ngọn lửa: tóc dài đỏ rực như lửa đang tung bay. khuôn mặt lãnh khốc, hai mắt lộ rõ sát khí.

Người này vừa xuất hiện, chúng tu sĩ Cực Diễm Môn đồng loạt hành lễ:

- Tông chủ!

Ngay cả Hỏa Dực trưởng lão Nguyên Anh KỲ cũng phải kính cần đối với thiếu niên tóc hồng Trước mắt, hơi khom người với hắn.

- Tông chủ. những kẻ này không gặp ngài không được, thậm chí còn muốn cường bức mấy người chúng ta.

Thanh niên Lam Hỏa kia đột nhiên lên tiếng, bắt đầu tố khổ với tông chủ đang đứng yên trong một tầng lửa đỏ, trong mắt hiện rõ thân sắc sùng bái. Trong lòng âm thầm đắc ý, hung hăng trừng mắt nhìn Hoa Ngừ môn chủ.

Sắc mặt Hoa Ngừ môn chủ lặp tức biến đổi. không ngờ cuối cùng vẫn chọc ra Chí Viêm Ma Tôn đáng sợ này, trong lòng không khỏi cười khổ: không biết Chí Viêm Ma Tôn đang thịnh nộ sẽ đối xử mấy người mình như thế nào.

Thần sắc Nhiếp Mộng hơi đổi, liền khôi phục bình thường, chuyển mắt về phía Trương Hằng, phát hiện đối phương đang vẻ mặt phức tạp nhìn bóng người mơ hồ đối diện, dù là xung quanh ngọn lừa tràn ngập cũng không thể ngăn cản tầm nhìn của hắn.

Xẹt xẹt... Ngọn lửa khẽ run lên.

Toàn trường tĩnh lặng, khác thường không có một ai lên tiếng.

Hỏa Dực trưởng lão cùng với đám người Nhiếp Mộng đều đầy nghi hoặc nhìn về phía thiếu niên truyền kỳ đang bao phủ trong biển lửa kia.

Nhưng Chí Viêm Ma Tôn trừ thời điểm xuất hiện nói một câu. sau đó không lên tiếng nữa, Hắn lẳng lặng đứng ở bầu trời đối diện, nhìn về phía bên này.

Ngọn lửa gào thét dần dần tắt đi, càng hiện rõ bộ dạng thật của Chí Viêm Ma Tôn.

"Thật trẻ tuổi mà..."

Trong lòng Hoa Ngữ môn chủ thầm than, trẻ tuổi như thế đã tiến vào Nguyên Anh Kỳ, thậm chí có thể chống lại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ. Nếu có thêm thời gian, không biết đối phương sẽ mạnh tới mức nào.

Chí Viêm Ma Tôn xuất hiện trước mắt mọi người là một thiếu niên chừng mười bảy mười tám tuổi, nhưng mái tóc dài đỏ rực phiêu dật sau lưng cùng vẻ mặt lãnh khốc tràn ngập sát khí lại làm cho hắn thành thục hơn nhiều, làm người ta không thể lấy từ "thiếu niên" để hình dung hắn.

Trương Hằng nhìn chằm chằm thiếu niên tóc hồng đối diện, cảm giác đối phương cùng Triệu Thụy trong ấn tượng của mình, cũng có quen thuộc, lại như xa lạ. Loại cảm giác mâu thuẫn này làm cho hắn có chút khó chịu, làm hắn vừa muốn nói lại thôi.

Vào Lúc này, hắn đã chắc chắc xác nhận, thiếu niên tóc hồng đối diện chính là mục tiêu mà mình tìm kiếm.

Triệu Thụy đứng nhìn Trương Hằng ngoài trăm thước, ngọn lửa quanh người đã tắt. sát khí trong mắt biến mất, thay vào đó là vẻ mặt khó tin.

Hắn từng bước đạp giữa hư không, đi về phía Trương Hằng, đột nhiên trong mắt hiện ra biểu tình mừng rỡ.

Mọi người nơi này đều ngẩn người, tựa như cả thế giới chỉ còn lại hai người Trương Hằng cùng Triệu Thụy.

Từng bước một, Triệu Thụy đi tới phía Trương Hằng, không có một tia sát khí cùng địch ý. mừng rỡ trong mắt chuyên thành kích động, thậm chí thân thể còn khẽ run lên.

- Tông chủ...

Chúng tu sĩ Hỏa Dực trưởng lão Cực Diễm Môn muốn nói lại ngừng, bọn họ phát hiện tông chủ lúc này, có lẽ bộ mặt thị sát lãnh khốc vừa rồi chỉ là một cái mặt nạ mà thôi.

"Thì ra bọn họ cũng là cố nhân..."

Nhiếp Mộng khẽ thở ra một hơi. khẩn trương trong lòng đã biến mất. sinh ra một ít hứng thú với thân thế của Trương Hằng. Tính cả Chí Viêm Ma Tôn, trong một ngày này thì Trương Hằng đã gặp hai cái cố nhân.

