Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quả Dị Năng

Phiên bản Dịch · 1824 chữ

- Chị của ngươi hơi quái lạ.

Thỏ ngọc nhảy lên vai Tề Lâm, nhìn Tề Ngọc Lâm trên màn hình, vẻ mặt trầm ngâm.

Một lát sau, nó lại nhìn về phía Lạc Thần.

- Người con gái này cũng không được bình thường.

Tề Lâm nghe vậy thì rất ngạc nhiên.

Trong trí nhớ của nguyên chủ không có bất kỳ kiến thức gì liên quan đến dị năng, cho nên Tề Lâm cũng hoàn toàn không biết gì về phương diện này.

Bây giờ có thể thấy được, Tề Ngọc Lâm chỉ dùng không tới mười năm đã trở thành ngôi sao lớn ở Thiên Triều.

Còn cả cô gái Lạc Thần này, khả năng học tập phải nói là siêu nhiên, so sánh tốc độ phát triển thì không hề thua kém Tề Ngọc Lâm.

Xem ra mình cũng khá may mắn, có được nhiều chỗ dựa mạnh mẽ như vậy mà.

Thỏ ngọc làm ra vẻ cụ non gật đầu:

- Xem ra số mệnh của ngươi ở thế giới này không tầm thường, những người có liên hệ với ngươi đều không phải nhân vật đơn giản, ví dụ như cô gái đang lái xe này cũng là cao thủ cùng đẳng cấp với hai người đang đánh nhau kia.

Tề Lâm mặc dù rất ngạc nhiên nhưng không hề nghi ngờ lời nói của thỏ ngọc.

Nói như vậy, Lạc Thần cũng là một trong tứ vương.

Tề Lâm đột nhiên cảm giác được nguyên chủ sống đơn thuần bấy lâu nay thật sự là thần kì.

Khi Lạc Thần dẫn Tề Lâm tới trên Đông Hải, Tề Lâm đã thấy Tề Ngọc Lâm đang giẫm một chân trên ngực Tần Phong, quần jean phóng khoáng càng làm tôn thêm vóc dáng của cô nàng, khiến mọi người xung quanh đều phải liếc nhìn.

Nhưng lúc này tất cả mọi người đều đang chú ý tới Tần Phong đang nằm dưới chân Tề Ngọc Lâm hơn.

Tề Lâm nghe được những người đứng xem kinh hô:

- Trời ơi, trong Thiên triều tứ vương không phải có lời đồn rằng Thanh Long Tần Phong là người mạnh nhất sao?

- Tề Ngọc Lâm hoàn toàn vượt trội hơn Tần Phong a.

- Tề Ngọc Lâm thật là quá bạo lực, nghe nói Tần Phong giết chết em trai của cô ta nên cô ta mới phát điên như vậy.

Lúc này, Tề Ngọc Lâm lên tiếng khiến cho tất cả mọi người đều run sợ.

- Tần Phong, em trai ta rốt cuộc đang ở đâu? Nếu không nói ta bảo đảm ngày này năm sau là ngày giỗ của ngươi.

- Lâm Lâm, cô đừng xung động, tôi đã phái người đi tìm em trai cô rồi, sẽ nhanh chóng có tin tức thôi.

Một trung niên đứng bên ngoài sắc mặt tái xanh ra sức khuyên bảo Tề Ngọc Lâm.

Trên đường tới Đông Hải, Lạc Thần đã kể cho Tề Lâm về tình hình ở Thiên triều.

Sau khi có người thức tỉnh dị năng, quốc gia tất nhiên muốn quản lí những người này, vì vậy mà đã thành lập một cơ quan đặc biệt chuyên môn tiếp xúc với dị năng giả.

Quốc gia không ngu, không hề có chuyện như trong điện ảnh, hễ thấy người có dị năng là phải bắt về mổ xẻ nghiên cứ cho bằng được. Ngược lại, quốc gia còn cho bọn họ đãi ngộ rất tốt, thậm chí là cả người nhà của họ cũng được hưởng những thứ này.

Cho nên những dị năng giả cũng sẽ có cống hiến lại cho quốc gia.

