Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tổ Hợp Dị Năng Vô Địch

Phiên bản Dịch · 1613 chữ

Năm phút đồng hồ sau khi ăn Quả Dị Năng, Tề Lâm không có bất kỳ phản ứng nào.

Tề Lâm hơi thấp thỏm.

May mắn thỏ ngọc nói một câu làm tinh thần cậu ta hơi nhẹ nhõm.

- Yên tâm, Quả Dị Năng này là thật, không có tác dụng phụ.

Tề Lâm lúc này mới thở phào một hơi.

- Tề Lâm, bản cục cưng ra ngoài đi dạo một chút, ngươi phải giải thích cho chị ngươi về sự tồn tại của ta, sau đó bản cục cưng mới có thể hợp tình hợp lí mà xuất hiện.

Không cho Tề Lâm thời gian phản ứng, thỏ ngọc liền trực tiếp biết mất.

- Em đang nhìn cái gì?

Tuy rằng Tề Lâm không nói gì, nhưng ánh mắt của cậu ta khiến cho Tề Ngọc Lâm phát hiện dị thường.

Tề Lâm trầm ngâm chỉ chốc lát, sau đó là tự biên một kịch bản giải thích tại sao mình giải độc, tiện thể bịa ra thân phận của thỏ ngọc rồi nói cho Tề Ngọc Lâm.

Tề Ngọc Lâm nghe xong, không cần suy nghĩ, chỉ cười nhạo nói:

- Khả năng nói dối của em vẫn không tiến bộ chút nào nha.

Tề Lâm:

-...

Lão tỷ à, chị có cần thẳng thắn như vậy không đây!

Bất quá Tề Ngọc Lâm cũng không có ý định tiếp tục truy vấn, dù sao chỉ cần Tề Lâm không có việc gì thì nàng cũng không cần quan tâm đến những chuyện tào lao khác.

- Tiểu Lâm tử, em không có gì muốn hỏi chị sao?

Nằm trên ghế sa lon, Tề Ngọc Lâm đại khái là rất buồn chán.

Tề Lâm:

- Rất nhiều a, nhưng chị gạt em rất nhiều chuyện, em cũng không biết nên hỏi từ chỗ nào đấy.

- Vậy hãy để cho người phụ nữ xinh đẹp nhất trên thế giới giải thích cho em.

Tề Ngọc Lâm vung tay ngọc lên nói "Nhớ năm đó..."

- Chị, chị nói tiếng người đi.

Tề Lâm ngay lập tức cắt đứt tư tưởng trung nhị trong đầu chị gái.

Tề Ngọc Lâm ho khan hai tiếng nói:

- Vậy thì chị nói lời ít mà ý nhiều vậy. Chị năm đó may mắn suýt nữa bị quy tắc ngầm, lại vô tình thức tỉnh được dị năng, từ khi đánh một trận Tần Phong thì đã được quốc gia xem như bảo bối, sau đó vẫn giúp đỡ chị làm ngôi sao cho đến bây giờ, thân phận ngoài ánh sáng của chị là một ngôi sao trong ngành giải trí, thân phận ngầm là một trong tứ vương của Thiên triều.

Tề Lâm:

-... Chị đang mô phỏng nhân vật chính đấy à.

Tề Ngọc Lâm nghe vậy đại hỉ:

- Đúng không, em cũng cảm thấy như vậy sao. Chị vẫn cho rằng mình chính là nhân vật đại biểu cho thời đại này nha.

Lão tỷ tuy rằng hơi trung nhị nhưng mà vận khí thật sự là rất tốt.

- Dị năng của chị là gì? Điều khiển lửa sao? Em thấy bọn họ gọi chị là Chu Tước.

Nghe được Tề Lâm hỏi vấn đề này, sắc mặt Tề Ngọc Lâm liền trở nên cổ quái.

Nàng cầm lấy một cái điều khiển từ xa, đóng hết tất cả cửa sổ, còn tắt hết tất cả đèn trong phòng.

- Tiểu Lâm tử, em tắt nguồn đồng hồ của mình đi.

Tề Lâm hơi bất ngờ nói:

-... Chị, không cần phải thận trọng như vậy chứ?

- Nhanh lên một chút, đừng nói nhảm, chị nói cho em biết một bí mật rất lớn, bí mật này hiện tại bất luận kẻ nào cũng không biết, chuyện này có quan hệ đến tính mạng cả nhà chúng ta.

Thấy Tề Ngọc Lâm nghiêm túc như vậy, Tề Lâm cũng chỉ có thể làm theo lời nàng.

Sau đó Tề Ngọc Lâm liền nói cho Tề Lâm biết một bí mật “kinh thiên động địa”.

- Em biết tại sao chị có thể trở thành một trong tứ vương không?

- Đương nhiên là thực lực.

Tề Lâm cảm giác chuyện này rất rõ ràng mà.

Nhưng Tề Ngọc Lâm lại cười rất thần bí.

- Em nghĩ rằng chị thật sự rất lợi hại?

Tề Ngọc Lâm hỏi.

Tề Lâm cảm giác câu hỏi của chị có chỉ số IQ càng ngày càng thấp. "Chị đương nhiên lợi hại, chị có thể đánh Tần Phong không còn sức chống trả, lúc nãy em còn nghe rất nhiều người cho rằng chị là người mạnh nhất thế giới nha."

Nếu như vậy mà còn không lợi hại, vậy trên thế giới cũng không có ai lợi hại nữa.

Nhưng Tề Ngọc Lâm nghe được Tề Lâm nói xong lại cười sặc sụa.

