Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quỷ Thi Sơn kinh hồn!

Phiên bản Dịch · 1843 chữ

- Đây... đây là... Quỷ... QUỷ Thi Sơn?

Một giọng nói cà lăm truyền đến. đúng là thiêu niên xấu xí Hồ Phi kia. Đôi mắt nhỏ như con nòng nọc của hắn đầy vẻ tò mò nhìn chăm chú dãy núi âm u quỷ dị phía trước.

Mọi người sớm đã quen với tính tình cổ quái của hắn. chẳng ai thèm quan tâm.

Dương Phàm phục hồi tinh thần lại. mắt chăm chú nhìn dãy núi u ám kia. cảm giác kỳ quái trong lòng đó quanh quẩn một chỗ không chừng, không biết là họa hay là phúc.

- QUỷ Thi Sơn bản công tử từng đi tới hai lần. hơn nữa đều là ban đêm. nơi này đích xác có QUỷ Hồn và Cương Thi thường lui tới...

Sở Thu Nhiên thản nhiên nói lại cao giọng hướng mọi người cảnh báo nói:

- Mọi người cẩn thận một chút. chờ chúng ta tiến vào trong núi rất có thể sẽ gặp phải nguy hiểm.

Đám tử đệ Vũ Vụ Sơn Trang đời thứ ba nghe vậy, không khỏi lộ ra vẻ mặt ngưng trọng đều cẩn thận. khí thế trên người càng sắc bén mãnh liệt hơn lên. đủ để cho quỷ thần chùn bước.

Không bao lâu sau. một hàng hai mươi mấy người, đi vào khu vực âm khí rất nặng này.

Mới vừa đi vào trong dãy núi. độ âm chung quanh đột nhiên giảm bớt xuống vài phần. một luồng khí âm khí lạnh lẽo ụp tới, khác hẳn với môi trường ở bên ngoài điều này làm cho không ít tu sĩ trong lòng rét lạnh.

- Ôi! Đây là lần thứ ba ta tới Quỷ Thi Sơn. sao có cảm giác âm khí nơi này dày đặc hơn mấy phần so với hai lần trước.

Sở Thu Nhiên "ồ" một tiếng, mặt lộ vẻ kinh ngạc.

- Sợ... sợ cái gì? Nếu lệ... lệ quỷ dám đến. ta... ta sẽ cho hắn hồn... hồn phi phách tán!

Hồ Phi ngược lại vẻ mặt hưng phấn. giơ hai Tay trước ngực ngưng tụ một đoàn lôi điện. lóng lánh tử quang phát ra tiếng vang "hùm bùm" như tiếng sấm. khiến lòng người run sợ.

Đúng vậy, thần thông lôi điện có thể khắc chế QUỷ vật Quỷ hồn. quỷ vật bình thường thậm chí nghe được tiếng sấm. đều bị dọa đến run rẫy, càng đừng nói bị thần thông lôi điện đánh trúng.

Dương Phàm mặt lộ vẻ dị sắc. thầm nghĩ: ''Người này không ngờ nắm giữ thần thông lôi điện. có thể thi triển pháp thuật lôi hệ như cá gặp nước. lực công kích cực kỳ kinh khủng, tu sĩ cùng giai đấu vói hắn. chỉ sợ phải chịu thiệt."

Lại đi lên phía trước một lát. cảm giác trong núi có một tầng quỷ vụ bao phủ. khiến tầm nhìn bị hạn chế rất nhiều, mà âm khí càng ngày càng dày đặc.

Tu sĩ Luyện Khí trung kỳ ở nơi này, tầm nhìn chỉ có thể thấy vật thể trong vòng mười trượng, nếu xa hơn nữa thì chỉ thấy mơ hồ. Ánh sáng sao trên bầu trời, hơn phân nửa bị quỷ vụ ngăn cách. cho nên trong núi càng thêm âm u, không khỏi khiến người ta phập phồng lo sợ.

"UUU..."

Xa xa trong rừng sâu núi thẳm. mơ hồ truyền đến tiếng khóc của nữ tử, tiếng khóc sầu thảm u oán. chỉ làm cho người ta sởn tóc gáy.

- A!

