Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nội điện

Phiên bản Dịch · 2568 chữ

v

- Đuổi theo!

Tu sĩ nhân loại cùng chúng yêu tu đều đuổi theo.

Có nhiều cường giả bậc cao thậm chí là thần thú hóa hình tọa trấn, sợ hãi kiêng kị của mọi người đối với Ma Ảnh tạm thời giảm bớt vài phần.

Nữ tử ngân bào Linh Nguyệt kia trong mắt sáng hiện lên một tia kinh dị cùng lo lắng, hít một hơi, cũng cùng mọi người đuổi theo.

Mà ở một bên khác, trước pho tượng trong ao thủy tinh.

Dượng Phàm nhìn chăm chú vào Bích Dao Vân Tiên như sống động kia, Thất Hương Ngọc Hồn Địch trong tay run lên không thôi.

Đứng yên lặng hồi lâu, phảng phất trải qua giao lưu không bằng lời.

Cuối cùng, hắn thở dài một hơi, trong tay có thêm một cái hồ lô. Hơi vận pháp lực, hút Tam Sinh Tuệ Thủy chảy mãi không ngừng ở trong ao.

Còn vì sao Dương Phàm đột phá được cấm chế huyền ảo vô thượng kia, và lấy được Tam Sinh Tuệ Thủy, lại đã vượt khỏi lẽ thường, khó mà đoán được.

Mà Bích Dao Vân Tiên kia, chân ngọc trắng bóc khẽ đứng trên thần điểu nhiều màu, mặt cười như hòa, dáng người tuyệt mỹ như múa, bộ váy dài công chúa như hoa sen nở rộ, mái tóc phiêu dật như tơ, trên đỉnh đầu liễu nhiễu từng tầng đám mây...

Trong mắt Dương Phàm, nàng đích thực là sống, đang thản nhiên cười khẽ với hắn, nhưng là ở trong mắt người ngoài, nàng chỉ là một pho tượng, không hề có sinh cơ.

- Vũ Tịch. Tạm biệt...

Dương Phàm hít sâu một hơi, thu hồ lô đồng thời thì thào lẩm bẩm:

- Xem tình trạng, Thiên Lan nội điện trong truyền thuyết cuối cùng cũng có cơ hội mở ra.

Dứt lời, thân hình bay về phía Thiên Lan Điện phần đông tinh anh hội tụ.

Giờ phút này, tình thế Thiên Lan nội điện biến hóa thật lớn, chẳng những có thần thú Hóa Hình Kỳ hiện thân, cũng có Ma Ảnh thần bí Nguyên Anh Kỳ ngang trời xuất thế, chỉ một mình phân thân Thạch Thiên Hàn, chỉ sợ thế đơn lực bạc.

Với tốc độ của Dương Phàm, chỉ cần nửa canh giờ là có thể đuổi kịp Thạch Thiên Hàn.

Nhưng hắn chỉ xa xa đi ở phía sau, bảo trì khoảng cách cùng Thạch Thiên Hàn cùng những cường giả khác.

Tại Thiên Lan Điện có nhiều hạn chế, cũng có nhiều lĩnh vực cấm phi, chúng cường giả phi hành chừng mấy ngày mới tới một ngọn núi mông lung phía trước, mây mù vờn quanh.

- Trong này, phảng phất là nơi cuối Thiên Lan Điện...

Nam Cung ức Tuyết trong đám người thì thào lẩm bẩm.

Giờ phút này, Ma Ảnh thần bí ở phía trước dẫn đường, chúng cường giả chậm rãi đi theo phía sau.

Phần đông tu sĩ nhân loại lấy Chu Hồng, Thạch Thiên Hàn, Nam Cung Ức Tuyết cầm đầu.

Mà bên phía yêu tu, thì lấy Linh Nguyệt, Kim Giao Tiểu Long, Khổng Tước tiểu yêu là chủ.

Tại trước mặt cường giả như Ma Ảnh thần bí, hai bên trận doanh đều có người lãnh đạo, trong khoảng thời gian ngắn có được sự đoàn kết nhất trí.

- Phía trước đã không có đường, chẳng lẽ ngươi đùa giỡn chúng ta?

Đôi mắt nhỏ của Chu Hồng khẽ híp lại, giương mắt nhìn Ma Ảnh thần bí bay giữa không trung cách đó không xa, cũng không có bao nhiêu sợ hãi.