- Tiểu Lâm tử, em qua đây, chúng ta đọ sức xem.

Tề Lâm không hiểu Tề Ngọc Lâm muốn làm gì, nhưng chắc chắn sẽ không hại gì tới mình.

Cho nên cậu đứng ở trước mặt Tề Ngọc Lâm, thấy Tề Ngọc Lâm tung một đấm tới, Tề Lâm theo bản năng giang tay ra đỡ cú đấm của Tề Ngọc Lâm, sau đó chỉ dùng một chút sức ném nàng ta nằm lăn quay trên ghế sa lon.

Hóa ra mình mới là người mạnh nhất thế giới.

Phi, Tề Lâm bỏ ngay cái suy nghĩ tự kĩ đó, điều thật sự cậu muốn nói chính là tại sao Tề Ngọc Lâm lại yếu như vậy?

- Chị, chị đang giỡn với em phải không?

Đánh thắng Tề Ngọc Lâm nhưng Tề Lâm hoàn toàn không có cảm giác vui mừng gì cả.

Tề Ngọc Lâm bây giờ chỉ như là một phụ nữ yếu đuối bình thường, hoàn toàn khác hẳn với lúc đánh Tần Phong.

Tề Ngọc Lâm cười híp cả mắt, sau một lúc mới bình tĩnh nói:

- Chị không có trêu chọc em, không phải là chị diễn kịch trước mặt em và cha mẹ, mà thật sự chị chỉ là một người rất bình thường, không hề có năng lực gì để giấu cả.

- Thế nhưng chiều nay trên Đông Hải chị có thể đánh bại Tần Phong mà không đổ một giọt mồ hôi thì sao có thể...

Tề Lâm không cách nào hiểu được.

Tề Ngọc Lâm lại cười lớn hơn.

Sau đó nàng tới sát bên tai Tề Lâm, nói thật khẽ:

- Dị năng của chị chính là có thể đánh bại bất kì ai có tên là Tần Phong.

Tề Lâm:

- …Em đọc rất nhiều tiểu thuyết online rồi mà cũng chưa từng gặp dị năng nào quái lạ như chị nha.

Nhưng Tề Ngọc Lâm lại rất nghiêm túc.

- Chị cũng không hiểu tại sao lại có dị năng quái lạ như vậy, nhưng thời điểm đối mặt Tần Phong, chị đúng là không gì làm không được, phi hành, hỏa diễm, thuấn di, lực lượng,… chị có thể làm được mọi thứ. Chỉ cần đối thủ là Tần Phong thì trong nháy mắt là chị có thể biến thành siêu nhân.

- Nhưng chỉ cần mặt đối với người khác, thì chị lại rất bình thường, thậm chí còn yếu đuối hơn cả người bình thường.

- Nhiều năm như vậy, chị của em toàn dựa vào diễn suất mà sống, tổng cộng chỉ ra tay hai lần, đều là đánh với Tần Phong. Tần Phong đối ngoại có chiến tích rất hung hãn, chị lại đánh cho Tần Phong chết lên chết xuống, vì vậy mà những người khác cũng không có gan đấu với chị.

- Đây là bí mật quan trọng nhất của chị, Tiểu Lâm tử, sau này an toàn của chị cần phải trông cậy vào em nha.

Tề Ngọc Lâm nháy mắt với Tề Lâm, nhìn qua không khác gì một cô bé nghịch ngợm.

Tâm tình Tề Lâm rất phức tạp.

Nếu mà đây là một quyển tiểu thuyết thì cậu nhất định sẽ mắng tên tác giả là ngu ngốc.

Làm sao có thể có dị năng quái dị như vậy được chứ?

Nhưng cậu tin Tề Ngọc Lâm sẽ lừa gạt mình.

- Chị thật trâu bò, quả nhiên là diễn viên chuyên nghiệp, diễn một vai mà diễn đạt tới mười năm nha.

- Chuyện tất nhiên, chị của em là người theo phái thần tượng nha.

Tề Ngọc Lâm đúng là không biết cái gì gọi là khiêm tốn.

- Di, Tiểu Lâm tử, biểu tình của em tại sao lại quái lạ như vậy?

Tề Ngọc Lâm thấy sắc mặt Tề Lâm trong nháy mắt trở nên không được tự nhiên.

Nàng đi qua đi lại mà Tề Lâm cũng không có phản ứng a.

Chuyện gì xảy ra đây?

- Chị, em cảm giác được dị năng của mình rồi.

Tề Lâm vừa mới phát hiện được tín hiệu từ trong cơ thể của mình truyền tới.

- Thực sao? Nói mau, em có dị năng gì?

Tề Ngọc Lâm vô cùng vui mừng.

Tề Lâm biểu tình vô cùng cổ quái:

- Em có thể thay đổi tên của tất cả mọi người, giống như là thay đổi hẳn cả linh hồn vậy.

Tề Ngọc Lâm sửng sốt.

Kỹ năng đúng là vô dụng.

Một chút lực sát thương cũng không có.

Nhưng ba giây đồng hồ sau, Tề Ngọc Lâm phát ra một tiếng thét chói tai.

- Tiểu Lâm tử, chị yêu em chết mất.

Nàng có thể đánh bại tất cả những người tên Tần Phong.

Tề Lâm lại có thể thay đổi tên của tất cả mọi người.

Hai chị em song kiếm hợp bích thì chính là thiên hạ vô địch rồi.

Bạn đang đọc Tiên Giới Luật Sư của Lương Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 64

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.