Đôi bên cùng có lợi, rất công bằng.

Tần Phong là một trong Thiên triều tứ vương, cho nên lãnh đạo cấp cao rất coi trọng.

So sánh với Tề Ngọc Lâm có tính cách nóng nảy, Tần Phong càng được cấp trên ưu ái hơn, hắn điềm đạm hơn, hiểu chuyện hơn.

Người đang khuyên Tề Ngọc Lâm dừng tay chính là Đinh Tu Minh, cục trưởng cục quản lí nhân tài đặc biệt.

Tần Phong cũng chính là phó cục trưởng, tương lai rất có thể sẽ tiếp quản cục quản lý nhân tài đặc biệt.

Đinh Tu Minh không muốn thấy Tần Phong chết ở chỗ này, nhưng Tề Ngọc Lâm bại lộ thực lực khiến cho mọi người khiếp sợ.

Cho nên Đinh Tu Minh không dám áp dụng biện pháp cưỡng chế với Tề Ngọc Lâm.

Cấp bậc như tứ vương đã đủ để hoành hành khắp thế giới, trừ khi không có đường lui, bằng không quốc gia sẽ cố hết sức đối xử mềm mỏng với tứ vương.

Huống chi Đinh Tu Minh cũng biết được một chút thông tin về chuyện của Tề Lâm, lần này thật sự là Tề Ngọc Lâm có lí do để nổi điên.

Một phụ nữ rất bao che khuyết điểm mà còn hết sức mạnh mẽ, hai thứ này gộp lại khiến cho Đinh Tu Minh vô cùng đau não.

Tần Phong đang rất chật vật nhưng vẫn cứng rắn ngậm miệng không nói một chữ.

Thấy Tần Phong sống chết vẫn cứng đầu như vậy, trong mắt Tề Ngọc Lâm lóe ra sát khí lạnh lẽo, hai tay bắt đầu ngưng tụ hỏa diễm.

Tim của Đinh Tu Minh thật sự muốn nhảy ra ngoài.

Cũng may vừa lúc đó Lạc Thần mang theo Tề Lâm từ trên trời giáng xuống.

- Chu Tước, cô dừng tay lại, tôi đem Tề Lâm mang đến rồi, nó không bị sao cả.

Bá!

Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều nhìn về Tề Lâm.

Tề Ngọc Lâm và Tần Phong khai chiến đã thu hút sự chú ý của rất nhiều cường giả khắp thế giới.

Nói không khoa trương, bây giờ nơi này đang tụ tập hơn phân nửa cường giả trên thế giới.

Nhưng mà đối với ánh mắt của những cao thủ này, Tề Lâm vẫn biểu thị rất bình tĩnh, không có chút sợ sệt nào.

Tề Lâm chỉ giang hai cánh tay ôm lấy Tề Ngọc Lâm đang bay tới.

- Chị đừng lo lắng, em không sao.

Tề Lâm đập đập vai Tề Ngọc Lâm, trong nội tâm cảm nhận được sự quan tâm của cô nàng.

Đã lâu lắm rồi mình mới có cảm giác được người thân quan tâm như vậy.

Thế giới này Tề Lâm so với hắn may mắn, có một cái thiên hạ tốt nhất tỷ tỷ, vì hắn nguyện ý cùng một cái (người) khác vương giả là địch.

Tề Ngọc Lâm ôm chặt lấy Tề Lâm, sau một lát thì buông tay ra rồi rất nghiêm túc mà sờ mó khắp người hắn.

Tề Lâm biết cô nàng đang kiểm tra thân thể của chính mình, không phải có ý gì khác.

Một phút đồng hồ sau, Tề Ngọc Lâm thở phào rồi nói:

- Thực sự không có việc gì, tiểu Lâm à, em làm chị rất lo lắng đấy.

- Chị, đúng là bây giờ em không sao, nhưng mà trước đó tên Tần Phong này thật sự đã hạ độc em.

Tề Lâm nhanh nhảu cáo trạng.

Có người chị lợi hại như vậy, không tranh thủ thì đúng là khờ mà.

Tần Phong đang bò dậy rất buồn bực.

Ngươi trước đây không có láu cá như vậy a.

