Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đập chết con chó thích cắn bậy người này

Phiên bản Dịch · 1776 chữ

Trương Hằng đã sớm có chút bất mãn đối với hai người đối thoại dong dài, giống như mình thật sự là một con dê đợi làm thịt vậy, còn cần Triệu Thụy tới cầu xin cho mình.

Cho dù Lý Phong đồng ý không truy cứu chuyện hôm nay. Trương Hằng cũng sẽ không dễ dàng cho qua chuyện này như thế.

Hắn không muốn sau này vừa ra khỏi cửa đã bị chó cắn, nếu như không chấn nhiếp Lý Phong một phen, sau này mình nào còn qua những ngày yên ôn?

Hơn nữa, hắn đã nhìn thấu Lý Phong là loại tính cách bắt nạt kẻ yếu. từ thái độ tương đối khách sáo của hắn đối với Triệu Thụy đã nhìn ra được phần nào.

- Tốt tốt tốt...

Nghe Trương Hằng nói lời khiêu khích. Lý Phong không giận mà cười, trong mắt càng xẹt qua một tia vui mừng, hắn nói với Triệu Thụy:

- Triệu sư đệ. đệ cũng đã nghe được lời hắn nói. lẽ nào đệ còn định cản trở ta hay sao?

Triệu Thụy bất đắc dĩ liếc nhìn Trương Hằng:

- Đường sư huynh vì sao huynh còn phải làm chuyện thừa chứ. huynh không phải đối thủ của hắn...

Trương Hằng nói ra lời khiêu khích như thế, dù là hiện giờ Triệu Thụy muốn che chở cho Trương Hằng cũng không được.

- Triệu sư đệ, nên thu hồi Linh khí của đệ đi, hy vọng đệ dừng nhúng tay vào phần ân oán giữa ta và hắn nữa.

Lý Phong nhìn sang Triệu Thụy nói.

Triệu Thụy còn có chút không đồng ý. cũng không nghe theo lời Lý Phong thu hồi Linh khí, ngược lại nói với Trương Hằng:

- Đường sư huynh ta xem huynh nên...

Trương Hằng thiếu chút nữa té xỉu. người này cũng quá Đường Tăng đi chứ...

Trực tiếp không nhìn hắn! ở trong lòng Trương Hằng trong nháy mắt đã quyết định chủ ý.

Ngay khi Triệu Thụy nói còn chưa hết lời, trong nháy mắt Trương Hằng ra tay.

Vù!

Bóng người Trương Hằng như một cơn gió giật, biến mất tại chỗ như tia chớp, bật từ tại chỗ phóng thẳng về phía Lý Phong.

Hai người nơi này đều bị hành vi của Trương Hằng dọa ngây người chốc lát.

Người này muốn làm gì? Lẽ nào muốn dùng phương thức nguyên thủy nhất giải quyết ân oán?

Cũng may hai người này đều phản ứng rất nhanh, nhanh chóng phản ứng kịp thời.

Đặc biệt là Lý Phong, kinh nghiệm chiến đấu của hắn vô cùng phong phú. ngay trong nháy mắt Trương Hằng vọt về phía hắn, cũng theo bản năng thu hồi Long Văn Đao.

Tốc độ Trương Hằng rất nhanh, chỉ trong một hơi thở đã tới trước mặt Lý Phong, vung nắm đấm hung hăng đánh vào mặt hắn.

Chẳng qua Long Văn Đao của Lý Phong đuổi kịp ngay lúc nguy cấp nhất, kịp thời chắn trước mặt Trương Hằng.

Nắm tay Trương Hằng không chút ngừng trệ. trên tầng da lưu chuyển một tầng hào quang màu bạc nhàn nhạt, hung hăng nện lên Long Văn Đao.

“Keng” vang lên một tiếng kim loại chạm nhau chói tai.

Nắm tay Trương Hằng cứng cỏi va chạm vào Linh khí trung phẩm, sau đó nháy mắt rời ra.

Triệu Thụy ở bên ngoài càng há to miệng, bộ dạng giống như gặp quỷ.