Kỳ quái chính là, cho dù tại lĩnh vực cấm phi của Thiên Lan Điện này, Ma Ảnh thần bí lại vẫn có thể tung bay giữa không trung, thật làm người ta không thể tưởng tượng. Bởi vậy có thể thấy được, hắn đích xác có nhiều lý do khiến cường giả Thiên cầm Nội Hải kiêng kị.

- Hừ hừ. Đường ở trước mắt chúng ta.

Ma Ảnh thần bí lộ ra nụ cười quỷ dị, nâng một tay lên chỉ vào ngọn núi mây mù bao phủ trước mắt.

Thạch Thiên Hàn giương mắt nhìn ngọn núi kia, Cửu u ma khí trong cơ thể lại đột nhiên xao động.

- Chẳng lẽ... nội điện ở trong ngọn núi này? Thạch Thiên Hàn hỏi.

- Cũng có thể nói như vậy. Cả tòa núi non này mới là Thiên Lan phủ chân chính.

Đôi mắt lạnh lẽ âm u Ma Ảnh thần bí đảo qua khuôn mặt lạnh lùng của Thạch Thiên Hànm giọng điệu vênh váo.

Bỗng dưng Thạch Thiên Hàn cảm thấy một cỗ nguy cơ, trong lòng phát lạnh.

Dương Phàm ở ngoài mấy trăm trượng, lại càng thêm cảm nhận được rõ ràng Ma Ảnh thần bí không có ý tốt"Ma Ảnh này rõ ràng không phải thật thể, xem bộ dạng hắn rất hứng thú với thân thể Thạch Thiên Hàn. Ta phải càng thêm cẩn thận..." Dương Phàm lập tức sinh lòng để phòng.

Từ mấy ngày trước, sau khi Nhị u Ma Diễm cắn nuốt một cái Ma Ảnh, cảnh giới tăng nhiều là có thể nhìn ra Cửu u Ma Công cùng Ma Ảnh thần bí này có một liên hệ nào đó, bằng không cũng khó có thể lấy được hiệu quả như vậy.

Ma Ảnh thần bí thu hồi ánh mắt, lại chỉ vào ngọn núi bị mây mù che phủ phía trước, nhàn nhạt nói:

- Muốn tiến vào nội điện, nhất định phải phá được ảo trận quanh núi này, cần sự chung sức cố gắng của chúng ta.

Nghe nói lời ấy, tu sĩ bên dưới thi triển pháp thuật thần thông, muốn xua tan mây mù bốn phía, nhưng không một ai không thất bại.

Ngay cả Linh Nguyệt thân có thần thông Không gian cũng không có biện pháp đối với ảo trận xung quanh ngọn núi.

Ma Ảnh thần bí trào phúng nói:

- Ảo trận này đến từ thượng giới, há là ngươi có thể khu trừ?

- Vậy ngươi có biện pháp gì? Mấy ngày trước, các hạ đã hạ lời thể tâm ma, sẽ mang chúng ta tiến vào nội điện?

Kim Giao Tiểu Long cười lạnh nói.

- Nếu là lúc bình thường, cho dù tập hờp tất cả nhân lực chúng ta cũng đừng mơ phá hư ảo trận này mảy may. Nhưng hiện tại là Đại Hải Nan trăm năm, pháp tắc cấm chế trong Thiên Lan Điện đều có lỗ hổng, ngay cả ảo trận này cũng không ngoại lệ. Hơn nữa, trước đó đã có người động tới Phong Ma Long Hồn Châu, ma uyên khí phát ra, khiến ảo trận chung quanh nội điện xuất hiện sơ hở càng lớn. Cho nên, chúng ta mới có cơ hội tiến vào Thiên Lan nội điện.

Ma Ảnh thần bí gợn sóng không sợ nói.

- Vì sao động vào Phong Ma Long Hồn Châu sẽ làm cho ảo trận trong này xuất hiện sơ hở càng lớn.

Dương Phàm mơ hồ cảm thấy được cái gì, cho Thạch Thiên Hàn lên tiếng hỏi dò.

Giờ phút này trong chúng cường giả, người có tư cách đối thoại chất vấn Ma Ảnh thần bí cũng không có nhiều, mà Thạch Thiên Hàn chính là một trong số đó.