Tề Lâm cũng cảm giác rất buồn bực.

Đáng lẽ nên tới chậm một tí mới phải, chút nữa thôi là tên Tần Phong lên đường rồi.

Nếu mà vừa rồi Tề Ngọc Lâm giết chết Tần Phong, vậy ủy thác lần này sẽ đơn giản hơn nhiều.

Đáng tiếc, để cho Tần Phong thoát mất rồi.

Nếu đã như vậy thì phải bắt hắn trả giá bằng những thứ khác.

Tề Ngọc Lâm nghe vậy quả nhiên giận điên lên, giận đùng đùng chạy tới chỗ Tần Phong, lại đưa chân giậm lên, lần này là giẫm thẳng lên mặt hắn.

Tần Phong vô cùng khó chịu, quần chúng vây xem cũng có rất nhiều biểu cảm khác nhau.

Đây chính là Thanh Long a.

Không thể bị xỉ nhục trước mặt cả thiên hạ như vậy nha.

- Tần Phong, nói, ngươi đền bù cho em trai như thế nào đây.

Nghe được Tề Ngọc Lâm nói, Tần Phong buồn bực đến thổ huyết.

- Lời của Tề Lâm chỉ là lời nói của một phía, không thể coi như là thật được.

Vừa nghe Tần Phong nói vậy, Tề Ngọc Lâm liền nhấc chân, một cước đá bay Tần Phong, sau đó tiếp tục giẫm lên mặt hắn mà mắng:

- Đánh rắm, em ta đã nói thì tất nhiên là thật, ngươi còn muốn nguỵ biện?

Tề Lâm càng ngày càng thích người chị này.

Vừa biết che chở cho người thân vừa có bản lãnh, tóm lại là bắp đùi lớn à.

Lão tỷ uy vũ, chơi chết tên khốn Tần Phong đi.

Đáng tiếc, nguyện vọng này của Tề Lâm không thể đạt được.

Thấy Tề Lâm xuất hiện, Đinh Tu Minh thở phào, vội vàng vọt tới bên người Tề Ngọc Lâm, sau đó hứa hẹn:

- Lâm Lâm, ta sẽ lấy Quả Dị Năng mà cục chuẩn bị thưởng cho Tần Phong tặng cho cô xem như bồi tội lễ vật, cô không cần tiếp tục làm khó tiểu Tần nữa.

Tề Lâm rõ ràng có thể nhận thấy sau khi Đinh Tu Minh nói ra "Quả Dị Năng", bốn phía đột nhiên có rất nhiều tiếng ồ lên.

Tần Phong ngay lập tức phản đối.

- Đinh cục, sao có thể như vậy được, đó là phần thưởng mà ta làm nhiệm vụ suốt hai năm trời mới có được nha.

Tề Ngọc Lâm liền trả lời hắn bằng một đá.

- Đinh cục, cứ quyết định như vậy đi, chúng ta bây giờ ngay lập tức trở về lấy Quả Dị Năng.

Tề Ngọc Lâm nói rất dứt khoát, căn bản không cho Đinh Tu Minh cơ hội đổi ý.

Trên đường trở về, Tề Lâm đã hiểu rõ Quả Dị Năng là cái gì.

Quả Dị Năng, vật như tên gọi, ăn vào là có thể sinh ra dị năng, chính là bảo bối đột nhiên xuất hiện từ năm mươi năm trước.

Chỉ có điều số lượng Quả Dị Năng rất ít ỏi, cho nên mỗi một quả đều vô giá, hơn nữa dị năng giả tự thức tỉnh được dị năng nếu mà ăn Quả Dị Năng, 100% sẽ có song dị năng.

Nhưng Tề Ngọc Lâm không muốn sử dụng, cô ta muốn dành cho Tề Lâm.

Tề Lâm bắt đầu hơi đố kị với nguyên chủ.

Tên này thật sự là may mắn khi có một người chị tốt như vậy.

PS: Mọi người đoán thử xem vai chính sẽ sinh ra dị năng gì? Ta phỏng chừng không có ai đoán được

Bạn đang đọc Tiên Giới Luật Sư của Lương Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.