Từ khi Trương Hằng đột nhiên lao tới mạnh mẽ đấm ra một quyền, tiếp đó lại va chạm chính diện với Linh khí của Lý Phong, một loạt động tác này hắn đều thấy rõ ràng.

Đây còn là người nữa sao? Triệu Thụy không khỏi hít vào một hơi lạnh.

Còn Lý Phong ở bên trong lại không có thời gian suy nghĩ nhiều như thế. tuy rằng trong lòng hắn cũng khiếp sợ. thế nhưng cũng không có chút chậm trễ. thân hình liên tục lui ra sau, Long Văn Đao càng thêm một tấc không rời bảo hộ trước người.

Một quyền này Trương Hằng sử dụng mười phần lực lượng cơ thể, hơn nữa năm phần Luyện Hư Linh Khí, va chạm với Linh khí của đối phương thoáng cảm thấy một cơn đau nhức.

Tuy rằng thân thể hắn rất mạnh, nhưng vẫn không cách nào đối đầu chính diện với Linh khí trung phẩm, nếu như không nhờ có Luyện Hư Linh Khí hộ thể, xem chừng cánh tay còn bị thương nhẹ.

Cho dù là thế, Trương Hằng cũng cảm thấy rất thỏa dạ rồi. Dù sao đối phương là tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ, hơn nữa còn sử dụng Linh khí trung phẩm.

Đồng thời, Biến Thái Công của Trương Hằng chỉ mới là cảnh Giới Sơ thành tầng một. Nếu như có thể tu đến Đại thành, hoàn toàn có thể dựa vào thân thể cứng chọi cứng với Linh khí của đối phương.

Linh khí của Lý Phong đối cứng một kích với Trương Hằng, bị đẩy lui ra mấy thước, ngay cả thần thức cũng có chút tổn thất.

Trong nháy mắt nắm tay Trương Hằng va chạm đến Long Văn Đao. Luyện Hư Linh Khí ăn mòn vào Long Văn Đao, dẫn đến thần thức Lý Phong nối liền với Long Văn Đao chịu chút thiệt thòi.

Tung hoành đồng cấp, ta là vương giả, khẩu hiệu này không phải chỉ nói không.

Trương Hằng dùng nắm đấm đối đầu với Linh khí của đối phương một lần lập tức đổi lại ô Linh Kiếm trong tay, nắm chặt Linh khí đã biến thành cỡ lớn, như một võ sĩ lao thẳng về phía Lý Phong.

Tuy rằng biểu hiện như thế rất quái dị, nhưng bất luận là Lý Phong ở trong trận hay là Triệu Thụy đứng bên ngoài, trong lòng đều thở ra một hơi.

Nếu như người này còn tiếp tục dùng nắm đấm cứng rắn chọi với Linh khí, vậy thì thật không phải là người nữa! Hơn nữa hành vi như dã nhân này càng mang đến cho người ta áp lực tâm lý.

Triệu Thụy suy đoán xem chừng Trương Hằng này sử dụng bí pháp nào đó, để nắm đấm của mình trong thời gian ngắn chọi cứng với Linh khí một chiêu. Trong pháp thuật cấp hai, Tuy rằng cũng có không ít phương pháp có thể làm thân thể tạm thời trở nên cứng rắn, nhưng tuyệt đối không cách nào đối cứng với Linh khí như Trương Hằng.

Trên tu tiên giới to lớn, các loại pháp thuật cùng thần thông nhiều vô kể. Cho dù là người có đại thần thông mạnh cỡ nào đi nữa, cũng không dám Tuyên bố mình tham ngộ thấu hiểu tất cả pháp thuật. Lấy lịch sử tu tiên giới hàng tỷ năm, các loại bí thuật truyền thừa xuống tự nhiên là nhiều không đếm hết.

Kế tiếp, Trương Hằng múa ô Linh Kiếm đã biến lớn trong tay, phát huy lực lượng cơ thể đến cực hạn, hung hăng chém tới Lý Phong. Mỗi một lần công kích đều mang theo hai phần Luyện Hư Linh Khí, bức Lý Phong liên tục lui ra sau.