Trong mắt Ma Ảnh thần bí hiện lên một tia khác thường, hiển nhiên cùng bị hỏi đến mấu chốt, chẳng qua hắn lạnh lùng cười:

- Bởi vì Phong Ma Long Hồn Châu cũng là một bộ phận trên thân Thất Tinh Trấn Ma Kiếm, nó không phải một trong bảy viên Truyền Thừa Linh Châu của bản thể Trấn Ma Kiếm, nhưng lại là bảo châu được khảm trên vỏ của Thất Tinh Kiếm. Chờ sau khi các ngươi tiến vào nội điện, hết thảy chân tướng sẽ được bộc lộ...

Ma Ảnh kia thật giảo hoạt, nói đến lời cuối cùng lại đột nhiên ngưng bặt.

- Vỏ Thất Tinh Kiếm...

Mọi người hai mặt nhìn nhau, chẳng biết thật giả.

Theo truyền thuyết, vỏ kiếm của Thất Tinh Trấn Ma Kiếm tại ngoại hải càng thêm xa

Xôi.

Dương Phàm đối với lời của Ma Ảnh quả thật nửa tin nửa ngờ, nhưng là hắn đã có thể xác định một chuyện: Lúc trước Linh Nguyệt lén vào trong hồ nước, bản ý cũng không phải là lấy Thất Thải Linh Châu bởi vì nàng còn không có thực lực có được vật ấy. Dụng ý chân chính của nàng chỉ sợ là muốn thông qua loại phương thức này, biết được lối vào nội điện, sau đó dùng thần thông thiên phú không gian tiến vào Thiên Lan nội điện.

Nhưng mà, với thiên phú thần thông của nàng vẫn không thể tiếp cận Phong Ma Long Hồn Châu, ngược lại bị Dương Phàm ngư ông đắc lợi.

- Xem ra Linh Nguyệt cùng Ma Ảnh này đều lòng dạ khó lường. Cũng may hai người này kiềm chế lẫn nhau, mà không phải một nhà độc đại.

Dương Phàm lộ vẻ trầm tư.

- Vậy chúng ta hiện tại nên làm như thế nào mở cấm chế chung quanh nội điện? Nam Cung Ức Tuyết hỏi.

- Huyền ảo của ảo trận này không phải tu sĩ nhân giới có thể hiểu được, cho nên thần thông pháp thuật gì đều không có tác dụng. Chúng ta phái làm chỉ là cậy mạnh, dùng phưong thức trực tiếp nhất, dùng Pháp bảo công kích cường đại nhất. Chúng ta nơi này có hơn trăm người, hợp lực lại, tại cơ hội ngàn năm một thuở này, ít nhất nắm chắc 30% phá được ảo trận này.

Ma Ảnh thần bí nhàn nhạt nói.

- Mới 30%?

Mọi người tại đây mày nhăn chặt, nắm chắc như vậy cùng quá nhỏ một chút.

- Ha ha ha. Dưới tình huống bình thường, đích xác chỉ nắm chắc ba phần. Nhưng bản ma chủ lại hiểu thấu được một hai phần huyền ảo của ảo trận này, các ngươi dựa theo ta chỉ dẫn công kích vào nơi đặc thù, như vậy ít nhất nắm chắc hơn 70%.

Ma Ảnh thần bí vẻ ngạo nghễ nói.

Nghe lời ấy, chúng cường giả phía dưới lại đưa mặt nhìn nhau.

Cuối cùng, cường giả Kim Đan Đại Tu Sĩ trở lên trong đám người bị Linh Nguyệt triệu tập ra.

Trừ năm cường giả Chu Hồng, Nam Cung Ức Tuyết, Thạch Thiên Hàn, Kim Giao Tiểu Long, Khổng Tước tiểu yêu, tại trường còn có bảy tám Đại Tu Sĩ (Đại yêu tu) cùng cấp.

Tổng cộng mười ba người, bắt đầu thương nghị trong không gian cấm chế do Linh Nguyệt bố trí.

- Ma đầu này rõ ràng trong lòng có ý xấu, chúng ta tạm thời nghe hắn chỉ huy, chờ sau khi phá ảo trận, trong nội điện thừa cơ vây giết.

Linh Nguyệt đề nghị với mọi người.

- Kế này rất hay.

Chúng tu sĩ cùng yêu tu đều đồng ý.

Chẳng qua, bên phía nhân loại cũng không cho là đúng. Bọn họ thật sự càng hy vọng Ma Ảnh thần bí này có thể kiềm chế được yêu tu hóa hình có thiên phú không gian này.