Rốt cuộc, khi Triệu Thụy đi đến cách Trương Hằng chỉ còn không tới mười thước, hắn ngừng lại, vươn cánh tay run rẩy. giọng nói hơi khàn khàn hỏi:

- Đại ca... là huynh phải không?

Giọng nói của hắn không lớn nhưng chúng tu sĩ nơi này đều nghe rất rõ ràng.

Đại ca. là huynh phải không?

Những chữ này như chứa hàm ý nặng ngàn vạn cần đánh sâu vào trong lòng mọi người.

Trương Hằng cũng cảm nhận được cảm tình nồng đậm ẩn chứa trong vài chữ này. hắn cười vui vẻ, lại đột nhiên chua xót, bước nhanh tới trước đặt tay lên vai Triệu Thụy:

- Nhị đệ. huynh tới rồi...

Cũng là mấy chữ đơn giản, không có bao nhiêu cảm tình, lại thẳng vào lòng người.

Cảm tình chân chính không cần lời hay ý lạ, cũng không cần chí khí hùng hồn nó chỉ là một ánh mắt đơn giản cùng một hai câu bình thường. Bất kỳ sự vật gì khi đến cực điểm đều sẽ hóa phức tạp thành giản đơn.

- Cuối cùng huynh đã tới!

Trong ánh mắt Triệu Thụy tràn đầy nước mắt, ôm cổ Trương Hằng thấp giọng khóc ra, tựa như phát tiết phiền muộn buồn bực không vui tích lũy nhiều năm trong lòng.

Chúng tu sĩ ở đây đều hiện ra vẻ kinh ngạc, ngay cả bản thân Trương Hằng cũng không ngoại lệ. không ngờ Chí Viêm Ma Tôn thị Huyết thị sát lại ôm đại ca khóc to.

Hỏa Dực trưởng lão cùng Lam Hỏa mặt như tro tàn. sắc mặt rất khó coi. Bọn họ vạn vạn lần không ngờ tán tu không có tiếng tăm gì trước mắt, lại là đại ca của tông chủ.

Nhiếp Mộng mắt sáng khẽ động, nhìn hai huynh đệ ôm lấy nhau Trước mắt, thầm nghĩ:

"Hai người này đều là đối thủ do Vô Cực điều động nội bộ. tiềm lực đáng sợ cực điểm, mỗi người đều rất khó chơi. Nếu hai người này liên thủ. thử nghĩ chắc chắn Tu Chân Giới Tam Tinh Vực sau này còn có ai chống lại họ. Dù là Vũ Vô Cực. sợ rằng cũng chỉ có thể bỏ chạy."

- Nơi này không phải chỗ nói chuyện chúng ta đổi chỗ khác thôi...

Trương Hằng đợi Triệu Thụy ổn định cảm xúc lại. mới đề nghị.

- Đại ca. huynh đi theo đệ!

Triệu Thụy lau nước mắt, vẻ mặt vui mừng, kéo Trương Hằng bay vào trong Cực Diễm Môn.

Vù vù!

Hai người hóa thành hai đạo hào quang một bạc một đỏ. hạ xuống một chỗ Mật địa trong sơn mạch.

- Đại ca. ngọn núi này là một chỗ linh mạch dồi dào do Cực Diễm Môn chiếm cứ mấy năm trước, đặt tên Cực Diễm Sơn. Bình thường đệ đều bế quan tu luyện ở Địa Hỏa Các trong Cực Diễm Sơn.

Triệu Thụy đánh ra từng đạo pháp quyết đặc thù lên lầu các trước mắt, miệng lẩm bẩm. Một mảnh sáng trắng chói mắt bao phủ hai người bên trong.

Ánh sáng chói mắt qua đi, ở trước mặt vẫn là một Tòa lầu các cổ kính, nhưng bóng đáng hai người đã biến mất.

Trương Hằng cảm giác cảnh sắc trước mắt mình đột nhiên biến đổi. nhiệt độ xung quanh tăng lên mãnh liệt, thậm chí đạt tới một trinh độ khủng bố. Thần thức đảo qua, trong lòng kinh hãi.

Chỉ thấy xung quanh là một mảnh biến lửa màu xanh không ngừng cản quét, dưới chân là nham thạch nóng chảy không ngừng nổi bong bóng. Màu sắc nham thạch này lại là màu trắng nhạt, hình thái gần như chất lỏng, nhưng có thể nhìn thấy được đông chảy như ẩn như hiện trong đó.

Thân thể Triệu Thụy hiện ra một loại sáng bóng như lửa, cả người như biến thành một món đồ sứ tinh mỹ đỏ rực. Một màng ánh sáng màu đỏ kéo dài ra bảo hộ Trương Hằng không bị ngọn lửa xung quanh công kích, thậm chí ngăn cản phần lớn nhiệt độ.

- Đây là nơi đệ tu luyện hang dung nham địa tâm hỏa?

Trương hằng lộ ra thần sắc kinh ngạc, tiếp đó trong ánh mắt cũng hiện ra vẻ nóng lòng muốn thử...

Bạn đang đọc Tiên Luyện Chi Lộ của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 83

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.