"Keng keng".

Trương Hằng bỗng đập mạnh mấy kiếm, hung hăng chém bật ra Long Văn Đao của Lý Phong, nhanh chóng xông tới trước mặt đối phương, lại hung hăng đập ra một kiếm.

Triệu Thụy trợn mắt há mồm nhìn Trương Hằng, nhìn Trương Hằng một kiếm lại một kiếm "đập" xuống, cảm giác đối phương càng có tiềm lực sử dụng Linh khí loại côn bổng hơn cả mình.

Trương Hằng xuất thân trạch nam, đương nhiên sẽ không biết võ kỹ gì đó, cứ như thế một kiếm lại một kiếm "đập" quạ càng có thể làm cho hắn hả giận, làm cho hắn sảng khoái.

Lý Phong bị Trương Hằng áp sát, vội vàng thu hồi Long Văn Đao, hai tay nắm chặt Long Văn Đao ngăn chặn một kiếm của Trương Hằng đập tới.

"Bùm" một tiếng.

Cả người Lý Phong đều bay ra ngoái

Lúc này, hắn mới hiểu được lực lượng của Trương Hằng khủng bố cỡ nào.

Vừa rồi chỉ là thao túng Linh khí đối đầu với đối phương ở hư không, cảm nhận không sâu. Lúc này cầm Linh khí đối chọi với đối phương, mới hiểu được cái gì gọi là chênh lệch.

Cả người Lý Phong như trái bóng chày, bị Trương Hằng một kiếm đập bay. Linh khí cũng tuột khỏi tay, hổ khẩu vở tại vết thương đầy máu.

"Bùm" một tiếng nặng nề. Lý Phong rơi xuống mặt đất.

Đúng lúc này, Trương Hằng lại khủng bố đi tới trước mặt hắn giống như một kẻ dã man, một chân dẫm lên trên mặt hắn.

- A....

Một tiếng hét thảm, Lý Phong lộ ra thần sắc sợ hãi.

Trương Hằng cười lạnh liếc nhìn hắn, nhấc ô Linh Kiếm trong tay, hung hăng đập xuống Lý Phong, miệng quát lớn:

- Xem lão tử đập chết ngươi!

- Đừng mà...

Lý Phong hoảng sợ kêu to, cầu xin Trương Hằng.

Trương Hằng không để ý đến hắn, nhấc ô Linh Kiếm to lớn trong tay. giống như dùng cây củi hung hăng đập xuống, nhưng tốc độ kia lại không nhanh lắm.

Lý Phong bị chân Trương Hằng đạp trên mặt đất, không thể động đậy, hoảng sợ nhìn ô Linh Kiếm dần dần phóng to trong mắt mình.

Hắn cảm giác tử vong đang tới gần mình từng chút một, bất đắc dĩ, tuyệt vọng, không cam lòng... đủ loại thần sắc dần dần tràn lan trong mắt hắn.

- Đường sư huynh, xin dừng tay.

ở trong thời khắc nguy cấp này, Triệu Thụy vào vai Đường Tăng quát gọi Trương Hằng ngừng động tác tiếp theo.

ô Linh Kiếm của Trương Hằng chỉ còn cách chớp mũi Lý Phong không tới một tấc.

Trong mắt Lý Phong hiện lên vài tia may mắn, lúc này, hắn thật yêu chết được tên Triệu Thụy thích chõ mõm vào chuyện người ta này. hắn sao mà dáng yêu như thế.

Trương Hằng thần sắc không hờn giận liếc Triệu Thụy. không nhịn được nói:

- Đừng cản ta, hôm nay lão tử không thể không đập chết con chó cắn bậy người ta này.

P/S: Kể từ chương 33 trở đi bộ truyện " Tiên Luyện Chi Lộ " sẽ do nhóm Lãng Khách dịch.

Bạn đang đọc Tiên Luyện Chi Lộ của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 203

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.