Nghe tiếng khóc này, một người trong đám đột nhiên phát ra một tiếng kêu sợ hãi. Mọi người liếc nhìn. người phát ra tiếng kêu sợ hãi nọ là một tráng hán trung niên. sắc mặt lộ ra trắng bệch. dáng vẻ kinh hồn chưa ổn định lại. Dương Phàm phát hiện tráng hán trung niên này mình quen biết. chính là người bệnh lần trước trúng "Mê Hồn Thuật" được mình chữa khỏi.

- Hồ Nhân! Ngươi vì sao kêu thét sợ hãi?

Sở Ngọc Yên hỏi hắn ở ngav bên cạnh Dương Phàm

- Tiểu thư.nữ quỷ này giống như chính là lần trước ta gặp phải!

Hồ Nhân lòng còn sợ hãi nói.

Mọi người vừa nghe. tất cả đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

Đúng lúc này, tiếng khóc của nữ tử kia càng phát ra rõ ràng. trong vô hình có một luồng âm phong đánh úp lại bên này, làm cho người ta phát lạnh cả người.

"Vù!"

Một bóng trắng ở đâu đó ngoài mười trượng lóe lên. hình như là một nữ nhân mặc áo trắng.

"Nữ quỷ?"

Dương Phàm mặt lộ vẻ dị sắc. lại thập phần hiếu kỳ. vì thế phát ra thần thức đi tra xét tình huống bên đó.

"UUU..."

Tiếng khóc bi thương càng phát ra thê thảm. từng đợt từng đợt âm phong nhộn nhạo khắp bốn phía.

Thấy cảnh nàv. Sở Thu Nhiên lại cười lạnh một tiếng:

- Thì ra là một con quỷ vật. đám người tu tiên chúng ta. có gì phải sợ?

Trên Thực tế, trong lòng mọi người ở đây cũng coi như cơ bản bình Tĩnh. một con nữ quỷ đích xác bọn họ không để vào mắt.

Dương Phàm thả ra thần thức. xem rõ tình huống bốn phía ở trong mắt. ở ngoài mặt vẫn không lộ chút gì.

Trong ý nghĩ của hắn. tốt nhất trong đám người tu tiên có người bị trọng thương, thì đối với tăng lên tu vi của mình mới có lợi thật lớn.

- Ngươi... ngươi... tìm... tìm chết!

Hồ Phi đột nhiên tỏ ra không kiên nhẫn. thân hình chợt lóe. thoát ra phóng về phía trước, sau đó tiếp tục từ từ bay vọt qua khoảng cách mấy trượng, trong lòng bàn tay bắn ra một đoàn điện quang, công kích vào trong sương mù.

"Vèo vèo!"

Điện quang màu tím lóe lên trong hư không, xua tan màn quỷ vụ bốn phía. đánh Trúng một tảng đá. phát ra một tiếng nổ "ầm".

"Rắc rắc!"

Tảng đá nứt vỡ tan tành. kèm theo một tiếng thét thê lương chói tai.

"Vù!"

Bóng trắng chợt lóe. một nữ nhân sắc mặt trắng bệch. mặc áo dài màu trắng xẹt qua trong trời đêm. nàng hung hăng nhìn chằm chằm Hồ Phi nhưng cũng lộ ra sợ hãi thật sâu.

"Xoẹt!"

Thân ảnh nữ nhân áo trắng chợt lóe lướt qua. dung nhập trong bóng đêm. dường như bị thương không nhẹ.

Hồ Phi vừa định truy kích. lại bị Sở Thu Nhiên cản lại:

- Giặc cùng đường chớ đuổi!

Dương Phàm lộ vẻ mặt trầm ngâm. trận giao chiến vừa rồi nhanh như một tia chớp nhưng cũng không tránh khỏi cảm quan của hắn. Nữ quỷ kia vốn ẩn nấp ở trong bóng đêm. lúc ẩn lúc hiện. hơn nữa di chuyển rất nhanh, nhưng không biết Hồ Phi này dựa vào phương pháp gì. xác định được vị trí đại khái nữ quỷ, do đó phát ra một kích lôi đình.

Thế nhưng nữ quỷ di chuyển rất nhanh, một kích của Hồ Phi bị tảng đá kia ngăn cản. uy lực bị tiêu tán hơn phân nửa. gần như chỉ vài tia dư ba. liền làm cho nữ quỷ bị thương.