Có thể nói, trong hơn trăm bậc cao tại đây, có thể kiên trì được trong tay Linh Nguyệt một hồi thật là ít ỏi không có mấy người.

Thần thông không gian, khó lòng phòng bị. Nếu bị đánh lén, cho dù là Kim Đan Đại Tu Sĩ cũng có thể bị Linh Nguyệt "miễu sát".

Mọi người thương nghị một lát, đều tự có ý định trong lòng, bước đầu thống nhất chiến tuyến.

Sau đó, Linh Nguyệt bỏ cấm chế, nói với Ma Ảnh thần bí:

- Được rồi. Từ hiện tại bắt đầu, ngươi có thể tạm thời chỉ huy chúng ta đối phó ảo trận.

- Được. Bản ma chủ muốn bắt đầu!

Ma Ảnh thần bí vung tay lên, hai luồng tử quang trong suốt đánh trúng hai điểm trên cấm chế, nhàn nhạt nói:

- Tu sĩ nhân loại một phương, yêu tu một phương, đều tự công kích hai điểm này. Tốt nhất dùng Pháp bảo công kích.

Dứt lời hắn ngồi tại chỗ bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần, không ngờ không lo lắng mọi người bất lợi với hắn.

Sau đó, chúng cường giả trải qua một phen thương nghị, tu sĩ nhân loại cùng yêu tu đều chia làm hai đợt, luân lưu công kích hai điểm kia.

Keng keng... Rầm rầm...

Tiếng công kích liên miên không ngừng, Pháp bảo đầy trời, hào quang đủ mọi màu sắc, nhìn qua muôn màu muôn vẻ.

Thời gian trôi qua từng chút.

Một ngày... Hai ngày... Ba ngày...

Mới vài ngày đầu tiên, ảo trận kia không hề biến hóa, chỉ là mây mù bao phủ bốn phía ngọn núi di động rất nhanh.

Thậm chí có người hoài nghi Ma Ảnh này có phái đang lừa dối.

Linh Nguyệt chỉ ngẫu nhiên công kích vài lần, giữ lại đại bộ phân pháp lực để phòng Ma Ảnh này chơi quỷ kế.

Nửa tháng sau, mây mù kia rốt cục có thể nhìn thấy một ít khe hở.

Xuyên thấu qua khe hở, mọi người nhìn thấy quang cảnh bên trong.

Trong đó nào có ngọn núi nào, theo khe hở kia, mơ hồ có thể thấy được một màu xanh ngọc sáng bóng, bên trong phảng phất một tòa thần tiên phủ đệ.

Thạch Thiên Hàn không khỏi giật mình, chẳng lẽ Ma Ảnh thần bí nói nội điện mới là Thiên Lan động phủ chân chính.

Đồng thời một cỗ linh khí cực kỳ tinh thuần theo khe hở kia xuyên thấu qua, làm tâm thần mọi người thảnh thơi, hạnh phúc.

Sau khi nhìn thấy quang cảnh đó, công kích của chúng cường giả càng thêm có lực.

Lấy tốc độ có thể thấy được, khe hở trong mây mù kia càng lớn dần.

Khi khe hở mở rộng đến dài hơn mười trượng, rộng hai tắc, mọi người rốt cục thấy rõ bên trong một tòa phủ đệ thần tiên toàn thể do ngọc xanh trong suốt cấu tạo thành.

- Có lẽ, đây mới là động phủ của Thiên Lan Tán tiên... Xem ra sau khi tiến vào nội điện, nhất định sẽ có một phen đại chiến kinh hiểm.

Dương Phàm hít sâu một hơi, ánh mắt đảo qua hai cường giả Nguyên Anh Kỳ cách đó không xa, cùng với đám nhân vật chuẩn Nguyên Anh, Đại Tu Sĩ còn lại.

Chính vào lúc này, thân hình Ma Ảnh thần bí "tách" một tiếng, hóa thành một đạo tàn ảnh, dùng phương thức thần quỷ khó lường theo khe hở rộng hai tấc kia tiến vào trong.

Linh Nguyệt kia cũng hừ lạnh một tiếng, thân hình lóe tới trước khe hở, sau đó trống rỗng biến mất, chỉ để lại một tia sáng màu bạc ở đó.

Hai cường giả Nguyên Anh Kỳ này thế nhưng đều bằng vào thần thông tiến vào nội điện.

Bạn đang đọc Tiên Hồng Lộ của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 173

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.