Sau khi đánh lui nữ quỷ lúc này lòng tin của mọi người tăng lên nhiều, tiếp tục tiến vào sâu trong màn quỷ vụ.

Sở Thu Nhiên lấy ra từ trong túi trữ vật một tấm bản đồ cũ nát. ánh mắt thỉnh thoảng nhìn quét bốn phía. quan sát môi trường và địa thế chung quanh, dẫn dắt mọi người cùng đi sâu vào trong.

- Dương dược sư! Ngài trước kia có từng đi tới Quỷ Thi Sơn chưa? Sao lão phu thấy ngài có vẻ vẫn rất bình Tĩnh

Trịnh dược sư cưỡi tủm tỉm hỏi, cháu gái Trịnh Tiều Mạn đứng ở bên cạnh. tò mò nhìn Dương Phàm. trong đôi mắt đẹp lộ ra vài phần hiếu kỳ và mơ hồ.

Dương Phàm cười nói:

- QUỷ Thi Sơn này Dương mồ vẫn là tới lần đầu tiên, tuy nhiên đối với Quỷ Hồn. ta cũng không sợ hãi lắm. Vừa rồi con nữ quỷ kia. khi còn sống dường như là một người tu tiên, nắm giữ một ít thần thông, thân pháp quỷ dị. Tuy nhiên, nàng chỉ là một con âm quỷ còn không đủ để gây sợ hãi. Nếu như giao đấu chính diện cùng tu sĩ Ngưng Thần Kỳ, chỉ sợ chỉ trong nháy mắt là bị đánh gục.

- Dương công tử phân tích có đạo lý.

Trịnh dược sư gật gật đầu. không khỏi tán thưởng.

Sở Thu Nhiên cách đó không xa nghe nói như vậy, cũng không khỏi nhìn Dương Phàm với cặp mắt khác trước.

Có thể phán đoán ra cấp bậc và thân phận của nữ quỷ. có thể thấy được nhãn giới và kinh nghiệm của Dương Phàm k

hông tầm thường.

Tuy nhiên, khi hắn nhớ tới Dương Phàm cũng đã từng là thiên tài Ngưng Thần Kỳ thì ngược lại hắn cũng không thấy khó hiểu.

Trong đôi mắt Sở Ngọc Yên liên tục lóe lên những tia sáng kỳ dị, vẫn đi theo bên người Dương Phàm. giờ phút này thấy hắn nói một câu đánh trúng trọng tâm. trong lòng nàng vô cùng vui mừng. hư vinh trong lòng cũng có chút thỏa mãn.

Nàng ngẩng đẩu liếc nhìn Nhị ca Sở Thu Nhiên một cái. cực kỳ đắc ý, dường như có ý nói: "Thấy chưa. người ta đề cử tới đâu có tệ?"

Sở Thu Nhiên thoáng nao nao. khóe miệng lóe lên vẻ tươi cười. dùng thần thức truyền âm nói với Sở Ngọc Yên: "Người này dù sao cũng đã từng là tu sĩ Ngưng Thần Kỳ, có tầm nhìn như thế cũng không có gì đáng kinh ngạc. Nhưng hắn trẻ tuổi như thế. sửa tu y đạo mới có chút thời gian như vậy, cho dù có chút bản lãnh. cũng không thể so được với mấy người Lâm dược sư."

- Hừ!

Sở Ngọc Yên không khỏi hừ nhẹ một tiếng, dường như có chút tức giận. nhưng không tiện phản kích. Nàng chỉ hy vọng Dương Phàm có thể biểu hiện nổi bật trong hành trình kế tiếp mà thôi.

Lại đi về phía trước một đoạn đường, bốn phía âm u gió lạnh tăng lớn. trong quỷ vụ mơ hồ có thể thấy được từng cái gương mặt dữ tợn. đồng thời kèm theo tiếng gào hú bén nhọn. thê lương, trầm thấp. sợ hãi đủ loại âm thanh.

- Không tốt! Dường như chúng ta gặp rất nhiều quỷ vật trong đó dường như còn có lệ quỷ cấp bậc rất cao.

Lên tiếng nói lại là Lâm dược sư vẫn trầm mặc ít lời. mặt không chút đổi sắc.

Bạn đang đọc Tiên Hồng Lộ của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 231

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.